Lạt như nước ốc, bạc như vôi?
Ngày 20/11, ngày ôn lại truyền thống tôn sư trọng đạo; ngày đó không chỉ dành cho những người đang là học trò, đối tượng chủ yếu phải là những cựu học sinh…
“Lạt như nước ốc, bạc như vôi”, câu thơ của Nguyễn Công Trứ chửi thói đời; thế nhưng cũng là “tổng kết” của không ít giáo viên trước tình cảm học trò với mình.
Cũng vì thế, rất nhiều người quyết không đi nghề giáo, đi rồi thì kiên quyết không cho con nối nghiệp.
Ngày 20/11 hàng năm trở thành ngày tri ân thầy cô giáo đã vừa 37 năm rồi. Cứ đến ngày này, không ít phụ huynh lại than “Lại đến 20/11 rồi”!
Có cần quà cáp tặng thầy cô ngày 20/11?
Người viết đã hỏi chân tình rất nhiều thầy cô giáo từ bậc học mầm non đến đại học; từ già đến trẻ, từ gái đến trai, từ giàu đến nghèo, không ai yêu cầu học trò, phụ huynh tặng quà ngày 20/11.
Chắc có người sẽ phản bác; chỗ này, chỗ khác thầy cô còn gợi ý, vận động phụ huynh tặng quà, góp tiền đó thôi; xin thưa, họ là “thợ dạy” không phải là thầy cô giáo!
Chúc mừng ngày Nhà giáo Việt Nam. (Ảnh minh hoạ trên internet)
Thầy cô giáo cần gì ngày 20/11?
Nhiều người ví nghề giáo là nghề đưa đò, theo thiển ý của người viết, đó là sự so sánh quá khập khiễng.
Qua sông phải lụy đò, chính vì nhờ ai giúp đỡ mình điều gì thì phải hạ mình năn nỉ, lệ thuộc vào người ấy; nên những món quà của phụ huynh, học sinh trong ngày 20/11 không còn trân quý; không đại diện cho tình cảm “tri ân” mà chỉ là mối quan hệ tầm thường chứ không phải bình thường; còn học thì còn tặng, hết học là “gặp nhau cứ làm ngơ”.
Nếu học trò là khách qua sông, đã trả tiền đò, mối quan hệ đã chấm dứt, làm sao còn “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”? Cần gì phải tri ân, cần gì phải tôn sư, cần gì phải trọng đạo?
Ngày 20/11, ngày ôn lại truyền thống tôn sư trọng đạo; ngày đó không chỉ dành cho những người đang là học trò, đối tượng chủ yếu phải là những cựu học sinh, sinh viên!
Vì thế, không ít giáo viên mong được nghe lời hỏi thăm, lời chúc của những học trò cũ; cái họ cần mà khó có, cái họ muốn mà không nói nên lời.
Video đang HOT
Chẳng giáo viên nào “đi khoe” với đồng nghiệp hôm qua nhận được bao nhiêu tiền, bao nhiêu quà; thế nhưng họ sẵn sàng chia sẻ với mọi người cu A, bé B… hôm qua gọi cho mình; họ sẵn sàng kể cả n lần học trò cũ… nay là ông nọ bà kia vẫn gọi thăm mình có nhắc đến bạn.
Khi kể về những học trò cũ, ánh mắt rạng ngời hạnh phúc, tự hào; họ thấy mắc nợ học trò, cố gắng làm tròn nhiệm vụ của hôm nay.
Thầy giáo cũ của người viết, bản thân của người viết cũng vô cùng hạnh phúc khi trong đám cưới nào đó, học trò cũ dẫn vợ con đến khấu đầu trước thầy; những lời nói, hành vi lan tỏa đến cộng đồng tình thầy trò, truyền thống tô sư trọng đạo đâu cần đến 20/11; ngày 20/11 đâu cần đến quà cáp cao sang!
Hạnh phúc của học trò là đi học gặp thầy cô giáo giỏi; hạnh phúc của thầy cô giáo là đi dạy gặp học trò có hậu; mối quan hệ này thường là nhân quả.
Ngàn lời nói sáo rỗng sao bằng một lần bạn dẫn con đến khấu đầu cảm ơn thầy cô giáo cũ; kính thầy mới được làm thầy; yêu thầy con mới hay chữ.
Cái bao thư có thể chứa nhiều tiền, hộp quà kia có thể đắt giá, sao bằng một lần bạn ôm thầy cô vào lòng, nói với họ lời yêu thương kính trọng.
Lạt như nước ốc, bạc như vôi hay không cũng do bạn cống hiến cho nghề giáo hôm nay quyết định; hãy sống sao cho ngày mai bạn tự hào nói với đời “Chọn nghề giáo của tôi là một sự lựa chọn sáng suốt, không hối hận”.
Để thực sự ngày 20/11 có ý nghĩa, xin đừng “thương mại hóa” tình cảm thầy trò; hãy dành cho nhà giáo tình cảm yêu thương tận đáy lòng của con người, món quà trân quý nhất nhà giáo đang cần nhất hôm nay.
Sơn Quang Huyến
Theo giaoduc.net.vn
Cho em chồng vay tiền rồi đòi, các chị đã tính tới bố mẹ chồng phản ứng chưa?
Không ít chị em lên diễn đàn than vãn về chuyện cho em chồng mượn tiền thì dễ, đòi lại khó khăn, chưa kể nhà chồng còn vào hùa mắng mỏ... Từ đây, mối quan hệ giữa nàng dâu và gia đình chồng rạn nứt, bài học rút ra là "hãy cân nhắc kỹ trước khi cho em chồng vay tiền".
Chị Thảo ấm ức kể, chị trót cho em chồng vay mấy chỉ vàng cưới để làm ăn. Lúc vay thì hồ hởi, xởi lởi lắm, cô em khẳng định chắc nịch: "2 hoặc 3 tháng sau chúng em đi vào ổn định rồi trả cho anh chị nhé".
Ai dè 2-3 tháng qua đi, thậm chí cả năm vẫn chưa thấy cô em chồng đả động việc trả tiền. Lúc này, chị Thảo mang thai nên cần tiền chi tiêu. Bàn với chồng chuyện đòi tiền thì anh ta nhăn nhó không chịu: "Thôi, đợi chúng nó tự trả đi. Mình cũng mới mang thai, đã sinh đâu mà cần ngay tiền".
Bất ngờ bị mẹ chồng mắng vì đòi nợ em chồng, nàng dâu vô cùng khổ sở. Ảnh minh họa
Bực mình, chị tự gọi điện cho cô em chồng, nhẹ nhàng bảo sắp cần tiền sinh nên xin lại mấy chỉ vàng trước đó. Qua điện thoại, thái độ em chồng cũng bình thường, nó vâng vâng dạ dạ rồi cúp máy.
Tưởng thế là xong nên chị yên lòng. Chẳng ngờ tối về, chưa thấy em chồng mang tiền trả đâu, chị lại bị mẹ chồng đổ ập xuống mắng.
"Mày thèm tiền đến điên rồi à? Hai vợ chồng em nó mới làm ăn còn khó khăn thế mà cũng dám mở mồm đòi tiền, người nhà gì mà làm thế?", bà té tát.
Rồi lại thêm bố chồng chị cũng hùa vào, bảo chị ích kỷ, chỉ biết lo bản thân...
Chị bực mình đáp trả: "Con thấy mình không làm gì quá đáng cả, cô ấy vay, hẹn 2 - 3 tháng sau trả, tới giờ cả năm rồi. Huống chi vợ chồng cô ấy chẳng khó khăn gì, suốt ngày thấy đi ăn đi chơi thường xuyên và khoe ảnh facebook.
Bố mẹ nói người trong nhà phải biết giúp đỡ nhau lúc khó khăn, vậy giờ con khó khăn thì ai giúp? Hay vốn dĩ mọi người không coi con là người trong nhà?".
Nói xong, không đợi mọi người đáp trả, Thảo đứng dậy xin phép đi về ngoại ít hôm vì cảm thấy mệt mỏi và chán nản gia với đình chồng.
Đồng cảnh chịu đựng bà mẹ chồng thiên vị cô em chồng như chị Thảo là chị Phương Anh. Từ khi cưới nhau, mẹ chồng chị đòi giữ hộ hết tiền lương của con trai.
"Mẹ giữ cũng là giữ cho các con thôi, mai này có công to việc lớn như làm nhà, mua xe thì cũng có", bà hùng hồn tuyên bố.
Dù con trai con dâu có phản đối với lý do đã lớn, lập gia đình rồi nên muốn tự chủ chi tiêu, mẹ chồng chị vẫn quyết không chịu.
Tình hình căng thẳng quá nên chồng chị đành nhịn và bảo vợ: "Thôi, cứ tạm cho mẹ giữ đã. Đợi 1 thời gian ngắn nữa anh sẽ nói chuyện lại để mẹ đưa em giữ."
Một thời gian sau, hai vợ chồng có ý định mua đất làm nhà. Phương Anh bàn với chồng lấy số tiền mà mẹ anh giữ bao năm được vài trăm triệu, cộng với tiền tiết kiệm của chị là hơn 300 triệu nữa, vay thêm bố mẹ 2 bên mỗi người 1 chút là đủ khả năng mua được.
Ai ngờ, vừa thưa xong chuyện thì mẹ chồng bất ngờ gạt phắt đi:
- Tiền làm gì còn! Em rể mày (chồng em gái chồng chị Phương Anh) vừa phá sản, nợ nần hơn 400 triệu, mẹ cho nó vay trả nợ hết rồi.
Rồi bà bô bô khuyên hai vợ chồng; "Thôi, em nó đang gặp khó khăn, đợi nó làm rồi từ từ nó trả. 2 con cứ sống đây với bố mẹ. Mai này bố mẹ ra đi, đất này cũng của 2 đứa chứ đi đâu mà thiệt! Mua bán làm gì!".
Bị mẹ chồng tự ý lấy hết tiền cho em chồng vay, hai vợ chồng chị Phương Anh đều bị sốc. Ảnh minh họa
Chưa hết, biết con dâu có sổ tiết kiệm 300 triệu, mẹ chồng chị còn ngọt nhạt: "Hôm trước con có nói có sổ tiết kiệm 300 triệu đồng phải không? Chưa dùng tới thì cho em nó mượn đi. Vợ chồng nó tính mở cửa hàng, chúng nó làm ăn được thì sẽ nhanh trả lại tiền cho 2 con nhanh thôi".
Đến nước này thì Phương Anh không chịu được nữa. Chị bảo mẹ chồng: "Em gái con nó cần nên con cho mượn mất rồi. Hai cô chú ấy mượn hết lương bao năm của chồng con, tính ra là anh chị, chúng con làm thế là hết sức rồi.
Vả lại từ nay về sau, con xin phép được giữ tiền lương của chồng con. Hai vợ chồng con phải lo tích cóp cho bản thân, rồi còn tính chuyện sinh con đẻ cái nữa".
Phương Anh cho hay, lần này chị quyết tâm lấy lại quyền giữ tiền lương của chồng. Nếu mẹ chồng không đồng ý, họ sẽ ra ở riêng để khỏi phải chịu cảnh ấm ức như thế này nữa.
Cũng gặp được em chồng đào mỏ tai quái đến nỗi buộc phải ra tay "trị" là chị Hương Lan.
Lan kể, nhà chồng chị chỉ có 2 anh em, chồng chị là trưởng, dưới còn cô em gái nhỏ hơn 4 tuổi, nhưng đã lấy chồng được mấy năm.
Vợ chồng chị vừa cưới tháng trước thì tháng sau em chồng sang vay tiền của anh chị để mua đất kinh doanh. Là dâu mới lại bị em chồng năn nỉ mãi nên chị đã mang hết số vàng cưới là 7 cây cho vay với lời hứa hẹn sẽ nhanh hoàn dần lại bằng vàng cho anh chị.
Nhờ số tiền mượn được của anh chị, vợ chồng cô em đã mua được đất kinh doanh. Thời gian sau bán đi, họ kiếm được một số tiền lớn. Tuy nhiên, thay vì trả tiền, cô em lại tiếp tục dùng tiền mua đất để kinh doanh sinh lời.
Đến khi hai vợ chồng chị Lan quyết định mua chung cư ra ở riêng nên đòi lại số vàng thì cô nàng lại cứ lần lữa chưa chịu trả.
Quan hệ giữa hai chị dâu em chồng đều rạn nứt sau vụ cho vay tiền. Ảnh minh họa
Thúc giục mãi, cô em mới mang tiền đến trả nhưng mặt sưng mày sỉa nói: "Gớm, vay có mấy cây vàng mà chị cứ réo ầm lên. Đấy, em trả đủ nhé. Thật không cái dại nào như cái dại nào, em ngu mới đi vay vàng, ngày vay vàng có 30, giờ vàng 35, mang tiếng vay anh chị trong nhà thật, mà quá đi vay lãi".
Lan sững hết cả người vì không thể ngờ mình có lòng tốt cho vay tiền còn phải nhận thái độ này.
Chị nói ngay: "Nếu ngày đó có ai cho cô vay, cô đã chả phải phải nhờ đến tôi. Chính cô nói vay vàng sẽ trả vàng. Nếu không mấy cây vàng ấy của tôi liệu rằng cô có mua được mảnh đất đó để kiếm lãi tiền tỷ không. Sao cô không nghĩ nếu giữ số vàng này, tôi cũng đã làm được khối việc, sinh ra khối lời rồi, chứ không phải cho vay rồi phải chịu thái độ này của cô".
Thấy chị tức giận, cô em chồng đuối lý cười giả lả: "Thì em chỉ nói đùa vậy chứ có ý gì đâu. Được anh chị cho vay như vậy là tốt lắm rồi".
Lan nói lúc đó chị chẳng còn muốn nói chuyện gì với cô em chồng nữa. Lần sau, chắc chị không dám dính líu tới tiền nong gì với cô ta nữa.
Minh Khôi
Theo doisongphapluat.com
Đàn bà khôn: Nếu không đẹp thì hãy... thơm! Đàn bà khôn ngoan, quyến rũ thường yêu thích cơ thể của mình. Vì yêu thích nên luôn chăm sóc kỹ lưỡng. Phụ nữ hơn nhau chính là cảm giác trân quý bản thân quý giá của mình. Đàn bà khôn không cần là người đẹp nhất, chỉ cần là người biết chăm sóc tốt nhất có thể cho bản thân. - Là...