Lấy nhau chỉ vì chiếc bụng bầu
Sáng nào cũng vậy, Hương vác chiếc bụng bầu 6 tháng khệ nệ xuống dưới phòng khách để trực chờ Khoa thức giấc mà gây hấn. Còn Khoa cũng chẳng kém cạnh, tối nào đi ngủ anh cũng không quên những bài ca bất hủ “chửi vợ” chua ngoa.
Hương và Khoa cưới nhau được hơn 2 tháng nhưng chưa một ngày nào họ yên ổn. Không gặp nhau thì thôi chứ cứ hễ giáp mặt nhau là y như rằng lời qua tiếng lại, có khi trở thành cuộc ẩu đả khó coi.
Các cặp vợ chồng khác nếu có xảy ra mâu thuẫn thì cũng phải qua vài năm kết hôn, khi nào chán yêu, hết tình cảm, hay do vấn đề kinh tế khó khăn “đói sinh cáu bẩn” thì mới có chuyện cãi cọ, giận hờn. Đằng này, mới lấy nhau được hơn 2 tháng, vẫn đang trong thời gian mặn nồng mà Hương và Khoa đã coi nhau như quân thù quân hằn rồi thì kể cũng lạ.
Ảnh minh họa.
Sáng nào cũng vậy, Hương vác chiếc bụng bầu 6 tháng khệ nệ xuống dưới phòng khách để trực chờ Khoa thức giấc mà gây hấn. Còn Khoa cũng chẳng kém cạnh, tối nào đi ngủ anh cũng không quên những bài ca bất hủ “chửi vợ” chua ngoa. Hương có thai với Khoa trước khi cưới khoảng 4 tháng. Cái thai ngoài ý muốn khiến họ dằn vặt nhau suốt đời.
Khoa và Hương vốn không quen biết nhau, hôm công ty liên hoan cuối năm hai cơ sở Nam – Bắc gặp nhau. Đó là ngày đầu tiên hai người gặp nhau, ngay trong buổi đầu tiên đối diện hai người đã không có ấn tượng tốt về nhau. Khoa cho rằng Hương quá lẳng lơ và ăn mặc hở hang hết mức, còn Hương nhìn Khoa với ánh mắt khinh bỉ “trông anh ta thật quê mùa…”.
Thế nhưng, người ta vẫn nói “ghét của nào, trời trao của ấy”, nên trong buổi liên hoan công ty tổ chức các trò chơi, lần nào bốc thăm Hương và Khoa cũng cùng một đội, có khi còn là một cặp. Vì ghét nhau, nên phần chơi nào họ cũng thua, về bét, nên bị phạt uống rượu. Đến khi tiệc tàn, mọi người ra về, còn hai người say khướt đưa nhau về. Hôm đó họ “lỡ chân” thế nào lại đưa nhau vào khách sạn. Đêm hôm, một nam một nữ trong phòng khó tránh khỏi những sai lầm đáng tiếc.
Video đang HOT
Kể từ hôm đó, buộc lòng Khoa phải liên lạc với Hương nhiều hơn, còn Hương sau khi từ khách sạn về, cô không tỏ ra lo sợ quá, bởi dù sao cô cũng không phải gái quê nhút nhát. Hơn nữa, sau khi điều tra về Khoa cô biết, trông Khoa vậy thôi chứ gia đình cũng giàu có, chẳng kém cạnh gia đình cô, nên Hương quyết định giữ đứa bé lại và kết hôn.
Thứ nhất, lấy chồng rồi bố mẹ cô bớt cằn nhằn hơn, hàng xóm cũng bớt dị nghị cô “chơi bời nên không ai dám rước”. Thứ hai, cô nghĩ Khoa cũng là người tử tế, lại không ăn chơi gì, gia đình cũng khá giả… Tất cả đều hợp tình, hợp lý với cô. Vậy là cô quyết “trói” Khoa lại.
Lúc này Khoa như mắc kẹt, không biết phải làm sao, bởi Hương quá sắc sảo. Khoa đành ngậm ngùi chia tay cô gái anh mới yêu hơn 4 tháng trước kể từ ngày “dính” phải Hương. Vậy là họ cưới nhau khi không hề có tình cảm gì. Bố mẹ hai bên gia đình thì phấn khởi không hết bởi “tậu trâu tậu luôn cả nghé”.
Sau khi kết hôn, Hương xin chuyển công tác ra Hà Nội, vì vốn dĩ bố mẹ Hương cũng sinh sống ở Hà Nội, nhân chuyện này, bố mẹ Hương thở phào nhẹ nhõm vì được gần con gái. Bao nhiêu năm qua ông bà đã phải khổ sở vì không có cách nào gọi được con gái ra.
Đó là lý do vì sao ngay sau khi kết hôn hai vợ chồng đã coi nhau như quân thù. Khoa cho rằng Hương đã lấy cái thai uy hiếp anh, còn Hương thì vỡ mộng về Khoa, vì cô nghĩ Khoa hiền lành, lấy về sau này có thể bắt nạt cũng như xỏ mũi. Ai ngờ, chính sự uất ức khi phải chia tay người con gái mình yêu, để lấy một người con gái mình ghét khiến anh đau khổ và thay đổi tâm tính. Kể từ ngày lấy nhau, chưa một lần anh động đến người Hương. Mà hơn thế, cả hai người chỉ trực chờ đấu đá nhau.
Hễ Hương đi đâu về muộn là anh nhảy bổ đến ca thán, và lấy đó làm cái cớ để đòi ly hôn. Hơn hai tháng lấy nhau, biết là không thể cải thiện được tình hình, Hương chủ động ký vào đơn ly hôn. Vậy là kết thúc của hôn nhân không có tình yêu là tờ đơn ly hôn, chứ không phải là sự chờ đợi phép màu nhiệm của tình yêu nảy nở.
Hương chấp nhận ký vào đơn ly hôn cũng vì cô đã suy nghĩ thông suốt. Cô vốn vẫn thích tự do, chơi bời. Lấy chồng cũng chỉ mong che miệng thiên hạ, giờ che được rồi thì còn lo gì nữa. Giờ cô chỉ tiếc là cái bụng bầu quá to không tiện cho những cuộc chơi bời của cô. Trước khi bước ra khỏi nhà, Hương còn quay đầu lại noisongphapluatói với Khoa “Vì vốn dĩ tôi cũng chẳng muốn lấy anh, nên đừng có cằn nhằn…”.
Theo NHAN HUỆ/Doisongphapluat
Sững người trước quá khứ đầy tai tiếng và sa đọa của bạn gái
Mấy ngày trước, bạn gái cũ xuất hiện trước cửa nhà tôi. Chiếc áo sơ mi trắng cô ấy mặt trên người bị xé gần hết, mái tóc thì bị cắt ngắn nham nhở...
Tôi và Diễm nhà ở cạnh nhau nên hai đứa chơi rất thân từ hồi còn bé. Ngày ấy bố mẹ đều phải vất vả đi làm nên chúng tôi cứ gắn bó với nhau như hình với bóng bày hết trò này đến trò khác để chơi. Hết cấp một, cấp hai rồi cấp ba chúng tôi vẫn không rời nhau. Mỗi sáng, tôi đều đợi Diễm trước cổng, trên chiếc xe đạp tôi đèo cô ấy đi học hết ngày này qua ngày khác.
Tình yêu học trò của chúng tôi thật đẹp và nhiều kỉ niệm. Cả hai để mình ướt đẫm trong cơn mưa đầu hạ, hay trốn học lang thang đâu đó. Có lần tôi và Diễm còn ngồi trên bờ đê đợi xem hoàng hôn xuống đẹp đến mức nào. Những buổi học vất vả cùng nhau cho các mùa thi quan trọng. Tất cả những điều ấy khiến tôi cứ luôn tin nó là sợi dây vững chắc níu giữ để chúng tôi không bao giờ xa nhau.
Chúng tôi đều đỗ đại học ở thành phố, tôi học kinh tế còn Diễm học du lịch. Cuối tuần chúng tôi đều dành thời gian cho nhau có khi là nhà trọ của Diễm có khi là cô ấy đến chỗ tôi. Cuộc sống sinh viên nghèo khó làm cho những lần hẹn hò cũng hết sức bình dân. Chỉ là đưa nhau đi ăn vặt hay ngồi ở các quán nước ven đường. Có lẽ như vậy mà Diễm nhanh chóng thay đổi.
Vốn là cô gái xinh đẹp, nói năng hoạt bát, bạn gái tôi thường nhận làm tiếp thị sản phẩm, ham muốn được đổi đời bắt đầu từ đó. Không biết do bạn bè rủ rê hay cô ấy chủ động nhưng khi đang học năm thứ hai Diễm tham gia một chương trình thực tế về người mẫu thời trang. Được chọn vào vòng trong, Diễm chủ động xin bảo lưu kết quả học tập ở trường và rời khỏi nhà trọ. Những việc làm ấy Diễm không bàn trước với tôi cũng như cô ấy ra đi mà không một lời tạm biệt.
Bạn gái tôi thường nhận làm tiếp thị sản phẩm, ham muốn được đổi đời bắt đầu từ đó. (Ảnh minh họa)
Tôi tìm cô ấy suốt một thời gian dài nhưng không gặp. Diễm cũng không hề liên lạc gì với tôi. Cho đến khi tôi tình cờ nhìn thấy bạn gái mình xuất hiện trên trên các trang báo mạng. Tôi ngỡ ngàng khi không còn nhận ra Diễm, cách trang điểm đậm nét, hàng mi cong vút, môi đỏ tươi. Cô ấy quá gợi cảm và bốc lửa trong các bộ trang phục hở hang táo bạo. Chưa hết Diễm còn không ngần ngại cởi bỏ hết trang phục, phô hết thịt da trong các bộ ảnh mà cô thực hiện cùng bạn nam của mình.
Nhưng đó chưa phải là tất cả, bạn bè tôi còn kháo nhau Diễm đang cặp kè với các đại gia lớn tuổi. Họ liên tục nhìn thấy cô ấy xuất hiện ở các vũ trường nổi tiếng trong thành phố. Họ còn kháo nhau cô ấy sẵn sàng đi khách bất cứ lúc nào nếu được trả giá cao. Diễm có phải là người mẫu thời trang gì đâu, thật ra cô ấy chỉ là một gái gọi cao cấp.
Nửa tin nửa ngờ nhưng thật lòng hình ảnh của bạn gái trong tôi đã vỡ nát. Tôi vô cùng đau khổ và hụt hẫng khi nhận ra tình cảm của mình bao năm dành cho cô ấy thật quá tầm thường. Cô ấy sẵn sàng ném qua một bên để chạy theo những giá trị vật chất. Tôi cố quên cô ấy và vùi đầu vào việc học để tốt nghiệp. Ra trường, tôi xin được việc làm ở một công ty tư nhân, lương khởi điểm chỉ hơn 4 triệu một chút. Dù đôi lúc vẫn nhói đau khi bất chợt nghĩ về cô ấy nhưng tôi cố gạt phắt suy nghĩ ấy.
Nhìn thấy Diễm như vậy tôi cũng rất xúc động, tôi cũng muốn tha thứ và đón nhận cô ấy. (Ảnh minh họa)
Hơn một năm đã qua, tôi chẳng có chút tin tức gì về Diễm, cô ấy cũng chưa hề gọi cho tôi bất kì cuộc điện thoại hay một tin nhắn nào. Nhưng mấy ngày trước tôi thật sự bất ngờ khi cô ấy xuất hiện trước nhà trọ của tôi. Tôi còn ngạc nhiên hơn khi thấy Diễm thật thê thảm. Chiếc áo sơ mi trắng cô ấy mặt trên người bị xé gần hết, mái tóc thì bị cắt ngắn nham nhở. Mặt mũi thì trầy xước thậm chí có chỗ còn có vết máu. Có vẻ như cô ấy vừa mới bị đánh.
Mời Diễm vào nhà, cô ấy nói trong nước mắt. Diễm nói rằng mình giờ đã rất hối hận, cô ấy đã sai lầm khi rời bỏ tôi và không tiếp tục học hành. Cô ấy đã đốt mình trong các thú vui vật chất, đã để mình trượt dài theo cám dỗ đồng tiền. Giờ đây Diễm thấy xấu hổ và ân hận nhiều lắm. Diễm muốn tôi dành cho cô ấy một cơ hội và hãy giúp cô ấy làm lại cuộc đời. Diễm còn nói thêm rằng, lúc nào tôi cũng ở trong tim cô ấy, tôi mới thật sự là người cô ấy yêu, nhưng do bị cám dỗ bởi tiền bạc nên cô ấy đã lựa chọn sai đường. Giờ nếu có tôi đứng ra nói giúp cô ấy, người nhà và bạn bè sẽ không ai dị nghị hay kể lể xấu xa về cô ấy nữa.
Tôi hoang mang và bối rối nhiều lắm. Nhìn thấy Diễm như vậy tôi cũng rất xúc động, tôi cũng muốn tha thứ và đón nhận cô ấy. Vì dù sao chúng tôi cũng đã từng yêu nhau một thời gian rất dài. Nhưng rồi chút ích kỉ trong tôi lại xuất hiện, những gì Diễm đã làm với tôi và với chính bản thân của cô ấy làm tôi lo lắng.
Liệu rồi côấy có bên tôi hay lại tiếp tục chạy theo một cơ hội khác khi có thể? Và những hình ảnh của Diễm trong khoảng thời gian qua có ám ảnh tôi không? Liệu tôi có nên đặt niềm tin vào Diễm như trước đây hay dứt khoát buông tay? Tôi gửi chuyện của mình đến trang dành cho phái đẹp, rất mong nhận được sự tư vấn của các anh chị em.
Theo Afamily
Chỉ vì hành động này, mẹ chồng tôi sắp đánh mất danh dự cả đời xây dựng Danh dự cả đời mẹ chồng tôi đã tạo ra nhờ công sức và mồ hôi nước mắt, giờ chỉ cần vỡ lở và một câu đồn thổi là bị phá vỡ. Bố chồng tôi là doanh nhân, từng làm giám đốc của một công ty ngoại tỉnh và là thành viên hội đồng quản trị của tổng công ty tại thành phố....