Lặng lẽ bước đi bên đời em!
Năm năm nay, cô gái này cùng anh hít thở một bầu không khí, cùng đi chơi, cùng trò chuyện, vậy mà, tại sao cô vẫn xa vời với anh như thế?
Mưa về bên phố, ánh đèn đường hắt hiu đôi vai gầy. Mưa rả rích, lúc gần, lúc xa, lúc chông chênh, đứt đoạn như khúc nhạc buồn trong tâm trạng ai đó. Nỗi nhớ cứ thi nhau vò nhàu nhĩ hoài niệm. Lý trí kháng cự yếu ớt để mặc con tim cứ lỗi nhịp trôi về phía ngày cũ. Và ngoài kia mưa vẫn rơi. Mưa theo từng giọt rơi đổ xuống, bủa vây lấy cái phần yếu đuối nhất trong tâm hồn, tạo thành những mảnh ghép đầy hoang hoải, trăn trở, đau đớn, gai góc, xù xì.
Nguyệt phi xe như bay, cô điên dại lao trong cơn mưa rào, không ai biết cô đang khóc… Hôm nay bất chợt gặp lại anh trong buổi họp giữa hai công ty bàn về chuyện hợp tác, đôi mắt nâu sâu thẳm ấy, khuôn mặt ưu tú ấy, con người ấy tưởng rằng cô đã quên. Nhưng khi bất chợt gặp lại, nỗi đau ngày nhìn anh cùng người con gái đó trao nhẫn cưới vẫn vẹn nguyên trong tâm trí, rỉ máu, cắn nát trái tim cô. Trở về căn phòng nhỏ có vẻ ấm áp hơn tất thảy mọi thứ lạnh lẽo, ướt át ngoài kia. Lại một đêm nữa cô để mặc cho con tim nhấm nháp lý trí đau khổ.
Nắng sớm hắt nhẹ lên mi mắt con đẫm nước, tiếng chuông điện thoại kêu vang làm Nguyệt giật mình. Cô nhấc máy, đầu dây bên kia là giọng nói ấm áp, quen thuộc nhưng không phải là người cô mong đợi:
- Cô nàng mít ướt còn chưa chịu dậy đi làm sao?
Hà vẫn dịu dàng thế mỗi khi gọi điện cho cô. Hà yêu cô, say đắm, không đòi hỏi, tính toan, chỉ lặng lẽ ở bên cô. Cô, anh và Hà là bạn cùng đại học, họ thân thiết với nhau như ruột thịt. Và rồi thứ ruột thịt ấy lớn dần theo nhưng tháng năm đại học trở thành thứ tình cảm riêng tư, thầm kín. Hà yêu cô, chăm sóc cô dịu dàng, chu đáo. Nhưng trái tim bé nhỏ, chật chội không thể lưu giữ hình bóng của hai người, và trái tim cô đã hướng về anh và chỉ là tình cảm đơn phương từ phía cô bởi anh chỉ coi cô là bạn.
Trái tim bé nhỏ, chật chội không thể lưu giữ hình bóng của hai người, và trái tim cô đã hướng về anh và chỉ là tình cảm đơn phương từ phía cô bởi anh chỉ coi cô là bạn. (Ảnh minh họa)
Nhưng lý trí cô đã bị “đè bẹp” bởi con tim, cô cứ yêu anh, một cách mù quáng, cô âm thầm giấu kín tình yêu ấy vào trái tim đau khổ. Đã biết bao lần cô tự nói phải quên đi nhưng cũng đành bất lực nhìn lý trí gục ngã. Cứ miên man suy nghĩ làm Nguyệt quên mất rằng mình đang nói chuyện với Hà.
- Cơn mưa tối qua cậu gọi tới khiến mình bị ốm đấy. Mình xin nghỉ hôm nay rồi, giờ đang làm bạn với chăn gối mềm mại, thơm phức đây.
Hai người vẫn thường nói chuyện với nhau như vậy, vui vẻ, thoải mái, và cả hai đều giấu kín tâm tư, suy nghĩ của mình.
- Vậy thì có vẻ như mình phải “gánh chịu hậu quả” này rồi!
Video đang HOT
Hà cười rồi tắt máy. Nguyệt chưa hiểu cậu bạn đang định giở trò gì, và cô cũng chẳng buồn suy nghĩ thêm nữa, bởi đầu cô nặng trĩu, không thể dung nạp thêm bất cứ suy tư nào.
Hà cầm cốc sữa đã làm ấm đến bên sofa. Nguyệt đang lọt thỏm giữa một đống gối, mắt nhắm nghiền, làn da vốn đã xanh xao giờ càng tái mét. Năm năm nay, cô gái này cùng anh hít thở một bầu không khí, cùng đi chơi, cùng trò chuyện, vậy mà, tại sao cô vẫn xa vời với anh như thế, vẫn khép mình lại giữa nỗi đau như thế? Tấm chăn mỏng khẽ động đậy. Nguyệt trở mình, mở mắt.
- Uống sữa đi này, tớ vừa làm ấm cho cậu.
Nguyệt chớp mắt, đôi mắt ráo hoảnh, sâu không thấy đáy, nhìn chăm chăm ra ngoài cửa sổ, nơi những cánh sưa đang lả tả rụng sau cơn mưa.
- Vì một người con trai không còn yêu cậu, có đáng không?
Nguyệt ngước nhìn Hà. Đôi mắt nâu sẫm giống hệt anh, nhưng ấm áp hơn bao lần, vậy mà trái tim đã lên sẹo của cô vẫn giá lạnh. Càng ngày càng giá lạnh.
- Vậy vì một cô gái đang lợi dụng cậu, có đáng không?
Hà theo ánh mắt Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ.
- Tất cả đều đã kết thúc, ai nấy đều có khoảng trời riêng của mình, dù có luyến tiếc cũng phải buông thôi. Cậu không quên được anh ta cũng không sao vì anh ta sẽ quên cậu nhanh thôi.
Lý trí cô đã bị “đè bẹp” bởi con tim, cô cứ yêu anh, một cách mù quáng, cô âm thầm giấu kín tình yêu ấy vào trái tim đau khổ. (Ảnh minh họa)
Nguyệt im lặng, trái tim cô đang thổn thức, cô đang đợi chờ điều gì đây, chợt có gì đó mằn mặn nơi khóe môi.
- Cậu không thể thực lòng chấp nhận tớ sao, Nguyệt ? Sau tất cả những gì chúng ta đã trải qua?
Im lặng. Ngoài cửa những cánh hoa sưa vẫn lả tả rơi, theo gió bay vào căn phòng. Nguyệt đưa tay hứng những cánh hoa bay lạc:
- Cậu có chờ được không, cho đến khi tớ quên đi cậu ấy?
Nguyệt nhắm mắt, thổi bay những cánh hoa trên tay. Những cánh hoa mỏng manh bay theo gió, về nơi chúng đã sinh ra. Cánh hoa giống hệt như những giọt nước mắt chầm chậm bay xa, chao đảo trong cơn gió vừa lướt qua căn phòng bé nhỏ.
Hà bước lặng lẽ đến bên, nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang run rẩy của Nguyệt, đôi mắt nâu ấy tràn đầy hy vọng, niềm tin và sức sống. Bởi với Hà, chờ Nguyệt từ lâu đã trở thành thói quen không thể bỏ, chờ Nguyệt tan làm, chờ Nguyệt đi dạo phố, thậm chí là chờ đợi 1 tin nhắn chúc ngủ ngon dù biết lúc ấy Nguyệt đã yên giấc. Hà chỉ muốn được chờ đợi Nguyệt mỗi ngày để cô biết rằng, trong cuộc sống của Hà, còn có điều anh cần phải hy vọng thành hiện thực, đó là chờ đợi Nguyệt và chờ đợi ngày cô mở cửa trái tim chào đón Hà.
Theo VNE
Bạn trai có dấu hiệu tâm thần, phải làm sao?
Thời gian gần đây, em thấy anh có dấu hiệu không bình thường. Em nên tiếp tục yêu hay chia tay.
Chúng em đều 24 tuổi, quen nhau hơn 4 năm. Hai đứa học cùng thời phổ thông, nhà gần nhau. Em ra trường rồi đi làm được gần 2 năm, anh đang học đại học, tháng 3 năm nay mới ra trường. Chúng em dự định chờ anh ra trường, có công việc ổn định sẽ kết hôn.
Tuy nhiên, thời gian gần đây ba mẹ lại khuyên em suy nghĩ thật kỹ vì má anh ấy có dấu hiệu không bình thường. Em cũng nhận thấy vậy khi có dịp tiếp xúc với má anh thời gian gần đây. Bác nói chuyện ngô nghê, nghĩ gì nói nấy, đôi khi cười ngờ nghệch, giống một đứa trẻ hơn là người lớn.
Em thật sự lo sợ, vì thấy anh cũng có những biểu hiện tương tự. Trước đó em cứ nghĩ vì anh vui tính, thích chọc nghẹo người khác cười, tính tình con nít. Nhưng giờ gia đình em rất lo, và em cũng rất rối, vì sợ di truyền, những đứa con chúng em rồi sẽ ra sao? Em hoang mang lắm.
Cộng thêm gia đình anh chưa đồng ý cho 2 đứa tiến tới vì có họ. Hai đứa em là bà con xa, đời thứ 5-6 rồi. Gia đình em nghĩ đó chỉ là cái cớ, mà lý do chính là hồi xưa em sinh vào tháng 1, ông thầy bói nào đó nói ai lấy phải con gái sinh tháng này là gia đình sẽ găp họa, khó khăn. Thật sự, xét về mọi mặt thì gia đình em là niềm mơ ước của nhiều người: khá giả, gia giáo, còn nhà anh thì nghèo khổ và sống khép kín.
Em đang rất rối, vì có quá nhiều rào cản. Em nên tiếp tục hay chia tay, nhìn con của mấy đứa bạn mà lòng ngổn ngang? Em phải làm gì, hiện giờ em rất rối trí, mong chuyên gia tư vấn giúp em.
Ảnh minh họa: News
Tôi rất đồng cảm với những khó xử của em vì ai vào trường hợp như thế cũng thấy lòng băn khoăn và đầy ngổn ngang.
Thật không dễ cho em quyết định về việc có tiến đến hôn nhân hay không khi phải vừa lo lắng về sức khỏe tâm thần của bạn trai, của cả mẹ bạn ấy, lại còn không có được sự ủng hộ của chính gia đình bạn trai khi họ có niềm tin bói toán không hay về ngày tháng năm sinh của em, lại còn lấy lý do là "bà con". Em biết đó, khi người ta thích thì không nói gì, nhưng đã không thích thì tìm đủ lý do.
Khi một người thiếu niềm tin vào chính mình, họ thường hay tìm đến những hiện tượng tâm linh hay bói toán mơ hồ và tin tưởng thái quá. Điều đó cũng thể hiện "sức khỏe" tâm linh của họ, sức khỏe tinh thần, khả năng và mức độ tự tin của họ.
Khi người ta nêu ra vấn đề này kia (mặc dù gia đình họ không bằng gia đình em) thì rõ ràng là họ muốn ngăn cản. Em không nói rõ nên tôi không biết tình yêu của hai em sâu đậm thế nào? Ý kiến của bạn trai em ra sao về sự ngăn cản của gia đình họ? Bạn trai em có lập trường dứt khoát không, hay chỉ nghe theo gia đình?
Nếu anh ấy thể hiện "không có ý kiến gì" hay "sao cũng được" thì đó cũng là cơ hội để em nên tạm ngưng và tìm hiểu thêm về tình yêu, về sức khỏe tâm thần của bạn trai em nói riêng và gia đình anh nói chung.
Em cần có thêm thời gian để xem xét nhiều hơn những biểu hiện về sức khỏe tâm thần của người mẹ và chính bạn trai của mình. Đây là điều hết sức quan trọng. Chưa nói chuyện những biểu hiện tâm thần có di truyền cho con cái em hay không, mà chỉ riêng cuộc sống hôn nhân gia đình của em sau này cũng sẽ hết sức khó khăn khi phải sống với người trí óc bất ổn, tâm tính trẻ con, dẫn đến trách nhiệm gia đình xao nhãng. Có thể sẽ không đến mức ly hôn nhưng chắc chắn là cuộc sống hôn nhân gia đình không dễ chút nào.
Em còn trẻ vậy nên đừng quá lo lắng và vội vàng về việc lập gia đình. Có thể bạn bè em lập gia đình sớm và có con, nhưng không phải vì vậy mà làm em vội vàng quyết định được. Nữ giới trí thức thời nay (tại Việt Nam hay trên thế giới) có xu hướng lập gia đình khá muộn. Do vậy em không phải lo lắng gì thái quá dù nhìn xung quanh bạn bè hay bị những người xung quanh tác động về chuyện lập gia đình.
Em cũng nói rằng "gia đình em là niềm mơ ước của nhiều người: khá giả, gia giáo" nghĩa là em còn có rất nhiều cơ hội. Em hãy tự cho mình thêm thời gian để có thêm cơ hội, để tìm hiểu sâu hơn, để quan sát cụ thể hơn và để quyết định chính xác hơn.
Theo VNE
Có nên bỏ thai khi người tình sắp lấy vợ Anh đã chặn cuộc gọi của tôi để trở về với người anh sắp cưới. Tôi hoang mang không biết làm như thế nào mới đúng. Gia đình anh không chịu tôi vì tôi từng có chồng và hiện có một đứa con. Chuyện không dừng ở đó. Giờ anh phải lấy vợ, còn tôi thì mang thai khoảng 4 tuần. Anh không...