Lấy chồng 10 năm, tôi chưa biết “mặt mũi” tiền lương của chồng
Mỗi khi nói đến chuyện tiền nong là vợ chồng tôi lại mâu thuẫn. Tôi mệt mỏi khi phải một mình xoay sở chi tiêu trong gia đình đã gần 10 năm nay.
Vợ chồng tôi đều là công chức Nhà nước, nên mọi chi tiêu trong gia đình chỉ trông chờ vào đồng lương. Thế nhưng, kể từ khi lấy chồng, tôi chưa biết mặt mũi tiền lương của chồng như thế nào.
Khi chúng tôi yêu nhau, tôi cũng biết hoàn cảnh gia đình anh khó khăn. Bố mẹ đã già yếu, không có lương hưu lại phải nuôi đứa em không được tinh khôn, nên hàng tháng anh vẫn phải gửi tiền về cho gia đình. Khi ấy, tôi chỉ nghĩ đơn giản, anh hết lòng với gia đình như vậy sẽ người con hiếu thảo, tôi sẵn sàng ủng hộ anh.
Mỗi khi nói đến chuyện tiền nong là vợ chồng tôi lại mâu thuẫn (ảnh minh hoạ- phunu.com)
Lúc lấy nhau rồi, tiền lương của anh cũng được gửi về cho gia đình mà tôi không hề cầm đồng nào. Tôi nghĩ vợ chồng son nên chi tiêu bằng tiền của tôi nếu tằn tiệm thì cũng đủ dùng, nên tôi không hỏi anh chuyện tiền nong. Nhưng tôi vẫn nghĩ anh chỉ đưa cho gia đình một phần nào đó, còn lại tích lũy để dành cho con và khi cần mua vật dụng trong gia đình còn có tiền.
Lúc tôi sinh con, tiền mổ đẻ và viện phí cũng hết một khoản kha khá so với thu nhập của chúng tôi. Tôi có hỏi thì chồng tôi nói anh không có đồng nào, vì hàng tháng anh phải gửi gần hết tiền lương về quê, chỉ giữ một phần rất ít đủ tiêu vặt.
Video đang HOT
Rồi con lớn dần, chi tiêu tăng lên, tôi cũng đôi lần đến chuyện anh nên có đóng góp để cùng lo cho các con, nhưng anh phản ứng là lúc yêu, tôi cũng đã biết hoàn cảnh của anh và chấp nhận cùng chồng chia sẻ khó khăn, giờ tôi đòi hỏi như thế thì làm khó cho anh.
Nhiều lúc không có tiền, tôi lại phải vay mượn, lấy chỗ nọ đập chỗ kia để xoay sở cuộc sống. Tôi cũng nhận làm thêm việc để làm để có tiền trang trải chi tiêu trong gia đình. Tôi mệt mỏi khi phải một mình xoay sở như thế đã gần 10 năm nay. Nhưng mỗi khi nói đến chuyện tiền nong là vợ chồng tôi lại mâu thuẫn. Đi làm được 10 năm, nhưng chúng tôi không hề có đồng nào tích lũy, nhà thì đang phải đi thuê.
Nhiều lúc nhìn cuộc sống của mình, của gia đình tôi cũng thấy mệt mỏi, ngán ngẩm. Không biết tôi sẽ chịu đựng cuộc sống này đến bao giờ, cứ thế này thì tôi không nhìn thấy tương lai của mình và các con./.
Theo vov.vn
Thấy các anh chị cãi nhau với cách phân chia ngày tháng nuôi mẹ, tôi giành lấy quyền nuôi mẹ trọn đời nhưng lại bị đuổi ra khỏi nhà
Để báo hiếu công ơn nuôi dưỡng của mẹ, tôi đã giành lấy quyền nuôi mẹ trọn đời nhưng lại bị các anh chị cho là kẻ có ý đồ.
Nhà tôi có 5 anh chị em, lúc còn nhỏ chúng tôi rất thương yêu nhau nhưng từ khi biết tôi là con nuôi thì tình cảm của các anh chị xa lánh hẳn. Chỉ có mỗi mẹ là còn yêu thương tôi như lúc ban đầu.
Bây giờ chúng tôi đã lập gia đình cả rồi, khi mẹ nuôi còn trẻ thì đi bế cháu cho các anh các chị. Lúc các cháu đi học hết thì mẹ quay lại với nghề bán hàng rong để kiếm sống qua ngày.
Trong 5 anh em, nhà ai cũng giàu có trừ vợ chồng tôi là nghèo hèn nhất. Từ khi mẹ nuôi bị tai nạn, không có ai chăm sóc mẹ nên vợ chồng tôi chuyển từ nhà trọ về nhà mẹ để báo hiếu.
Vợ chồng tôi sống chung với mẹ được 2 năm thì bà cũng đi lại được và không phụ thuộc vào chúng tôi nữa. Khi mẹ tiếp tục chạy chợ kiếm tiền để cùng phụ với vợ chồng tôi thì các anh chị rất ấm ức và họp gia đình lại.
Lúc các cháu đi học hết thì mẹ quay lại với nghề bán hàng rong để kiếm sống qua ngày. (Ảnh minh họa)
Các anh chị bảo mẹ bây giờ già rồi nên nghỉ ngơi không phải làm gì hết. Anh cả phân chia cho mỗi người chăm mẹ một năm, nhưng bác thứ hai bảo thế thì mẹ mà mất sớm người không chăm mẹ sẽ may mắn quá.
Nghe những câu nói đó, nhìn mẹ nuôi chảy nước mắt mà tôi không cầm được lòng nên đã giành lấy quyền nuôi trọn đời. Nhưng không ngờ bị mọi người đuổi ngay ra khỏi nhà.
Bác cả bảo vợ chồng tôi là con nuôi, cố tình thể hiện lòng tốt với mẹ để chiếm cái nhà của chung này làm của riêng chứ làm gì có lòng tốt. Tôi cố thanh minh là mình chỉ muốn cho mẹ được hưởng cuộc sống hạnh phúc như những người mẹ khác, chứ không có ý muốn chiếm nhà cửa đất đai gì.
Và quan trọng nữa là mẹ đã cưu mang và nuôi dưỡng, nên tôi muốn báo hiếu mẹ những năm cuối cuộc đời. Thế nhưng việc làm nhỏ nhoi của tôi đã bị các anh chị gán cho cái tội mua chuộc tình cảm của mẹ, để bà không quên tên trong di chúc.
Tôi không muốn các anh chị hiểu lầm mình tham lam nên từ chối không về ở cùng mẹ. (Ảnh minh họa)
Sau buổi họp đó vợ chồng tôi bị đuổi ra khỏi nhà, còn mẹ nuôi vẫn ở lại ngôi nhà đó, bà không chịu đi theo chung sống với ai. Bà bảo không hợp với đứa nào chỉ muốn được sống chung với gia đình tôi thôi.
Các anh chị ép mẹ viết di chúc nhưng bà sợ phân chia tài sản xong, các con sẽ hất mẹ ra đường nên bà vẫn chưa chịu viết. Nhiều lần bà muốn tôi quay lại ngôi nhà chung đó để ở cùng, nhưng tôi không muốn các anh chị hiểu lầm mình tham lam nên từ chối.
Mấy ngày nay mẹ nuôi bị ốm không tự nấu nướng được, cũng chẳng có bác nào đoái hoài, còn vợ chồng tôi thì chỉ lén lút qua lại mỗi ngày, sợ đến thăm nhiều các bác để ý lại làm khó mẹ.
Các anh chị chắc chắn sẽ không ai cho mẹ ra phòng trọ tôi ở nên tôi cũng muốn quay trở về nhà để chăm mẹ nuôi lắm. Nhưng tôi không biết phải nói thế nào cho các anh chị hiểu, tôi chăm mẹ chị là xuất phát từ tình cảm mẹ con chứ không có mục đích gì.
C.P.V.A
Theo toquoc.vn
Nghe tin mẹ chồng mất, chị dâu tôi cười lớn rồi nói thẳng một câu khiến cả nhà tôi tức giận đuổi đi Mẹ chồng mất mà chị dâu tôi lại tỏ thái độ kì lạ, đáng căm giận. Ngay cả chồng chị cũng chẳng bênh vực được chị nữa. Đọc những dòng tâm sự ăn năn của bạn T.T.P, tác giả bài viết "Thấy bô nước tiểu của mẹ chưa được đổ, tôi mắng chị dâu rồi chỉ sống với mẹ đúng một ngày tôi...