Lẻn vào phòng vợ cũ sau 2 năm ly thân, tôi choáng váng khi nghe em nói một câu… ‘xanh rờn’
Tôi vẫn còn yêu vợ, yêu rất nhiều, không còn nhớ đến lời cảnh cáo của vợ, tôi tiến vào phòng hôn lên môi vợ:
Mới 7 giờ tối, chưa kịp uống hết cốc bia với đồng nghiệp thì Vinh đã thấy cuộc gọi điện thoại từ Linh:
“Anh ở đâu mà tôi gọi mãi không được? Về nhà ngay đi nhé”.
“Có chuyện gì quan trọng không? Tôi đang cùng anh em trong công ty liên hoan, chắc phải 11h mới về”.
“Không được, anh về ngay luôn đi. Hôm nay nhà mình có khách khứa đến chơi, đừng để mọi người phát hiện ra chuyện của chúng ta. Anh nhớ là từng thỏa thuận điều gì với tôi rồi chứ?”.Nói xong Linh cúp máy luôn, Vinh cũng lẳng lặng quay lại bàn nhậu, uống nốt cốc bia còn dở rồi chào mọi người để về. Gần 2 năm nay vợ chồng ly thân, Vinh cứ phải sống giả dối trong chính cuộc hôn nhân của mình. Khi về đến nhà Vinh đã thấy tiếng cười nói vui vẻ, tiếng của những ly rượu va vào nhau vui vẻ. Linh mở cửa ra đón chồng, cô nũng nịu:
“Chồng à, anh đi đâu mà giờ mới về, làm em chờ mãi đây này”.
Vinh cúi xuống hôn lên má vợ rồi âu yếm:
“Anh xin lỗi, ở công ty có chút chuyện ấy mà, vợ tha lỗi cho anh nhé”.
Mọi người trong nhà nhìn vợ chồng Vinh âu yếm ai cũng ngưỡng mộ với tổ ấm của hai người. Vậy nhưng tới lúc tan tiệc thì giọng điệu ngọt ngào lúc nãy của Linh không còn nữa mà bắt đầu lên giọng nhìn chồng mình:
Video đang HOT
“Hôm nay suýt chút nữa là chúng ta bị lộ rồi đấy, anh nên cẩn thận đi”.
“Nếu đã vậy thì chúng ta đừng đóng kịch nữa, tôi chán và mệt mỏi lắm rồi. Lúc nào cũng phải tươi cười dù trong lòng không muốn”.
“Vậy anh nghĩ tôi thì thích đóng kịch ư? Tôi cũng muốn phanh phui tất cả mọi chuyện ra kể từ lúc biết chồng ngoại tình. Giây phút tôi bắt quả tang anh và nhân tình trong nhà nghỉ khiến tôi vẫn còn ám ảnh. Đáng lẽ ra tôi đã ly hôn nhưng anh nghĩ vì cái gì mà tôi cam tâm sống bên cạnh anh? Nếu tôi không hy sinh đời mình để giữ tài sản thì có lẽ anh đã tay trắng vì cô nhân tình rồi”.
“Thôi đủ rồi, tôi thà muốn cô nói ra hết sự thật rồi bố mẹ, anh em, họ hàng khinh thường tôi cũng được. Còn hơn phải sống giả tạo khổ sở như này”.
Nói rồi Vinh bỏ đi ra ngoài, Vinh nhớ lại những năm sống hạnh phúc bên vợ. Hai vợ chồng có đến 4 năm yêu nhau mới nên nghĩa vợ chồng. Lúc Vinh nghèo khó nhất luôn có vợ ở bên cạnh, nhưng rồi mọi thứ thay đổi khi Vinh ngoại tình với người phụ nữ khác. Lén lút qua lại được 1 tháng thì Vinh bị vợ bắt quả tang. Lúc đó Linh đau khổ, cô bị tổn thương lòng tự trọng nên nhất quyết không tha thứ cho chồng.
Dù tức giận nhưng Linh không ly hôn mà muốn vợ chồng ly thân thời gian, chính vì vậy trong mắt người ngoài vợ chồng Linh vẫn rất hạnh phúc, nhưng sự thật thì lại lạnh nhạt vô cùng. Đã 2 năm trôi qua nhưng Vinh chưa được vợ tha thứ, anh cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Hôm đó trở về nhà thì Vinh thấy phòng vợ mở cửa, từ lâu rồi khi đối diện với vợ thì anh chỉ nhận lại sự hằn học, ghét bỏ đến nỗi anh quên mất đi hình ảnh đáng yêu lúc Linh nằm trên giường ngọt ngào thế này.
Vinh vẫn còn yêu vợ, yêu rất nhiều, không còn nhớ đến lời cảnh cáo của vợ, Vinh tiến vào phòng hôn lên môi vợ:
“Em à, thật sự hôm nay trước mặt mọi người anh không đóng kịch, anh thật sự rất yêu em. Xin em cho anh một cơ hội được yêu và chăm sóc lại từ đầu cho em được không”.
Vinh cứ tưởng vợ sẽ đánh mình rồi mắng chửi, nào ngờ đáp lại chỉ là sự im lặng. Thế rồi Vinh thấy những giọt nước mắt của vợ lăn dài trên má. Linh nức nở:
“Anh đúng là thằng ngốc, em cố ý không chốt cửa đợi anh từ lâu lắm rồi”.
Câu nói của vợ khiến Vinh hạnh phúc khó tả, 2 năm không được gần gũi vợ, đây có lẽ là đêm trùng phùng sau thời gian dài ly biệt của hai vợ chồng.
Hay tin tôi mắc bệnh ung thư, vợ thản nhiên nói 'để mẹ chăm anh' rồi bỏ đi mất dạng, 3 tháng sau em quay về khiến cả nhà tôi choáng váng
Bất ngờ một ngày tôi thấy vợ trở về. Cô ấy nhìn mập mạp hơn, đi về phía giường bệnh của tôi.
Tôi giận vợ lắm, không muốn nhìn thấy cô ấy. Nhưng My đưa tôi xem một tờ giấy khiến tôi bật khóc.
Tôi và My yêu nhau 3 năm rồi tổ chức đám cưới. Làm vợ chồng 4 năm nhưng chúng tôi vẫn chưa có tin tức con cái. Đi khám bác sĩ thì nguyên nhân là do tôi nhưng My cũng chẳng trách chồng. Gia đình tôi biết vậy thì càng yêu thương con dâu, ai cũng sợ có ngày My bỏ chồng. Nhưng chúng tôi đã yêu và lấy nhau 7 năm, tôi rất tin tưởng vợ.
Thời gian đó tôi thấy người có nhiều dấu hiệu lạ nhưng chưa chịu đi khám. Vì tiền bạc trong nhà đều dồn để vợ chồng thụ tinh nhân tạo. Đến khi bỗng dưng tôi bị sụt cân liên tục thì đành phải đi khám. Kết quả khám ra khiến tôi choáng váng, tôi bị bệnh ung thư. Tôi suy sụp tinh thần, chìm ngập trong hoảng loạn.
Tôi chỉ mới có gia đình, còn chưa chào đón con đầu lòng, tôi còn bố mẹ phải phụng dưỡng. Nhưng giờ tôi mắc bệnh nan y, nếu không thể qua khỏi thì cuộc đời của tôi thật quá ngắn ngủi. Những người thân của tôi phải đau lòng cỡ nào. Tôi gọi vợ vào phòng rồi đưa cho cô ấy tờ giấy chẩn đoán bệnh. Vợ tôi ôm lấy tôi khóc nức nở.
Sau đó, My lấy lại bình tĩnh khá nhanh rồi an ủi, động viên tôi. Tôi và vợ vẫn chưa nói lời nào với bố mẹ. Tối hôm đó, tôi nghe My nói:
"Giờ anh bệnh như thế thì phải vào viện, không giấu bố mẹ lâu được. Nhưng anh phải cố gắng giữ tinh thần tích cực. Cái bệnh này, quan trọng nhất là tinh thần, anh phải cố gắng nhiều rồi".
Sau đó My còn nói một câu khiến tôi bất ngờ: "Em xin lỗi anh, để mẹ chăm sóc anh lúc này nhé".
Sáng hôm sau, vợ tôi bỏ đi. Tôi vừa khổ sở vì bệnh tật vừa oán hận khi vợ có thể đối xử cạn tình cạn nghĩa khi chồng bệnh nặng. Suốt 3 tháng sau đó, vợ tôi mất tăm, chẳng ai biết cô ấy đi đâu. Tinh thần càng mỏi mệt thì sức khỏe của tôi càng yếu đi. Căn bệnh ung thư của tôi đã đến giai đoạn cuối. Chỉ có bố mẹ ruột và bố mẹ vợ thay phiên nhau chăm sóc tôi.
Bất ngờ một ngày tôi thấy vợ trở về. Cô ấy nhìn mập mạp hơn, đi về phía giường bệnh của tôi. Tôi giận vợ lắm, không muốn nhìn thấy cô ấy. Nhưng My đưa tôi xem một tờ giấy khiến tôi bật khóc. Đó là giấy khám thai, vợ tôi đã mang thai!
Suốt 3 tháng qua vợ tôi đã tìm mọi cách để ra sức thử thụ tinh nhân tạo nhiều lần. Cô ấy muốn cho tôi động lực để cố gắng vượt qua cơn bạo bệnh lần này. Cô ấy không muốn tôi và mọi người biết vì sợ sẽ bị ngăn cản. Ai cũng sợ lỡ như tôi mất đi thì My sẽ phải một mình nuôi con khó khăn.
Tôi khóc nức nở ôm lấy vợ. Tôi không biết mình còn sống được bao lâu, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để có thể nhìn được mặt con. Huống hồ, tôi làm sao có thể phụ lòng người vợ tào khang của mình.
Vừa lên chức giám đốc chồng liền đòi ly hôn, nhưng chỉ một câu nói của tôi lại khiến anh mất tất cả Tôi vừa nói xong thì thái độ của chồng cũng thay đổi 180 độ, không ngờ người chồng tôi luôn yêu thương lại là một kẻ sở khanh thế này. Nhưng khi Lam dẫn Hùng về ra mắt gia đình thì thấy bố mẹ cô ở trong 1 căn nhà cấp 4 cũ kỹ, nghe nói đều đã mất sức lao động. Nhưng...