Lấy anh là quyết định sáng suốt nhất cuộc đời tôi!
Lúc tôi quyết định lấy anh là khi đến ngôi nhà tồi tàn của anh. Ngôi nhà anh ở như một cái nhà kho lạnh lẽo trong khi tôi đang ở căn hộ riêng khá khang trang. Tôi thương anh vô cùng và thấy căn nhà ấy như thiếu một hơi ấm.
Tôi quyết định lấy chồng mình chỉ sau 3 tháng biết nhau.
Chào bạn Thu Hoài!
Đọc “100 người thì 98 ngưòi khuyên tôi không nên lấy chồng” của bạn mà tôi thấy vừa buồn cười vừa thương. Tôi cũng bị ám ảnh như bạn nhưng là sau khi lấy chồng. Song hiện tại tôi thấy lấy anh là quyết định sáng suốt nhất của đời tôi.
Cũng có lẽ tôi là người “không thiết tha” việc ăn chơi thoải mái lắm. Tôi chỉ có 2 niềm đam mê là nghiên cứu khoa học và nấu nướng chăm sóc chồng con. Thế nên tôi chỉ có thể khuyên bạn tthế này, tùy bạn có quyết định hay không nhé.
1. Phải lấy người mình yêu thật sự để sau này không hối tiếc
Bạn hãy xem bạn đã thực sự yêu anh ấy chưa hay vẫn là một cô bé thích được yêu chiều và chăm sóc, thích cuộc sống lãng mạn? Nếu yêu thực sự bạn sẽ cảm thấy mình là người thiệt thòi cũng không sao miễn là được ở bên chăm sóc cho anh dù hoàn cảnh có khó khăn thế nào.
Khi tôi quyết định lấy chồng mình chỉ sau 3 tháng biết nhau. Và sau một câu chuyện tình xảy ra như trong phim, ai cũng phản đối và cho rằng tôi sẽ vấp ngã trong hôn nhân vì ảo tưởng.
Thực ra lúc tôi quyết định lấy anh là khi tôi đến ngôi nhà tồi tàn của anh. Ngôi nhà như một cái nhà kho lạnh lẽo trong khi tôi đang ở căn hộ riêng khá khang trang. Tôi cảm thấy thương anh vô cùng và thấy nó như thiếu một hơi ấm.
Tôi đã đồng ý lấy anh để có thể chăm sóc cho anh thay vì nhìn anh sống thế này, dù tôi biết điều kiện khó khăn hơn nhiều. Đó là lúc tôi cảm thấy có thể hy sinh, thậm chí có thể từ bỏ cả ước mơ nghiên cứu. Trước đây có người từng nói tôi mà lấy chồng nửa đêm sẽ bỏ chồng bỏ con ở nhà mà chạy lên lab ấy.
2. Hôn nhân hạnh phúc là do bản thân mình mang đến chứ không phải tất cả đều phụ thuộc vào cảm xúc của người chồng
Sau hôn nhân quả thực cuộc sống quá ngọt ngào đến mức tôi bị bệnh giống như bạn. Tôi sợ bị phản bội khi nhìn thấy người xung quanh thường nói. Tôi sợ cái hạnh phúc mà mình đang có, đã hi sinh nhiều sẽ tan biến. Đến mức tôi mắc bệnh trầm cảm, luôn luôn không tin chồng mình 100% chung thủy và chiều vợ như anh hiện nay. Tôi luôn luôn nghĩ đàn ông như thế tuyệt chủng cả rồi.
Video đang HOT
Nhiều chuyện đã xảy ra, chồng đã luôn luôn bao dung và yêu thương tôi hơn đến khi tôi tự vực lại được tinh thần sau 6 tháng. Hay nói đúng hơn là tôi đã trưởng thành hơn trong hôn nhân.
Hãy vứt bỏ cuộc sống màu hồng lãng mạn mà bạn đang nghĩ đi nếu không bạn sẽ rơi vào kết quả như bạn đang nói. Tôi đã tự trưởng thành và cảm nhận được mục đích thực sự của hôn nhân.
Bạn sẽ trải qua muôn vàn khó khăn mâu thuẫn, cả vui cười và nước mắt. Nhưng hạnh phúc của hôn nhân chính là mỗi khi vượt qua lại thấy được vợ chồng khăng khít và gắn bó hơn, yêu thương nhau hơn, hiểu nhau sâu sắc hơn và biết từ bỏ bản thân một chút.
Cái hạnh phúc ấy không lãng mạn, không màu hồng nhưng càng trải qua bạn mới thấy nó ngọt ngào sâu lắng và vững vàng biết nhường nào. Giống như tôi đây, mỗi khi nghĩ lại tôi cảm giác mình đang cười chứ không phải đang khóc dù tôi đã khóc rất nhiều.
Tôi đã trưởng thành và vững tin vào bản thân mình. Tôi cảm nhận sâu sắc rằng trong hôn nhân hạnh phúc là do bản thân mình mang đến cho mình chứ không phải tất tất đều phụ thuộc vào cảm xúc của người chồng.
Bạn dựa quá nhiều vào cảm xúc của người yêu, bạn sẽ cảm thấy hụt hẫng khi sống trong hôn nhân. Trong hôn nhân bạn cứ hi sinh đi rồi sẽ nhận được quả ngọt. Và hãy tự tin để nếu nhận quả đắng cũng có thể tự đứng trên đôi chân của mình mang lại hạnh phúc cho mình mà vứt đi quả đắng ấy.
Tôi yêu chồng tôi, chăm sóc chồng tôi, lãng mạn với chồng tôi vì đó là điều tôi muốn làm cho người mình yêu. Còn chồng đối lại thế nào tôi thế nào, tôi không còn quá quan tâm. Và nhờ vậy theo năm tháng chồng tôi càng ngày càng yêu chiều tôi nhiều.
Giờ đây tình cảm vợ chồng tôi khiến mọi người trêu, trước chúng tôi vội quá chưa kịp yêu nhau nên giờ mới đến đoạn nồng cháy. Cũng có người nói đến lúc tôi nhận quả đắng thì sao?
Nhưng tôi nghĩ rằng khi tôi đã trưởng thành và tự tin vào bản thân có thể đem lại hạnh phúc cho mình. Nếu tôi nhận quả đắng tôi sẽ sẵn sàng từ bỏ. Vì với tôi, chồng không phải là duy nhất, còn con tôi và còn những hoài bão, ước mơ của tôi.
Người ta nói, phụ nữ đến tuổi 30 trưởng thành tất sẽ hiểu nếu chỉ được chọn một thứ bản thân sẽ chọn gì? Thế nên giờ đây tôi chẳng bao giờ còn phải quan tâm anh đi công tác cuối tuần với ai? Tối rồi ai nhắn tin cho anh. Tôi không quan tâm điện thoại và email có gì, anh đi giao tiếp bên ngoài có kèm theo ăn chơi sa đọa không?
Tôi chỉ quan tâm người đàn ông của tôi hay nhắn tin hỏi tôi giữa buổi làm, lúc ăn trưa, giúp tôi đón con nấu cơm khi tôi bận. Anh quan tâm đến tôi khi tôi ốm, trông con cho tôi làm việc nhà, cùng nhau tâm sự chuyện đời chuyện sự nghiệp, chuyện chuyên môn. Anh có ôm và nắm tay khi tôi ngủ.
Và với tôi ăn chơi tự do thoải mái tất cả đều phù phiếm. Quần áo hàng hiệu, xe đẹp, điện thoại hay thiết bị di động, cà phê hay shopping ư? Với tôi đều phù phiếm hết. Bạn sẽ không làm được những điều đó cả đời mà vẫn vui. Nhưng bạn có thể nuôi dưỡng hạnh phúc, nuôi dưỡng hôn nhân, nuôi dưỡng ước mơ cả đời mà không thấy hối tiếc.
3. Hôn nhân không phải là nấm mồ của tình yêu mà để chứng minh tình yêu có đủ trưởng thành hay là chết yểu
Cuộc đời tôi trở nên tốt đẹp hơn khi tôi lấy chồng tôi.
Cuối cùng tôi muốn nói với bạn rằng hãy cứ thử ra ngoài đối mặt với phong ba bão táp hơn là làm con ốc sên hưởng thụ hạnh phúc cô độc trong chiếc vỏ. Hôn nhân không phải là nấm mồ của tình yêu mà để chứng minh tình yêu có đủ trưởng thành hay là chết yểu.
Hôn nhân sẽ có nhiều nước mắt nhưng cũng là đoạn đường đầy hứng khởi say mê. Như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn nói: “Khi bạn hát một bản tình ca là bạn đang hát về cuộc tình của mình. Hãy hát đi đừng e ngại, dù hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là một phần máu thịt của bạn rồi”.
Quay đầu nhìn lại, tôi đã trải qua 3 năm hôn nhân với nhiều thăng trầm. Tôi cảm nhận thấy hạnh phúc ngọt ngào trên gương mặt mình mỗi sáng dậy. Tôi có một người chồng, một đứa con xinh xắn, một ngôi nhà nhỏ để ở, một công việc theo mơ ước. Tôi không còn mong gì hơn nữa.
Cuộc đời tôi trở nên tốt đẹp hơn khi tôi lấy chồng tôi. Vì vậy bạn hãy tự tin lên, không phải đàn ông ai cũng tệ cả đâu.
Theo VNE
"Anh à! Em là cô gái còn trong trắng"
Tôi không biết phải nói sao cho anh ấy hiểu, tôi vẫn là cô gái còn trinh trắng?
Tôi có nên nói với anh ấy rằng tôi là gái còn trinh không?
Bạn đang trong giai đoạn hẹn hò với bạn trai của mình, vì vậy bạn nghĩ cần phải cho anh ấy biết rằng bạn còn trinh hay không, đúng không? Nhưng sự dằn vặt của bạn là sai hoàn toàn! Bạn không bắt buộc phải phơi bày tình trạng mình còn trong trắng với bất kì ai. Thậm chí nếu bạn đã từng quan hệ tình dục với người khác thì bạn cũng không cần thiết phải thú nhận với người yêu của mình.
Có một vài lý do mà bạn nên nói câu: "Anh à, em là cô gái vẫn vẹn nguyên" với những lý do: Thứ nhất, chỉ đơn giản là bạn không muốn phải giấu diếm bất cứ điều gì mặc dù bạn đang rất lo lắng và không hề muốn đối phương hiểu sai rằng, bạn không hề thích thú gì chuyện ấy. Một lý do khác bạn nên nói ra đó là bạn muốn "chuyện ấy" diễn ra một cách thật chậm vì bạn chưa từng đối diện với chuyện này bao giờ.
Cũng có một số người khác lại cẩn thận hơn, đó là chờ sau khi họ kết hôn họ mới thú nhận tất cả mọi chuyện. Cho dù đó là lý do nào đi chăng nữa thì vẫn có thể chấp nhận được.
Vậy tôi có nên nói điều ấy ra chỉ trước khi chúng tôi "quan hệ"?
Với phần lớn những người phụ nữ được hỏi thì họ đồng ý rằng, nói ra điều này chỉ trước khi họ đã sẵn sàng cho lần đầu tiên quan hệ. Tại sao ư? Bởi vì sau khi nói ra điều này, bạn sẽ phải đối diện với tuýp người đàn ông mà bạn có thể thích hoặc không thích.
Tuýp người thứ nhất, đó là kiểu đàn ông không muốn mình phải nhận trách nhiệm là người "khám phá" bạn đầu tiên. Tuýp người đàn ông thứ hai, hoàn toàn trái ngược với tuýp người đầu tiên, đó là họ cảm thấy vui mừng vì họ là người quan trọng, là người đầu tiên được "khám phá" bạn. Và tuýp người còn lại là những người không mảy may quan tâm đến những điều đó, mà họ chỉ quan tâm đến tình cảm của bạn dành cho họ.
Dù sao đi nữa, bạn cũng cần phải cẩn trọng suy nghĩ kỹ càng những điều bạn có được và có thể mất sau khi nói ra điều ấy.
Có nhiều người họ không quan tâm đến bạn "còn" hay "mất" (Ảnh minh họa)
Kỳ quặc quá nhỉ? Hay tôi không nên nói chuyện trực tiếp màn chỉ nhắn tin, gửi thư điện tử hay điện thoại cho anh ấy nói về việc mình còn trinh?
Liệu nhắn tin, gửi thư... có thể là cứu cánh cho bạn trong khoảnh khắc lúng túng ngượng ngùng này không? Hoàn toàn không! Nếu bạn không thể đối diện với bạn trai mình, thoải mái và thẳng thắn nói ra chuyện ấy thì làm sao bạn có đủ dũng khí để thử một lần quan hệ với anh ta? Vậy nên hãy chọn cách đối diện trực tiếp và nói rằng "Anh à, em là cô gái còn trinh".
Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nói lý do tôi còn trinh là muốn giữ gìn nó vì tình yêu đích thực và vì không muốn quan hệ trước hôn nhân?
Nếu bạn muốn chờ đến khi kết hôn rồi mới quan hệ thì bạn nên nói rõ với đối phương của mình ngay từ đầu. Nếu vì thế mà anh ta rời xa bạn, vậy thì sao? Đó là lúc bạn có thể lại mở cửa trái tim mình để đón chờ những người đàn ông khác thực sự yêu con người bạn hơn đấy. Cũng tương tự nếu bạn có chính sách "yêu- không tình dục" mà anh ta không thể chấp nhận được điều đó thì hãy tìm người khác xứng đáng với bạn hơn.
Nhưng ...tôi sẽ phải nói điều ấy ra như nào?
Mọi thứ xung quanh chúng ta chỉ có thể trở nên có ý nghĩa khi chúng ta tạo ra nó. Đừng bắt bản thân mình "phải" có một "câu chuyện quá nghiêm túc". Hãy cứ thoải mái lên. Khi bạn ở một mình, hãy thử nói những câu dạng như: "Này anh! Em rất thích anh, vì vậy em nghĩ mình nên cho anh biết rằng, em chưa từng quan hệ tình dục với ai bao giờ. Em biết chắc rằng, anh sẽ không nghĩ gì đâu nhưng em chỉ biết là mình nên nói ra điều này với anh. Anh có thể cho em biết anh cảm thấy thế nào về điều này không?"
Chúc bạn may mắn!
Theo VNE
Cố gắng anh nhé! Em muốn vực anh dậy, để anh lại vững niềm tin và đi tiếp, để anh luôn cười trong bình an. Gần 1 giờ sáng, em vẫn ngồi nghĩ và khóc... Đã qua ngày mới rồi, nhưng sao mọi thứ của ngày cũ cứ bám riết lấy dòng tâm trạng của em. Em muốn gọi cho anh một cuộc điện thoại vào giờ...