Lận đận với “tình một đêm”
Ngày trước, tôi cũng có một tình yêu đẹp và có niềm tin tuyệt đối vào người mình yêu. Khi đó, tôi không nghĩ có ngày mình lại bị vướng vào những mối “tình một đêm” ngang trái như bây giờ…
Tôi quen anh từ năm ba đại học, có bao nhiêu tin yêu và mơ ước về hạnh phúc, tôi đều đặt hết vào anh. Nhưng cũng như hầu hết tình đầu của bao người, tôi và anh chia tay, có điều, mối tình đầu của người ta đẹp trong dang dở, còn tôi phải lầm lũi bước một mình trong uất nghẹn. Anh bỏ mặc tôi bơ vơ giữa đời và ngang nhiên bước qua trái tim tan nát của tôi để cưới một cô gái khác, xinh đẹp và giàu có hơn.
Từ đó, tôi không còn tin vào tình yêu, cũng không tin là có ngày nào đó tôi lại có thể yêu thương và tin tưởng một người như đã từng với anh. Ngày đi làm, tối gặp gỡ bạn bè cà phê, nhậu nhẹt, vài tháng lại tụ tập đi chơi xa đổi gió, cuộc sống của tôi cứ trôi qua như thế. Tôi lao vào những cuộc chơi trong sự cô đơn cùng cực, để rồi lầm lạc.
Ngày đi làm, tối gặp gỡ bạn bè cà phê, nhậu nhẹt, vài tháng lại tụ tập đi chơi xa đổi gió, cuộc sống của tôi cứ trôi qua như thế. Tôi lao vào những cuộc chơi trong sự cô đơn cùng cực, để rồi lầm lạc. (ảnh minh họa)
Sau một bữa nhậu mừng sinh nhật người bạn thân, tôi say bí tỉ đến mức không về nhà nổi. Bạn tôi nhờ một anh bạn đưa tôi về giúp. Ngồi trên xe anh đó trong cơn say, tôi tưởng như mình tỉnh táo lắm, ngả đầu vào tấm lưng rộng của anh, một người hoàn toàn xa lạ, bỗng dưng tôi có cảm giác bình yên lạ. Tôi choàng tay ra ôm anh chặt khư và… ói. Anh hốt hoảng dừng xe, đỡ lấy tôi, và sau đó đưa tôi vào một nhà nghỉ gần đó. Anh đỡ tôi lên giường và ra về, nhưng tôi kéo anh lại. Đến bây giờ tôi cũng không thể giải thích được cảm xúc của mình lúc đó. Tôi thấy trống rỗng, sợ hãi như đang ở trong một hố sâu nào đó, tôi cần có một người ở bên cạnh ngay lúc đó, dù ngày mai có thế nào đi nữa. Anh đã ở lại, và chúng tôi đi vào nhau trọn vẹn, trong cơn say rượu, và trong nỗi cô đơn hoảng loạn.
Sáng ra, anh nói lời xin lỗi, anh đã có người yêu và chuẩn bị làm đám cưới, anh nói tối qua anh cũng say nên không kềm chế được mình. Tôi không trách, vì đúng ra tôi mới là người lôi cuốn anh vào trò chơi tình ái, hơn nữa, anh đã thẳng thắn nói thật với tôi. Và chúng tôi ngấm ngầm hứa với nhau sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra. Cũng từ đó, chúng tôi không gặp lại nhau nữa.
Qua mối “tình một đêm” ngắn ngủi đó, tôi chợt nhận ra là mình cô đơn và đáng thương đến nhường nào. Đã gần 4 năm qua tôi không còn biết đến cảm xúc yêu đương. Giờ đây tôi cần có một bờ vai để nương tựa, một người để chia sẻ yêu thương, một người đàn ông để gọi là chồng. Và tôi bắt đầu mơ ước một cách nghiêm túc về một gia đình hạnh phúc.
Video đang HOT
Tôi biết Tân cũng qua những người bạn. Anh sở hữu một gương mặt dễ nhìn, cao ráo, phong độ. Thêm vào đó, anh hát hay và không nói quá nhiều, nhưng cứ mỗi lần mở miệng thì câu nào ra câu nấy, nghe rất sướng tai. Tôi nhanh chóng bị chinh phục bởi người đàn ông đó, chỉ sau vài lần gặp mặt. Với Tân, tôi nghĩ đến chuyện nghiêm túc về sau, chứ không hề có ý bông đùa hay chỉ đơn giản là thích vì dáng vẻ đẹp trai của anh. Lần thứ hai gặp mặt Tân đã nắm tay tôi, tôi thấy ấm áp biết bao nhiêu và tưởng như tim mình đang lọt thỏm vào tay anh… Lần thứ ba gặp nhau, anh đưa tôi đi dự đám cưới của một người bạn chung của cả hai đứa.
Tôi biết Tân cũng qua những người bạn. Anh sở hữu một gương mặt dễ nhìn, cao ráo, phong độ. (ảnh minh họa)
Nhóm chúng tôi lại đi hát karaoke tăng hai, và sau đó là đi bar tăng ba. Tôi ngỏ ý ra về từ sớm nhưng anh choàng vai tôi nhẹ nhàng bảo: “Có anh đây mà, em yên tâm, lâu lâu mới đi với bạn bè một lần, em hãy chơi cho thoải mái”. Giọng nói ngọt ngào ấy đã kéo tôi ở lại, tôi say mê nghe Tân hát, tôi lại biết thẹn thò với cái nắm tay, cái tựa vai nửa vô tình nửa cố ý của anh. Và hơn hai giờ sáng từ quán bar trở về, tôi lại run rẩy sà vào lòng anh trong niềm tin tưởng rằng tôi đã tìm được người đàn ông của mình niềm mơ ước về hạnh phúc trọn vẹn.
Sau cũng sau đêm ấy, Tân không còn vồn vã và nhiệt tình với tôi nữa. Khi tôi nhắn tin, anh chỉ trả lời ngắn cũn cỡn cho qua chuyện, có khi hôm sau mới trả lời tin nhắn. Tôi gọi điện, có khi anh bắt máy, có khi không. Tôi nói muốn gặp, anh than dạo này đang nhiều việc…
Tôi lại bị lừa dối. Tôi nhận ra sự ngốc nghếch của mình nhưng đã muộn. Đau đớn nhất là tôi đã bị anh lừa đúng vào lúc tôi đang cố gắng hết sức mình để xây đắp và tin tưởng vào cái gọi là tình yêu, là hạnh phúc. Nên nỗi đau càng to lớn gấp nhiều lần.
Một mối tình đầu bi ai và hai lần “tình một đêm” bồng bột, liệu tôi còn có thể yêu một ai đó nữa không? Giả sử có một người đến với tôi và yêu tôi thực sự, thì tôi có còn xứng đáng với tình yêu đó nữa không? Thực sự, tôi đang rất mệt mỏi và mất phương hướng.
Theo VNE
Dại dột phút hận tình, trở thành người "có H."
Với tôi, việc người yêu mình đột nhiên nói lời chia tay và kết hôn với một cô gái khác giàu có hơn, xinh đẹp hơn là một cú sốc quá lớn. Tôi đã chửi bới, thóa mạ anh, thậm chí, khóc lóc và cầu xin nhưng anh vẫn không từ bỏ ý định.
Tuyệt vọng, tôi chạy như bay ra đường, người yêu tôi chạy với theo nhưng không kịp. Khi nhìn thấy 20 cuộc gọi nhỡ trong điện thoại di động, tôi đã mỉm cười đắc thắng. Tôi biết trong thâm tâm, anh vẫn còn yêu tôi. Nhưng vì cô gái kia quá đẹp và giàu có, anh bỏ rơi tôi không thương tiếc. Ý muốn phải dằn vặt bản thân để cho anh hối hận trỗi dậy mãnh liệt hơn bao giờ hết, tôi tấp ngay vào một quán bar ở cuối phố.
Không khí náo nhiệt của vũ trường vẫn không làm tôi vui lên tí nào. Tôi ngồi một mình ở quầy bar, uống hết ly rượu này đến ly rượu khác. Đến ly thứ 6 thì có một gã trạc 30 tuổi đến ngồi cùng. Sau một vài câu hỏi xã giao, gã đưa tôi ra khỏi quán bar ồn ào đó. Khi ấy, tôi đã khá say, nhưng vẫn nhớ rõ mồn một là mình vào taxi và đến khách sạn cùng gã.
Sau đêm đó, tôi tưởng mình đã vượt qua mọi chuyện. Nhưng không phải thế! Tôi vẫn cảm thấy nỗi đau bị phụ tình gặm nhấm mình từng giây từng phút. Và tôi chỉ muốn được ngủ một giấc thật dài để quên hết tất cả.
Tôi nhắn tin cho anh, nói với anh là tôi đã ngủ với một người đàn ông xa lạ, anh cứ việc đi lấy vợ và không cần phải lo lắng gì cho tôi nữa, tôi đã quên hết tất cả rồi. Tôi đợi mãi nhưng vẫn không thấy tin nhắn trả lời của anh. Một tháng sau, tôi chứng kiến anh cười viên mãn trong một đám cưới linh đình.
Đến nước này, tôi đã hoàn toàn hết hy vọng vào việc anh sẽ quay lại với tôi. Tôi chuyển đến một thành phố khác, xin một công việc khác và bắt đầu sống một cuộc sống khác. Lúc ấy, tôi vẫn còn rất buồn, nhưng không hiểu sao, nỗi buồn ấy lại biến thành động lực, giúp tôi hoàn thành được nhiều việc. Và thực sự, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ có một khởi đầu mới, sẽ làm cho anh hối hận vì đã dám bỏ rơi một cô gái tốt như tôi.
Một năm trôi qua, tôi gặp và quen một người đàn ông khác tên là M., M. đối xử rất tốt với tôi và giúp tôi khá nhiều chuyện. Đến lúc này, tôi cũng đã nguôi ngoai chuyện cũ và có ý định yêu đương trở lại. Thế nên, khi M. ngỏ lời yêu, tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Sáu tháng sau, chúng tôi quyết định sẽ đi đến hôn nhân. Nhưng đến lần thứ hai, tôi vẫn không thể chạm tay vào hạnh phúc. Trong một lần đi khám sức khỏe tổng quát trước khi kết hôn, tôi phát hiện ra mình bị nhiễm AIDS.
Cầm tờ xét nghiệm trên tay, tôi không thể tin nổi đây lại là sự thật. Tôi đã khóc rất nhiều và yêu cầu các bác sỹ kiểm tra lại. Nhưng đó không phải là một cơn mơ. Những gì tôi đang phải đối mặt đều là sự thật. Vị bác sỹ tỏ vẻ thông cảm, hỏi tôi gần đây có tiêm chích hay sử dụng ma túy gì không? Có quan hệ tình dục mà không dùng biện pháp an toàn không? Và còn nhiều điều khác nữa... nhưng tôi chỉ lắc đầu như một cái máy. Sự thật này quá phũ phàng đối với tôi.
Khi đã trấn tĩnh lại, tôi mới thấy giật mình. Nguy cơ nhiễm bệnh duy nhất chỉ có thể là cái đêm tôi ngủ với người đàn ông lạ mặt ấy. Bởi tôi nhớ mang máng là mình đã không còn đủ tỉnh táo để yêu cầu gã đó dùng bao cao su. Càng nghĩ, tôi càng thấy chắc chắn. Và càng chắc chắn bao nhiêu, tôi lại càng đau khổ bấy nhiêu, bởi chỉ trong một giây phút nông nổi, tôi đã tự hủy hoại đời mình.
Tôi hủy đám cưới không một lời giải thích. Sau khi đã trốn đi một nơi thật xa, tôi nhắn tin cho cả hai người đàn ông tôi đã từng yêu, bảo họ đi làm các xét nghiệm cần thiết. Thực ra, tôi linh cảm họ sẽ khó có thể mắc bệnh, nhưng dù sao, tôi cũng phải chắc chắn được điều này. M. hiểu tất cả, đòi tôi trở về để nói chuyện. Còn anh, người đàn ông tôi đã từng yêu tha thiết đến nỗi phải hành động dại dột lại thốt lên: "Ơn trời! May mà anh vẫn có kết quả âm tính".
Với tôi, sự vô tâm của người đàn ông đó không thể làm tôi buồn thêm, bởi nỗi tuyệt vọng trong tôi giờ đã đạt đến điểm cùng cực. Tôi giam mình trong phòng, không ăn uống, chỉ khóc và khóc. Giờ đây, tương lai dường như đã khép chặt lại đối với tôi.
Giá như tôi có thể quay ngược lại thời gian, tôi sẽ không hành động ngu ngốc và thiếu thận trọng như thế nữa. Nhưng, đã quá muộn.
Theo Phụ nữ
Anh sẽ yêu em, khi em biết yêu bản thân mình! Em nói "em yêu anh nhiều hơn chính bản thân mình". Anh cảm động nhưng anh không cần thế. Anh sẽ yêu em nếu em biết yêu bản thân mình nhiều hơn. Anh còn nhớ anh bị em chinh phục bởi chính sự mạnh mẽ và can trường trong con người em. Em là cô gái gặp nhiều thiệt thòi trong cuộc sống....