Lấy chồng thôi…
Nay mùa cưới, người ta chụp ảnh đẹp lung linh, thi nhau đưa ảnh lên Facebook mà mình có chút chạnh lòng.
3 năm, lựa chọn cuộc sống tự do, độc thân, vui chơi với bạn bè. 3 năm, đi khắp nơi, phượt khắp nơi, cũng ngao du sơn thủy đủ những nơi mình thích. Thế là coi như đã một phần mãn nguyện. Dù chẳng có điều kiện như ai đó, đi vòng quanh thế giới. Cũng không thể đi xuyên Việt nhưng những nơi mình ngưỡng mộ, cũng đã được đặt chân qua.
Cũng đã tiếc nuối nhiều, cũng đã đánh mất nhiều cơ hội khi mà phải từ bỏ rất nhiều anh chàng đẹp trai, mình đã từng mộng tưởng lại để theo đuổi cái hoài bão gọi là tự do. Dừng lại biết bao nhiêu lời tỏ tình, biết bao nhiêu cái nắm tay vội với câu nói &’em chỉ coi anh là bạn’ để được là người của riêng mình, không ai quản thúc. Vậy cũng coi như là tạm đủ rồi.
Đi chụp ảnh cưới cho biết bao nhiêu đứa bạn vì chúng ngưỡng mộ tài năng chụp ảnh cưới của mình. Đưa bạn bè tới những vùng quê thôn hẻo lánh, gặp gỡ biết bao học sinh nghèo vùng núi, trải nghiệm cuộc sống nơi đây, đã là có vốn để tự hào khoe với thiên hạ, ta đã từng đặt chân đến đó.
Cũng từng nắm tay một vài người đàn ông nhưng lại buông tay vội vã khi sợ họ ‘xích’ mình. Cũng từng thân thiết với bao nhiêu gã trai nhưng cuối cùng cũng phải nói lời tạm biệt. Họ theo chồng bỏ cuộc chơi, họ lấy vợ sinh con đẻ cái. Cũng đã dự biết bao nhiêu đám cưới của bạn bè thân thiết, về quê hết người này đến người kia và thăm biết bao nhiêu bà đẻ, ngắm bao nhiêu khuôn mặt trẻ thơ. Thôi thì cũng xin gác lại tất cả, chuẩn bị hành trang cho mình.
Đi chụp ảnh cưới cho biết bao nhiêu đứa bạn vì chúng ngưỡng mộ tài năng
Video đang HOT
chụp ảnh cưới của mình. (ảnh minh họa)
Nhìn lại, đàn ông cùng trang lứa cũng đã gần lập gia đình hết. Người hơn tuổi thì không nói làm gì, họ đã gọi là… già. Người kém tuổi thì cũng có, cũng theo đuổi đấy nhưng lại ngại ngùng không dám yêu vì lúc nào cũng tự cho mình là cô gái mạnh mẽ, đàn chị, giỏi mưa giỏi nắng. Thôi thì, nên hạ thấp tiêu chí xuống, hình mẫu lý tưởng nay cũng không còn nữa. Cạ cứng để đi chơi, tụ tập cũng có đôi có cặp, thậm chí có bộ ba cả rồi. Nên cũng phải xem xét lại mình.
Nay mùa cưới, người ta chụp ảnh đẹp lung linh, thi nhau đưa ảnh lên Facebook mà mình có chút chạnh lòng. Cũng đã có một anh bạn trai, dù chưa nhận lời yêu nhưng luôn tin rằng, anh ấy luôn ở bên mình, sẵn sàng vì mình, sẵn sàng chờ đợi mình. Cũng đã mất mấy đêm suy nghĩ cho cuộc tình nửa năm này. Thôi thì phải quyết định thôi, phải lấy chồng thôi chứ không còn thuở lông bông nữa.
Là con gái, ai rồi cũng phải lấy chồng. Nếu có một bờ vai để tựa thì chẳng phải là quá tốt sao, tốt hơn là sống một mình, cô độc rồi lại nuôi con một mình. Làm mẹ đơn thân chẳng dễ nên đừng để tuổi xuân qua đi rồi đến lúc muốn lấy chồng cũng khó. Thôi thì yêu cũng đã đủ chín, cũng đã tìm hiểu nhau lâu rồi, cũng biết được gia cảnh, thân thế và tính tình của nhau. Lấy chồng cũng là chuyện may rủi. Có sợ thế sợ nữa thì cũng vẫn vậy, có chọn thế chọn nữa cũng chẳng thể cầu toàn. Rồi đâu sẽ vào đấy, tương lai không thể đoán định trước. Thôi thì đã yêu thì hãy lấy chồng…
Là con gái, ai rồi cũng phải lấy chồng. Nếu có một bờ vai để tựa thì chẳng phải là
quá tốt sao, tốt hơn là sống một mình, cô độc rồi lại nuôi con một mình.
(ảnh minh họa)
Ngày cưới đã gần đến, chụp ảnh cho người khác nhiều rồi, bây giờ đến lượt mình. Tình yêu đã tới, phải chớp lấy cơ hội không lại vụt tắt, níu kéo không được. Phải biến giấc mơ thành sự thật, phải khiến mình được hạnh phúc. Bao nhiêu thú vui, bao nhiêu trải nghiệm cũng đã có hết rồi, bây giờ phải nghĩ đến thiên chức mà ông trời ban cho người phụ nữ, làm vợ, làm mẹ mà thôi…
Tạm biệt những mộng mơ, tạm biệt tự do bay nhảy, làm theo ý mình, ta về với bổn phận của người phụ nữ. Lấy chồng thôi, lấy chồng còn sinh con, lấy chồng còn được bế ẵm trẻ thơ, được thơm vào đôi má phúng phính những thịt của con gái, con trai yêu. Lấy chồng để được tận hưởng cái gọi là mái ấm hạnh phúc như bao người. Chứ không sẽ lại vài năm thèm muốn khi thấy người ta có đôi có cặp, có con có cái đi dự tiệc, đi liên hoan.
Cô đơn đáng sợ lắm, nhất là khi bạn bè đã yên bề gia thất. Cô đơn còn sợ hơn mỗi khi đêm về, chẳng có người chung chăn chung gối. Con gái ưa tự do, cá tính mạnh mẽ, thích làm theo ý mình, tự chủ nhưng rồi cũng phải đến lúc lấy chồng.
Theo Ngoisao
Bị em chồng vu oan là "theo trai"
Tôi phải làm sao bây giờ khi mà vừa phải chống chọi với cô em chồng, vừa phải làm công tác tư tưởng để mẹ chồng và chồng tin tưởng?
Làm dâu ở nhà anh đã được gần 5 năm, thế nhưng mãi gần đây tôi mới biết bộ mặt thật của cô em chồng. Nhìn bên ngoài, chúng tôi thân thiết chẳng khác gì chị em gái. Thế nhưng, trong lòng em chồng tôi nghĩ gì, làm gì, tôi thực sự không thể đoán định được trước nên đã bị rơi vào bẫy cô ấy.
Em chồng tôi lấy chồng cách nhà đẻ khoảng năm cây số. Thứ bẩy, chủ nhật nào cũng mang con về chơi với ông bà ngoại. Trước đây, tôi cứ nghĩ em chồng tôi là người ăn nói dễ nghe, đàng hoàng, nhưng kỳ thực, sau một thời gian dài quan sát, tôi nhận ra rằng cô ta là một người chỉ biết lợi về mình, nghĩ cho riêng bản thân mà không quan tâm tới người khác.
Lần nào về thăm nhà mẹ đẻ, mẹ chồng tôi chẳng được lấy một hào quà, một lời hỏi thăm chân tình. Cô chỉ nhanh nhanh chóng chóng tìm xem trong tủ lạnh có cái gì ăn, rủ mẹ đẻ ra chợ để nhân cơ hội bòn tiền của bà, sau đó mang đồ sắm sửa về nhà mình. Cô sợ tôi sẽ lấy hết tiền lương của bà để mua sắm, sợ tôi khéo ăn khéo nói nên lúc nào cũng nhận cái này, vơ cái kia về phía mình.
Bên ngoài mặt, cô em chồng tôi tỏ ra rất lễ phép với chị dâu nhưng đằng sau đó, cô diễn vở kịch với mẹ chồng tôi để làm cho hai mẹ con trở nên bất hòa. Tôi cảm thấy cực kỳ khó chịu và thấy bị tổn thương ghê gớm. Đã rất nhiều lần, cô em chồng tôi đạo diễn những câu chuyện thêu dệt về tôi chẳng hạn như chị ấy đanh đá, nhờ mua cái này cái kia mà cũng khó khăn, rồi thì thầm to nhỏ với mẹ tôi "suốt ngày đi chơi, chẳng thấy làm ăn gì, khéo lại theo trai". Những lần cô nhỏ to với mẹ chồng tôi đã không buồn nói, đến lúc tôi bắt gặp và nghe được câu nói như xát muối vào lòng tôi mới vỡ lẽ và cảm thấy bị xúc phạm vô cùng. Bảo sao chồng tôi mấy lần mặt nặng mày nhẹ ngay khi em chồng tôi trở về thăm nhà ngoại, mẹ chồng cũng lạnh nhạt, hờ hững và luôn luôn tỏ ra khó chịu không muốn ăn cùng mâm, ngồi cùng bàn trò chuyện với tôi. Từ một người vô tội, tôi bỗng trở thành tội đồ bị ghẻ lạnh.
Tôi phải làm sao để giữ được hòa khí trong gia đình? (Ảnh minh họa)
Công việc của tôi là làm ăn buôn bán, bởi vậy tôi không có nhiều thời gian ở nhà. Tuy vậy, tôi cũng chăm lo cho gia đình, đi chợ từ sáng sớm, nấu đồ ăn, thức uống cho cả nhà. Vậy mà, chỉ vì những lời nói xấu sau lưng, tôi bỗng bị vu oan trắng trợn khiến mẹ chồng và chồng ghét bỏ. "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng" tôi cũng là "bà cô" nhưng tôi không xử sự thiếu hiểu biết, ích kỉ, tư lợi như cô em chồng. Tôi vẫn sống chan hòa, vui vẻ, điềm tĩnh trước những lời nói sau lưng dù tôi biết rằng, nếu tôi không phanh phui vụ việc, em chồng tôi sẽ tiếp tục nói xấu tôi.
Tôi phải làm sao bây giờ khi mà vừa phải chống chọi với cô em chồng, vừa phải làm công tác tư tưởng để mẹ chồng và chồng tin tưởng? Nếu tôi làm to chuyện này, tôi và em chồng sẽ chẳng bao giờ có thể nhìn mặt nhau được nữa, nhưng tôi sẽ phải sống trong cảnh luôn luôn bị nói xấu sau lưng. Tôi lo sợ nhất chồng tôi không hiểu chuyện lại nghe mẹ, nghe em gái phá tan hạnh phúc gia đình.
Sống giữa một xã hội thu nhỏ nơi có người chồng thân yêu, người mẹ chồng cần phải kính trọng và luôn phải cảnh giác với cô em chồng tôi thấy vô cùng mệt mỏi. Tôi phải làm gì bây giờ để giữ được hòa khí trong gia đình nhà chồng?
Theo VNE
Chồng lưu số điện thoại của vợ là "Cave" Không kìm được nóng giận, mình đã hỏi chồng. Lại chẳng một lời giải thích, chồng tát mình lật mặt. Anh còn nói: "Tao thích gọi mày là gì thì tao cứ lưu như thế, mày ý kiến gì? Chả phải mấy hôm nay mày cũng đâu khác gì là cave của tao sao?". Chào Minh Nguyệt với tâm sự: "Bồ của chồng...