“Lấy chồng đi, anh không bỏ vợ được đâu!”
Đó là lời anh nói với tôi sau cái đêm cuối anh đưa tôi vào nhà nghỉ. Anh chủ động gọi cho tôi, nói bằng lời ngọt ngào và đầy lãng mạn.
Tôi còn nhớ như in cái cảm giác hạnh phúc lúc đó:
- Em à, tối nay anh có bất ngờ dành cho em đây. Mình đi ăn em nhé!
Sau câu nói ấy, anh không quên hôn tôi một cái qua điện thoại và nói lời có cánh: “Anh yêu em!”.Cái cảm giác ấy với một người đang yêu như tôi thì làm sao tôi quên được. Tôi yêu anh, tin tưởng anh, đã từng nghĩ, anh là hạnh phúc của đời tôi. Thế nên, cái ngày tôi biết tin anh có vợ, tôi đã suy nghĩ rất kĩ nhưng cuối cùng vẫn quyết định ở lại bên anh, chỉ để yêu anh và hết lòng hết dạ vì anh.Đã hơn 3 năm kể từ ngày tôi biết anh có gia đình, tôi vẫn yêu anh và tin anh sẽ là chỗ dựa của mình. Chỉ cần những lúc tôi cô đơn, mệt mỏi, anh ở bên tôi, thế là đủ rồi. Tôi là kẻ thứ ba nhưng giống như con thiêu thân, cứ lao vào anh mà không tính toán gì.
Người ta bảo, những cô gái yêu đàn ông có vợ thường là ham muốn tiền bạc của họ. Trở thành bồ nhí không có mục đích nào khác là cặp bồ để moi tiền. Nhưng tôi thì hoàn toàn không. Tôi đến với anh vì tình yêu, không vụ lợi và toan tính. Ngay cả khi biết anh có gia đình, tôi cũng vì yêu anh mà hi sinh tất cả, mà chịu đựng tất cả.
Một người con gái không kém về nhan sắc như tôi, lại có thể hoàn toàn có được tình cảm của người đàn ông giàu có, hà cớ gì tôi yêu anh nếu không phải vì tình yêu thực sự?
3 năm như vậy, tôi từ chối tất cả những người đàn ông đến với mình. Không ai hiểu lý do vì sao, chỉ có tôi hiểu rằng, tôi đã yêu anh quá nhiều. (ảnh minh họa)
3 năm qua, anh cũng chưa từng gây tổn thương cho tôi. Anh chăm sóc tôi ân cần, tận tình. Tôi luôn giữ khoảng cách nhất định với anh khi ra ngoài, luôn tạo không gian cho anh khi anh bên vợ con. Và thời gian của tôi phụ thuộc vào anh. Khi anh nói tôi đừng gọi điện nhắn tin, tôi không gọi, không nhắn gì. Khi anh bảo tôi đừng quá yêu anh, tôi nín nhịn, coi như là điều anh nói có lý, tôi chấp nhận làm một người đứng sau người vợ của anh, âm thầm và chân thành như thế.
3 năm như vậy, tôi từ chối tất cả những người đàn ông đến với mình. Không ai hiểu lý do vì sao, chỉ có tôi hiểu rằng, tôi đã yêu anh quá nhiều.
Tôi còn nhớ có lần anh nói với tôi rằng:
- Em à, anh biết em yêu anh nhiều lắm, nhưng mà, em cũng nên tìm cho mình một người mà em có tương lai. Như anh, anh sẽ không cho em được danh phận gì ngoài sự quan tâm và tình yêu thực sự.Tôi cười và đáp với anh rằng:
Video đang HOT
- Em không cần danh phận gì cả, chỉ cần anh yêu em và cho em được yêu anh, được quan tâm anh, được gần anh, được anh ôm vào lòng những lúc em mệt mỏi, như thế là quá đủ.Anh lại ôm tôi nhẹ nhàng, hôn lên má tôi và rơi nước mắt. Tôi hiểu, thật tình anh rất yêu tôi. Một người đàn ông không thể khóc nếu như họ không thật lòng yêu thương mình.Nhưng 3 năm, có lẽ, người đàn bà trong tôi đã khác. Thiên chức và khát khao làm mẹ trong tôi đã trỗi dậy, nhất là khi tôi thấy chúng bạn có con cái đề huề, gia đình hạnh phúc. Người ta công khai đi với chồng con mình, còn tôi vẫn lẻ bóng. Chỉ khi nào đi chơi xa, nơi mà không ai biết đến anh, tôi mới được phép xuất hiện bên cạnh anh.
Tôi gọi cho anh và nói sau khi đã suy nghĩ quá rõ ràng, kĩ càng và cặn kẽ:
- Anh à, em muốn có con?
- Với ai?
- Đương nhiên là với anh rồi, anh hỏi gì lạ vậy?
- Em đã suy nghĩ kĩ chưa?
- Em đã suy nghĩ rất kĩ rồi, có được không anh? Em muốn được làm mẹ, được làm mẹ của con anh.
- Ừ… Nhưng mà, anh không muốn em phải ràng buộc với anh, anh không thể cho em gì hơn nữa. Nếu em có con, sau này anh phải có trách nhiệm với em cả đời. Anh không thể để em và con bơ vơ khi anh là cha đứa trẻ.
Tôi đã yêu thương anh hết lòng, hết dạ. 3 năm qua tôi nhận được gì? Hạnh phúc thì ít, đau khổ thì nhiều, nhưng tôi vẫn bên anh, không một chút oán thán. (ảnh minh họa)
- Còn nếu em một mình?
- Anh có thể để em đi lấy chồng, để em thuộc về người đàn ông khác và họ sẽ thay anh chăm sóc em?
- Vậy anh không muốn có con với em?
- Ừ, ít ra thì em nên có con với một người đàn ông xứng đáng. Khi em có chồng, làm mẹ rồi, em sẽ từ bỏ được anh và không còn tha thiết yêu anh nữa. Anh không muốn em phải hối hận khi có con với anh.
- Nhưng em vẫn muốn có con với anh thì sao anh
Anh gằn giọng:
- Anh đã bảo không được là không được, anh sẽ không đồng ý chuyện đó. Em đi lấy chồng đi, anh không bỏ vợ đâu. Anh chưa bao giờ có suy nghĩ đó. Anh cũng không muốn có rào cản nào khiến gia đình anh tan nát. Nếu có thêm một đứa con, anh không đảm bảo sẽ hạnh phúc với hai bên đâu. Anh tin là em sẽ hiểu cho anh.
Tôi không nói gì và cúp máy. Tôi đau khổ nhận ra, anh thật tình không muốn ràng buộc với tôi. Hay là 3 năm qua đã khiến anh chán tôi rồi. Anh không còn muốn được ở bên tôi nữa? Anh là người có trách nhiệm với gia đình và hơn hết, anh có trách nhiệm với con cái. Có lẽ, anh sẽ từ bỏ tôi thật rồi!Một người đàn ông cũng yêu vợ hết lòng nhưng cũng dành trọn tấm chân tình cho bồ, liệu rằng, anh ta có thật sự chân tình với cả hai, hay tôi chỉ là trò tiêu khiển của anh ta?
Tôi đã yêu thương anh hết lòng, hết dạ. 3 năm qua tôi nhận được gì? Hạnh phúc thì ít, đau khổ thì nhiều, nhưng tôi vẫn bên anh, không một chút oán thán. Giờ thì tôi muốn hi sinh cuộc đời, muốn làm mẹ đơn thân mà anh không đồng ý? Liệu có phải anh ích kỉ gạt bỏ tôi khỏi cuộc đời anh hay anh thật sự muốn tốt cho tôi, muốn tôi có một mái ấm? Tôi vì quá yêu anh mà mù quáng, không còn phân biệt được đâu là thật, đâu là giả nữa rồi. Vậy thì, bây giờ tôi phải làm sao đây? Xin ai đó hãy cho tôi lời khuyên…
Theo VNE
Stress vì chồng ngoại tình triền miên
Anh quen người đó được một tuần rồi quan hệ tình dục, không biết người ta quê ở đâu, làm nghề gì.
Tôi đang cố gắng để vượt qua tâm trạng căng thẳng và hết sức nặng nề của chính mình. Ngày xưa khi còn là một cô bé, tôi yêu văn và rất hay mơ mộng, từng ấp ủ một câu chuyện tình đẹp và long lanh như pha lê cho chính mình, nhưng cuộc đời không đơn giản như cái nhìn của cô bé tuổi 20.
Năm 2006 tôi và anh gặp nhau trong một lớp luyện thi đại học, tình bạn ngây thơ cứ tưởng đã lãng quên khi mỗi đứa thi đậu một nơi. Trong tôi, anh là một người bạn dễ thương, vui tính và rất hiểu tâm lý con gái. Chỉ vậy thôi!
Ảnh minh họa
Sau một học kỳ bước chân vào giảng đường đại học, gia đình tôi xảy ra biến cố lớn, cha mẹ rời bỏ ba chị em trong sự đau đớn vô hạn. Tôi hụt hẫng, ngã quỵ trên số phận nghiệt ngã. Rồi một ngày không báo trước, anh tìm về quê gặp tôi, nói đã biết chuyện xảy ra, muốn cùng tôi vượt qua những khó khăn hiện tại. Anh đã cho tôi tiếng cười trong vô vàn nước mắt, hạnh phúc trong nỗi đau và niềm tin khi đang gục ngã. Anh và tôi gắn bó với nhau từ đó.
Sài Gòn - Vĩnh Long xa nhau là vậy nhưng cuối mỗi tuần anh đều về thăm tôi, việc học và cuộc sống của ba chị em tôi dần ổn định. Đâu ngờ một ngày khi đang ngồi trong lớp học, tôi nhận được điện thoại lạ từ một người con gái, cô ấy bảo là bạn gái anh, đang ở Sài Gòn. Chưa hết ngỡ ngàng lại người khác điện cho tôi, cũng bảo là bạn gái anh, đang ở Sài Gòn, cả hai bạn ấy đang gặp nhau và hiện tại muốn gặp tôi.
Tôi rất mệt mỏi khi một bạn gặp tôi với thái độ căm ghét anh kinh khủng, còn bạn kia khóc lóc xin tôi trả anh về với bạn ấy. Tôi không có quyền giải quyết chuyện này, đã gặp anh. Anh chia tay hai bạn ấy với lý do cần tôi.
Tôi phải trải qua một thời gian dài để lấy lại tinh thần sau cú sốc đó, đau lòng và thất vọng về anh rất nhiều, nhưng chính sự quan tâm lo lắng của anh đã giúp tôi dần quên đi mọi chuyện. Chúng tôi lại bắt đầu một cuộc sống mới.
Sau lễ tốt nghiệp tôi về Long Xuyên - An Giang quê anh công tác. Sống gần nhau chưa được bao lâu cơ quan chuyển tôi về huyện cuối tháng 9 năm 2011, anh vẫn ở lại Long Xuyên. Cuốc sống xa nhau làm anh phát sinh nhiều mối quan hệ khác. Tôi phát hiện anh đang quen với cô bé cùng cơ quan, mới vào ngành. Anh nói cô bé ấy rất ngoan hiền, đoan trang, dịu dàng, kín đáo, là sinh viên giỏi của trường Luật TP HCM. Anh hứa sẽ cắt đứt quan hệ với cô bé đó.
Thế nhưng trong một lần vô tình xem hồ sơ của cô bé đó, tôi mới phát hiện học lực chỉ trung bình. Anh và cô ấy vẫn tiếp tục yêu nhau. Liên lạc với cô bé ấy tôi nhận được thái độ nói chuyện hết sức tự cao, xúc phạm và xem thường người khác. Tôi thấy thất vọng về hình tượng mà anh đã nói.
Tôi bắt đầu thấy day dứt và đấu tranh gay gắt. Anh vẫn giấu tôi để tiếp tục quan hệ với cô. Anh nói: "Anh và cô ấy có tình yêu thật sự, anh đã hứa với lòng sẽ cưới cô ấy khi hoàn thành khóa học của cơ quan". Tôi chết lặng, bế tắc hoàn toàn. Mọi chuyện như sụp đổ theo những gì anh nói. Tôi bị trầm cảm nặng trong một thời gian dài. Mặt dù anh và cô bé đã chia tay, anh quay về với tôi, chúng tôi tiến hành lễ cưới, hiện tại đang mang thai, nhưng vết thương vẫn chưa thật sự lành.
Cơ quan vừa chuyển tôi về lại Long Xuyên công tác vào đầu tháng 9/2013. Vợ chồng sống gần nhau, tâm trạng tôi bây giờ cũng tốt hơn. Sẽ rất hạnh phúc và êm ấm nếu như tôi không vô tình kiếm tờ giấy cho nhỏ cháu ghi số điện thoại vào tối hôm đó. Tôi phát hiện một cuốn tập từ vựng Anh văn, ngoài bìa có địa chỉ yahoo, trên giấy nhãn tập, dòng học tên là chữ viết của anh ghi tên anh và một người khác.
Tôi giả vờ hỏi, anh nói không biết tên đó nhưng thái độ lấp lửng làm tôi nghi ngờ, tôi hỏi qua địa chỉ yahoo thì anh ấp úng nói có biết, đó là một người bạn, ngày xưa ở trọ bên cạnh cơ quan, có biết sơ sơ. Tôi quá hiểu tính anh nên không tin những gì anh nói, mặc cho tôi hỏi anh vẫn trả lời vòng vòng bao nhiêu đó.
Tôi hỏi số điện thoại người con gái đó, anh nói có nhưng số đó không liên lạc được. Tôi vẫn lấy số đó và liên lạc, không như anh nói, tôi đã gọi được. Suốt ngày hôm đó tôi không ăn uống gì, không phải để tạo áp lực với anh mà vì không thể nào nuốt nổi, đang mang thai lại gặp áp lực nặng nề làm tôi ngất xỉu. Lúc tỉnh dậy anh mới chịu thú nhận sự thật, khi tôi chuyển công tác về huyện thì ở đây anh quen người đó được một tuần, hai người có quan hệ tình dục, anh không biết người con gái đó quê ở đâu, làm nghề gì, chuyện xảy ra khoảng 3 lần, kéo dài một tháng, mọi người phát hiện cô ấy là gái gọi. Cô chuyển nhà trọ đi chỗ khác, anh có liên lạc nhưng cô nói đã đi Sài Gòn rồi.
Anh kể ngắn gọn nhưng với tôi đó là một vết thương dài. Nước mắt tôi lăn dài, không biết phải nói gì với anh nữa. Hiện tại tôi và anh không còn là hai người yêu nhau, chúng tôi đã là một gia đình, có với nhau những kỷ niệm đẹp và hơn hết đang có chung một đứa con chuẩn bị chào đời. Tại sao anh lại lừa dối tôi để làm chuyện đó? Với anh bao lâu nay tôi là gì? Tôi thật sự bị stress và bế tắc. Tôi phải làm sao để cứu lấy hạnh phúc gia đình mình?
Theo VNE
Bố chồng tiếp tay anh lừa dối tôi Quyết định cưới, con mới biết anh đã có một đời vợ và một đứa con trai. Nếu không có sự tiếp tay của bố, con đã phát hiện lâu rồi. Con về làm dâu nhà bố được 3 năm, dù rằng câu cửa miệng của bố là con chưa làm dâu ngày nào. Con muốn như bao người con gái khác, có...