Lấy chồng Nhật, nàng dâu Việt tiết lộ cuộc sống hậu hôn nhân thay đổi đến bất ngờ
Khi còn độc thân, Hứa Đặng Thanh Trúc (SN 1988, TP.HCM) luôn sợ hãi về việc kết hôn. Những viễn cảnh về cuộc sống hôn nhân bận rộn khiến cô từng nghĩ ‘thôi, ở vậy cho rồi’.
Tuy nhiên, khi định mệnh cho cô gặp một chàng trai người Nhật hơn mình 5 tuổi, mọi định kiến đã biến mất, chỉ còn những khoảnh khắc hạnh phúc ở lại.
Hứa Đặng Thanh Trúc, cô gái Việt nhỏ nhắn, có nụ cười đẹp như ánh nắng hồng. Hiện Thanh Trúc đang có một cuộc sống hôn nhân viên mãn, hạnh phúc cùng chồng tại căn hộ ở Chiba – một tỉnh giáp với thủ đô Tokyo, Nhật Bản.
Nàng dâu Việt Hứa Đặng Thanh Trúc trong chiếc váy cưới tự thiết kế.
Kể về quyết định theo chồng về xứ hoa anh đào, Thanh Trúc kể: “Mình từng giống như bao cô gái khi còn độc thân khác đã luôn sợ hãi về việc kết hôn. Vậy mà ông trời đã cho mình gặp anh, một anh chàng người Nhật hơn mình 5 tuổi. Tính cách ngại ngùng, kiệm lời khi tỉnh nhưng rất thân thiện và có thể hót như sáo hàng giờ liền khi đã nạp đôi chai Tiger bạc của anh đã khiến mình có chút siêu lòng.
Sau hơn một năm tìm hiểu, ngoài việc chứng tỏ mình là người kiên trì, chịu thương chịu khó bằng việc cưỡi con xe Mio thuê cà tàng lúc trưa nắng oi ả từ quận 4 sang tận Bình Tân vào mỗi cuối tuần chỉ để đón mình đi ăn thì anh còn là người hội tụ gần như đầy đủ tiêu chuẩn chọn chồng của mình (và cả chọn rể của mẹ). Và rồi, mình đã quyết định bỏ qua sợ hãi để chấp nhận lời cầu hôn và theo anh về Nhật Bản với nhiều bỡ ngỡ trong tâm trạng lo âu mang tên “hậu hôn nhân”. Cuộc sống của mình hoàn toàn thay đổi từ đây”.
Thanh Trúc bên người chồng Nhật.
Năm đầu hôn nhân, Thanh Trúc ở nhà lo việc nội trợ và học thêm tiếng Nhật; chồng đi làm tuần 5 buổi đến tối mới về. Những ngày thứ Sáu sau giờ làm, chồng đưa Thanh Trúc đi gặp gỡ đồng nghiệp và cùng nhau ăn tối trên phố Tokyo. Sáng thứ Bảy, anh dậy rất sớm, tranh thủ cho quần áo vào máy giặt rồi nấu bữa sáng xong mới đánh thức cô. Sau bữa ăn, anh cũng giành luôn phần rửa chén bát. Chủ nhật anh thường săn sale online, nhưng hầu như tất cả những thứ anh mua đều dành cho Thanh Trúc.
“Năm đầu tiên làm vợ xứ người của mình đã trôi qua như thế. Mình bắt đầu yêu bếp núc và nghiện việc nhà hơn bao giờ hết. Rồi mình nhận ra, thiên chức “bà thím” này không hề tệ như mình đã từng tưởng tượng”, Thanh Trúc tâm sự.
Năm thứ hai hôn nhân, Thanh Trúc nhận việc chăm trẻ cho một gia đình người Thái gần nhà. Vì chồng cô muốn có mức lương cao hơn nên đổi việc. Thời gian làm việc của anh dài hơn, giờ về cũng trễ hơn. Vợ chồng Thanh Trúc bắt đầu hạn chế ăn ngoài, chồng cô vào bếp nhiều hơn.
Có lẽ kế hoạch tổ chức lễ cưới vào hè 2018 đã khiến anh phải bận rộn như thế. Thanh Trúc kể cho chồng nghe về những dự định cho tiệc cưới và làm những gì mình có thể làm để phần nào tiết kiệm chi phí, anh tin tưởng và đặt hết quyền quyết định nơi vợ.
Video đang HOT
Tháng 7/2018, Thanh Trúc về Việt Nam một tháng trước ngày cưới để chuẩn bị những thứ cần thiết. Mang theo chiếc váy trắng mình may, trăm chiếc thiệp giấy tự gấp, 2kg chocolate nguyên liệu dùng để làm quà và một số phụ kiện khác cho việc trang trí; cô đã lo lắng rằng những thứ này biết đâu lại là “trò cười” cho quan họ. Vậy mà tiệc cưới cũng diễn ra suôn sẻ trước sự chứng kiến của đại gia đình Việt – Nhật, tình cảm của người chồng dành cho Thanh Trúc cũng nhiều hơn năm đầu một chút.
Thanh Trúc và chồng mặc áo dài Việt Nam.
Năm thứ ba hôn nhân, Thanh Trúc chính thức có việc làm. Chồng cô đổi việc một lần nữa. Tuy cả hai đều bận rộn hơn, nhưng chồng chưa bao giờ để Thanh Trúc phải đương đầu với việc nội trợ một mình. Ngược lại, anh luôn giành chức bếp trưởng vào 2 ngày cuối tuần, kiêm luôn cả việc giặt giũ và lau chùi nhà vệ sinh, ủng hộ cô tận dụng thời gian rảnh để thỏa mãn niềm đam mê diy trang trí nhà cửa của mình.
Thanh Trúc, từ một cô gái độc thân lạc quan vui tính bước chân vào cuộc sống hôn nhân mà nay đã trở thành một “bà thím” chính hiệu. Bàn tay ngày xưa chỉ biết cầm kim may vá nay lại dùng được cả khoan và cưa. Cô vẫn là cô, vẫn lạc quan yêu đời nhưng thế giới của Thanh Trúc nay đã có thêm một “nhân vật chính”.
Thanh Trúc chia sẻ: “Mình nhận ra rằng, người phụ nữ không cần phải trải qua nhiều tổn thương mới có thể trở nên mạnh mẽ; chỉ cần tiếp sức cho cô ấy và rồi các anh sẽ thấy, vợ của anh có thể làm được những gì cho mái ấm của mình”.
Thanh Trúc bên ban công mà cô tự trang trí.
Dù cuộc sống đầy khó khăn nhưng Thanh Trúc vẫn luôn tự tin, yêu đời, tận hưởng cuộc sống hôn nhân nhẹ nhàng nên thơ của mình. Cô tin rằng, chỉ cần cả hai chân thành, cùng chia sẻ mọi điều trong cuộc sống thì hạnh phúc sẽ tới. Hạnh phúc đến từ cách nhìn của mỗi người.
Cãi lời bố mẹ cưới chồng không cần đăng ký và cái giá phải trả trong hôn nhân
Ngay khi cãi lời bố mẹ để đến với Hải, có lẽ Linh không ngờ rằng điều khiến mối quan hệ của mình lung lay đã manh nha từ ngày đầu tiên.
Trong chuyện yêu đương và kết hôn, bố mẹ luôn là nhân vật có thể đưa ra cho con cái nhiều lời khuyên bảo. Sống lâu năm hơn, có kinh nghiệm hơn nên chuyện họ biết cách nhìn người cũng chẳng phải điều lạ kỳ.
Nhiều cô gái vì tình yêu mà nằng nặc cãi lời bố mẹ, quyết định đến với người yêu dù bị phản đối. Và rồi, cái kết sau cuối đau đớn làm sao.
01
Linh gặp chồng năm 18 tuổi. Cô học hành không vào nên chẳng muốn học đại học. Lúc đó, Linh đã học xong lớp may và làm việc ở xưởng may được 1 năm rồi. Chồng Linh - Hải hơn cô 5 tuổi. Lúc đó anh đã 23. Mối quan hệ giữa cả hai phát triển rất nhanh chóng.
Hải làm công nhân ở một xí nghiệp bên cạnh xưởng may của Linh. Anh đẹp trai, khéo miệng. Tuy vài lần khiến Linh tức giận vì sự bỗ bã thậm chí vũ phu của mình nhưng cũng chính cái miệng khéo léo khiến cô bỏ qua.
Nhà Hải chỉ có mẹ, bố anh mất sớm. Hai mẹ con sống trong một căn nhà nhỏ gần xí nghiệp. Gia đình Linh cách đó 20 km. Mẹ Hải bảo rằng cả hai cũng đến tuổi lập gia đình rồi, nếu không đi học, đã đi làm ổn định thì chuyện kết hôn sớm không có gì lạ cả.
Linh nghe thấy ổn nên cũng đưa Hải về ra mắt. Thế nhưng, trái với suy đoán của cô. Bố mẹ cô không ưng Hải.
Mẹ cô hết lời khuyên bảo con gái. Bà cảm thấy ở Hải có chút gì đó không đáng tin. Hải lại còn quá khéo miệng, bà sợ con gái mình bị lừa. Thậm chí, bà còn biết chuyện Linh từng bị Hải đánh, càng kiên quyết ngăn cản mối quan hệ.
Thế nhưng Linh đâu có nghe. Lúc đó tâm hồn cô chỉ nghĩ đến tổ ấm hạnh phúc, những đứa con. Hai bên làm căng cả năm trời, nhà Linh vẫn không đồng ý. Thậm chí bố mẹ cô còn dọa sẽ từ con. Chính Linh đã tự mình bước ra khỏi căn nhà đó, tuyên bố sẽ kết hôn với Hải, mặc kệ bố mẹ nói thế nào.
Trong cuộc sống, có nhiều lúc con cái nghĩ rằng bố mẹ nên tôn trọng suy nghĩ của bản thân mình. Thế nhưng họ đâu biết rằng đôi lúc chính sự cứng đầu đó đã làm hại cả cuộc đời họ. Trong tình yêu và hôn nhân, phụ nữ nên nhớ rằng nên dùng cái đầu để suy nghĩ nhiều hơn, đừng để con tim lấn át tất cả. Mọi quyết định sai cũng từ đấy mà ra.
02
Vào thời điểm ấy, Linh mới 19, vẫn còn quá trẻ. Nhưng Linh chẳng có giấy tờ gì để có thể đăng ký kết hôn. Bởi thế, Linh đến nhà Hải sống dưới danh nghĩa vợ Hải nhưng không có bất cứ một tờ giấy hay lễ nghĩa gì chứng minh cả.
Mẹ chồng Hải cũng tỏ ra đối xử rất tốt với con dâu. Hải cũng đi làm chăm chỉ. Anh hứa hẹn nhiều chuyện sẽ đối tốt với cô, chẳng bao giờ động tay động chân hay nặng lời xúc phạm.
Linh khao khát về tổ ấm riêng để chứng minh cho bố mẹ. Dù chưa đăng ký kết hôn nhưng trong tâm trí Linh, mình đã là gái có chồng, là con dâu nhà khác.
Mỗi ngày đi làm về, Linh đều bắt tay vào làm hết việc nhà. Những việc to, nhỏ, lớn, bé Linh đều làm cả. Từ nấu nướng giặt giũ, quét dọn cho đến cuốc đất làm vưỡn, hễ rảnh rỗi Linh lại lao ra làm, chưa bao giờ than vãn một câu. Mẹ chồng rất hài lòng về Linh. Có con dâu, bà càng rảnh tay, chẳng đụng tới việc gì cả.
Cuộc sống cứ như thế trôi qua, ai cũng quen với nó. Linh chu toàn mọi việc nhà, chồng đi làm, mẹ chồng thoải mái. Mọi chuyện chỉ thực sự nảy sinh khi Linh sinh con gái đầu lòng.
Linh sinh xong khá yếu chẳng làm được việc gì, mẹ chồng đã bóng gió chuyện năm xưa sinh chồng xong 1 tuần là bà đã đi làm đồng. Linh cũng chẳng cữ lâu, sau 2 tuần cô bắt đầu nấu nướng, dọn dẹp nhẹ nhàng.
Khác với những lời khen ngợi năm xưa, giờ đây mẹ chồng Linh suốt ngày than vãn chuyện con dâu chỉ biết ôm lấy em bé, chẳng muốn làm việc. Chồng Linh bắt đầu thể hiện sự tức tối từ những lời mẹ rủ rỉ riêng về chuyện Linh lười làm, chỉ thích nằm dài đợi cơm bưng nước rót.
Linh than đau vết mổ, chồng cô sẽ nói thẳng rằng ai mà chẳng đẻ, cứ làm như mình cô độc lạ. Linh nghỉ sinh chẳng kiếm được tiền. Số cô dành dụm cho sinh con cũng dần hết, mọi chi tiêu đè lên vai chồng càng khiến anh ta mặt nặng mày nhẹ hơn. Những ngày sinh con và ở cữ, Linh khổ sở vô cùng.
Nếu nói về những cuộc hôn nhân bất hạnh, có lẽ chuyện phụ nữ sinh đẻ không được chồng chăm sóc, thấu hiểu là bất hạnh bậc nhất. Thế mới biết, lấy chồng cần suy xét thật kỹ càng để tránh những đổ vỡ về sau
03
Chồng Linh càng ngày càng mặt nặng mày nhẹ với vợ. Cô bận rộn với con cái cũng chẳng chu toàn được việc nhà nữa. Linh có ba đầu sáu tay cũng chẳng quán xuyến hết được việc nhà, vườn tược, cho lợn gà ăn... Con gái ốm, Linh bảo chồng ở nhà đưa con đi khám. Anh ta vùng vằng. Lúc đó mẹ chồng lao ra bênh con trai, bà bảo rằng năm xưa chỉ cho chồng uống thuốc lá cũng lớn khôn thành người.
Một cuộc cãi cọ nổ ra. Linh bảo chồng vô trách nhiệm, không quan tâm đến con và uất ức nhắc đến ngày xưa đi theo anh ta là sai lầm. Hải quay sang tát cô một cái rồi gào lên: 'Loại con gái chưa cưới đã dám vào nhà trai ở như cô, cô cứ nghĩ bản thân ngoan ngoãn hay sao, đừng to tiếng, kẻo chính tôi sẽ đuổi mẹ con cô ra đường đấy'. Mẹ chồng cũng tiếp lời: 'Bố mẹ nó mà nó còn từ được, con nghĩ loại đàn bà như thế trọng vọng gì nữa'.
Linh choáng váng không nói nên lời. Từ 2 năm nay cô nghĩ rằng hành động cãi lời bố mẹ của mình là vì tình yêu nhưng không ngờ chính trong mắt người chồng và mẹ chồng, cô trở thành kẻ chẳng ra gì. Linh đau đớn và tuyệt vọng vô cùng không biết nên giải quyết thế nào cho mối quan hệ đang có.
Trong hôn nhân, sự tôn trọng là nền tảng đầu tiên để tạo thành mối quan hệ tốt đẹp và bền lâu. Một người chồng có tôn trọng vợ thì hai bên mới tốt đẹp và yêu thương nhau được. Một khi những điều ấy không còn, chẳng muốn thấu hiểu cho nhau thì hai bên thật khó để tiếp tục hạnh phúc.
Linh đã sai lầm lớn khi từ bỏ gia đình để ra đi, kiên quyết chọn mối quan hệ không hôn thú bên Hải. Linh hết lòng với gia đình chồng nhưng nhận về xót xa. Đến lúc này, có lẽ cô sẽ nhớ về những lời dạy của bố mẹ và thấm thía mãi không thôi.
Tâm thư cha gửi con: "Con gái, kết hôn không bao giờ có hạn chót. Đừng quá hà khắc với bản thân mình" 'Bây giờ nhìn bạn bè mình đã có vợ có chồng, con có thể cảm thấy cô đơn, hờn tủi, nhưng đừng chuyển hóa những cảm xúc tiêu cực đó thành động lực để con tiến đến hôn nhân'. (01) Con gái, hôm nay là sinh nhật 30 tuổi của con. Thời gian trôi thật là nhanh, chỉ một cái chớp mắt, con...