Lấy chồng để giúp làm giàu cho bố mẹ đẻ
Anh khá bất ngờ khi biết vợ lập quỹ đen, càng sốc hơn khi cô ấy mang hết về cho bố mẹ đẻ.
Ngày anh và cô lấy nhau, gia đình nhà cô nghèo lắm, tới mức định không tổ chức cưới xin mà chỉ làm vài mâm cỗ thông báo với họ hàng. Gia đìnhanh không thuộc dạng có điều kiện nhưng cũng có chút của nả, vì thế anh đã xin với bố mẹ đưa cho cô 50 triệu mang về để tổ chức đám cưới.
Cưới xong, anh đi làm kiếm tiền là chủ yếu còn cô đi làm lương chỉ làng nhàng. Hàng tháng lương đem về anh đều đưa hết cho vợ để cô tự chi tiêu trong gia đình, thỉnh thoảng anh có hỏi cô có tiết kiệm được khoản tiền nào không thì vợ anh có trả lời là có được một ít thôi vì tiền cho con cái học hành, rồi tiền sinh hoạt phí trong gia đình ngày càng đắt đỏ.
Nhiều hôm chưa hết tháng cô đã kêu hết tiền trong khi mỗi tháng anh đưa cho vợ 20 triệu, còn chưa kể cả lương của cô được 4 triệu nữa. Chả lẽ thắc mắc vì chuyện tiền bạc thì mình thấy nhỏ nhặt quá nên anh chỉ nghĩ vậy thôi rồi cũng bỏ qua.
Đột ngột gia đình anh có biến cố. Bố anh mắc bệnh nặng, phải nằm ở khoa Chống độc, mỗi ngày hết mấy chục triệu tiền lọc máu và thuốc. Bệnh của bố anh lại rất lâu khỏi nên gần như có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong nhà, mẹ anh phải rút hết để điều trị cho bố. Gia tài nhà anh khánh kiệt thì cũng là lúc bố anh không qua khỏi. Mẹ anh bị suy sụp và cũng bị cao huyết áp dẫn đến tai biến.
Lần này tài sản của bố mẹ anh chẳng còn gì ngoài ngôi nhà. Anh về nói với cô là tiền tiết kiệm còn thì rút ra để đưa mẹ anh đi điều trị thì cô tỏ ra khó chịu và trả lời ráo hoảnh: “Làm gì có mà rút, em để tiền dự phòng được hơn 30 triệu đấy, anh mang hết đi đưa cho mẹ rồi nhà mình có làm sao thì anh tự lo”.
Hôm đó anh về hỏi cô về tiền tiêu hằng ngày thì cô sừng sộ lên khóc lóc bảo anh nghi ngờ cô gian lận tiền bạc và giận dỗi đóng cửa phòng ngủ với con.
Anh nghĩ cô lấy chồng để làm giàu cho bố mẹ đẻ (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Không khí gia đình anh hôm sau khá căng thẳng, mặc dù có chút hối hận vì đã to tiếng với vợ nhưng trong lòng anh không khỏi thắc mắc. Nhất là khi anh thấy gia đình bố mẹ đẻ của cô ấy dạo này thay da đổi thịt, ông bà vừa xây lại cái nhà khá khang trang và sắm sửa lại đầy đủ nội thất trong nhà.
Sau khi mẹ anh từ bệnh viện về, tiền bạc trong nhà cũng chẳng còn, anh bảo vợ mỗi tháng sẽ trích ra 3 triệu để giúp mẹ tiền thuốc thang, vậy mà cô mặt nặng như chì bảo nếu thế thì hai vợ chồng lấy đâu ra tiền mà tiêu.
Sau đó anh mới biết rằng vợ mình chỉ đưa được một tháng còn lại cô kêu ca không có tiền khiến mẹ anh không dám nhận và bà cứ lặng lẽ sống và vay tiền hàng xóm chứ không gọi đến con nữa.
Thế rồi một hôm khi anh tìm cái usb bị rơi, anh mới phát hiện ra cô giấu mộtquyển sổ ở chân giường của con, mở ra anh sững sờ thấy cô ghi chép rất đầy đủ thông tin mỗi tháng gửi bao nhiêu tiền cho bố mẹ đẻ. Tính ra từ ngày lấy nhau, cô đã tự lập quỹ đen mang về cho bố mẹ hơn 200 triệu.
Cô có hiếu, anh không trách móc gì. Nhưng điều làm anh buồn nhất là cô đã tự lập quỹ đen mà không nói gì với anh, không những thế, với bố mẹ chồng lúc khó khăn thì cô tỏ ra vô cảm và không giúp đỡ trong khi tiền chủ yếu là do anh kiếm ra. Thật sự anh quá buồn vì bao sự tin tưởng đã tan thành mây khói.
2.Lấy được người chồng đứng đắn, kiếm tiền khá giả, cô vui mừng lắm. Nhà cô có 2 con gái, đều đã đi lấy chồng, cô chỉ hy vọng chàng rể của bố mẹ cô có thể giúp đỡ phần nào để ông bà được sống trong cảnh nhà cửa khang trang lúc cuối đời.
Nhà chồng cô tuy không giàu có nhưng nhà cửa đề huề, bản thân chồng cô cũng kiếm ra tiền. Đã mấy lần, cô định hỏi anh về chuyện “hỗ trợ” bố mẹ tiền xây lại căn nhà, nhưng rồi lại ngại… Cô sợ bố mẹ chồng biết, kiểu gì ông bà cũng lời ra tiếng vào.
Bao nhiêu tiền chồng đưa hàng tháng, cô chắt chiu, tiết kiệm, chẳng mua sắm hoang phí, chi tiêu cũng căn cơ. Cô “trích” ra một ít trong số ấy, dành dụm với hy vọng sẽ đến lúc có một khoản kha khá cho bố mẹ mình xây nhà.
Cô không dám công khai với anh, bởi lúc nào anh cũng rạch ròi: “Nội ngoại là phải công bằng, ví như mua cho đằng nội gói bánh thì đằng ngoại cũng phải được túi kẹo”. Số tiền này mà cô nói ra, chắc chắn anh không bao giờ bằng lòng. Trong khi nhà chồng cô rộng rãi, kiên cố, tiền sinh hoạt trong nhà cô đã lo chi tiêu, bố chồng còn có lương hưu…
Đùng một cái, biến cố ập đến. Bao nhiêu tiền tiết kiệm của nhà chồng đã “đổ” hết vào tiền chữa trị cho bố chồng. Ông vừa ra đi thì mẹ chồng lại nhập viện. Anh quay sang hỏi cô tiền tiết kiệm, cô bối rối vì có bao nhiêu đã gửi về cho bố mẹ xây nhà.
Mẹ chồng không có lương hưu, tiền “dự trữ” trong nhà cũng đã hết, cô quay cuồng lo trả tiền vay nợ chữa bệnh cho bố chồng trước đây, tiền ăn uống của cả gia đình, tiền thuốc thang cho mẹ chồng…
Rồi cũng đến cái ngày bí mật của cô bị “khui” ra. Anh bất ngờ, cô lo sợ. Chẳng phải cô muốn giấu giếm anh, nhưng liệu nói ra, anh có chấp nhận. Mà nhà anh nào có phải lo xây lại, chỉ có bố mẹ cô vẫn sống trong căn nhà tồi tàn, không xây được nhà cho bố mẹ, phận làm con, cô thấy xót xa…
200 triệu, tính ra chỉ bằng 10 tháng lương cứng của anh. Nếu nhà chồng cô vẫn như trước kia, anh chịu khó làm thêm nữa, chẳng mấy mà bù lại được khoản đó. Chỉ khổ là gia đình chồng cô vừa trải qua cơn sóng gió lớn. Liệu anh có chịu hiểu cho cô?
Theo PNO
Phát hoảng với cảnh mẹ chồng và mẹ đẻ sống chung một nhà
Tôi choáng váng trước cảnh hai mẹ xô xát với nhau. Chưa bao giờ tôi nghĩ người có học như mẹ chồng tôi lại có cách cư xử kém đến như vậy. Tôi chỉ biết xông vào can ngăn và che chắn cho mẹ đẻ.
Hai mẹ thường xuyên bất đồng quan điểm với nhau. (Ảnh minh họa)
Về làm dâu nhà anh, ai cũng khen tôi tốt số vì gia đình nhà chồng có điều kiện, mẹ chồng tôi lại là người hiểu biết, không quá kĩ tính và rất biết cách cư xử. Cuộc sống nhân của tôi sẽ thật viên mãn nếu như không có ngày mẹ đẻ tôi tới nhà sống chung với tôi.
Ngày tôi sinh con, tôi đã gọi điện nhờ mẹ đẻ lên chăm sóc tôi và cháu ít ngày vì bà nội cháu vẫn còn đang trong thời gian làm việc, hết năm mới về hưu, còn chồng tôi thì bận đi công tác triền miên. Hơn nữa tôi cũng hiểu rằng được mẹ mình chăm sóc vẫn tốt hơn là nhờ mẹ chồng.
Tôi đã có lời xin phép mẹ chồng và chồng, được sự đồng ý của hai người có quyền lực nhất trong gia đình, tôi mới đón mẹ lên ở cùng. Nhưng tôi cũng không ngờ rằng, những tháng ngày mà tôi tưởng rằng sẽ rất sung sướng lại bị đánh đổi bằng những ngày không khí gia đình căng thẳng, nặng nề. Lý do chính là mâu thuẫn giữa mẹ tôi và mẹ chồng trong cách sống và cách chăm cháu.
Mẹ chồng tôi sống ở thành phố từ nhỏ, nhà có điều kiện, lại trẻ hơn mẹ đẻ tôi vài tuổi nên rất ưa hình thức, ăn mặc. Từ ngày mẹ đẻ tôi lên, không hôm nào là tôi không nghe thấy cụm từ "người nhà quê" phát ra từ miệng bà. Nào thì người nhà quê các bà ăn mặc giản dị nhỉ, hoặc người nhà quê các bà không biết dùng cái này sao... Tôi nghe còn thấy tự ái huống chi là mẹ tôi. Tôi cũng đã lựa lời an ủi mẹ nhưng mẹ nói không sao, vì tôi, vì cháu mẹ chấp nhận hết. Hơn nữa, mẹ đẻ tôi lại là người rất hiền lành, chẳng thích gây sự với ai bao giờ nên mẹ thấy điều đó quá đỗi bình thường.
Nhưng mẹ chồng tôi đâu chịu dừng lại ở đó. Bà đi làm cả ngày, tối về chỉ ngồi vào mâm cơm. Nấu nướng, dọn dẹp một tay mẹ đẻ tôi đảm trách. Vậy mà bữa nào mẹ chồng tôi cũng chê rằng cái này nát, cái kia không tươi. Bữa nào mẹ tôi có nấu nhiều đồ ăn một chút thì bà sỗ sàng mà nói: "Đúng là đồ nhà quê không biết tiết kiệm. Đã nghèo còn bày đặt phung phí". Tôi định nói lại mẹ chồng không nên xúc phạm mẹ tôi như thế thì mẹ tôi liền ngăn tôi lại. Mẹ tôi nói rằng bà ở đây cũng chẳng được bao lâu, nên giữ hòa khí để sau này tôi dễ sống. Tôi càng thương mẹ đẻ bao nhiêu thì lại càng giận mẹ chồng bấy nhiêu.
Rồi tới việc chăm cháu. Thấy bé nhà tôi bị nóng, mẹ đẻ tôi liền đi mua lá về tắm mát cho cháu. Mẹ chồng tôi thấy vậy liền quát lên: "Bà nhà quê không biết bây giờ có rất nhiều loại sữa tắm tốt cho trẻ con sao. Tôi đã mua đủ cả, sao bà không dùng". Mẹ đẻ tôi giận tím mặt nhưng vẫn cố nín nhịn. Cho tới mấy hôm sau, con tôi bị ho nhẹ do nằm điều hòa. Mẹ đẻ tôi liền cho cháu uống một chút nước quất xanh hấp với mật ong, mẹ chồng tôi thấy vậy liền hất tung cả chén thuốc và hét lên: "Bà nhà quê này, bà định giết cháu tôi hay sao mà cho cháu tôi uông thứ nước ấy. Tôi bảo bà cho nó uống kháng sinh kia mà".
Mẹ tôi vốn rất chịu nhịn nhưng không ngờ hôm nay lại lên tiếng: "Bà có biết cho trẻ nhỏ uống kháng sinh sẽ rất hại sức khỏe không. Hơn nữa cháu chỉ ho nhẹ, chữa cách này rất hiệu quả, tôi đã thực hiện cách này rất nhiều lần với các con tôi rồi". Nào ngờ mẹ chồng tôi liền lớn tiếng rồi chỉ tay vào mặt mẹ đẻ tôi mà nói: "Bà đang ở nhờ nhà tôi mà dám cãi lại tôi à. Bà về quê nhà bà đi, ở đây tôi không chứa". Do hai bà đứng sát nhau nên lúc mẹ tôi quay người đi, không may đụng phải người mẹ chồng, thế là mẹ chồng tôi liên hét toáng lên rằng mẹ đẻ tôi đánh đập bà. Mẹ đẻ tôi ngày thường chịu nhịn là thế mà hôm nay lại đứng lên nói lại chứng tỏ bà đã chịu đựng hết sức rồi.
Tôi choáng váng trước cảnh hai mẹ xô xát với nhau. Chưa bao giờ tôi nghĩ người có học như mẹ chồng tôi lại có cách cư xử kém đến như vậy. Tôi chỉ biết xông vào can ngăn và che chắn cho mẹ đẻ. Tôi chưa hề đẩy mẹ chồng một cái nào, vậy mà mẹ chồng tôi ầm ầm gọi điện bảo chồng tôi về mà xem hai mẹ con tôi hùa vào đánh bà. Phải tới khi chồng tôi về, mọi chuyện mới được giải quyết.
Mẹ đẻ tôi tức giận thu xếp quần áo đòi về quê luôn, tôi can ngăn thế nào cũng không được. Thậm chí hai bà còn tuyên bố sẽ không bao giờ thèm nhìn mặt nhau nữa. Còn tôi và mẹ chồng thì không nói với nhau một lời nào. Tôi chưa biết giải quyết chuyện này ra sao nữa. Không khí trong nhà tôi bây giờ u ám và nặng nề khủng khiếp. Mong mọi người cho tôi lời khuyên để hóa giải hiềm khích giữa hai mẹ được không?
Theo blogtamsu
Choáng váng nhìn cảnh mẹ chồng và mẹ đẻ lao vào đánh nhau Tôi choáng váng nhìn hai mẹ xô xát, đánh nhau như bà hàng chợ. Chưa bao giờ tôi nghĩ người có học như mẹ chồng lại làm việc này. Nhà chồng tôi cũng thuộc thành phần kinh tế vững. Trong gia đình, có công to việc lớn gì trong nhà, ông bà đều đứng ra lo, vợ chồng tôi chỉ gọi là chung...