Lắp định vị theo dõi vợ để rồi bật khóc khi biết sự thật khủng khiếp ấy
Minh tức giận khi biết vợ nói dối, anh quyêt đinh theo dõi vợ. Minh hồi hộp lắm, anh tưởng tượng ra cảnh vợ mình ngoại tình và anh sẽ làm gì khi đối mặt với sự thật đó.
Minh vốn là người yêu vợ vô cùng, chắc cũng chính vì yêu nhiều mà nên dạo gần đây anh mới xuất hiện cái tính hay ghen. Thùy – Vợ Minh là 1 người phụ nữ hiện đại, giỏi giang và xinh đẹp. Minh dường như chẳng chê được vợ ở điểm gì, ngoại giao của Thùy quá tuyệt nên giúp đỡ anh trong việc làm ăn rất nhiều nhưng cũng vì vậy mà Minh thấy sợ mất vợ hơn bao giờ hết. Mỗi lần đối tác khen vợ mình, anh không thấy vui mà chỉ thấy lo lắng. Đúng như họ nói Thùy quá tài sắc vẹn toàn.
Dạo gần đây thấy vợ luôn trang điểm kỹ càng trước khi đi làm, ngoài ra cô ấy lại hay về muộn nên Minh đâm nghi ngờ. Anh nghĩ hay vợ có người khác bên ngoài nhỉ? Vì bình thường cô ấy chỉ son môi thôi giờ lại cầu kỳ thế, hơn nữa trước đây chiều cũng về sớm nấu cơm cho gia đình nhưng giờ mọi thứ dường như đã thay đổi.
(Ảnh minh họa)
Nhiều lần Minh hỏi vợ sao lại về muộn vậy, Thùy liền nói: “Dạo này nhiều việc quá nên em ở lại làm thêm, cuối tuần em có thời gian gia đình mình đi chơi anh nhé”. Minh chỉ thấy vui vào các ngày cuối tuần vì khi đó vợ dành hết thời gian cho chồng con, còn ngày thường anh luôn thấy bất an.
Sau bao đêm trằn trọc suy nghĩ cuối cùng Minh cũng nghĩ ra hạ sách gắn máy định vị vào xe vợ để bắt quả tang vợ mình ngoại tình . Anh để ý chiều nào đi làm về vợ cũng ghé qua 1 địa điểm, và ở đó khoảng 1 tiếng. Minh tức giận khi biết vợ nói dối. Hôm đó anh sắp xếp thời gian để theo dõi vợ. Minh hồi hộp lắm, anh tưởng tượng ra cảnh vợ mình ngoại tình và anh sẽ làm gì khi đối mặt với sự thật đó.
Video đang HOT
Vừa sợ vừa giận dữ, Minh phóng xe như điên đến cơ quan vợ và theo dấu cô ấy. Nhưng khi thấy vợ dừng chân trước 1 phòng khám tư chứ không phải là nhà nghỉ như đã nghĩ, Minh chết sững: “Sao cô ấy lại đến đây nhỉ, lẽ nào vợ mình bị bệnh gì sao?”. Chờ Thùy đi về Minh liền chạy vào hỏi thăm bác sĩ, sau bao nhiêu thời gian năn nỉ ỉ ôi cuối cùng bác sĩ cho anh biết: “Vợ anh, bị ung thư vú, giai đoạn 2 rồi. Anh hãy cùng cô ấy chữa trị nhé, yếu tố tâm lý rất quan trọng với bệnh nhân”. Minh nghe xong như tiếng sét bên tai. Anh đi ra xe, nhưng anh đi không vững chân nọ xọ chân kia:
- Anh ơi anh có sao không?
- Tôi… tôi không sao.
(Ảnh minh họa)
Minh thấy khổ sở đến mức không thở nổi, anh hối hận vì đã nghi ngờ vợ. Anh thương Thùy vô cùng, cô đã tự mình chịu nỗi đau bao lâu nay mà chẳng hề hé răng kêu than 1 lời. Minh hiểu vì sao vợ lại trang điểm, có lẽ có ấy cố giấu đi quầng thâm mệt mỏi và muốn luôn tươi tắn trước mặt mọi người. Về đến nhà thấy vợ đang loay hoay trong bếp, Minh ôm lấy cô cứ thế khóc:
- Sao em không cho anh biết sớm, sao lại để cho anh nghi ngờ. Anh là chồng em cơ mà.
- Kìa ông xã, anh đang nói gì vậy.
- Mình cùng nhau cố gắng em nhé, rồi em sẽ khỏe mạnh thôi.
Mọi kìm nén bao lâu như vỡ òa, Thùy ôm lấy chồng khóc nức nở:
- Xin lỗi anh ông xã à, em lại khiến anh lo lắng rồi. Em xin lỗi vì chẳng khỏe mạnh, từ khi lấy anh đến giờ em toàn làm anh buồn, em xin lỗi.
- Em ngốc quá.
Đêm đó hai vợ chồng ôm nhau nói chuyện sáng đêm, họ lên kế hoạch cho tương lai. Những nơi họ muốn đi và những bệnh viện cũng như bác sĩ giỏi họ sẽ gặp để điều trị. Thùy thấy mình may mắn khi có 1 người chồng tuyệt vời để cô có thể tựa vào, đời phụ nữ chắc chỉ cần như vậy là đủ.
Theo Ngoisao
Có nên thay đổi để phù hợp với tính hay quát tháo của chồng
Đi khám thai tôi cũng đi một mình, những lúc gần sinh tôi mới đề nghị chồng đi cùng, nhưng miễn cưỡng và vội vàng.
Tôi lập gia đình vì tình yêu, còn chồng vì cái thai. Trước khi cưới, anh nhiều lần đề nghị tôi phải phá bỏ cái thai đó và từ từ rồi đám cưới. Tôi không chịu và dự định sẽ nuôi con một mình. Sau đó vì lý do gì tôi không biết, anh đồng ý cưới. Lúc đó tôi nghĩ con có ba hơn là không có. Sau đám cưới chồng tôi hay đi nhậu, bỏ mặc tôi ở nhà buổi tối với lý do đủ cả. Lúc đó tôi còn đi làm, về nhà lại làm bao nhiêu việc nhà. Lúc hiếm hoi ở nhà thì chồng chơi game, muốn ăn gì cũng không dám nói, vì nói ra sẽ to tiếng. Lúc có bầu tôi rất nhạy cảm, gì cũng khóc được và tôi khóc cho tới lúc sinh con. May mắn con tôi sinh ra vui vẻ và hoạt bát. Tôi còn phải lo dọn nhà vệ sinh, lo dọn nôn ói của chồng khi nhậu về; đau mỏi các thứ cũng không dám nhờ chồng, tự làm hoặc chịu đựng vì chồng tôi sẽ quát "làm riết quen", tôi cũng chỉ biết khóc.
Ảnh minh họa
Đi khám thai tôi cũng đi một mình, những lúc gần sinh tôi mới đề nghị chồng đi cùng, nhưng miễn cưỡng và vội vàng. Chồng chưa một lần nói chuyện hoặc sờ bụng tôi khi tôi có bầu. Ngày tôi sinh con, sau khi nhìn mặt con, chồng tôi đòi đi thăm nhỏ em họ bên chồng cũng vừa sinh cùng ngày với tôi dù tôi sinh mổ. Lúc tôi về ở cữ nhà mẹ, chồng không bao giờ chủ động gọi hoặc nhắn tin vì bảo bận nhưng tôi biết không bận. Sau 3 tháng, tôi lên thành phố lại vì mẹ để phải đi mổ bướu cổ và tôi cũng chuẩn bị đi làm.
Đi làm được một tháng tôi xin nghỉ vì bệnh hậu sản (tôi bị sa tử cung) trở nên nặng hơn, do tôi đi làm mang con theo vì chẳng biết gửi ai, với lại sếp tôi cũng cho phép nên mang nó đi làm cùng. Lúc đó, tôi có đề nghị chồng làm ở nhà sẵn chăm con để tôi đi làm tăng thu nhập, lương tôi gấp đôi chồng nhưng chồng không đồng ý. Tôi nghỉ với sự tiếc và buồn. Nghỉ làm, tôi chuyển sang bán online để đỡ cô đơn vì chẳng có ai nói chuyện ngoài con. Tôi làm một tháng cũng nghỉ vì bệnh càng nặng, do tôi nghĩ bệnh không quan trọng mấy. Từ đó tôi bị bên nội nói ra nói vào vì hai tiếng "ăn bám". Thực sự sau khi tôi nghỉ làm vẫn còn tiền tiết kiệm, số tiền đó xài dần trong một năm đầu, tức cuối năm 2015.
Chồng tôi từ lúc đó đi nhiều hơn lúc tôi còn đi làm, nói rằng đi để kiếm tiền. Các bạn có hình dung được 2 mẹ con ru rú trong phòng không đi đâu, chỉ gặp chồng lúc cơm trưa và lúc ngủ, vì tôi bệnh nên hạn chế đi lại. Lúc chồng về sớm không bao giờ chơi với con quá 5 phút, khóc thì la, tôi nói thì anh quát lại. Mẹ chồng biết tôi có tiền tiết kiệm riêng nên nói với chồng tôi để mượn, không bao giờ nói qua tôi. Tôi nhất quyết không cho vì phải phòng thân cho mình và con. Mẹ chồng không bao giờ la mắng hay góp ý anh về việc đi nhậu, kể cả thấy tôi thức đêm dỗ con khóc và vừa dọn nôn mửa của chồng.
Có lần cãi nhau tôi đã đưa đơn ly dị nhưng chồng không ký, anh thay đổi thái độ và chỉ được hai bữa rồi đâu lại vào đấy. Tôi có nên thay đổi thái độ với chồng mỗi lần đi nhậu về, như thoải mái hơn, mặt không u ám vì lý do đi để kiếm tiền? Từ hồi tôi không còn tiền tiết kiệm nữa cũng không được giữ tiền. Tôi có nên thay đổi để phù hợp với tính quát tháo, gắt gỏng của chồng mỗi khi không vừa lòng. Ngoài những lúc gắt gỏng thì chồng tôi cũng biết nấu cơm, cho con ăn, tắm cho con dù không thường xuyên lắm. Tính này tôi góp ý nhiều lần nhưng không được. Tôi có nên thay đổi để mình làm hết mọi chuyện trong nhà một cách vui vẻ mà không nhờ chồng dù chồng cũng không bận. Mối quan hệ với mẹ chồng tôi cũng chưa biết phải thay đổi ra sao nữa. Tôi có nên chịu đựng không?
Theo Ánh/Ngoisao
Cay đắng vì bị vợ xấu cắm sừng Đôi khi anh nghĩ "chẳng qua là bố mẹ giới thiệu, chứ cho mình chọn chẳng bao giờ mình chọn Thư'. Ảnh minh hoạ: Internet Tới giờ Hoàng vẫn không khỏi choáng váng khi nghĩ tới hình ảnh Thư tay trong tay bên gã đàn ông đô con kia, không những vậy trông họ còn rất tình tứ trao nhau nụ cười đầy...