Lấy tôi mà anh không thèm động vào người
Tôi luôn hi vọng ở lâu với tôi, anh sẽ hiểu tôi là người con gái tốt. Và chỉ không lâu nữa, anh sẽ tin tôi, sẽ yêu tôi và chúng tôi sẽ hạnh phúc.
Khổ vì lấy chồng mai mối
Khi quyết định lấy anh, tôi đã sớm tưởng tượng ra cảnh này. Nhưng tôi luôn nghĩ, có thể ngày hôm nay không yêu nhau, khi ở gần nhau sẽ quý mến và dần thành tình yêu. Tôi cố gắng làm tất cả chỉ vì mình đã dành quá nhiều tình cảm cho người đàn ông ấy. Tôi quyết tâm lấy anh dù biết rằng, anh đã có người con gái khác.
Nhưng tôi đã ích kỉ dựa vào bố mẹ anh để níu kéo và ép buộc tình cảm này. Bố mẹ anh và gia đình tôi vốn đã có hẹn ước từ trước cho cuộc hôn nhân của chúng tôi. Bố mẹ tôi luôn khao khát có một đứa con rể như anh và tôi cũng yêu thương anh vô cùng. Nhưng anh sớm đã ra ngoài đi học rồi đi làm ở tỉnh, ít khi về nhà nên không có điều kiện gặp gỡ tôi. Vả lại, ngày đó chúng tôi cũng nào nghĩ chuyện mai mối có tác dụng gì. Thời đại này rồi, ai còn tính chuyện mối lái mà lấy nữa, đâu còn có cái kiểu &’cha mẹ đặt đâu con nằm đấy’.
Nhưng vì tình cảm của bản thân, tôi cứ bám theo chuyện đó mà lấy lòng bố mẹ anh, mong bố mẹ anh cho chúng tôi cưới nhau. Khi anh dẫn người yêu về ra mắt, tôi đã ra sức nói với mẹ anh, nói mẹ anh ngăn cấm vì tôi thật lòng yêu anh. Ngày đó, anh đau khổ lắm vì anh cũng có lời hẹn ước với người con gái kia.
Nhưng vì tình cảm của bản thân, tôi cứ bám theo chuyện đó mà lấy lòng bố mẹ anh, mong bố mẹ anh cho chúng tôi cưới nhau. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nhưng sự thể không đơn giản như vậy. Khi anh cố gắng đòi cưới người kia, mẹ anh dọa tự tử. Vậy là anh phải bằng lòng lấy tôi. Tôi hạnh phúc lắm vì tôi biết, bố mẹ anh quý mến tôi. Chúng tôi làm đám cưới, nhưng anh không có lấy một nụ cười trong ngày hạnh phúc. Dù vậy tôi vẫn tin, chỉ cần tôi cố gắng, anh sẽ cảm nhận được tình yêu và sự chân thành của đứa con gái như tôi.
Không yêu không có chuyện ái ân
Tôi không yêu ai từ khi biết anh chính là người đàn ông của đời tôi. Tôi cố gắng giữ gìn và là đứa con gái trong trắng cho tới tận ngày cưới. Tôi đã tưởng tượng ra giây phút hạnh phúc khi trao đời con gái cho người đàn ông mình thương yêu. Tôi nghĩ, chắc hẳn anh sẽ tự hào lắm khi thấy tôi còn nguyên vẹn. Nhưng nào ngờ, trong đêm tân hôn, anh uống rượu say và ngủ li bì, anh không thèm hỏi han tôi, cũng không động vào người tôi. Anh ngủ dưới ghế.
Tôi ích kỉ, biết vậy nhưng tôi vẫn muốn làm thế. Vì tôi đã xác định, cả đời này nếu không phải là anh thì tôi sẽ không lấy ai. Nếu không có anh, tôi không thể tìm được tình yêu khác. Con gái là vậy mà. Tôi cũng có quyền được yêu anh, được níu kéo anh chứ, người con gái kia chính ra chỉ là người đến sau, không thể trách cứ tôi được. Chỉ là anh đã gần người đó quá lâu và đem lòng yêu thương, nếu anh có thể gần tôi, tôi tin anh cũng sẽ trân trọng tôi như vậy. Ngoài chuyện tác động với ba mẹ để anh về lấy tôi, tôi nghĩ, mình không làm gì quá đáng.
Suốt thời gian làm vợ chồng, dù anh không động vào người tôi, 1 tháng, hai tháng, thậm chí là nửa năm, tôi vẫn cam chịu. Tôi biết, anh thi thoảng vẫn đi làm xa, rồi qua lại với người con gái kia, nhưng tôi vẫn chấp nhận. Vì tôi tin, người có danh phận như tôi đây, trước sau gì vẫn là vợ anh, không thể thay đổi được. Còn những cuộc chơi bời bên ngoài chỉ là giải khuây. Anh có yêu người kia và cô ta có trao thân cho anh thì cũng không thể cả đời này đợi anh được. Vì anh không thể bỏ tôi để lấy cô ta, khi bố mẹ anh còn ở đây. Nếu như cô ta làm thế chỉ thiệt cho cô ta mà thôi.
Suốt thời gian làm vợ chồng, dù anh không động vào người tôi, 1 tháng, hai tháng, thậm chí là nửa năm, tôi vẫn cam chịu. (ảnh minh họa)
Con gái rồi cũng phải đến tuổi đi lấy chồng, cô ấy cũng không còn trẻ nữa. Có lẽ cô ấy cũng đã xác định mái ấm cho mình. Làm sao có thể yêu và chờ đợi vô vọng một người đàn ông đã có vợ. Nếu có được gả về nhà này, bố mẹ anh cũng sẽ không coi trọng. Làm dâu như vậy thì quá khổ rồi.
Tôi thì lại khác, tôi được bố mẹ anh yêu thương, làm vợ của anh nhưng tôi thua cô ấy, vì thứ cô ấy có tôi lại không bao giờ đạt được. Tôi cố gắng để có được tình yêu của anh, được anh yêu chiều. Tôi mong sinh con với anh nhưng anh không thèm động vào người tôi từ ngày cưới, vậy nói gì tới chuyện con cái. Giờ đã hơn nửa năm trôi qua, anh vẫn chưa quan hệ với tôi, bố mẹ anh không biết chuyện, suốt ngày nói chuyện cháu chắt làm tôi buồn lòng lắm. Chỉ có tôi cố nhịn, giấu đi chuyện này, tôi coi như đó là sự trừng phạt mà tôi phải gánh chịu.
Tôi luôn hi vọng ở lâu với tôi, anh sẽ hiểu tôi là người con gái tốt. Và chỉ không lâu nữa, anh sẽ tin tôi, sẽ yêu tôi và chúng tôi sẽ hạnh phúc. Con người kiên trì, có niềm tin thì bao giờ cũng thành công. Tôi không tin rằng anh có thể bỏ tôi lấy người phụ nữ ấy, làm như vậy anh được lợi gì, vì anh đã có vợ, cả nhà anh sẽ khổ, bố mẹ anh sẽ từ anh. Lấy chồng bao lâu mà tôi không được chồng động vào người, không được ân ái gối chăn, không biết mùi đàn bà, tôi thât sự tủi nhục vô cùng.
Có phải tôi đã nông nổi hay tôi đã quá cố chấp không các bạn? Nhưng chỉ cần nghĩ, nếu cưới một người đàn ông khác không phải là anh, tôi chẳng còn động lực để sống vui vẻ nữa. Như thế, thà không lấy chồng còn hơn!
Theo VNE
Bao giờ mới hết cô đơn?
3 năm qua, tôi chôn vùi môi tình cũ với bao cay đắng ngâm ngùi, không thê yêu ai. 26 tuôi, chẳng còn trẻ đê mơ mông những môi tình lãng mạn nữa, cũng chẳng còn nhiêu bạn bè đê tụ tâp chơi bời với mình. Thê nên, tôi bắt đâu thâm dân sự trông trải và cô đơn, bắt đâu sợ sẽ chỉ còn lại mình mình bước đi trên con đường này.
3 năm qua, tôi chôn vùi môi tình cũ với bao cay đắng ngâm ngùi. Rôi những người đàn ông đên với tôi, theo đuôi tôi, tán tỉnh tôi nhưng đêu bị tôi từ chôi môt cách vô lý. Họ là những người tử tê, có công ăn viêc làm ôn định, muôn tán tỉnh môt cách nghiêm túc và lây vợ, thê nhưng tôi đã khước từ hô không lý do. Đơn giản vì tôi chưa muôn lây chông. Thê nhưng, thực chât không phải vây. Phải chăng tôi quá câu toàn, tôi cân môt người đàn ông hiêu tôi, yêu thương tôi và khiên trái tim tôi rung đông như môi tình đâu. Nhưng cảm xúc tình đâu thât khó kiêm và nôi đau ây cũng thât khó quên.
Môi lân nhân thiêp cưới của bạn, tôi lại chạnh lòng khôn tả. Thê là, lại môt người nữa theo chông bỏ cuôc chơi. Tôi bắt đâu thây lo lắng cho tương lai khi ai đó hỏi, 'bao giờ em cưới?'. Tôi cảm thây mọi thứ đên quá nhanh và cũng trôi đi quá nhanh, đúng, cứ thê này không biêt bao giờ mình cưới?
Môi lân nhân thiêp cưới của bạn, tôi lại chạnh lòng khôn tả. Thê là, lại môt người nữa theo chông bỏ cuôc chơi. (ảnh minh họa)
Gái lớn thì phải lây chông, bô mẹ cũng mong ngóng con gái môt lân dân người yêu vê ra mắt. Thê nhưng, cứ chờ đợi mỏi mòn, chờ đợi mãi không thây con ý kiên gì. Bạn bè đã từ chôi lời mời cà phê, cũng chẳng còn ai chơi với mình, người ta cũng bân trăm công nghìn viêc, cũng lo toan gia đình và đi chơi cùng chông con, còn đâu thời gian dành riêng cho mình. Thê là, tôi thành người cô đơn. Ngôi cà phê môt mình trong quán quen, tôi thoáng giât mình khi thây ai đó giông bóng hình người cũ. Và tôi lại nhớ vê mình, nhớ vê bản thân những ngày bên anh. Thì ra, tôi vân chưa quên được tình cũ.Trớ trêu thay, người cũ đã đi lây vợ và sinh con. Vây tại sao tôi còn ngôi đây mà ôm mông tưởng. Tại sao tôi không tìm cho mình môt hình bóng mới, tay trong tay những ngày cuôi tuân đê cảm thây tâm hôn mình không còn cô đơn lạnh giá. Tôi muôn làm thê nhưng con tim không cho phép.
Tôi viên vông quá, sông mơ hô quá. Hôm nay tôi phải đôi diên với sự thât, phải sông thât tỉnh táo, nhìn vê tương lai. Vì tôi không còn ai bên cạnh nữa, cảm giác cô đơn tôi đang thâm dân. Nêu môt ngày mọi người đi hêt, tôi sẽ sông ra sao đây? Nhưng giờ, tìm môt người đàn ông tôt đâu phải dê, tìm môt người yêu thương mình thât lòng, chân thành thì càng khó hơn. Tôi lo lắng quá, tôi sợ rôi mình sẽ nhắm mắt đưa chân mà đi lây chông. Nêu như thê, tôi không biêt tương lai mình có hạnh phúc hay không?
Phải lây chông thôi, nhât định tôi phải đi lây chông, tìm cho mình môt mái âm như bao người con gái khác. Nhưng tôi thây cô đơn quá, bao giờ mới lây được chông, mới có môt bóng hình đi bên cạnh. Thât ra, tôi đã nhân ra môt điêu, tôi tìm vui bên bạn bè thực chât là vì tôi quá cô đơn, chỉ đê khỏa lâp đi tât cả mà thôi.
Theo Eva
Chồng từ bỏ tất cả để lấy nhân tình Tôi đờ người. Tôi không hề nghĩ rằng chồng tôi lại yêu cô ta tới mức có thể từ bỏ mọi thứ. Tôi luôn ngỡ mình là người hạnh phúc bởi tôi có một người chồng thành đạt, yêu vợ, thương con. Không ít người ghen tị với tôi và tôi hãnh diện vì điều đó. Nhưng giờ thì mọi thứ đều trở...