Lần đầu tiên sau 7 năm đón dâu vào cửa, tôi đã tát con dâu
Khi con trai đi khỏi nhà, tôi đã xông thẳng vào phòng và đưa tay tát vào mặt con dâu thật đau. Nó sầm mặt lên, giơ tay định đánh trả, nhưng rồi lại kìm được, hậm hực bỏ ra ngoài.
Tôi đã từng là một bà mẹ chồng luôn tự hào mình có một nàng dâu hiền, đảm đang, luôn yêu thương và vun vén cho gia đình. Còn giờ đây, sau bảy năm chung sống với nhau, mọi chuyện đã khác. Cô con dâu ấy trở nên trái tính trái nết, thích hoạnh họe, bắt nạt và không coi chồng mình ra gì. Chính vì thói xấu ấy, mà lần đầu tiên tôi đã dám tát vào mặt con dâu của mình.
Con trai tôi trước đây làm nhân viên IT của một công ty tư nhân còn con dâu làm nhân viên của cơ quan nhà nước. Cuộc sống của gia đình tôi lúc ấy khá êm ấm và hạnh phúc dù kinh tế không dư dả là bao. Cho đến khi con dâu sinh con trai đầu lòng, niềm vui càng nhân lên gấp bội. Thương con, thương cháu nên tôi chịu trách nhiệm cáng đáng mọi công việc trong gia đình để con cái yên tâm công tác.
Khi cháu nội được gần một năm, con dâu tôi quyết định bỏ việc ở cơ quan nhà nước để ra ngoài, mở tiệm kinh doanh hàng mỹ phẩm với mấy đứa bạn. Nó bảo làm nhà nước tuy ổn định nhưng lương thấp quá, sợ không lo nổi cho gia đình. Thấy nguyện vọng của con dâu chính đáng nên cả nhà đều tán thành.
Công việc của con dâu được hơn một năm thì đi vào ổn định, khách đến ngày một đông hơn và thời gian dành cho gia đình của nó cũng ít đi. Lúc con dâu kiếm được nhiều tiền thì cũng là lúc tôi nhận thấy tình cảm của vợ chồng nó tẻ nhạt đi. Nhất là khi công ty của con trai rơi vào cảnh nợ nần buộc phải phá sản. Con trai tôi thất nghiệp và suốt ngày thất thểu ở nhà.
Tôi đã từng là một bà mẹ chồng luôn tự hào mình có một nàng dâu hiền, đảm đang. (Ảnh minh họa)
Tôi không biết là vì thấy chồng không công ăn việc làm nên con dâu khinh thường hay do áp lực công việc mà nó trở nên khó tính và luôn cáu gắt với chồng như vậy. Đi làm thì thôi chứ về đến nhà, con dâu lại mặt nặng mày nhẹ với chồng. Khi không vừa lòng chuyện gì thì nó lại quát mắng và xem mọi người trong nhà chẳng ra gì.
Video đang HOT
Nhiều lần thấy con trai cứ im lặng để vợ mắng tháo, tôi bèn góp ý thì con dâu đùng đùng bỏ lên phòng và bảo: “Mẹ già rồi thì đừng nên xen vào chuyện của bọn con. Cái nhà này đi miết chẳng muốn về nhìn mặt ai”. Thấy con dâu hỗn láo và coi thường nhà chồng mà tôi cũng chẳng thể nói gì hơn ngoài việc im lặng chịu đựng.
Cho đến tuần trước, lúc tôi đang dẫn cháu nội đi chơi bên hàng xóm về thì nghe trong phòng vợ chồng con trai cãi nhau dữ dội. Chuyện là con trai tôi thất nghiệp giờ được mấy ông bạn rủ hùn vốn để mở tiệm buôn bán và sửa chữa máy tính.
Tôi thấy việc này cũng tốt vì dù sao nó cũng là dân IT chuyên về mảng đó nên sẽ thuận lợi. Thế nhưng khi đề cập với vợ để đưa tiền hùn vào thì con dâu nhất quyết không đưa. Nó còn sừng sổ mắng mỏ chồng thậm tệ. Đứng ngoài cửa, tôi nghe rõ mồn một từng lời nó nói với chồng: “Cái ngữ như anh mà buôn bán rồi cũng thua lỗ cho coi. Thôi anh an phận ở nhà cơm nước con cái giùm tôi cho nhẹ nợ”.
Là một người mẹ, tôi không thể để nó bị vợ ăn hiếp và mắng chửi một cách quá đáng như vậy. (Ảnh minh họa)
Khi thấy con trai cố gắng thuyết phục bằng giọng nhẹ nhàng thì con dâu lại tiếp tục lên mặt quát tháo chồng: “Thôi anh im đi cho tôi nhờ, gần 50 triệu chứ anh tưởng là 50 ngàn chắc. Tôi thà đem tiền đó đi làm từ thiện còn có ý nghĩa hơn là để anh bày đặt làm ăn, rách việc”. Con dâu nói xong, con trai tôi không chịu nổi uất ức nên đùng đùng đạp cửa ra khỏi phòng và lấy xe chạy mất hút.
Là một người mẹ, tôi không thể để nó bị vợ ăn hiếp và mắng chửi một cách quá đáng như vậy. Nên khi con trai đi khỏi nhà, tôi đã vào phòng và nhỏ nhẹ nói chuyện với con dâu. Ấy nhưng không để cho tôi nói hết câu, con dâu tôi đã xẵng giọng: “Mẹ biết gì mà xen vào. Mẹ đừng có tranh thủ mà bênh con trai mẹ. Mẹ đi ra đi…”. Nghe con dâu hỗn hào trừng mắt nói thẳng vào mặt như vậy, tôi đã rất tức giận và không kiềm chế được nên đã vung tay tát vào mặt con dâu. Nó sầm mặt lại, gào lên rằng “Bà lại còn đánh tôi à?” rồi giơ tay định đánh trả, nhưng lại kìm được, hậm hực bỏ ra ngoài.
Mấy hôm rồi, nhà tôi có chiến tranh lạnh. Con dâu không nói không rằng, hết đi làm lại về chốt cửa phòng chứ không giao tiếp với ai. Con trai thì chán nản và suốt ngày nhậu nhẹt. Những gì đã diễn ra vừa qua khiến không khí trong nhà tôi trở nên nặng nền hơn lúc nào hết.
Chỉ vì những lời nói hỗn xược của con dâu và một cái tát tôi dành cho nó mà thành ra thế này. Tôi không biết mình làm vậy là đúng hay sai bởi có thể cái tát đó sẽ khiến gia đình sẽ khó hòa thuận và yên ấm như ngày xưa.
Theo Afamily
Cướp được chồng người, tưởng hạnh phúc, ai ngờ...
Giờ đây, tôi vô cùng ân hận vì đã cướp chồng của chị. Tôi gọi cho chị, một giọng ăn năn và hối hận.
Ngày ấy, vì quá yêu anh nên tôi bị mụ mị trong tình yêu. Cứ nghĩ, hạnh phúc là phải đấu tranh. Và tôi luôn vỗ ngực tự hào vì anh yêu tôi ngay cả khi anh có vợ đẹp, con xinh. Tôi tự hào vì mình đã dùng bản thân cướp được anh, khiến anh điêu đứng vì mình và dám từ bỏ một gia đình vì mình.
Tôi vui vẻ đồng ý lấy anh, không mảy may quan tâm tới sự van xin của chị. Chị không nói được tôi, đâm ra nguyền rủa tôi. Chị nói, rồi tôi sẽ bị quả báo, sẽ bị người đời chê cười vì đã cướp chồng và cha của người khác. Rồi con tôi sau này cũng sẽ phải xấu hổ vì hành động của mẹ nó.
Tôi bỏ ngoài tai những lời chị nói và cho rằng, vì ghen tuông, vì cuồng nộ mà chị mới làm ra những điều như vậy. Tôi quyết tâm lấy anh, vì trò đời, càng có người cấm thì càng muốn lấn tới. Tôi đã bất chấp tất cả, lời gièm pha, thậm chí là lời ngăn cấm của bố mẹ để cưới người đàn ông như anh. Cuối cùng, chúng tôi cũng thuộc về nhau, làm một gia đình.
Tôi nghe anh nói vậy thì yên tâm trong lòng. Nhưng chính tôi sau này lại rơi vào vết xe đổ của vợ cũ anh. (ảnh minh họa)
Ngày đó,anh hứa hẹn nhiều thứ. Anh nói, anh thật tiếc vì đã không gặp tôi sớm, nếu sớm hơn, tôi sẽ không bị mang tiếng là kẻ cướp chồng. Anh bảo tôi hãy yên tâm, anh sẽ cho tôi cuộc sống hạnh phúc, bình yên. Anh bỏ vợ con không phải hoàn toàn vì tôi, không phải lỗi do tôi mà do người vợ của anh không biết trước sau, lúc nào cũng ép buộc, kìm nén anh.
Tôi nghe anh nói vậy thì yên tâm trong lòng. Nhưng chính tôi sau này lại rơi vào vết xe đổ của vợ cũ anh. Anh là kẻ ham nhậu nhẹt, tối ngày say sưa. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao anh nói, chị luôn kìm kẹp anh, khiến anh khó chịu. Không những vậy anh còn cờ bạc suốt ngày. Hết tiền lại về lấy tiền đi đánh. Đánh lẻ thành đánh lớn. Tôi phát ngán với chuyện này. Tôi nói anh thì anh chửi bới tôi và bảo &'tôi tưởng lấy cô, tôi sẽ được sung sướng. Ai ngờ, cô còn mè nheo hơn cả mụ vợ cũ của tôi, thật là đen đủi'.
Ngày đó, tôi có bầu, anh thậm chí đi nhậu thâu đêm mặc vợ đau bụng. Tôi gọi thế nào anh cũng không nghe máy. Tôi nhắn tin nói anh thì anh bảo tôi lắm mồm. Chết lặng vì chồng, tôi đành chấp nhận một mình đi khám thai. Khi tôi sinh con, anh chỉ ngó vào được vài tiếng rồi lại mặc kệ tôi những ngày tháng đó chăm con một mình. Bà ngoại lên chăm, anh lại đi nhậu, giao mọi việc cho bà. Tôi nhìn mẹ khóc mà cũng rơi nước mắt, thật hối hận vì ngày trước đã không nghe lời mẹ.
Nghe lời chị mà thấy chua chát trong lòng. Giờ tôi chỉ biết ôm con mà khóc. Hối hận vì làm việc vô đạo đức rồi bị trả giá. (ảnh minh họa)
Anh không ngó ngàng gì mẹ con tôi cũng không quan tâm con có khỏe không, có lớn không, có chịu bú mẹ không. Tôi kêu không có sữa (có lẽ là do tôi trầm cảm và suy nghĩ quá nhiều), anh lại bảo tôi là &'không có thì là không có, lèo nhèo gì', nghe thật buồn lòng. Người đàn ông mới có con mà không biết làm bố, làm chồng thì còn xứng đáng được tôi yêu thương, quan tâm không? Đã bỏ vợ lấy người mới mà anh không biết trân trọng hạnh phúc hiện tại, thật là một kẻ không ra gì. Anh còn định sống như vậy đến bao giờ, định để con không nhận bố, vợ không nhận chồng hay sao? Anh định để mình thành kẻ cô đơn, không vợ không con hay sao?
Giờ đây, tôi vô cùng ân hận vì đã cướp chồng của chị. Tôi gọi cho chị, một giọng ăn năn và hối hận. Tôi bảo chị, &'em xin lỗi, em thật sự vô cùng ân hận vì đã làm chuyện vô đạo đức này. Bây giờ thì em thấm rồi chị ạ. Em sẽ ly hôn, chị có về với anh ấy?'. Chị bảo &'thật tội nghiệp cho cô, nhưng mà tôi không có ý định quay lại với kẻ ruồng bỏ mình. Vả lại, anh ta đâu tử tế gì để cho hai người đàn bà phải đau khổ. Thôi, cô đã chịu trả giá rồi thì cố mà sống cho tốt. Tùy cô chọn lựa'.
Nghe lời chị mà thấy chua chát trong lòng. Giờ tôi chỉ biết ôm con mà khóc. Hối hận vì làm việc vô đạo đức rồi bị trả giá. Tại sao ngày ấy tôi lại tin lời anh, lấy anh, chà đạp lên hạnh phúc, tổ ấm của người khác. Chị nói không sai, con tôi sẽ phải xấu hổ vì mẹ nó, nếu con biết sự thật tôi đi cướp chồng của người ta. Tôi thấy ghê tởm chính bản thân mình. Và giờ đây, tôi đang phải đối diện với chuỗi ngày khổ sở. Không lẽ bỏ chồng và làm mẹ đơn thân?
Đúng là, những thứ cướp được sẽ chẳng bao giờ bền lâu, vì đó vốn không phải là thứ thuộc về mình...
Theo Phununews
Căm giận vì chồng cũ cưới người tôi không thể đội trời chung Cứ nghĩ con đang ở cạnh vợ mới của anh, là kẻ thù của tôi, người đã lợi dụng lúc gia đình tôi mâu thuẫn để nhảy vào là tôi muốn phát điên. Nhiều đêm tôi định viết câu chuyện của mình lên để xin ý kiến của anh/chị và các bạn. Tuy nhiên tôi vẫn mong con được gần gũi bố như...