Lấy được vợ nhờ “diệu kế”
Nhiều chàng, để lấy được vợ, đã phải trải qua một quá trình tán tỉnh, cưa cẩm đầy gian truân mà cũng thật khó quên
Vợ chồng anh chị Công – Dịu cưới nhau đến nay cũng ngót chục năm, có với nhau 2 mặt con rồi nhưng anh vẫn chưa khi nào có thể quên được hành trình đầy gian truân ngày xưa anh phải trải qua để lấy được vợ.
“Cái thời mình đi tán vợ mình ấy, không được tự do tự tại yêu đương như các bạn trẻ ngày nay đâu, cũng chẳng có nhiều phương tiện liên lạc, hầu như cách duy nhất để tán được một cô nàng nào đó là đến &’trồng cây si’ ở nhà nàng. Và trong quá trình ấy, bạn sẽ phải đánh bật được các &’vệ tinh’ vây quanh nàng – nhiều ít tùy từng nàng, mới mong rước được nàng về dinh. Mình cũng chẳng phải là ngoại lệ” – anh Công cười mở đầu câu chuyện.
Anh kể, hồi đó nhà anh và nhà chị Dịu ở 2 làng cạnh nhau, anh đã “tia” được chị trong 1 lần có việc sang làng chị có việc, và từ ấy anh quyết tâm phải tán bằng được cô gái đã gây cho anh thương nhớ này. Khổ nỗi, hồi đấy chị Dịu cũng có nhiều anh theo đuổi, vì thế, đứng giữa một rừng “cây si”, anh đau khổ vô cùng khi không biết làm sao mới khiến cho mình nổi bật mà lọt vào mắt xanh của chị. Nhà anh nghèo, làm gì có quà gì tặng chị, cũng không có món gì mà tặng bố chị Dịu như các anh chàng có điều kiện khác. Nhưng rồi cuối cùng, trời không phụ người có lòng, anh đã tìm ra được một diệu kế.
“Hồi đó nhà nàng nhận đan len thuê, cứ tối tối là mẹ nàng, nàng và em gái nàng lại ngồi cần mẫn đan rồi khâu ráp các mảnh lại thành 1 chiếc áo len hoàn chỉnh. Đám trai tráng khác đến tăm tia nàng thì đều trên bàn ngồi chơi xơi nước, ngó xuống tán chuyện chứ có anh nào lao xuống làm cái việc mà xưa nay dành cho đàn bà con gái ấy. Nhưng mình đã dám” – anh Công cười tủm tỉm nói. Anh bảo, ban đầu anh cũng chông gai lắm, đan thì toàn lỗi, khâu thì toàn bị kim đâm vào tay. Nhưng nhờ có sự chỉ bảo nhiệt tình của mẹ chị Dịu và sự ham học hỏi của anh, cuối cùng anh cũng làm ngon ơ. Anh không nghĩ bản thân mình lại có thể làm được, cả nhà chị Dịu lại càng không ngờ anh có thể khéo tay đến thế. Rồi từ đó, tối nào anh cũng đến nhà chị khâu áo len, tán chuyện với mẹ và em gái chị Dịu, còn chị thì thi thoảng 2 người chỉ liếc nhau một cái, chứ ngượng ngùng nào dám trò chuyện vô tư trước mặt người khác. Vô hình chung, nhờ việc “xả thân” khâu áo len, anh đã chiếm được cảm tình của cả nhà và làm lu mờ hết đám “vệ tinh” khác của chị Dịu.
Nhờ việc “xả thân” khâu áo len, anh đã chiếm được cảm tình của cả nhà và làm lu mờ hết đám “vệ tinh” khác của chị Dịu (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
“Đằng đẵng cả năm trời như vậy, cuối cùng mẹ nàng mới khen mình ngoan, khéo tay, chín chắn nên thương, bố nàng thì tấm tắc mình là người đàn ông có thể trông cậy vào được, vì thế ông bà quyết mới định gả con gái cho mình. Thật không uổng công mình gian nan ngồi còng lưng, mờ mắt và chai tay khâu áo len, cuối cùng mình cũng có được người con gái mình yêu” – người cha của 2 đứa trẻ này vui vẻ chia sẻ những kỉ niệm cũ. Anh còn cho hay, cho đến giờ, hôn nhân của anh chị đã đi được chục năm nhưng chưa lúc nào anh thấy hổ thẹn với sự tin tưởng của bố mẹ vợ hồi xưa. “Đến chính mẹ vợ mình, trước lúc nhắm mắt vẫn nhắc nhở con gái mình phải yêu thương, chăm sóc chu đáo để giữ chân chồng cơ mà” – anh cười rạng rỡ thổ lộ.
Câu chuyện thứ 2 về hành trình lấy được vợ đầy trắc trở, chông gai là của anh Hải (35 tuổi). Anh cho biết, để lấy được chị Hằng – vợ anh bây giờ, anh không những phải lấy lòng nhân vật quan trọng nhất là chị mà còn thêm 2 cậu em trai đầy tai quái của chị và cơ số các cháu chắt của chị nữa. “Phải nói là mệt bở hơi tai!” – anh cười như mếu khi hồi tưởng lại chuyện cũ.
“Hồi đó Hằng nhà mình cũng có nhiều &’vệ tinh’, nhiều chàng điều kiện khá, tốt hẳn hoi nhưng cứ đến được một thời gian rồi lại chán nản mà bỏ cuộc. Đến khi mình tới &’trồng cây si’ nàng thì mới hiểu nguồn cơn sâu xa. Mình không chỉ vấp phải sự cứng rắn, trơ như đá vững như kiềng của nàng mà còn bị bủa vây, quay cho như chong chóng của 2 cậu em trai đang tuổi ăn tuổi nghịch của nàng nữa. Trẻ con mà, cứ thấy anh nào đến tán tỉnh chị mình, biết là có thể bắt nạt được là tha hồ hành hạ tới bến. Chàng nào không chiều chúng thì thể nào lúc về xe cũng bị xịt lốp, phải lầm lũi dắt bộ về nhà. Chính thế, nhiều anh chàng không chịu đựng nổi mà rút lui, vì phải chiều lòng 2 cu cậu ấy thì e là mới lấy lòng được chị gái chúng” – anh Hải trần tình.
Anh Hải cho biết, dạo đó, anh và chị Hằng còn chưa được nói chuyện riêng lần nào, chưa tâm sự được gì nhiều, cũng chưa nắm bắt được tâm tư tình cảm của chị ra sao nhưng đã thường xuyên phải làm diều, đẽo con quay, gấp đáo… cho 2 cậu em của chị Hằng. Làm cho vẫn chưa đủ, vì thiếu “chân”, chúng lại còn thường xuyên rủ rê anh chơi cùng. Chính vì thế, hầu hết thời gian anh dành cho 2 tiểu quỷ mà chẳng còn mấy lúc ngó được đến chị Hằng. Tiếng lành đồn xa, 2 cậu em của chị Hằng còn đem anh đi quảng cáo với mấy cháu chắt khác của chị, thế là chúng tới tấp đến mè nheo anh làm hết thứ này đến thứ kia, vì “nghe nói anh khéo tay lắm, cái gì cũng biết làm”. Có lần, anh đang đi ngoài đường thì gặp đám cháu của chị Hằng kéo nhau đi chơi, vừa hay lại có hàng kem mút đi qua. Chúng liền gào ầm lên: “Anh Hải ơi, kem, kem!”. Thế là cả hội được một bữa kem no nê, còn anh Hải thở phào vì có mang theo tiền, không lại mang tiếng keo kiệt thì chết.
“Đợt đó, nhiều lúc mình cũng thấy điên đầu, chán nản lắm, nhưng vì trót tương tư Hằng rồi, dễ gì mà có thể bỏ cuộc được. Cũng phải gần 1 năm như thế chứ ít à, cuối cùng thì dường như sự kiên nhẫn và tấm chân tình của mình đã được bố mẹ nàng và nàng nhìn ra mà gật đầu chấp nhận mình. Còn các em nàng, tất nhiên là hoan nghênh mình nhiệt liệt rồi, vì chỉ có mình là người đáp ứng được hết các yêu sách của chúng đầy đủ và lâu dài nhất mà” – anh Hải vừa cười vừa cho biết. Anh nói rằng, giờ đây sự thân thiết của anh với các cậu em vợ vẫn được duy trì, anh rất quý họ, còn họ thì vẫn luôn tôn trọng, kính nể anh như ngày xưa.
Theo Giadinh
Tôi từng sốc và hoảng hốt khi biết siêu âm con gái không xinh
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Gửi chị Vân Anh, tác giả bài viết "Nỗi lòng tê tái của người mẹ có con gái mới chào đời không xinh"!
Có lẽ bài viết của chị đã được đăng từ khá lâu. Và không hiểu sao mới hôm qua tôi mới vô tình đọc được trong lúc lần mò đọc lại các bài viết cũ.
Chị ạ, tâm trạng của chị tôi cũng đã từng trải qua, nhưng may mắn hơn cho tôi, cái cảm giác buồn bã và chán nản vì con gái sẽ chào đời không xinh xắn chỉ thoáng qua không lâu và từ trước khi bé chào đời.
Con gái tôi giờ đã hơn 6 tháng. Lúc này, mỗi khi nhìn con chơi, con ngủ, tôi lại tận hưởng cảm giác sung sướng khi con bên cạnh. Trong mắt tôi lúc này, con là cô bé đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất.
Nhưng tôi còn nhớ ngày mình mang thai con 29 tuần. Khi vào bệnh viên làm hồ sơ sinh và bác sĩ siêu âm 4 chiều cho tôi nhìn thấy mặt con trên màn hình. Tôi đã thực sự sốc và vô cùng hoảng hốt.
Hình ảnh mà có lẽ tôi không bao giờ quên là khuôn mặt méo mó già căm của con. Lại còn thêm lời phán có lẽ vô tình của bác sĩ: "Xấu!". Làm mẹ, ai chẳng muốn con cái mình xinh đẹp. Vì vậy, tôi không khỏi ngỡ ngàng sau khi nhìn thấy hình ảnh con qua lần siêu âm ấy.
Trở về nhà, chồng tôi từ công ty gọi điện thoại hỏi thăm hai mẹ con. Tôi chỉ dám kể rằng em bé trộm vía khỏe, phát triển tốt, còn tuyệt nhiên không dám nhắc tới chuyện xấu đẹp. Vài ngày sau đó, tôi bị ám ảnh với cái hình ảnh siêu âm của con. Tôi tự so sánh với những hình ảnh các bé xinh đẹp mà người ta thường hay quảng cáo bên ngoài phòng khám.
Rồi tôi lên mạng tìm kiếm thông tin và hỏi dò các chị đồng nghiệp xem hình ảnh siêu âm liệu giống bao nhiêu phần trăm ngoài đời thực. Tôi cứ loanh quanh như thế suốt mấy ngày. Có lúc, tôi còn khéo léo dò ý chồng về chuyện xấu đẹp của con cái. Và mặc dù chồng tôi luôn bảo rằng con sinh ra chắc chắn sẽ xinh đẹp, nhưng điều đó càng làm tôi suy nghĩ.
Vài ngày, tôi mang một tâm trạng không vui khi sợ con sinh ra không xinh đẹp, rồi tương lai của con sẽ thế nào? Rồi mọi người có yêu thương con không? Cứ thế nhưng sau cùng, tôi đã tự trấn an mình và nhủ rằng: "Con là con của tôi, con xấu đẹp tôi cũng yêu thương con. Nếu thực sự con chẳng may xấu xí thì tôi sẽ càng yêu thương con hơn gấp nhiều lần, bù đắp cho con phần thiệt thòi đó".
Suy nghĩ ấy khiến tôi bình tâm và sẵn sàng đón nhận con. Tuy nhiên sau 32 tuần, tôi đi siêu âm lại một bác sĩ quen, hình ảnh con rõ nét hơn và bác sĩ lại khen: "Con gái thế này là xinh rồi". Đến lúc ấy tôi đã thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ các mẹ sẽ cười khi đọc bài viết này của tôi, bởi con cái vốn đã là một tặng phẩm thiêng liêng cho cha mẹ. Nhưng làm cha mẹ, ai chẳng mong muốn những điều tốt đẹp nhất cho con cái.
Con gái tôi lúc này đã biết bò, mọc 2 răng. Cháu trộm vía khỏe mạnh và phát triển tốt. Nhiều khi nghĩ lại tôi vẫn tự cười mình. Có lẽ tôi hay lo xa, cũng có thể tôi ngốc nghếch, nhưng được làm mẹ đã là điều giá trị nhất trong cuộc đời này.
Theo VNE
"Cho" anh, anh lại nói tôi dễ dãi Đôi khi tôi cũng tự hỏi mình tại sao coi anh như một đấng phu quân trong khi tôi với anh chỉ là những người xa lạ, gặp nhau một cách tình cờ và yêu nhau. Buồn thật đầu năm chuyển công tác, không biết môi trường mới thế nào? Những đồng nghiệp mới thế nào? Công việc mới có phù hợp với...