Lộ ‘kế hoạch’ của chồng lừa
Tôi quen anh qua lời mai mối của một người bạn. Anh hơn tôi 5 tuổi, là bác sĩ nhi tại một bệnh viện tư trong thành phố, con trai một, bố mẹ là nhân viên công chức về hưu có của ăn của để, còn có một căn nhà cho sinh viên thuê.
Lúc đó tôi vừa chia tay mối tình đầu nên không có tâm trạng, chỉ nghĩ gặp mặt cho phải phép rồi từ chối khéo. Nhưng không ngờ anh lại là người vô cùng lịch thiệp, có khiếu hài hước và rất chừng mực, anh không hỏi tôi về những vấn đề quá riêng tư nhưng cũng biết tạo cảm giác gần gũi. Tôi đồng ý hẹn gặp anh lần thứ 2, tự hỏi bản thân như thế này có vội quá không, nhưng dù sao tôi cũng không còn trẻ nữa, không thể cứ đắm chìm trong sự đau khổ mất mát mãi được.
Đi chơi vài lần anh ngỏ lời và tôi đồng ý. Anh luôn biết chăm sóc và quan tâm đến cảm nhận của tôi. Dù bận rộn nhưng chưa khi nào anh quên nhắn tin hỏi thăm hay dặn tôi ăn uống đầy đủ. Không vồ vập, đam mê như mối tình đầu, ở anh tôi cảm giác được sự an toàn và bình yên. Hẹn hò được một thời gian thì anh dẫn tôi về ra mắt gia đình. Mẹ anh có đôi mắt xếch hơi dữ, dù được anh dặn trước mẹ rất khó tính nhưng tôi vẫn phạm sai sót, thật ra tôi chỉ là bị sặc trong lúc ăn cơm nhưng mẹ anh cho tôi thiếu ý tứ, không được lễ phép vì ăn chung có người lớn.
Bà cũng hỏi tôi rất nhiều về công việc, gia đình, lương lậu thậm chí cả mối tình trước đó của tôi và lý do tại sao chia tay. Anh cũng nói đỡ giúp tôi nhưng ánh mắt mẹ anh cho thấy bà không hài lòng. Bố anh thì hiền hơn, nhưng trong bữa ăn ông không nói câu nào. Thật sự tôi thấy rất ngột ngạt và căng thẳng. Tôi nói trước với anh là giả sử sau này lấy nhau tôi sẽ không về làm dâu, không phải vì tôi làm cao nhưng thật sự rất khó để hòa hợp với mẹ anh. Anh cũng đồng thuận với tôi, còn nói rằng nếu sống chung lỡ mẹ chồng nàng dâu có chuyện anh ở giữa cũng rất khó phân xử.
Chúng tôi cưới nhau. Tôi nói với chồng lời giao hẹn khi trước thì anh bảo bố anh vừa mắc bệnh tiểu đường, một mình mẹ anh chăm sóc rất cực, bà lại tiết kiệm nên không muốn thuê người giúp việc, hai vợ chồng mình về đỡ đần bà một thời gian, đợi ổn ổn chút anh thuyết phục bà thuê người rồi vợ chồng mình ra riêng. Tôi không vui nhưng cũng đành phải đồng ý. Khác với suy nghĩ của tôi, khi sống chung thái độ của mẹ chồng vô cùng hòa nhã khác hẳn những lần gặp trước đó. Tôi còn nghĩ phải chăng bà đã hiểu tôi và bao dung hơn. Nhưng sự thật không phải vậy.
Video đang HOT
Một lần tôi về sớm thấy bà và chồng tôi đang ở trong phòng thờ nhỏ to chuyện gì đó. Tôi phải quét dọn khắp các phòng nhưng chỉ riêng phòng thờ là bà không cho tôi bước vào. Phải nói thêm mẹ chồng tôi rất mê tín, bà cho phụ nữ còn kinh không sạch sẽ nên không được lại gần bàn thờ tự. Vì tò mò nên tôi lén xem thử họ nói gì.
- Mẹ ráng chịu đựng đi, hết năm nay là con ly hôn với cô ta được rồi.
- Mẹ thì không sao, chỉ lo cho con Hạnh, sợ nó ghen.
- Con nói với Hạnh rồi, cô ấy hiểu mà, con chỉ yêu mình Hạnh thôi.
Quá sửng sốt với những gì nghe được tôi muốn quỵ đi nhưng cũng cố gắng giữ bình tĩnh. Thì ra trước đây chồng tôi có quen một người phụ nữ tên là Hạnh, cô ta lớn hơn chồng tôi hai tuổi nhưng rất được lòng gia đình chồng tôi vì nhà cô ta rất giàu có, cô ta hay đi du lịch nước ngoài và mỗi lần về đều mang biếu mẹ chồng tôi rất nhiều quà. Nhưng khi mẹ chồng tôi đi xem tuổi thì tuổi cô ta và và chồng tôi không hợp nhau, phạm vào Kim lâu gì đó, chồng tôi không tin nhưng mẹ chồng và cô ta thì lại tin sái cổ.
Cuối cùng ông thầy bói đó nói chồng tôi phải lỡ làng một đời vợ thì mới hóa giải được. Đúng lúc đó thì chồng tôi được mai mối cho tôi. Thì ra mẹ chồng ngọt ngào với tôi chỉ vì để giữ chân tôi trong nhà. Họ đã bàn tính đến cuối năm anh sẽ ly hôn tôi cưới cô gái tên Hạnh. Quá đau khổ, tôi đã định viết đơn ly hôn và rời đi ngay trong đêm đó nhưng sự căm hận làm tôi không thể buông tha chuyện này được dễ dàng.
Thế là tôi bắt đầu thu thập bằng chứng sau này chống đối anh ta tại tòa. Ngoài mặt tôi vẫn tỏ ra vui vẻ nghe lời mẹ con họ nhưng bên trong tôi đã chuẩn bị tất cả. Tôi chờ đợi khi vở kịch này hạ màn lúc đó mẹ con họ có còn hể hả vì phá hỏng đời người khác nữa không.
Theo Baophunu
Vật vã gặm nhấm trái đắng vì bị chồng lừa dối suốt 10 năm
Có những nỗi đau khó nói thành lời, có những mốc thời gian trong cuộc đời bạn sẽ không bao giờ quên...
Chuyện của tôi chắc cũng không khác nhiều so với chuyện của nhiều người phụ nữ khác, cũng bị chồng phản bội, lừa dối, chỉ có điều nó kéo dài khá lâu, trong 10 năm trời mà tôi không hề hay biết! Tôi ngây thơ ngu ngốc tin tưởng vào mối tình đầu của mình, tôi cứ đơn giản nghĩ rằng hết lòng vì chồng thì sẽ nhận được những điều tương tự. Nhưng bây giờ tôi nhận được là một trái đắng mà tôi đang phải vật vã gặm nhấm nó.
Tháng 9/1999
Chúng tôi cưới nhau khi tôi còn khá trẻ nhưng sau một thời gian dài 4 năm yêu nhau. Anh là mối tình đầu của tôi, tình yêu của tôi dành cho anh rất trong sáng, mãnh liệt và không chút tính toán.
Anh còn khá nghèo, gia đình cũng chẳng khá giả nhưng sống tình cảm và khéo léo. Chúng tôi cũng phải vượt qua khá nhiều sóng gió mới đến được với nhau vì bố tôi luôn không hài lòng về sự lựa chọn của tôi. Nhưng tính cách ương bướng của tôi đã thắng và tôi cũng hài lòng với sự lựa chọn của mình.
Năm 2000
Vì một lý do chủ quan, chúng tôi đã mất đứa con đầu lòng. Nhiều kẻ ác mồm còn nói rằng chúng tôi không thể có con...
Năm 2001
Bố chồng tôi mất đột ngột vì tai nạn giao thông. Gia đình chồng tôi cũng có rất nhiều xáo trộn, đặc biệt về kinh tế. Tuy nhiên, vì sĩ diện, họ không nói cho tôi biết và tôi cũng chẳng dám tham gia.
Tôi được học bổng đi Úc học, không thể ở nhà bên cạnh chồng tôi. Chỉ có tôi và chồng tôi biết việc xa cách đó khổ sở thế nào, nhất là khi bạn mới cưới nhau và mới trải qua một số chuyện buồn... Chúng tôi từng nói với nhau rằng, nếu biết xa nhau khổ sở thế này, thà ở Việt Nam đói khổ mà có nhau còn hơn! Có những lúc tôi tưởng mình không thể vượt qua được thời gian đó, muốn bỏ lại hết để về Việt Nam với tình yêu của mình.
Tôi dành rất nhiều tiền học bổng để dành mua thẻ điện thoại gọi về nhà cho chồng, để cố gắng bù đắp nỗi trống trải trong lòng và để an ủi chồng. Tôi vẫn nhớ như in một hôm trời mưa buồn, tôi đã gọi hết sạch một lúc 4 cái thẻ, tôi lại lặn lội đội trời mưa đi rất xa để mua thẻ nói chuyện tiếp. Tôi chẳng dám đi đâu, chơi đâu vì bao nhiêu tiền nướng sạch vào thẻ điện thoại gọi về Việt Nam. Tôi trưng ảnh cưới và ảnh hai vợ chồng tôi ngay cạnh giường để ngắm nhìn cho đỡ nhớ...
Tuy nhiên, chỉ sau 10 tháng học tôi đã thu xếp nghỉ hè sớm, về với chồng và đi làm part-time. Tôi cố gắng làm rất nhiều, cũng một phần để chứng tỏ với bố mình, đời tôi đã không "hết" sau khi lấy chồng. Đây là câu nói bố tôi thốt lên khi thấy tôi đòi lấy chồng sớm, vất vả, sống trong một căn phòng nhỏ xíu bên nhà chồng, sau đó lại ở nhà thuê, công việc thì chưa ra đâu vào đâu. Cuộc sống vợ chồng trẻ sau khi xa nhau cũng có nhiều xáo trộn, mâu thuẫn, nhưng mọi thứ (có vẻ) cũng dần tạm ổn.
Năm 2002
Mấy tháng sau tôi quay trở lại Úc và chỉ sau đúng 3 tháng, tôi lại trở về Hà Nội, với chồng. Chúng tôi đã có một chuyến đi chơi Đà Nẵng và Huế, bù lại cho quãng thời gian xa nhau, một chuyến đi chơi rất vui vẻ và ngọt ngào. Tôi rất hạnh phúc mà chẳng cảm thấy điều gì, không hề biết gì về những chuyện tồi tệ mà chồng tôi đã làm trong quãng thời gian ngắn trước đó, những chuyện mà để cho 9 năm sau, tôi phải đau đớn đến cùng cực.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, không phải là hoàn hảo nhưng chúng tôi cũng đã cố gắng rất nhiều, chúng tôi vẫn phải ở nhà thuê nhưng công việc dần ổn định và vợ chồng cũng (khá) vui vẻ.
Năm 2005
Sau bao cố gắng, chúng tôi cũng đã có được căn nhà riêng của mình trên mảnh đất bố mẹ tôi cho. Việc xây nhà gần như bị "ép" vì chúng tôi vẫn chưa dành dụm được chút tiền nào. Nhưng thế lại may, chúng tôi đã có căn nhà của mình, không phải đi ở thuê.
Chúng tôi rất vui vì có được căn nhà của riêng mình dù đồ đạc còn rất sơ sài, thiếu thốn. Thời điểm này, chúng tôi khá hòa hợp trong mọi chuyện, cùng nhau chung sức lo lắng sắm sửa và chia sẻ với nhau mọi chuyện. Chồng tôi bắt đầu tập chụp ảnh và tôi rất ủng hộ sở thích mới của chồng. Chúng tôi dành nhiều thời gian cho nhau và mỗi khi có dịp tôi cùng chồng vi vu khắp nơi chụp ảnh. Cuộc sống vợ chồng son rất là vui vẻ.
Năm 2006
Sau nhiều lần chờ đợi, lo lắng và kế hoạch vì lo ảnh hưởng đến công việc, tôi cũng đã sinh con đầu lòng, sau 7 năm cưới chồng. Dù bé gái sinh thiếu tháng nhưng rất xinh xắn. Tuy rất vất vả nhưng tôi thực sự hạnh phúc!
Chồng tôi mở công ty riêng với sự ủng hộ của cả gia đình, tuy không nhiều về mặt kinh tế nhưng rất nhiều về mặt tinh thần. Công ty mang tên ghép giữa tên con gái và tên bố tôi. Tôi cũng thực sự hoan hỉ vì sự cố gắng của chồng. Tôi luôn tôn trọng chồng và chẳng bao giờ tham gia vào việc công ty của anh, bởi thực sự tôi cũng không hiểu nhiều về công việc kinh doanh và cách suy nghĩ của tôi cũng rất khác với anh.
Em gái tôi cũng làm chung công ty với anh, tôi càng thêm yên tâm... Tôi cố gắng làm hậu phương vững chắc cho anh, như lời anh nói, để anh có thể yên tâm đầu tư, gây dựng cái công ty nhỏ bé ấy. Chồng tôi cũng được chị gái hỗ trợ rất nhiều khi chuyển sang kinh doanh cùng với mảng chị ấy đang làm trong Sài Gòn, còn chồng tôi là đại diện ngoài Bắc.
Tháng 11/2006
Bố tôi qua đời đột ngột vì ung thư. Tôi đau đớn vô cùng vì nhận thấy mình đã mất đi một chỗ dựa lớn về mặt tinh thần, điều mà trước đây tôi vô tâm chẳng bao giờ nhận ra. Con tôi mới được hơn 3 tháng, tôi đã không làm được gì nhiều để chăm sóc bố trong quãng thời gian ngắn ngủi bố nằm viện... Tôi thực sự dằn vặt và khóc thầm rất nhiều.
Năm 2007 - 2008
Cuộc sống vợ chồng sau khi có con nhỏ bị xáo trộn rất nhiều, tôi chẳng có nhiều thời gian dành cho chồng, tình cảm của tôi được san sẻ cho đứa con rất nhiều. Đây là quãng thời gian chúng tôi cãi nhau nhiều nhất, tôi bị khủng hoảng tinh thần sau khi sinh con, cộng với việc bố mất sớm nên tâm tính thay đổi, cáu gắt suốt.
Nhưng tôi biết rõ những rạn nứt trong lòng, tôi cũng không thấy còn yêu chồng như xưa vì nhiều chuyện tế nhị trong quan hệ vợ chồng, tôi cũng có nhiều linh cảm không hay, nhưng vì vẫn quá tin tưởng và thương chồng, tôi gạt đi mọi nghi ngờ. Đôi khi, với khả năng "khéo mồm" của mình, chồng tôi còn luôn làm cho tôi lầm tưởng những trách móc của mình là vớ vẩn.
Chồng tôi thay đổi khá nhiều, tỏ vẻ khoa trương và huênh hoang hơn, đặc biệt sau khi kinh tế của chúng tôi ổn hơn một chút. Chồng tôi cũng rất biết sống cho bản thân, chẳng từ bỏ dịp nào để được đi đây đi đó, chụp ảnh, du lịch trong khi tôi chẳng dám ngăn cản chồng, luôn ủng hộ chồng sống cho những thú vui đó. Dù trong lòng rất ấm ức, nhưng tôi nghĩ, đời sống rất ngắn ngủi, giống như bố chồng tôi và bố mình vậy, đến khi có điều kiện nghỉ ngơi một chút, hưởng thụ một chút thì lại quá muộn.
Ngày 20 - 23/8/2009
Tôi đi Singapore du lịch với người bạn gái mới thân ở cùng cơ quan, vé máy bay là quà tặng của chồng nhân dịp sinh nhật. Tôi rất vui, tôi không hề biết rằng mình đang mang bầu đứa con thứ hai của chúng tôi. Nói chung, chuyến đi rất vui vẻ, tôi cũng thấy refresh rất nhiều. Cũng trong thời gian này, chồng tôi cũng đi Đà Nẵng, nói rằng đi với khách hàng.
Trên đường từ sân bay về, đường tắc vì có một tai nạn cùng thời điểm chồng tôi đi từ sân bay về, vì tính hay "tưởng tượng" nên tôi thấy lo lo và gọi điện cho chồng. Anh không nhấc máy, tôi càng lo và suy nghĩ lung tung. Tôi gọi điện cho bà chị chồng hỏi số điện thoại khách hàng, người mà chồng tôi nói đi cùng, nhưng mọi chuyện đã không phải như vậy. Hóa ra, người đó không đi, chị ấy cũng nói tôi đừng quá tin chồng mình, dù đó là em trai của chị ấy, tôi thực sự hoang mang, lòng tôi quặn đau vì một linh cảm rất không hay... Chồng tôi gọi lại và giải thích luyên thuyên, tôi rất giận nhưng lại bỏ qua.
Năm 2010
Khi tôi đang mang bầu đứa con thứ hai được 7 tháng. Vào một ngày đẹp trời, có một cô gái nói là "bạn" tôi nhắn tin tới, nói rằng tôi đã quá ngu ngốc khi luôn tin tưởng chồng, chồng tôi không tốt đẹp như tôi vẫn nói với bạn bè của mình. Rằng tôi bị lừa bao nhiêu năm nay mà không hề hay biết, rằng chồng tôi còn có con riêng với người khác... Tôi thực sự suy sụp.
Cô gái nhắn tin đó thì không bao giờ nghe máy dù tôi tìm mọi cách gọi đến. Nhưng tôi chẳng dám làm toáng lên vì thời điểm này mẹ chồng tôi cũng đang ốm nặng. Tôi chẳng muốn ầm ĩ nhà cửa vì những chuyện của riêng vợ chồng mình, ngại ảnh hưởng đến sức khỏe của bà. Tôi không muốn gây áp lực với chồng, lại tiếp tục tin vào những lời vuốt ve của chồng mà cố gắng chịu đựng và bỏ qua, mặc dù tôi luôn có những linh cảm tồi tệ và giai đoạn này tôi bị trầm cảm nặng nề.
Nhưng quãng thời gian sau đó thật kinh khủng! Tôi lục tìm phát hiện ra việc họ cùng đi khám sức khỏe với nhau, tìm thấy list điện thoại của chồng, của nhân viên đó và càng đau đớn cùng cực hơn khi thấy họ liên lạc với nhau rất nhiều, bất kể đêm ngày... Tôi thực sự phát điên. Chồng tôi cố gắng xoa dịu tôi vì lo cho đứa con trong bụng, chúng tôi đi nghỉ vài ngày cho khuây khỏa và sau đó quyết định vào Nam để tiện chăm sóc bà nội và để tôi sinh con trong đó cho thuận tiện, ấm áp.
Tháng 3/2010
Tôi vào miền Nam nhưng mọi chuyện vẫn chẳng thể nguôi ngoai, chồng tôi thì bận rộn lo cho mẹ nên cũng chẳng chăm sóc tôi nhiều. Nhiều lúc mình tôi bụng chửa gần chín tháng, vật lộn với đứa con gái lớn, đang tuổi ương bướng nên rất mệt mỏi.
Tôi đã nhiều lần trút giận lên con để rồi lại ôm nó mà khóc vì biết mình đã rất sai và vô lý với con. Tôi biết được chồng tôi vẫn giữ liên lạc với nhân viên kia mặc dù mồm thì hứa chấm dứt mọi việc với tôi. Tôi đau khổ vô cùng và không thể không gây chiến với chồng.
Tháng 4/2010
Ba ngày sau khi tôi sinh con thì mẹ chồng tôi mất. Chồng tôi và mọi người bận rộn lo việc chuyển thi hài mẹ chồng tôi ra Bắc để chôn cất. Tôi ở lại Sài Gòn với mẹ mình, con gái, một cô giúp việc và đứa bé mới sinh được mấy ngày. Tôi không hiểu mình lấy đâu ra sức lực để vượt qua quãng thời gian đó, cả một quãng thời gian dài với những dằn vặt, cố gắng quên, cố gắng sống để chăm sóc con.
Quãng thời gian này tôi nghỉ việc nên có khá nhiều thời gian chăm sóc 2 đứa con của mình. Sau khi sinh bé trai, tôi khá khỏe và lấy lại vóc dáng khá nhanh. Tôi cũng thấy được an ủi rất nhiều khi ngắm đứa con xinh xắn, trắng trẻo và bụ bẫm của mình. Tôi tự hào vì sinh được một con trai và cười thầm vào mặt những kẻ lúc trước nói tôi không thể có con!
Sóng gió cứ tưởng đã qua đi nhưng không phải vậy. Trong lúc chồng tôi đi công tác bên Trung Quốc thì tôi lại tiếp tục nhận được tin nhắn, nói rằng chồng tôi vẫn không hối hận, không dừng lại mà công khai quan hệ với tình nhân ngay sau lưng tôi. Rằng tình nhân ấy chỉ lợi dụng chồng tôi về mặt tiền bạc, trong khi tôi ôm con nhỏ ở nhà, người nhân tình ấy còn nói đi nói lại rằng tôi thật là đáng thương. Tôi lại rơi vào khủng hoảng. Nhưng kỳ lạ thay khi gặp lại chồng, lần này tôi cũng chẳng có hơi sức đâu mà to tiếng với chồng, tôi chán nản và buông xuôi vì chồng tôi vẫn lại lặp lại bài cũ, tất cả chỉ là vớ vẩn, không bao giờ có chuyện đó...
Sau gần 10 tháng, tôi đã đi làm lại và kiếm được công việc mới khá ổn! Quan hệ vợ chồng tôi vẫn căng thẳng vì tôi đã mất tin tưởng vào chồng nhưng vì con cái, vì công việc mới bận rộn, tôi lại cố quên đi. Chồng tôi thì luôn luôn phủ nhận hoặc lúc thì làm toáng lên, nói rằng nếu tôi cứ nghi ngờ như thế thì nên chia tay. Nói thế nào nhỉ, thái độ chồng tôi lúc thì khốn nạn, lúc tỏ ra tử tế, thương yêu chăm sóc tôi và các con. Tôi bối rối, tôi không biết tin vào đâu.
Ngày 8/2/2011 (mùng 6 Tết)
Cái ngày tồi tệ nhất của cuộc đời tôi đã đến. Ngày đầu tiên đi làm sau Tết, tôi lại bắt được tin nhắn của nhân tình đến máy chồng tôi yêu cầu "Anh nhớ mua kính cho em". Tôi lặng người đi, tôi không thể tin vào mắt mình. Vậy là đúng chồng tôi và nhân tình vẫn liên hệ với nhau, vẫn rất thân mật. Lại một lần nữa cái thân khốn khổ của tôi run lên bần bật hỏi chồng về cái tin nhắn đó.
Lần này thì tôi không thể tưởng tượng nổi, chồng tôi đã thú nhận tất cả. Thú nhận việc đã quan hệ với nhân tình đó từ khi tôi đi Úc, rằng đứa con thứ hai của nhân tình là con của anh (anh tin vào lời nhân tình nói và vào linh cảm của mình vì thấy nó giống mình nhưng chưa thử ADN!). Anh còn nói rằng đã cố gắng chấm dứt mối quan hệ này nhưng không được.
Tôi khóc lặng đi, tôi không bao giờ tưởng tượng nổi người đàn ông tôi tin tưởng bấy lâu nay đã làm điều tồi tệ đó sau lưng tôi. Vậy là mọi nghi ngờ đã được xóa bỏ, tôi đã bị phản bội, lừa dối 10 năm nay. Thực không thể tin nổi, lúc đó tôi chỉ ước mình chết ngay đi để khỏi phải chịu thêm bất kỳ sự đau đớn nào hơn nữa...
Tôi đã vật vờ sống từ đó đến nay, bao tủi hận, uất ức tôi đã trút vào chồng tôi, tôi đã biến thành một người khác, cay nghiệt hơn. Ban ngày tôi cố gắng chịu đựng, mấy ngày đầu cứ đến văn phòng là tôi lại khóc, khóc với bất kỳ ai tôi nghĩ ra để nói chuyện cùng. Những lúc một mình tôi lại nghĩ đến toàn bộ quãng thời gian qua, nghĩ lại quãng thời gian tôi bị lừa dối, nghĩ đến cảnh chồng và tình nhân bên nhau và tưởng tượng rằng 2 người đang cười cợt vào sự cả tin và ngu ngốc của tôi.
Sau bao nhiêu chuyện, tôi mất luôn sữa và phải giao phó hẳn việc chăm sóc thằng cu con mới 10 tháng tuổi của mình cho bác giúp việc, vì tôi chẳng có hơi sức nào lo cho nó. Tôi có thể thét lên, quát tháo bất kỳ lúc nào, tôi mất kiểm soát... Nhưng chẳng gì làm tôi nguôi ngoai được, tôi vẫn vật vã, chồng tôi lúc đầu muốn ly thân, muốn ở một chỗ khác nhưng hàng ngày xin tôi vẫn tới chơi với lũ trẻ, chăm sóc con cái vì nói không còn mặt mũi nào đối diện với tôi, vì tự thấy bản thân anh ta khốn nạn quá, nhục nhã quá!
Tôi mệt mỏi vì không biết tình trạng này sẽ kéo dài bao lâu? Tôi nói tha thứ cho chồng nhưng mọi việc chẳng dễ dàng như vậy, cứ được 2-3 ngày là tôi lại lên "cơn", tôi vật vã chửi bới chồng, hành hạ bản thân tôi đến khi mệt lả mới thôi. Có những lúc, tôi hận chồng tôi đến xương tủy nhưng vẫn không thể nào rời xa được con người đó! Tôi thương hai đứa con bé bỏng của tôi sẽ không có bố hoặc mẹ nếu tôi không cố gắng chịu đựng!
Theo Bưu Điện Việt Nam











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Trước ngày cưới, mẹ vợ tương lai thách cưới 200 triệu, bố tôi nói một câu, nhà gái không dám đòi đồng nào nữa

Ngày đính hôn, mẹ kế dặn dò thông gia một câu mà tôi đỏ bừng mặt, nhà trai thì bối rối vô cùng

Sắp tới giờ đón dâu thì đột nhiên mẹ chú rể xông đến nhà gái quát tháo và ném lên người cô dâu một xấp ảnh

Xây nhà vườn rộng hơn trăm mét báo hiếu nhưng mẹ không chịu ở, biết lý do tôi liền bán nhà mới về nhà cũ sống với bà

Nửa đêm anh chồng gọi điện mượn 100 triệu, tôi gắt gỏng không cho rồi sáng hôm sau nhận cái kết đắng

Bố dồn mọi yêu thương cho em gái cùng cha khác mẹ với tôi, ông sang tên nhà cho con út nhưng gặp tôi trên đường thì lờ đi như người không quen biết

Con gái bị bắt nạt ở trường học nhưng chồng tôi nhất quyết không dám lên tiếng vì sợ mất mặt

Sắp cưới thì cô ruột của người yêu tìm đến, tiết lộ một chuyện động trời và để mặc tôi lựa chọn

Suốt 4 tháng, tôi tìm mọi cách ngăn cản bố lấy vợ mới, nhưng khi chạm mặt con gái của mẹ kế, tôi liền thay đổi ý định, hối thúc 2 người kết hôn

Xem phim "Sex Education", tôi hối hận tột cùng khi biết lý do con gái bị trầm cảm chỉ sau nửa năm chuyển lớp học

Em chồng luôn mồm than nghèo kể khổ nhưng nhất quyết không chịu đi làm, xin việc ở đâu cũng về khóc lóc với mẹ vất vả quá không chịu nổi

Tôi bật khóc với hành động của mẹ chồng khi đi lễ chùa
Có thể bạn quan tâm

3 con giáp có vận mua nhà mùa hè 2025 Nếu biết kích tài từ góc Đông Nam trong nhà
Trắc nghiệm
00:35:39 14/05/2025
Vụ ô tô tông liên hoàn 6 xe máy: Đình chỉ công tác Trưởng Công an Tam Hiệp
Tin nổi bật
23:56:15 13/05/2025
Ông Zelensky tiết lộ nội dung sẽ đàm phán nếu gặp trực tiếp ông Putin
Thế giới
23:52:37 13/05/2025
NSƯT Hoài Linh xuất hiện, bật khóc nức nở, lý do là gì?
Sao việt
23:48:50 13/05/2025
Khởi tố tài xế ô tô gây tai nạn làm chết người
Pháp luật
23:45:27 13/05/2025
1 mỹ nhân Việt bất ngờ tuyên bố: Từ nay tôi không muốn làm "bé ba" nữa
Hậu trường phim
23:40:52 13/05/2025
2 ngọc nữ "con nhà nòi" hàng đầu Hàn Quốc: Nhan sắc được cả thế giới ngợi ca, đời thực còn "xịn" hơn phim
Sao châu á
23:27:55 13/05/2025
Ca sĩ Hiền Hồ và chặng đường đầy thử thách lấy lại hình ảnh
Nhạc việt
23:01:13 13/05/2025
Phim mới của Lee Min Ho và Jisoo gây tranh cãi
Phim châu á
22:34:31 13/05/2025
Vũ trụ bị phân hủy và biến mất sớm hơn vẫn tưởng?
Lạ vui
22:31:07 13/05/2025