Lấy chồng sẽ rất khó tiến thân
Nếu lấy anh, công việc tôi khó phát triển vì làm ở ủy ban xã mà lấy chồng xã khác, phong trào địa phương khó tham gia.
Tôi sinh trong một gia đình vào diện trung bình, bố nghỉ hưu, mẹ làm ruộng, bản thân rất may mắn trong 3 chị em gái vì được học hành đến nơi đến chốn. Tôi được học đại học và ra trường đã 3 năm, ngành học không phải bên lĩnh vực kinh tế mà là mảng chính trị. Điều kiện gia đình không khá giả, cộng với không có quan hệ rộng nên tôi xin việc rất khó khăn.
Ảnh minh họa: HH
Sau một năm làm việc trái ngành tại Hà Nội, tôi về nhà làm nhân viên văn phòng UBND xã nơi đang sinh sống. Tiếng là học đại học nhưng về làm ở xã tôi vẫn làm hợp đồng với mức lương là một triệu đồng. Thật sự với số lương ít ỏi như vậy không đủ xăng xe, cưới xin và mọi sinh hoạt khác. Có lúc không đủ tiền đổ xăng tôi đi làm bằng con xe đạp cọc cạch nhưng vẫn cố gắng theo đuổi con đường chính trị. Công việc văn phòng không vất vả gì, tôi có thời gian chăm sóc bố mẹ.
26 tuổi, đáng lẽ ra ở tuổi này như các bạn tôi đều lập gia đình, có con bế con bồng, tôi vẫn chưa đâu vào đâu. Năm 2012, khi về ủy ban làm một thời gian, qua bạn bè tôi có quen Huy, 29 tuổi, làm công nhân xã bên cạnh nơi tôi sống, cách nhà tôi 3 km. Sau một thời gian quen biết, tìm hiểu, chúng tôi yêu nhau. Huy là mối tình đầu, anh cũng đến nhà tôi chơi, bố mẹ biết chuyện, không chê điểm gì nhưng không đồng ý, muốn tôi lấy người cùng xã cho thuận công việc.
Gần Tết năm ngoái đi ăn liên hoan, rồi đi hát cùng Huy và các bạn của anh, về nhà muộn, tôi bị bố mẹ mắng. Từ lần đó, bố mẹ không cho ra ngoài chơi nữa mà chỉ ở nhà ngồi nói chuyện. Chúng tôi vẫn qua lại, nhắn tin, gọi điện. Sau Tết, chúng tôi ít được gặp nhau nên xảy ra nhiều chuyện, hay cãi nhau, có khi nửa tháng, hoặc một tháng mới làm lành, phần lớn là do anh chủ động làm lành trước. Chúng tôi lại yêu nhau nhưng tình cảm không được mặn nồng như trước.
Trong dịp hè vừa rồi, tôi gặp lại Thành, người cùng xã. Anh Thành là bạn của chị gái tôi, 36 tuổi, lập gia đình, có con gái nhỏ nhưng không hạnh phúc nên chia tay được 2 năm, con gái ở với mẹ. Hiện giờ anh Thành sống độc thân, làm nghề sửa xe tại nhà. Anh em tôi thỉnh thoảng nói chuyện, nhắn tin, chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống. Tôi biết hoàn cảnh nên rất thương anh.
Thời gian 2-3 tháng gần đây, phần vì người yêu đi làm xa cách 300 km, phần vì chúng tôi ít gặp, hay cãi nhau, tôi thấy tình cảm không được như trước nữa, có phần thay đổi. Tôi thấy thương cho hoàn cảnh của anh Thành, có tình cảm, rất quý mến, không biết có phải tình yêu không nhưng khi nói chuyện tôi thấy rất vui vẻ và thoải mái.
Video đang HOT
Tôi đã nói cho Thành biết tình cảm của mình nhưng anh ngại, từ chối tôi vì nói có nhiều chuyện rất phức tạp, sợ không mang lại hạnh phúc cho tôi. Anh chỉ quý như em gái. Từ bận đó, tôi và anh không nói chuyện, mãi một tháng nay mới trở lại như anh em bạn bè.
Về phần tôi và người yêu vẫn liên lạc qua điện thoại nhưng tình cảm đã phai nhạt, nếu như trước kia tôi yêu anh 10 thì giờ chỉ còn 2-3. Không phải vì tôi có tình cảm với anh Thành mà vì thấy bọn tôi nhiều điểm không hợp nhau, hay cãi vã. Đợt 2/9 và Trung thu vừa rồi, người yêu tôi từ Bắc Kạn về chơi, có nói chuyện gia đình anh giục cưới, nếu được tháng 9-10 âm lịch này là tổ chức. Anh hỏi ý tôi như nào, có muốn cưới không để anh cho gia đình sang thưa chuyện.
Thật sự giờ tôi chẳng nghĩ gì tới chuyện lấy chồng, chỉ muốn yêu như vậy thôi nhưng anh không đồng ý. Anh nói yêu nhau mà không lấy nhau thì chia tay. Nếu lấy anh công việc của tôi khó phát triển vì làm ở ủy ban xã mà lấy chồng xã khác, mọi phong trào địa phương khó tham gia, không thể tiến thân được. Vì chuyện này bố mẹ tôi không đồng ý; bỏ anh tôi không đành.
Về phần anh Thành, tôi biết anh có đánh tiếng với chị tôi, thật ra cũng có tình cảm nhưng tôi mà lấy anh sẽ phải nghỉ làm ở ủy ban. Anh Thành cho rằng công việc của tôi ở ủy ban chỉ làm hợp đồng, không được bao nhiêu, không đủ tiền thuê người trông con. Bao giờ con cái lớn làm việc khác. Anh nói tôi không thực tế, mơ mộng viển vông.
Tôi yêu thích công việc của mình, dù lương ít ỏi nhưng tôi muốn cuộc sống tự do, thoải mái, vẫn có thể làm việc và chăm sóc gia đình. Giờ tôi rất hoang mang, không biết mình nên làm thế nào, có nên lấy chồng không? Mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Nhân tình nhắn tin chọc tức vợ
Biết vợ tôi đang có bầu nhưng cô nhân tình vẫn thường xuyên nhắn tin, gọi điện chọc tức cô ấy.
Trước đây, tôi đã từng chia sẻ bài viết: "Vợ và nhân tình đều là gái giang hồ". Những tưởng sau đó, tôi đã có thể tìm được cho mình cuộc sống yên ổn, thanh thản... nhưng cho tới tận bây giờ, tôi vẫn không thể nào tìm được sự thư thái trong tâm hồn mình.
Từ hôm xảy ra chuyện đến nay đã được gần hai tháng, trong khoảng thời gian hai tháng đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra với bản thân tôi.
Với tôi, một bên là vợ và con, tôi vẫn phải có trách nhiệm với họ. Trách nhiệm đó được thể hiện ở việc, tôi vẫn thường xuyên gửi tiền về cho gia đình thông qua một vài người bạn của mình. Còn với nhân tình, mỗi dịp noel, lễ tết, tôi vẫn âm thầm gửi tiền vào tài khoản cho cô ấy như một món quà tặng.
Dường như tôi đã biết cách sống chấp nhận. Tôi đã tách rời được hai người phụ nữ này ra khỏi cuộc sống của mình. Tôi ý định sẽ ly dị vợ và không gặp cô nhân tình của mình nữa.
Cho đến khoảng thời gian mới đây, tôi vô tình phát hiện ra chuyện nhân tình và vợ tôi đã nhắn tin qua lại với nhau bằng những lời lẽ không hay. Nhân tình của tôi còn cho rằng, cô ta đã có người yêu và chính tôi mới là người quấy phá cuộc sống bình thường của cô ấy.
Tất nhiên với tôi, chuyện hiểu lầm ở đời tương đối lắm và tôi cũng không muốn giải thích gì nhiều, chỉ cần một vài người bạn thân thấu hiểu và chia sẻ cho tôi những gì tôi đã trải qua. Và điều tôi không ngờ nhất là cô nhân tình đó đã chửi rủa tôi thậm tệ, còn người vợ vẫn một mực bênh vực tôi.
Trong một lần về thăm con, cũng là lần hiếm hoi mà tôi được gặp vợ. Vợ tôi tâm sự rất nhiều... nhưng có duy nhất một việc mà tôi không đành lòng là vợ tôi định trả thù nhân tình của mình. Tôi thật lòng không muốn như thế vì trong cuộc sống, đôi khi mình cũng phải nhẫn nhịn để phúc đức sau này cho con cháu sau này.
Chuyện đáng nhẽ ra không có gì là phức tạp nhưng hóa ra lại rất phức tạp vì vợ tôi mang bầu đứa con thứ hai. Đó là thời điểm rằm tháng 8, tôi về nhà thăm con và đêm hôm ấy, chúng tôi đã quan hệ với nhau... và kết cục là cô ấy mang bầu đứa nhỏ.
Tôi biết vợ mình đã phải chịu đựng đau đớn rất nhiều... (Ảnh minh họa)
Đến thời điểm hiện tại thì tôi đã biết bào thai đó là một cậu con trai. Lúc biết tin đó từ bố mẹ tôi, thật sự tôi cảm thấy rất vui và tất nhiên, mọi người trong gia đình tôi cũng rất vui vì điều này. Nhưng những gì tôi đã quyết định thì tôi sẽ không bao giờ thay đổi nữa. Tôi sẽ trở thành một ông bố đơn thân và khi vợ tôi sinh đứa con thứ hai thì dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tôi cũng sẽ giành quyền nuôi hai đứa trẻ.
Dẫu sao, điều kiện gia đình tôi cũng khá giả và cơ bản thì cũng không quá khó khăn để tôi có thể nuôi hai đứa trẻ, còn vợ tôi - cô ấy cần tự do để dễ dàng đi thêm bước nữa.
Chính việc mang bầu này của vợ mà tôi cũng phải giải tỏa tâm lý để cho cô ấy được thanh thản... và cách tôi có thể giúp được cô ấy lúc này là đòi nợ nhân tình 6 triệu (đây chỉ là số tiền nhỏ tôi đã đưa cho nhân tình khi cô ta ngỏ lời vay tôi). Và tôi biết chuyện này, cô ta cũng đã thông báo cho vợ tôi để "trêu ngươi" vợ tôi.
Cũng chính điều này đã giúp vợ tôi giảm áp lực tâm lý rất nhiều. Có lẽ hầu hết các chị em phụ nữ đều hiểu được cảm giác của vợ tôi khi tôi đã thẳng thừng đòi tiền nhân tình như vậy. Một phần nữa, tôi đòi khoản tiền đó cũng để cô ta đỡ dằn vặt chuyện tiền nong với tôi, cũng như để cô ta không còn nghĩ về tôi nữa.
Vợ tôi đã lên kế hoạch dài hạn trả thù nhân tình của tôi. Và tôi đã phải xác nhận thông tin này khá nhiều lần từ cô ấy. Sự việc này chính là điều làm tôi đau đầu nhất. Với một người hiểu biết rõ về pháp luật như tôi thì việc đó sẽ rất nguy hại cho cả hai người đàn bà. Dẫu sao, họ cũng đã phải trải qua những ngày tháng đau khổ... nhưng họ chưa vấp ngã ở đời, cũng như chưa chịu bất cứ hình phạt nào của pháp luật.
Tôi cũng không hiểu được tại sao cô nhân tình kia lại có những hành động thiếu suy nghĩ như vậy khi làm tổn thương lòng kiêu hãnh của một người phụ nữ đang mang bầu? Dẫu mọi chuyện thị phi này đều bắt nguồn từ tôi... nhưng không ngờ nhân tình của tôi lại có thể đối xử kém cỏi khi cứ liên tục nhắn tin, gọi điện chọc tức vợ tôi như vậy?
Hiện giờ, hai người phụ nữ của tôi vẫn thường xuyên liên lạc và nói chuyện với nhau bằng giọng điệu hận thù. Tôi chỉ lo mẹ của hai đứa con tôi sẽ bị ức chế mà gây ra những sai phạm không đáng có trong cuộc sống... và hậu quả là những đứa con của tôi sẽ phải chịu những mặc cảm, tủi hổ do mẹ nó gây ra.
Còn tôi, phải chăng tôi được hưởng quá nhiều sự ban phát... và bây giờ tôi đang phải trả giá cho những hành động của mình?
Theo VNE
Anh là món quà tuyệt diệu Em không biết phải nói như thế nào để anh hiểu được rằng thực sự anh là món quà tuyệt diệu mà cuộc sống dành cho em. Trời ngả một màu nắng nhạt. Màu nắng mùa đông. Cái nắng hanh hao nhắc làm em không nguôi nhớ về một ngày mùa đông như thế. Ngày mình yêu... Sẽ chẳng bao giờ em quên,...