‘Làng vợ bé’ ở Nam Định: Chồng giám đốc, vợ đói rách
Người dân trong khu vực thường nhắc đến Quyết Thắng bằng nhiều cái tên đau khổ như: làng vợ bé, làng đa thê hay làng đàn bà, làng thiếu đàn ông…
Không phải toàn bộ đàn ông trong làng đều hư hỏng, nhưng có một thực tế là rất nhiều ông chồng xa xứ đã lấy vợ hai, vợ ba. Tình trạng này đã diễn ra vài ba thập kỷ nay. Chỉ khổ cho các bà các chị đã sống đơn chăn gối chiếc, hàng ngày lại phải đối diện với búa rìu dư luận. Chính quyền địa phương đã và đang tìm cách giúp chị em thoát nghèo, nhưng xem ra vấn đề không đơn giản đối với một làng thuần nông như Quyết Thắng. Nỗi bất hạnh, đông con, đói nghèo đang treo lơ lửng trên đầu những bà mẹ, bà vợ ở Quyết Thắng.
Nhiều đảm đang, nhiều đau khổ
Khi mới đặt chân đến đầu làng Quyết Thắng, chúng tôi rất ngạc nhiên bởi những cảnh tượng hiếm thấy: Ở ngoài cánh đồng, có vài lò gạch, thì chủ lò và hơn 20 người làm công đều là phụ nữ. Họ đều nhem nhuốc, sạm nắng. Tại những ngôi nhà đang xây dở, từ phụ hồ đến thợ xây đều là đàn bà con gái phụ trách.
Chị em giải thích, mấy chục năm rồi, đàn ông trong làng bỏ đi làm ăn xa hết, nên mọi công việc lớn nhỏ, từ nuôi con, phụng dưỡng cha mẹ già đến xây nhà, xây các công trình của làng xã hầu như chỉ có đàn bà con gái đứng ra cáng đáng. Nhưng đằng sau sự “tự hào” về tính đảm đang của phụ nữ ấy, là nỗi đau đang chất đầy trên những gương mặt buồn. Bởi chồng họ đổ đốn theo bà hai, bà ba… ở chân trời xa, bao năm không đoái hoài đến vợ con, nên họ mới phải quăng lưng ra nắng gió như thế.
Không có đàn ông, đàn bà phải làm mọi việc.
Video đang HOT
Bà Chinh, 51 tuổi, có chồng bỏ đi 20 năm nay chưa về, tâm sự: “Ông ấy chưa chết, vẫn sống với người đàn bà nọ ở trong Nam. Tôi tủi phận, tủi mình, một mình nuôi con lớn khôn. Nghĩ đi nghĩ lại thấy uất ức không chịu được. Trong làng, trong họ có công việc trọng đại tôi phải đứng ra gánh vác hết”.
Bà Chinh kể, ngày chồng bỏ đi, mẹ con bà sống trong nhà tranh vánh đất, lợp lá. Làng xóm xây nhà cao cửa rộng, còn mỗi nhà bà lọt thỏm và lạc lõng giữa làng. Không muốn con cái cảm thấy tủi thân với bạn bè, nên bà ráng sức đi làm gạch thuê để kiếm tiền. Hết giờ làm, bà móc đất, tự đúc gạch rồi mượn lò của ông chủ để nung. Mấy năm ròng rã mới xây được mái nhà cấp bốn tàm tạm. Nhưng xây xong thì hết tiền, nên chưa trát vữa, quét vôi. Làm xong ngôi nhà cấp bốn, bà sụt mất 6kg vì lo toan vất vả quá. Đối với bà Chinh, trong hoàn cảnh thiếu vắng người chồng, làm được như thế đã là quá sức rồi.
Tại làng Quyết Thắng, còn nhiều trường hợp trớ trêu hơn. Như trường hợp của chị Loan, chồng làm giám đốc ở tận Phú Thọ, ông từ nghề mộc tha hương mà nên nghiệp lớn. Nhưng khi có tiền, có chức, ông đã quên người vợ lúc cơ hàn. Ở nơi xa, ông tậu xe, tậu nhà và cả vợ bé, bỏ rơi mẹ con chị Loan ở quê côi cút đói nghèo. Chị Loan vẫn phải cày thuê cuốc mướn kiếm hạt gạo củ khoai để nuôi con. Ông chồng chẳng đoái hoài gì, cũng chẳng có trách nhiệm. Chị không làm gì ra tiền, nên đàn con đều bỏ học sớm. Nước mắt người vợ bị chồng phản bội cứ lăn dài theo ngày tháng, chưa biết bao giờ chị Loan mới thoát được cái cảnh trớ trêu này?
Theo thống kê cụ thể của ông Vũ Đức Hải, trưởng thôn 4 Quyết Thắng, trong thôn có 257 hộ, với 890 nhân khẩu, 40% là đàn ông đang ở độ tuổi lao động. Phần lớn đàn ông đã tha hương cầu thực kiếm sống bằng nghề mộc và nhiều người trong số họ đã lấy vợ hai, vợ ba. Điều đó đồng nghĩa với việc hàng chục năm nay, các bà vợ của các ông chồng đi làm ăn xa đã phải đơn thương độc mã gánh vác mọi việc lớn nhỏ trong nhà. Những người đàn ông ở lại làng thường là người ốm đau bệnh tật. Ông Hải nói: “Làng thiếu vắng đàn ông, thiệt thòi cho chị em lắm, nhưng chính quyền các cấp cũng chỉ biết động viên khách sáo chứ làm sao bắt các ông chồng phải về nhà được…”.
70% đàn ông có vợ bé?
Theo thông tin mà chúng tôi nhận được từ UBND xã Giao Tiến, Quyết Thắng là làng nghề mộc có truyền thống lâu đời. Có tới 70% đàn ông theo phường, đội đi làm ăn xa, có người đã bỏ đi 20 năm nay, bỏ vợ bỏ con ở quê và không bao giờ trở về cái nơi đã ngọt bùi nuôi họ lớn khôn thành tài trong nghề mộc. Trẻ con lớn lên, học hết lớp 9, lớp 10 là bỏ học theo nghề mộc. Khi có tay nghề, họ lập nhóm kéo đi các tỉnh xa, thậm chí sang Lào, Campuchia làm nghề. Một số lấy vợ ở nhà, rồi lấy thêm vợ hai, vợ ba ở nơi khác. Nhiều anh trở về mang theo bệnh AIDS, hoặc nghiện ma túy nặng.
Mong rằng những người đàn ông ở Quyết Thắng đọc được bài viết này và trở về với vợ, con nơi quê nhà.
Theo bà Nguyễn Thị Hoa, Hội trưởng Hội phụ nữ thôn Quyết Thắng, vấn đề vi phạm luật hôn nhân gia đình ở Quyết Thắng chiếm tỉ lệ rất cao, đặc biệt, vi phạm chế độ một vợ, một chồng, tức là lấy hơn một vợ, chiếm tỉ lệ 70%, một con số ngoài sức tưởng tượng. Bà Hoa cho biết: “Chúng tôi đã động viên, thậm chí đề ra các phương án xử lý hành chính các ông chồng vi phạm luật hôn nhân rất nhiều lần nhưng không ngăn được “phong trào” lấy vợ bé mỗi ngày thêm bành trướng”. Nghe đến đây, chúng tôi lại nhớ đến lời ông trưởng thôn Vũ Đức Hải rằng: “Các anh tính chẳng lẽ bỏ tù những người lấy vợ hai, vợ ba? Hơn nữa, họ có ở địa phương đâu, có về dăm ba bữa lại mất tích, làm sao xử lý được”.
Hiện tại, vấn đề đau đầu của Quyết Thắng là tệ nạn ma túy, HIV, cờ bạc từ xứ khác theo các ông chồng về làng. Và chị em phụ nữ lại là nạn nhân trực tiếp gánh lấy hậu quả. Chưa hết nỗi đau bị chồng phản bội, lại gặp cảnh bệnh tật, đói nghèo.
Mong rằng, khi kết thức phóng sự này, ở nơi xa nào đó, những người chồng bội bạc của chị em đọc được, thấu hiểu sự đau khổ, thiếu thốn của người vợ, mà nhanh trở về bù đắp những gì họ đã gây ra. Bên cạnh đó, các cấp chính quyền địa phương cũng cần có biện pháp ngăn chăn hiện tượng vi phạm luật hôn nhân gia đình, có biện pháp xây dựng kính tế, giảm tệ nạn xã hội… để những bà mẹ, bà vợ nơi đây bớt đi bất hạnh và đau khổ…
Theo VTC
Đàn ông... đàn bà!
Sự hi sinh của người phụ nữ đôi khi rất vô hình mà người đàn ông không đủ sâu sắc để hiểu hết, để bù đắp cho họ
Sao cứ mải trách đàn ông vô tâm, vô trách nhiệm mà ngay chính bản thân cũng vô tình không giữ được một cuộc sống yên bình, êm ấm?
Phụ nữ sao mà khổ thân đến vậy, cứ tự trói buộc mình, quanh quẩn bên đàn ông, yêu thương và tin tưởng họ tuyệt đối... để tới khi thấy người đàn ông của mình thay đổi, đến bội bạc mà vẫn chịu thiệt thòi. Không những thế lại còn nhận thêm phần lỗi về mình để rồi lo toan hơn, bận bịu hơn và ngày càng rối bời hơn bởi những cảm xúc hoài nghi luôn thường trực.
Thông thường, người phụ nữ Á Đông luôn biết hi sinh cho gia đình, cam chịu, chấp nhận những thiệt thòi và dành những điều tốt đẹp nhất cho chồng, cho con. Chỉ đơn giản vì họ vui từ những bữa cơm do chính tay họ nấu, vui khi nghĩ mình là hậu phương vững chắc cho chồng thành đạt, cho con thơ khôn lớn, trưởng thành.... Họ vui vì gia đình là kiệt tác điêu khắc từ sự nhẫn nại, chăm chút dưới đôi tay khéo léo và tấm lòng của họ. Nhưng sự hi sinh đôi khi rất vô hình mà người đàn ông không sâu sắc để hiểu hết, để bù đắp cho họ. Họ sẽ dần lùi về phía sau coi như là số phận an bài và nhận lại được từ những người đàn ông họ yêu thương là sự lạnh lẽo, hững hờ. Cái cô đơn lấn chiếm, họ càng im lặng thì càng cô độc hơn trong chính căn nhà của mình.
Khi lựa chọn xong một con đường, nếu cảm thấy sai lầm thì nên bắt đầu lại...
Sự nuối tiếc, ân hận sẽ lấn dần cảm xúc của họ và cái ám ảnh về sự chia tay một ngày đang tới. Tại sao họ không làm chủ được bản thân, sao cứ phải lệ thuộc cảm xúc vào người đàn ông của mình? Sao từ đầu, phụ nữ không tạo cho mình cái quyền cũng "được chán" khi đàn ông không biết cách yêu thương, không biết cách thể hiện tình cảm? Sao cứ mải trách đàn ông vô tâm, vô trách nhiệm mà ngay chính bản thân cũng vô tình không giữ được một cuộc sống yên bình, êm ấm? Sao cứ dựa dẫm vào đàn ông để lòng thêm nặng trĩu? Sao họ không nhìn xa hơn bởi cuộc sống còn vô khối những điều hay và mới mẻ... Phụ nữa phải biết sinh ra để yêu thương và được yêu thương chứ?
Hãy học cách độc lập thay vì hi sinh tất thảy tâm hồn và thể xác cho đàn ông, để rồi hết sự dại khờ này tới dại khờ khác, đến khi quay lại càng nuối tiếc hơn... Lúc đó, phụ nữ sẽ chỉ biết khóc lóc, níu kéo với điệp khúc "giá mà..." rồi tự cảm thấy đau thương, mất mát. Có thể, đàn ông làm họ đau lòng, tổn thương, làm cho tâm can rối bời hay cảm giác uất hận dâng trào thì phụ nữ và đàn ông vẫn là hai cuộc đời riêng biệt. Không ai có trách nhiệm với mình bằng chính bản thân, đàn ông sinh ra không phải để làm thay đổi cuộc đời của một người phụ nữ. Đàn ông đôi khi mang tới hạnh phúc cho phụ nữ, cũng có khi mang tới bất hạnh cho họ... nhưng tất cả còn có thời gian và cơ hội. Khi lựa chọn xong một con đường, nếu cảm thấy sai lầm thì nên bắt đầu lại... dù là con đường đó là một ngã rẽ mới thì cũng nên đi bằng chính đôi chân và những cảm xúc yêu thương của mình!
Wetcat (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Làm ngơ để chồng ngoại tình Tôi biết tất cả những mối quan hệ của chồng tôi và làm ngơ cho qua... (Ảnh minh họa) Tôi biết tất cả những mối quan hệ của chồng tôi, nhưng tôi cũng chỉ biết và làm ngơ cho qua chuyện... Thi thoảng tôi lại lén lấy điện thoại của chồng để ghi lại những số điện thoại gọi đến và gọi đi...