Làm ‘vợ hờ’ của tình cũ suốt 10 năm
16 tuổi, tôi đã biết chơi ‘trò người lớn’ với anh. Tôi nghiện sex nên học hành ngày càng sa sút.
ảnh minh họa
17 tuổi, sau một năm quan hệ thì anh theo gia đình đi nơi khác. tôi buồn, nhớ anh nhưng tôi lao vào các mối tình khác. Tôi đã phải trả giá. 21 tuổi, tôi có thai nên phải lấy chồng, bắt đầu cuộc sống hôn nhân không tình yêu ở lứa tuổi non nớt chỉ vì muốn vứt bỏ đi vết thương tình cũ không trọn vẹn với anh.
Tôi chấp nhận cuộc sống hôn nhân để chôn vùi tất cả nhưng chuyện vợ chồng cũng chỉ kéo dài 7 năm do chẳng có tình yêu, bất đồng quan điểm. Tôi bị chồng và nhà chồng xem thường, đối xử không tốt. Chuyện gì đến cũng đã đến. Tôi ly hôn, ôm con về với gia đình. 28 tuổi, một đời chồng, hai đứa con và bao vất vả, buồn tủi. Sau khi ly hôn, nhiều người đàn ông đến với tôi nhưng cũng không thể có hạnh phúc.
Rồi người yêu cũ quay lại tìm tôi. Anh và tôi lén lút quan hệ với nhau, dù lúc đó anh đã có vợ con đàng hoàng. Cả hai lao vào nhau như con thiêu thân, không nghĩ đến ngày mai. Tôi cần người chia sẻ nên chấp nhận làm “vợ hờ” của anh hơn 10 năm với sự giúp sức che đậy của mấy đứa em gái anh. Cứ vậy, anh sống chơi vơi trong tình yêu của tôi, chẳng lo lắng kinh tế cho gia đình. Anh cứ tiết kiệm được ít tiền là lại tìm cách dối vợ con đến với tôi, ăn tiêu phung phí cho cuộc tình vụng trộm.
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Vợ anh biết chuyện mà không nói được chồng nên buồn bã rồi sinh bệnh, qua đời. Giờ vợ anh không còn, tôi có thể ngang nhiên quan hệ với anh nhưng trở ngại là trước đây anh chẳng lo cho kinh tế gia đình nên vẫn sống nhờ nhà vợ. Tài sản của anh cũng không có gì, giờ lấy tôi thì phải mua nhà riêng để ở.
Tôi đã có ý bán nhà để vào với anh nhưng bán nhà đâu phải ngày một ngày hai mà được. Bán nhà thì phải chia cho con nữa. Giờ tôi đâu thể ôm hết để đi theo tiếng gọi tình yêu của riêng mình được. Hơn nữa, bắt tay xây dựng lại cuộc sống mới khi tuổi chẳng còn trẻ trung gì cũng khó khăn lắm.
Video đang HOT
Điều tôi rất sợ là khi con anh biết anh đã lừa dối mẹ nó bao năm để quan hệ với tôi, làm mẹ mất sớm thì liệu nó có chấp nhận tôi không? Hay nó sẽ xem thường tôi? Tôi sẽ phải đối diện với điều đó khi về làm dì của con anh.
Tôi cũng sợ tính lãng tử của anh lắm. Tuy anh nói yêu tôi nhưng vì tôi ở xa nên anh vẫn quen với nhiều phụ nữ khác. Liệu tôi có phải là người đàn bà cuối cùng của đời anh không? Khi yêu thì vậy, về sống với nhau được một thời gian, anh có lặp lại như những gì trước đây không? Liệu tôi có mắc sai lầm lần nữa không khi theo anh vào sống nơi đất khách quê người?
Theo VNE
"Yêu" tôi vì thương hại
26 tuổi, trải qua 4 cuộc tình và một đời chồng, tôi vẫn chưa tìm thấy hạnh phúc thực sự.
Năm 19 tuổi, tôi đã yêu một người, đó là mối tình đầu trong sáng và đầy lãng mạn. Tuy nhiên, khi đó tôi cũng chưa thực sự nghĩ đến chuyện tiến xa hơn với anh vì anh còn phải vào Sài Gòn học đại học, còn tôi vẫn là cô nữ sinh lớp 12.
Trong suốt một năm đó, chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm yêu thương ngọt ngào. Và ngày tôi vào Sài Gòn để chuẩn bị cho kỳ thi đại học, anh đã ra tận bến xe đón tôi, lo cho tôi từng bữa cơm, giấc ngủ, đèo tôi đi mỗi buổi đến phòng thi.
Những con đường ấy, những hình ảnh về anh tôi vẫn còn nhớ mãi. Anh là tình yêu đầu đời của tôi và tôi cũng đã dành trọn tình yêu của mình cho anh ấy.
Nhưng thời gian sau đó, không biết vì lý do gì hay vì anh đã có người con gái khác mà phụ tình tôi. Khi đó, trái tim tôi như chết lặng... Mối tình đầu tan vỡ, tôi đã khóc rất nhiều... đó là những giọt nước mắt đầu tiên tôi khóc vì người tôi yêu thật sự.
Tôi đã tự nhủ với lòng mình sẽ không bao giờ yêu ai nữa... cho đến một ngày, tôi gặp một người con trai khác. Anh rất yêu tôi, chăm sóc, lo lắng cho tôi rất ân cần. Bố mẹ anh cũng rất mến tôi nên mong muốn hai đứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình về sau.
Nhưng nào đâu ngờ được, noel năm đó, anh mời tôi lên nhà anh chơi để cùng chung vui với gia đình. Thế nhưng, anh lại tranh thủ trốn tôi để đi hẹn hò với người con gái khác. Cũng thật tình cờ khi đi qua bờ hồ, tôi đã bắt gặp anh và cô ta đang chuyện trò thân mật tại một quán cà phê. Tôi đã rất bình tĩnh và thản nhiên xử trí mọi việc xong xuôi ngay lúc đó. Và đấy cũng là lần thứ hai, tôi bị người yêu phụ tình, phản bội.
Sau những nỗi đau đó, tôi đã rơi vào tuyệt vọng, chán nản. Tôi chẳng còn hy vọng vào cái gọi là tình yêu nữa... chỉ mong gượng dậy để sống tốt hơn với cuộc sống của mình.
Tôi đã sẵn sàng để đón nhận tình yêu của anh ấy dành cho mình (Ảnh minh họa)
Sau một thời gian dài nghỉ ngơi, cho đến một ngày tôi quay vào Sài Gòn để đi làm thì cũng trên chuyến xe đó, tôi bất ngờ gặp lại anh - người bạn cũ từ thời cấp hai của mình. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều, chia sẻ với nhau rất nhiều về cuộc sống, công việc.
Nhờ có anh bên cạnh mà tôi cũng đã dần quen với lối sống của đất thành thị phồn hoa này.Thời gian trôi qua, tôi đã cảm nhận được tình cảm của anh dành cho mình... và tôi cũng đã sẵn sàng đón nhận những tình cảm ấy.
Anh yêu tôi, luôn mang đến cho tôi những niềm vui, hạnh phúc bất ngờ nhưng anh không bao giờ hứa sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình với tôi. Chính vì thế nên tôi cứ để cuộc tình đó dần trôi qua theo thời gian...
Rồi một ngày tôi quay về Hà Nội để bắt đầu công việc mới thì anh vẫn còn ở trong Sài Gòn. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau, dành cho nhau những tình cảm mặn nồng... nhưng anh không hứa hẹn với tôi bất cứ điều gì khiến tôi không dám tin vào cuộc tình ấy. Chính vì điều đó nên thời gian xa cách, tôi cũng bắt đầu "cách lòng" với anh.
Khi thấy tôi đã nhiều tuổi, bố mẹ bắt ép tôi lấy một chàng trai bố mẹ đã ưng từ trước. Nghĩ mình không còn sự lựa chọn nào khác, tôi cũng đành nhắm mắt kết hôn với anh ấy.
Vậy là tôi và người ấy chia tay nhau, không một lời nói, không một cú điện thoại, cũng chẳng cần một lý do. Tôi biết người ấy đau đớn lắm nhưng tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Chỉ mong rằng người ấy sẽ hiểu và tha thứ cho sự ích kỷ của tôi.
Nhưng tôi nào đâu ngờ được, sự lựa chọn của tôi đã không có được kết quả như tôi mong muốn. Tôi đã cố vun vén cho mái ấm hạnh phúc gia đình mình nhưng càng cố gắng bao nhiêu, tôi lại càng bị tổn thương bấy nhiêu. Chỉ hơn nửa năm cưới nhau, tôi đớn đau khi biết chồng mình ngoại tình. Vậy là bao nhiêu sự hy sinh của tôi, bao nhiêu niềm hy vọng vào anh, cuối cùng, tôi nhận về cho mình nỗi đau đớn khôn nguôi...
Khi không thể chịu đựng được nữa, anh đã chấp nhận ly hôn để trả tự do cho nhau. Những ngày tháng sống một mình trong nỗi cô đơn, buồn tủi đó, tôi cứ nghĩ rằng, mình không thể nào đủ bản lĩnh để vượt qua nỗi đau này. Nhưng cuộc sống đã có những điều không thể nào lường trước được...
Trong những ngày tháng buồn tủi ấy thì tôi đã gặp lại anh - người bạn từ thuở cấp 3 của mình. Anh lại đến bên tôi, an ủi, lo lắng, quan tâm cho tôi rất chân thành. Anh khiến tôi thực sự rung động và cảm nhận được tình yêu thương thật sự.
Sau những cuộc hẹn hò, chia sẻ, tôi và người ấy đã tan chảy vào nhau, cùng tận hưởng niềm hạnh phúc, thăng hoa. Tôi đã ngỡ rằng, cuối cùng mình cũng đã tìm thấy được niềm hạnh phúc thật sự bên người đàn ông tôi yêu... nhưng nào đâu ngờ được, những cử chỉ quan tâm ân cần đó, những cuộc yêu đương mãnh liệt anh dành cho tôi chỉ là sự thương hại.
Dẫu biết rằng, anh đến với tôi không chân thành nhưng tôi vẫn không có một lời trách cứ anh. Vì tôi hiểu, những gì tôi phải chịu tổn thương ngày hôm nay cũng không bằng những đau khổ, dằn vặt anh đã phải chịu đựng trong thời gian tôi bỏ anh đi lấy chồng.
Tôi - người đàn bà 26 tuổi, đã qua 4 cuộc tình và một đời chồng nhưng đến bây giờ, tôi vẫn chưa tìm được tình yêu thực sự của đời mình. Trong suốt những năm tháng đó, điều tôi nhận lại được chỉ là sự tổn thương, đau khổ từ những người đàn ông tôi thương...
Theo VNE
Sự ngọt ngào giết chết anh Em đâu biết sự ngọt ngào của em đang xé lòng anh ra thành những mảnh vụn? Người ta nói trong tình yêu hợp rồi tan cũng là lẽ bình thường, yêu rồi không yêu nữa cũng chẳng xa lạ gì với ai. Không ít người yêu một lần rồi bên nhau cả đời nhưng còn biết bao nhiêu người tìm hết mảnh...