Liên tiếp ngoại tình vì quá ‘khỏe’
Không biết đã bao nhiêu lần Quang tự dặn với lương tâm mình là sẽ không đi “ăn vụng” nữa. Nhưng rồi đâu lại hoàn đấy, cứ gặp cô nào xinh xinh là “đàn ông tính” của anh lại trỗi dậy…
Lần đầu tiên Quang ngoại tình sau khi đã kết hôn là lúc Liên đang có bầu đứa con đầu lòng. Còn trước đó, những lần anh đi vụng trộm chẳng biết bao nhiêu mà kể. Có khi một lúc, Quang vụng trộm với cả hai, ba cô liên tiếp. Nhiều người bảo anh trăng hoa quá nên mới thế, còn anh thì lại thấy, mình chẳng hề thích trăng hoa làm gì, chẳng qua là do “bản năng đàn ông” của anh quá lớn. Khi nào trong đầu anh cũng nghĩ đến “chuyện ấy” và khi người yêu, người vợ không đáp ứng được “nhu cầu”, Quang phải tự tìm cách giải quyết.
Quang luôn giải thích hành động ngoại tình của mình là do tâm sinh lý rất phức tạp của con người “quy định” chứ bản thân anh chẳng hề có lỗi gì. Vậy nên dù đã ngoại tình rất nhiều lần rồi nhưng Quang vẫn chẳng hề tỏ ra hối lỗi. Anh tâm niệm: “tất cả chỉ là “bóc bánh trả tiền”, miễn sao mình vẫn một mực thương yêu vợ là được. Đàn ông ai chả thế!”.
Phải công nhận rằng, trong “chuyện ấy”, Quang quá “khỏe”, đến nỗi, vợ anh còn tỏ ra e dè chồng, không dám “khơi mào”, sợ làm cho bản năng của chồng trỗi dậy. Thời gian có bầu, Liên bảo chồng tuyệt đối kiêng hẳn vì sợ ảnh hưởng đến con, Bởi cứ “vào cuộc” là Quang lại chẳng biết trời đất gì nữa.
Video đang HOT
Chính vì rất có lợi thế nên khi “cần”, Quang chỉ việc đong đưa vài câu tán tỉnh là các em đã sẵn sàng lên giường (Ảnh minh họa)
Bị vợ “cấm vận” nên con người Quang đâm ra bí bách, hay cáu gắt. Và trong những lúc cùng quẫn, anh đã lựa chọn gái đứng đường để “giải quyết nhu cầu”. Liên không hề biết rằng, chồng mình đã từng có một quá khứ “huy hoàng” và giờ đây, cái quá khứ ấy đang quay trở lại. Quang tuyệt đối kiêng cữ theo lời dặn dò của vợ, nhưng hễ có cơ hội, Quang lại léng phéng với một em chân dài nào đó ở nhà nghỉ.
Biết Quang đã có vợ nhưng nhiều em vẫn chết anh như điếu đổ. Bởi đơn giản, Quang vừa có tiền vừa nhìn rất đàn ông. Chính vì rất có lợi thế nên khi “cần”, anh chỉ việc đong đưa vài câu tán tỉnh là các em đã sẵn sàng lên giường. Bạn bè Quang biết được lối sống vô trách nhiệm của anh cũng đã hết lời khuyên giải, vì dù sao bây giờ, Quang cũng đã có một gia đình yên ấm. Nhưng Quang chưa bao giờ có ý định dừng lại, anh luôn bao biện cho những lần vụng trộm. Quang bảo anh có cách riêng của mình, và bằng chứng là sau 3 năm liên tiếp ngoại tình nhưng gia đình anh vẫn rất yên ấm.
Khổ một nỗi, “ăn vụng mãi thành quen”, dù sau này được vợ chiều chuộng hơn nhưng lâu lâu không được “tình tang” với gái lạ, Quang cứ thấy nhơ nhớ thế nào đó. Thế là con thú hoang trong người anh lại trỗi dậy, anh lại nói dối vợ và tìm các em chân dài để “giải quyết nhu cầu”.
Dù sau này được vợ chiều chuộng hơn nhưng lâu lâu không được “tình tang” với gái lạ, Quang cứ thấy nhơ nhớ thế nào đó.(Ảnh minh họa)
Nhưng “đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma”, một lần nọ, trong khi Quang đang dắt tay cô gái lạ đi vào khách sạn thì gặp Liên đi đặt phòng cho khách của công ty. Thấy chồng thân thiện với cô lễ tân, Liên đoán chồng mình đã từng là khách quen ở đây và lần vụng trộm này chắc chắn không phải là lần đầu tiên. Quá thất vọng về chồng, Liên không nói được lời nào mà chỉ còn biết bỏ chạy.
Giờ đây, Quang đang cầm trên tay tờ đơn ly hôn có sẵn chữ ký của vợ. Tưởng rằng giải thích lý do ngoại tình theo kiểu: “do bản năng của anh chi phối” sẽ làm cho vợ thông cảm, nào ngờ, khi Quang vừa mới thốt ra câu nói đó, Liên đã hét vào mặt anh: “Tôi thật ngu thì mới lấy người như anh. Anh không có suy nghĩ hay sao mà chỉ hành động theo bản năng thế? Thế thì anh có khác gì con vật?”.
Liên chẳng tiếc gì người chồng bội bạc và có phần bệnh hoạn ấy. Cô chỉ thương con mình sớm phải chịu cảnh bố mẹ ly tán. Còn về phần Quang, anh không biết nên buồn hay vui vì giờ đây, anh đã hoàn toàn được tự do để léng phéng với bất kỳ cô gái nào anh muốn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tâm sự của một đứa con hoang
Mỗi lần nghĩ đến cảnh gia đình, họ hàng người ta soi mói, khinh rẻ tôi, gọi tôi là đứa con không cha lòng tự trọng của tôi lại trỗi dậy.
Tôi xin tự giới thiệu, tôi là một cô gái năm nay đã 29 tuổi đang làm việc cho một doanh nghiệp nước ngoài. Công việc của tôi hiện nay phát triển rất tốt, có thu nhập cũng thuộc diện tương đối cao nên cuộc sống vật chất của tôi tạm hài lòng... nhưng tôi vẫn thiếu một thứ đó là mái ấm gia đình.
Tôi được sinh ra trong một hoàn cảnh không được may mắn như bao người con khác, một gia đình chỉ có mẹ mà không có cha. Ông ấy- người tôi gọi là cha tôi là ai tôi không hề biết mặt, chỉ nghe mẹ kể rằng ông đã lấy đi đời con gái của mẹ rồi "cao chạy xa bay" để lại một mình mẹ tôi với cái bụng bầu đầy đau khổ cùng bao nhiêu những ánh mắt soi mói, dè bỉu, khinh miệt của người đời.
Vậy là tôi được sinh ra như thế, sinh ra trong sự đau khổ tủi nhục của người mẹ, sự cô đơn thiếu thốn của chính bản thân mình. Thủa nhỏ, tôi luôn sống lầm lũi trong sự khinh rẻ của bạn bè và bà con lối xóm, đi đâu tôi cũng được mọi người gắn kèm thêm hai chữ "con hoang". Lũ trẻ trong xóm không những không cho tôi chơi cùng bao giờ mà thậm chí chúng còn hay bắt nạt tôi bởi vì tôi không bao giờ có được sự bảo vệ, bao bọc của người cha.
Lớn hơn một chút, những suy nghĩ ích kỷ nhỏ nhen ấy không còn nữa, lũ bạn cũng đã bắt đầu chơi với tôi nhưng trong suy nghĩ sâu thẳm tâm hồn của họ và gia đình họ vẫn còn một khoảng cách vô hình nào đó chứ mãi không thể gần gũi thân quen.
Ảnh minh họa
Năm 20 tuổi khi còn là sinh viên tôi cũng đã từng có bạn trai, người yêu tôi là môt chàng trai thông minh, hiện đại... anh yêu tôi, thông cảm cho tôi và có thể chấp nhận tất cả những gì không may mắn thuộc về gia đình tôi, tình yêu của chúng tôi kéo dài được 3 năm cho đến ngày ra trường.
Nhưng khi chúng tôi chính thức ra mắt gia đình hai họ thì đã bị gia đình nhà anh kịch liệt phản đối chỉ vì tôi là một đứa "con hoang" không cha. Mẹ anh bảo, anh phải lựa chọn giữa tôi và mẹ, và anh đã chọn mẹ. Chúng tôi đã phải chia tay nhau trong đau khổ, khi cả hai vẫn còn yêu nhau. Đây là một cú sốc rất lớn đối với tôi, và nó luôn nhắc cho tôi nhớ mình là một đứa "con hoang". Mình không có quyền được hưởng hạnh phúc như những người khác. Và nó làm tôi thấy sợ, sợ làm quen với ai đó, lại sợ phải ra mắt và sợ bị phản đối. Sợ sự chia ly...
Tôi đã quá thấm thía nỗi khổ của một đứa "con hoang" và đau đớn nhận ra rằng sự không có mặt người cha trong cuộc sống của mình là một điều mất mát vô cùng lớn, không gì có thể bù đắp được.
Nhiều khi tôi nghĩ, giá như tôi cũng có được một người cha dù ông ấy có tồi tệ, ác độc, tâm thần hay điên dại thì bóng dáng ông ấy cũng hiển diện trong cuộc đời tôi và tôi sẽ yêu quý ông vô cùng. Tôi đã không mất đi tình yêu của mình, không bị người đời khinh miệt và tôi đã có được hạnh phúc.
Giờ đây tình yêu trong lòng tôi đã nguội lạnh, chẳng bao giờ tôi dám nghĩ đến việc đi tìm tình yêu, hạnh phúc cho riêng mình nữa dù bên cạnh tôi vẫn có rất nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh gia đình, họ hàng người ta soi mói, khinh rẻ tôi, gọi tôi là đứa con không cha lòng tự trọng của tôi lại trỗi dậy.
Đã có nhiều đêm tôi cũng nằm suy nghĩ về cuộc đời này, về những thiệt thòi, mất mát mà tôi đã phải gánh chịu, trải qua trong suốt những ngày thơ ấu và cả khi đã trưởng thành tôi vẫn còn đang phải đối mặt. Tôi đã tự chọn cho mình một cuộc sống riêng, cuộc sống không gia đình, không chồng con vì tôi rất sợ sau này con tôi lại phải đối mặt với những gì mà mẹ nó đã từng phải trải qua.
Cho dù trong sâu thẳm tâm hồn tôi vẫn muốn có một mái ấm gia đình. Và hơn lúc nào hết, tôi hiểu người cha quan trọng như thế nào trong cuộc sống của tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi ăn vụng để đợi chờ... Tôi là người có học thức và yêu chồng như một thần tượng. Ngày lên xe hoa, dù có giàu trí tưởng tượng đến mấy tôi cũng không thể hình dung được sẽ có ngày tôi lại ở trong một vòng tay người đàn ông khác. Chồng tôi là kỹ sư xây dựng, suốt ngày bận rộn với những công trình, cuộc sống...