Làm việc trong ngành game Việt sướng hay khổ?
“Chơi game rồi được làm game”, đó là mơ ước của rất nhiều bạn trẻ Việt ngày nay, nhất là khi ngành công nghiệp GO phát triển kéo theo hàng loạt doanh nghiệp mới ra đời và hàng chục nghìn lao động hằng ngày cống hiến sức mình cho nó. Giờ đây, quan niệm về công việc liên quan tới trò chơi đã ít bị coi như trò đùa như cách đây gần chục năm (dẫu vẫn còn nhiều hiểu biết chưa đúng đắn), vì thế nghề này lại càng thu hút gamer hơn.
Tuy nhiên ngoài một số suy nghĩ có phần chung chung như “làm game thì được chơi game thoải mái” ra thì hầu hết mọi người vẫn còn khá mơ hồ về ngành nghề này. Hãy cùng tìm hiểu một số khía cạnh của nó để xem làm việc trong ngành game Việt sướng hay khổ.
Chơi game giỏi không có nghĩa là làm game tốt
Đây là sự thật đầu tiên, nhiều người tưởng rằng cứ chơi game giỏi thì sẽ dễ dàng đảm trách công việc tốt tại các NPH. Tuy nhiên đối với nhà tuyển dụng, họ chỉ coi đây là một lợi thế nho nhỏ mà thôi, trên thực tế đã có không ít gamer rất “pro”, thậm chí quen cả BQT và được giới thiệu vào làm việc nhưng chỉ 1, 2 tháng là bật bãi.
Nguyên nhân là do họ chơi game giỏi nhưng thích nghi quá kém với các công tác liên quan tới kỹ thuật, nếu làm trong bộ phận GM mà chỉ biết cắm đầu vào cày kéo, không biết nhận định xem xu hướng game thủ đang thích gì, đang bức xúc gì hoặc món đồ nào cần chỉnh sửa… thì coi như vô dụng. Đó là chưa kể cần có khả năng chịu đựng áp lực, làm đêm làm hôm, không được nghỉ Tết, thường xuyên trực vào chủ nhật…
Còn nếu may mắn được apply vào team truyền thông mà không có khả năng viết lách, ngoại giao (điều khá xa xỉ đối với phần đông gamer), không biết tính toán chi li kế hoạch chạy PR thì chẳng chóng thì chày cũng phải ra đi.
Thực tế đã chứng kiến nhiều người làm tới chức vị cao như phụ trách toàn team PR game mà trước đó hầu như không biết tý gì về hình thức giải trí này, đơn giản vì họ thích nghi rất tốt.
Lương khá chênh lệch, thưởng cao
Vì là ngành nghề mới và các NPH cũng là dạng công ty tư nhân là chính nên cách phân bổ mức lương cho nhân viên cũng khác với thông thường, sẽ có sự cách biệt rất lớn giữa một người làm GM hoặc nhân viên PR thông thường với trưởng phòng (có thể lên tới hàng chục triệu VNĐ).
Video đang HOT
Tính trung bình mức lương của một nhân viên mới vào làm tại NPH có thể giao động từ 3 triệu ~ 5 triệu VNĐ/tháng tùy thuộc vào chứng chỉ, nếu có chứng chỉ tốt nghiệp đại học thì đa phần lương đều từ 5 triệu trở lên. Sau từ 6 tháng tới 1 năm (thường thì 6 tháng) sẽ có đợt tăng lương hoặc thưởng tùy theo chất lượng công việc.
Theo một số thông tin riêng, hiện tại lượng một GM trung bình vào khoảng 4 ~ 5 triệu VNĐ/tháng, phụ trách PR giao động từ 7 ~ 10 triệu VNĐ. Riêng bộ phận phát triển game (tại VNG hoặc VTC) thì đãi ngộ cao hơn một chút, các lập trình viên cứng cáp nhận lương 500 ~ 700 USD/tháng là chuyện bình thường.
Thoải mái, nhưng trong giới hạn
Một điều không thể phủ nhận là làm việc tại ngành game có sự thoải mái kha khá, đơn giản vì tại đây chủ yếu tập trung các bạn trẻ (rất hiếm người trên 40 t.uổi, chủ yếu là các “sếp” lớn, còn lại từ 20 ~ 27 thì rất nhiều).
Hơn nữa, các “sếp” cũng là người có tư duy theo kiểu mới, ít dập khuôn nguyên tắc theo lối xưa cũ, đ.ánh giá công việc theo kết quả là chính chứ không chú ý những vấn đề tiểu tiết. Ngay cả nếu đang làm việc mà cần xuống căn tin uống cafe hoặc ăn sáng cũng không cần khai báo quá tỷ mỉ.
Riêng chuyện chơi game, nhiều người tưởng rằng làm trong NPH game thì chơi thoải mái nhưng không phải, trừ các bộ phận GM ra thì hầu hết đều được khuyến cáo chỉ nên chơi game trong giờ nghỉ, còn lại cần tập trung cho công việc (dĩ nhiên các webgame hoặc facebook thì không bị giới hạn).
Đặc biệt, tại một số bộ phận thì tính bảo mật lại rất cao, đơn cử như khu phát triển game của VNG (Game studio south), khách ra vào đều phải có thẻ riêng biệt và được yêu cầu không quay phim, chụp ảnh nếu không có phép, các nhân viên cũng được căn dặn đừng công bố thông tin ra bên ngoài.
Vẫn là sự lựa chọn tốt cho giới trẻ
Dẫu có thể có nhiều người chê bai, nhưng công việc trong ngành game là sự lựa chọn rất tốt cho giới trẻ, những người giàu hoài bão và có chí tiến thủ cao. Đơn giản vì ngành này không quan trọng bạn “có quen biết” hay thuộc diện “C-O-C-C” mà vẫn có thể từ một nhân viên quèn trở thành sếp, thực tế từng chứng kiến không ít trường hợp như vậy.
Thứ hai, đây là ngành nghề gắn liền với công nghệ mới, lĩnh vực mà các sinh viên mới ra trường rất thích thú. Họ được tạo điều kiện 100% để ứng dụng nó trong công việc và nếu ứng dụng tốt, sẽ có thưởng cao.
Riêng vấn đề lương lậu, có thể ban đầu chưa cao bằng các ngành như Ngân hàng, Dầu khí, Viễn thông, nhưng nó cũng không đến nỗi nào so với mặt bằng chung của xã hội. Quan trọng là nó được đ.ánh giá theo đúng năng lực của người làm việc.
Trong khuôn khổ 1 bài viết, khó có thể nói hết được đầy đủ mọi mặt về nghề “làm game”, nhưng hi vọng qua đây góp chút kiến thức nào đó để những bạn đang có ước muốn trải nghiệm trong tương lai được biết và yên tâm phần nào rằng đây là công việc đầy hứa hẹn trong tương lai.
Theo Game Thủ
Chông chênh khi cuộc sống vợ chồng chênh lệch
Mình chưa bao giờ ân hận vì lấy anh nhưng cảm giác chông chênh luôn hiện diện trong cuộc hôn nhân chênh lệch của mình. Vợ chồng chênh nhau như đôi đũa lệch, phải cố gắng lắm mới cùng đồng hành hết một bữa ăn.
Mình kết hôn đã được 2 năm nay rồi, bạn bè và người thân cũng hay thắc mắc mãi vì sao chúng mình chưa có em bé dù cuộc sống vật chất của 2 vợ chồng mình rất đầy đủ. Vợ chồng mình là điển hình của cuộc hôn nhân chênh lệch, không những chỉ về trình độ học vấn mà còn về t.uổi tác nữa. Tụi mình đến với nhau bằng tình yêu chân thành, vượt qua mọi rào cản thử thách rồi mới kết hôn nhưng trong cuộc sống vợ chồng lại không tránh khỏi những mâu thuẫn, bởi vậy mới biết tình yêu và hôn nhân là 2 phạm trù không thể so sánh hoàn toàn giống nhau.
Mình kết hôn từ năm 22 t.uổi, còn chồng mình chỉ mới 20 t.uổi mà thôi. Cả ba và mẹ mình đều là giáo viên cho nên cuộc sống của gia đình mình rất nề nếp. Mình được sự dạy dỗ chu đáo cẩn thận của ba mẹ nên trong mắt mọi người mình là cô gái ngoan hiền và hòa nhã. Mình nghĩ trong cuộc đời mình lần duy nhất mình làm cho ba mẹ và mọi người thất vọng là mình đã yêu anh.
Anh thua mình 2 t.uổi, nghỉ học từ rất sớm vì gia đình giàu có nên anh đã sớm ra đời ăn chơi và tiêu t.iền không tiếc. Mình quen anh từ năm mình học 12, em gái của anh học thêm ở nhà mình, ban đầu nhìn vẻ bên ngoài của anh mình không tin rằng anh thua mình những 2 t.uổi. Dù anh theo đuổi mình 1 thời gian rất dài và mình cũng rất mến anh vì tuy không ăn học đàng hoàng nhưng cư xử với mình rất tử tế và hóm hỉnh thì mình vẫn phải suy nghĩ rất lâu mới dám nhận lời yêu anh. Nếu nói cuộc sống của mình chỉ là 1 màu trắng thuần khiết thì thế giới của anh lại chỉ toàn màu đen của những đêm vui chơi thâu đêm suốt sáng, với những thứ tiêu khiển c.hết người, thậm chí bạn bè anh cũng chỉ toàn giang hồ.
Yêu anh là lần đầu tiên mình cãi lại lời ba mẹ, mình đấu tranh cho tình yêu của mình và anh, thậm chí mình cố gắng hết sức để cho ba mẹ mình chấp nhận anh và anh từ khi yêu mình cũng thay đổi rất nhiều, tuy anh đã không còn đi chơi và giao du với những thành phần giang hồ nữa nhưng cũng chỉ là hạn chế vì cuộc sống của anh trước giờ là vậy. Mình muốn anh tiếp tục học hành nhưng anh cũng đã thử và anh xin lỗi mình vì anh làm không được, anh đã sớm mất căn bản từ lâu.
Sau 4 năm trời yêu nhau mình đã tốt nghiệp đại học, còn anh cũng đã làm chủ quán Bar do gia đình anh mở. Anh xin cưới mình, ba mẹ mình rất buồn lòng, nhìn thấy những giọt nước mặt của mẹ mà lòng mình quặn thắt nhưng thật tâm mình yêu anh nhiều lắm. Mình luôn tin anh có thể đem lại hạnh phúc cho mình và anh đã làm mọi cách để thuyệt phục ba mẹ mình.
Trước sự cố gắng của anh và mình cuối cùng tụi mình cũng đi đến 1 đám cưới long trọng, có thể nói nhất nhì thành phố mình đang ở. Ba mẹ chồng rất yêu thương và cảm thấy hài lòng khi anh lấy được mình. Sau khi kết hôn mình đi làm ở Bưu điện còn anh thì vẫn tiếp tục kinh doanh quán Bar. Anh và mình như mặt trời và mặt trăng, người này lặn thì người kia mọc, khi mình bắt đầu công việc 1 ngày mới là lúc anh còn chìm sâu trong giấc ngủ, còn khi mình đi ngủ mới là lúc anh bắt đầu cuộc sống về đêm. Tụi mình chỉ có thời gian buổi tối ăn cơm cùng nhau mà thôi, thời gian trò chuyện là rất ít.
Chỉ có thứ 7 và chủ nhật anh và mình mới dành trọn thời gian cho nhau. Đồng nghiệp ai cũng ngưỡng mộ mình vì quần áo hàng hiệu, trang sức đắt t.iền, đi làm có xe hơi đưa đón nhưng rồi khi biết anh là chồng mình thì mọi người dường như có vẻ dè dặt trong cách nói chuyện với mình vì thành phố này nhỏ bé lắm, ai cũng biết anh bị xem là thành phần giang hồ. Trong các cuộc hội họp của công ty mình rủ anh đi cùng thì anh lại chẳng thể hòa nhập trong các câu chuyện vì thế giới của anh và bọn mình hoàn toàn khác nhau.
Tuy anh chưa bao giờ tỏ ra khó chịu nhưng mình biết trong lòng anh không vui vì thế mình không rủ anh đi cùng nữa. Còn bạn bè anh thì mình lại càng không thể hòa nhập, chỉ riêng nhìn họ xăm trổ đầy mình, rồi t.huốc l.á phì phèo, mở miệng ra là văng tục c.hửi thề thì mình cũng chẳng biết nên nói gì. Đã nhiều lần anh nói muốn có em bé nhưng mình thì luôn tìm cách hòa hoãn, không phải vì mình không yêu anh nhưng mình luôn lo sợ sóng gió sẽ xảy ra với cuộc hôn nhân của mình, mình lại càng không muốn con mình sinh ra trong hoàn cảnh cha mẹ đổ vỡ.
Anh đã từng hỏi mình có phải không tin anh hay không, anh còn nói nếu biết trước có ngày hôm nay thì lúc trước anh đã cố gắng học hành để có thể hòa hợp với mình trong cuộc sống. Mình chưa bao giờ ân hận vì lấy anh nhưng cảm giác chông chênh luôn hiện diện trong cuộc hôn nhân chênh lệch của mình. Vợ chồng chênh nhau như đôi đũa lệch, phải cố gắng lắm mới cùng đồng hành hết một bữa ăn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có nên nói sự thật về chênh lệch t.uổi tác với em? Sắp đến ngày phải ra mắt xin phép ra đình em rồi, tôi phải làm sao để nói với em một sự thật mà tôi đã dấu kín trong lòng bấy lâu nay? Trước hết tôi xin cảm ơn những bạn độc giả đã đọc qua bài viết của tôi. Và tôi cũng rất mong muốn xin một lời khuyên chân thành từ...