Lấy chồng xấu, cuộc sống như bà hoàng
Sống bên anh lúc nào cô cũng cảm giác hạnh phúc như ngày đầu bởi chồng cô xấu mã nhưng tốt lòng. Nếu ngày ấy, cô nông nổi chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài hào nhoáng, bóng bẩy chọn chồng thì cô đã vụt mất hạnh phúc hôm nay của mình…
Ảnh minh họa
Anh xấu, ngắm càng kỹ càng xấu, ngắm hoài không được nét nào ưa nhìn, da đen, chân lông to, nhiều mụn, nhiều râu, chiếc mũi quá khổ, chiều cao khiêm tốn, không có khiếu ăn nói hoa văn như người ta. Ngày cô giới thiệu anh, đám bạn mắt tròn mắt dẹt chê: “Bộ thế gian hết đàn ông rồi hay sao, xấu vừa còn chấp nhận, chứ xấu thế này đêm nằm ngủ dễ gặp ác mộng…”. Cô cười không để tâm bởi bạn bè chỉ nhìn vào bề nổi, mà bề nổi thường không bền…
Ảnh minh họa
Cô dẫn anh về nhà, bố ngồi trầm ngâm uống trà, chậm rãi: “Các con thương nhau là duyên số, sướng hay khổ do con, người ngoài cười chê kệ họ, cuộc sống mình không ai sống thay được …”. Mẹ thì thở dài: “Con người ta khôn ngoan cưới tấm chồng đàng hoàng, tài giỏi, còn mày đưa về thằng không chút sáng sủa nào… “. Cô chẳng chạnh lòng, càng chẳng ngại ai cười chê bởi cô tin vào lựa chọn của mình, tốt gỗ hơn tốt nước sơn, cô nhìn ra những điều tốt đẹp ở anh mà người ngoài không nhìn thấy được. Và cô tin vào sự lựa chọn một anh chồng xấu của mình.
Tính anh điềm đạm, chín chắn, sống có chí hướng. Ra trường đi làm, san sẻ gánh nặng đặt lên đôi vai mẹ, anh cố gắng phấn đấu rồi miệt mài làm thêm gửi tiền về nuôi em ăn học. Anh hy sinh mọi thú vui sở thích bản thân lo cho gia đình trước. Anh kể cô nghe về sự nhọc nhằn của mẹ, cô thầm nghĩ người đàn ông có trách nhiệm, biết thương mẹ, gia đình đến vậy sau nhất định thương yêu vợ con. Anh sống chân thành với mọi người, anh thường bảo: ” Mình nghèo tiền bạc nhưng đừng nghèo tình cảm em ạ”. Cô thương, yêu anh từ những điều giản dị như thế…
Video đang HOT
Người ta bảo, tình yêu lung linh nên củ ấu cũng tròn, về sống chung nhà, đàn bà mới vỡ mộng, đàn ông phô bày không ít thói hư tật xấu khi yêu giấu nhẹm. Sống với anh, cô tuyệt nhiên không nhìn thấy điểm gì đáng chê trách, ngoài khiếm khuyết ngoại hình, hình hài mẹ cha cho, anh nào quyền lựa chọn. Lúc yêu, anh chiều cô 8, 9 phần, giờ anh chiều cô vẹn 10 phần, anh nói: “Anh yêu thương vợ nhiều hơn bởi vợ phải gánh vác thêm những trách nhiệm nặng nề, làm dâu con, làm vợ, làm mẹ… “.
Bát đũa có lúc xô, khi mâu thuẫn, trước sự giận dỗi, nói lời nặng nhẹ của cô, anh chỉ im lặng bảo: “Khi nào em bình tĩnh mình nói chuyện sau, lúc nóng giận thường suy nghĩ chưa thấu đáo”. Khi cô nhận ra mình sai, cô làm lành ôm vai anh hỏi: ” Có giận em không? ” Anh véo má cô, đùa hóm hỉnh: ” Anh là người lớn, người lớn ai chấp vặt, để bụng trẻ con.” Anh luôn nhún nhường, nhận phần thiệt để giữ ấm trong nhà…Ở bên anh cô có cảm giác được chở che, bình an, tin tưởng. Càng ngày, cô thấy mình thêm phần yêu chồng, bị cuốn hút vào sự nhạy cảm tinh tế ở anh…
Dù công việc vất vả, áp lực, nhưng về nhà, anh vội thay quần áo, xắn tay giúp cô việc cơm nước dọn dẹp nhà cửa, chồng nhặt rau, vợ nấu nướng. Anh sẵn sàng đeo tạp dề, tập nấu những món ăn cô thích, gian bếp ấm cúng tình vợ chồng. Anh giành luôn việc giặt quần áo, anh bảo: “Tay anh to khỏe hơn, quần bò anh vừa cứng vừa nặng để anh vò cho vào máy. Từ giờ việc nặng trong nhà để đấy anh làm.”. Cô cảm động trong lòng…
Lấy anh, cô cảm nhận được nhiều giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, anh bảo:”Đàn ông phải là cột trụ vững chãi trong nhà, không ngại khó, vất vả, bươn chải nhất định không được để vợ con khổ”. Anh thực hiện đúng lời anh nói, mua nhà, mua xe, không để cô phải lo nghĩ nhiều chuyện tiền nong. Khi con cái luấn quấn, cô tính nghỉ việc ở nhà, anh động viên rằng: ” Vợ nên đi làm, đừng nghĩ quanh quẩn ở nhà lo cho chồng con. Phụ nữ cũng cần sự nghiệp riêng, kiếm nhiều tiền hay ít tiền không quan trọng bằng việc thấy mình cống hiến cho xã hội, tiếp xúc gặp gỡ nhiều người vợ thấy cuộc sống ý nghĩa hơn. Việc nhà thì mình nên tìm người giúp việc”.
Thỉnh thoảng anh hay đưa cô đi mua quần áo mỹ phẩm làm đẹp, anh đùa: “Vợ ngày càng đẹp, đi cạnh vợ anh được thơm lây, ra đường khối người ngước nhìn theo bàn tán, thằng kia xấu, lấy được vợ đẹp chứng tỏ nó giỏi chứ chẳng vừa…”. Cô nhìn vẻ mặt hào hứng của anh lúc đó cười hạnh phúc. Anh chưa khi nào tỏ vẻ ngại ngần về vẻ ngoài của mình, anh nói: “Đàn ông có tự tin hay không là nằm ở cái đầu, có thành đạt, có tài giỏi lo được cho vợ con gia đình, chứ không phải nằm ở hình thức”.
Anh sống chu đáo, hiếu thuận với bố mẹ hai bên không hề phân biệt nội hay ngoại. Bố mẹ vợ ốm đau anh tận tình thăm hỏi, đưa lên thành phố thăm khám. Đi công tác, anh không quên mua đặc sản quý làm quà biếu bố mẹ hai bên… Sống lâu mới biết lòng người, bố mẹ cô giờ rất quý con rể, lâu lâu không thấy anh về, bố lại gọi điện lên nhắc anh bố trí công việc về uống rượu với ông.
Vợ chồng cô đã đi qua chặng đường 5 năm hôn nhân, sống bên anh lúc nào cô cũng cảm giác hạnh phúc như ngày đầu bởi chồng cô xấu mã nhưng tốt lòng… Nếu ngày ấy, cô nông nổi chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài hào nhoáng, bóng bẩy chọn chồng thì cô đã vụt mất hạnh phúc hôm nay của mình…
Theo Afamily
Tôi sốc khi biết chồng ngoại tình với "máy bay bà già"
Bao vất vả tôi không ngại. Vậy mà khi chứng kiến cảnh chồng ngoại tình với "máy bay bà già" ngay trước mắt mình. Tôi thấy choáng, khó hiểu sao chồng lại như vậy.
ảnh minh họa
Ngoại tình thì ở đâu chẳng có, nhà giàu thừa tiền người ta ngoại tình đã đành, đằng này khố rách áo ôm như gia đình tôi cơm ăn bữa nay lại lo bữa mai mà chồng tôi còn ngang nhiên ngoại tình. Đúng là cuộc đời lắm bi kịch, người giàu cũng khóc.
Nửa năm về trước do sức khỏe yếu nên tôi bị công ty cho thôi việc, từ ngày thất nghiệp gia đình tôi trở nên khốn đốn. Vốn dĩ từ trước đến nay mọi chi tiêu trong gia đình đều do một tay tôi lo liệu. Chồng tôi sống ỷ lại quen rồi nên chỉ quanh quẩn ở nhà, có khi nhàn rỗi thì giúp được vợ nấu bữa cơm, thông thường thì anh ta đi chơi khắp nơi cùng đó, đến bữa mới thấy ló mặt về.
Nhiều khi nghĩ đến chồng mà tôi ức nghẹn đến cổ. Cũng phận đàn bà mà có người đươc chồng nâng niu, sống trong nhung lụa, còn mình thì cả đời cu li, chân lấm tay bùn, làm trâu làm ngựa cho người ta. Lấy nhầm chồng nên cả cuộc đời về sau coi như bỏ đi.
Những ngày còn làm công nhân trong xí nghiệp, công việc ngập ngụa nên chẳng mấy khi tôi có thời gian nghĩ đến chuyện đời, hay ngắm nhìn cuộc sống bên ngoài. Nhưng kể từ ngày thất nghiệp tôi sinh ra trầm cảm, thường xuyên nghĩ đến những điều tiêu cực, nhìn vào đâu cũng chỉ thấy một màu xám xịt.
Không có bằng cấp, sức khỏe lại có vấn đề nên qua 3 tháng vẫn không có một xí nghiệp nào nhận tôi vào làm. Số tiền ít ỏi tiết kiệm khi còn làm công nhân giờ chẳng đủ để nuôi 3 cái tàu há miệng, rồi tiền ăn học của con, suy đi nghĩ lại tôi hết cách nên đành phải nhận công việc ô sin cho một gia đình giàu có.
Chủ nhà là một người phụ nữ đã có tuổi, bà ta khoảng chừng trên 40 tuổi và đã có 2 người con nhưng đều được gửi sang nước ngoài ăn học. Mặc dù chỉ có một mình nhưng bà ta vẫn thuê người giúp việc theo giờ. Công việc hàng ngày của tôi chỉ là thu dọn "bãi chiến trường" vỏ chai rượu, bia... hay lau nhà, giặt quần áo... còn chuyện cơm cháo thì hầu như không vì bà ta không ăn cơm ở nhà bao giờ.
Tuy nhiên, từ khi làm việc ở đây chưa một lần nào tôi thấy bà ta đưa ai về nhà chơi. Căn nhà rất rộng nhưng lúc nào cũng lạnh như nhà ma. So với các công việc khác thì làm ô sin cho nhà giàu thích hơn hẳn, vừa nhàn hạ, vừa được trả thù lao hẫu hình, đó là chưa nói đến chuyện mỗi lần dọn dẹp nhà cửa là có thể mang về nhà vô số đồ "bỏ đi".
Ngỡ tưởng số tôi vẫn còn vớt vát lại chút may mắn vì tìm được công việc tốt thì nào ngờ trong một ngày tất cả đều sụp đổ. Người chồng táng tận lương tâm của tôi lại ngoại tình với một người đáng tuổi mẹ, tuổi cô mình. Khi tôi đang toát mồ hôi loay hoay lau dọn nhà vệ sinh thì thấy tiếng léo nhéo ngoài phòng khách. Lúc đầu tôi còn ngỡ tưởng là mình nghe nhầm, nhưng khi cố gắng giữ bình tĩnh nghe kỹ lại một lần nữa thì tiếng léo nhéo đó đúng là tiếng chồng tôi.
Bất giác tôi chạy nhanh ra phòng khách thì thấy chồng mình và người đàn bà đó đang ôm hôn nhau say đắm. Thậm chí tôi đứng đó lúc nào cũng không ai hay. Nỗi đau của người vợ bị chồng phản bội dồn nén với nỗi cực nhọc vất vả bao lâu nay tiếp sức cho tôi, tôi chạy đến túm lấy gã chồng bội bạc và hất phăng người đàn bà kia ngã xuống sàn. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình có thể làm ra những hành động như vậy.
Nước mắt tôi dàn dụa, nhìn người phụ nữ già ấy son phấn lòe loẹt, nước hoa thơm lừng, quần áo là lượt õng ẹo bên chồng tôi, còn bản thân tôi lại nhem nhuốc, tay vẫn cầm chiếc chổi cọ mà tôi thấy thương thân mình quá. Bao vất vả tôi không quản ngày đêm gánh chịu để một ngày chứng kiến cảnh chồng "lái máy bay bà già" ngay trước mắt mình.
Tôi biết làm thế nào để vượt qua nỗi đau này đây?
Theo blogtamsu
Hai dâu cùng đẻ, một như ô-sin, một như bà hoàng Mỗi bữa em bưng thức ăn lên tận giường cho chị, ăn xong lại bưng bê đi. Buổi trưa cả nhà ngủ thì em lại phải bế con. Em không có cả thời gian để ngủ. Ảnh minh họa Chẳng là ở gia đình nhà chồng em, vợ chồng nhà anh chồng lấy nhau được 3 năm nhưng chưa có con khiến bố...