Làm thế nào khi bố mẹ khan hiếm thời gian cho trẻ?
Nhiều phụ huynh than phiền vì quỹ thời gian quá “eo hẹp” nên không thể sát sao cùng con. Thế nhưng, ngoài vấn đề thời gian, nhiều giá trị sống đang bị thả nổi ngay trong gia đình. Dưới đây là ý kiến của một số nhà giáo dục về vấn đề này và các giải pháp.
Một trong những cách xây dựng giá trị sống cho con hiệu quả là khuyến khích con đọc sách.
Th.S Phạm Thị Thúy (ĐH Hành chính TPHCM): Nâng cao chất lượng thời gian cho con
Khủng hoảng thời gian dành cho con là tình trạng nhiều gia đình trong đời sống hiện đại đang gặp phải. Không thể có thật nhiều thời gian thì cần nâng cao chất lượng thời gian dành cho con và phải tận dụng mọi lúc mọi nơi.
Tôi rất tiếc khi thấy nhiều gia đình không còn chú trọng bữa ăn trong gia đình. Một ngày chỉ cần một bữa cơm đầy đủ các thành viên đã có thể trao đổi và nắm bắt được cảm xúc, tâm trạng của nhau.
ThS Phạm Thị Thúy.
Trước giờ con đi ngủ, bố mẹ có thể tranh thủ 5 – 10 phút đọc truyện cho con nghe với trẻ nhỏ, trò chuyện với trẻ lớn… Buổi trưa, cha mẹ và con không gặp nhau thì chỉ cần một cuộc điện thoại hỏi thăm của bố mẹ hôm nay con ăn món gì cũng đã giúp trẻ thấy mình được quan tâm.
Có những lúc phụ huynh, nhất là các bà mẹ hãy bớt cầu toàn đi. Để nhà cửa bừa bộn một chút cũng được hoặc giao cho người giúp việc còn mình giành thời gian chơi đó để chơi và trò chuyện cùng con.
Khi mà thời gian của trẻ chủ yếu ở trường thì gia đình cần giữ mối liên hệ chặt chẽ với trường học để nắm bắt được tình hình của con. Chứ hiện nay, rất nhiều người đang phó mặc hết việc dạy con cho nhà trường.
Video đang HOT
Nhà hoạt động giáo dục Giản Tư Trung : Gia đình đang thiếu giá trị chung
Hiện nay tôi thấy hình như người ta đang chú trọng đến việc kiếm được nhiều t.iền hơn là quan tâm đến giá trị văn hóa, tinh thần.
Ngay trong gia đình, khoan nói đến bố mẹ và con cái mà ngay anh chị em chỉ cách nhau vài t.uổi đã có khoảng cách, rất khó nói chuyện. Khoảng cách thế hệ, sự hiểu biết chỉ là nguyên nhân nhỏ mà vấn đề là trong gia đình đang thiếu những giá trị chung, giá trị mang tính phổ quát.
Nhà hoạt động giáo dục Giản Tư Trung.
Thế hệ, cuộc sống thay đổi rất nhiều nhưng có những giá trị mang tính nền tảng, cốt lõi thì ở thế hệ nào, bây giờ hay cả trăm năm nữa cũng đều có giá trị như nhau. Mỗi gia đình cần có giá trị nền tảng thì mỗi thành viên khi hành xử sẽ bám theo giá trị đó.
Theo tôi, những giá trị quan trọng nhất trong gia đình là sự tôn trọng, thấu hiểu lẫn nhau giữa cha mẹ và con cái. Để con tôn trọng và hiểu mình, trước hết cha mẹ phải tôn trọng và hiểu con.
Có khi chỉ bố mẹ và con cái đọc một cuốn truyện, xem một bộ phim cũng là một cách để tìm được giá trị chung và hiểu nhau hơn.
TS Giáo dục Nguyễn Thụy Anh: Bố mẹ hiểu con và cũng cần cho con hiểu mình
Thời gian dành cho con có thể tận dụng ngay chính trong lúc bận rộn của mình. Với vài phút đưa đón con đi học, hãy tranh thủ hỏi han, trò chuyện với con; khi nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, thay vì bố mẹ làm hết vì cho rằng con chỉ cần tập trung vào việc học thì nên để con cùng tham gia; trước giờ ngủ có thể chơi đùa một chút cùng con…
Có như vậy mới giúp trẻ cảm nhận và thông cảm cho việc bận rộn của cha mẹ. Trẻ con rất nhạy cảm và công bằng với những nỗ lực của người lớn. Không chỉ bố mẹ phải hiểu, có trách nhiệm với con mà chúng ta cũng cần cho con hiểu mình.
TS Giáo dục Nguyễn Thụy Anh.
Phụ huynh cũng đừng trông chờ ai đó sẽ giải quyết vấn đề của con thay mình mà với mọi vấn đề của trẻ thì người giải quyết tốt nhất chính là bố mẹ.
Hiện giờ chúng ta rất chú trọng đến kỹ năng sống. Trong các ngày hội sách, tôi để ý thấy phụ huynh tìm mua sách về kỹ năng sống cho con rất nhiều. Hầu hết họ tìm quan tâm tìm kiếm các kỹ năng giải quyết các vấn đề mình gặp phải nhiều hơn là việc chú trọng đến việc xây dựng giá trị sống.
Một đ.ứa t.rẻ đứa trẻ cần biết về các giá trị về tình cha con, thầy cô, bạn bè, các quan hệ xã hội… để có những hành xử tích cực xuất phát dựa trên các giá trị đó.
Trong những cách xây dựng giá trị sống cho con hiệu quả nhất là khuyến khích con đọc sách, đặc biệt là sách văn học – rất có giá trị trong việc nuôi dưỡng tâm hồn trẻ. Bố mẹ có thể đọc sách cho con nghe từ nhỏ, cùng con đọc sách, chia sẻ những điều hay về sách để con thấy được niềm vui từ sách.
Một điều làm tôi rất suy nghĩ là nhiều bố mẹ hình như đang quên việc thể hiện tình yêu với con nên trẻ không cảm nhận được tình yêu của bố mẹ dành cho mình. Có không ít đ.ứa t.rẻ cảm giác thiếu thốn tình yêu của bố mẹ đến mức phải giả vờ đau bụng, đau chân để được quan tâm, vuốt ve…
Bố mẹ thường nghĩ rằng như vậy trẻ sẽ yếu đuối, nhu mì nhưng không phải vậy, tình yêu là cội nguồn của mọi vấn đề và chúng ta đừng nhẫm lẫn giữa nghiêm khắc và hà khắc.
Hoài Nam ( ghi)
Theo dân trí
Nhìn nhận lại môn lịch sử - Dạy gì về Phan Châu Trinh ?
Cần đ.ánh giá lại tầm vóc của nhà cách mạng Phan Châu Trinh.
Có phải là người "lạc lối trời Âu"?
SGK Lịch sử lớp 11, phần viết về Phan Châu Trinh dài hơn một trang, có kèm ảnh ông. Tiêu đề của mục là "Phan Châu Trinh và xu hướng cải cách", nằm trong bài 23 có tên "Phong trào yêu nước và cách mạng ở Việt Nam từ đầu thế kỷ XX đến chiến tranh thế giới thứ nhất (1914)".
Trong một bài viết gần đây, Giáo sư Phạm Duy Hiển kể chuyện ông tò mò tìm xem người ta đang dạy cho lớp trẻ ngày nay về Phan Châu Trinh như thế nào. Ông tìm SGK môn sử lớp 11, và đọc được nguyên văn như sau: "Ông (Phan Châu Trinh) là người sớm tiếp thu những tư tưởng tiến bộ, chủ trương cứu nước bằng biện pháp cải cách như nâng cao dân trí, dân quyền, dựa vào Pháp để đ.ánh đổ ngôi vua và bọn phong kiến hủ bại, xem đó như là điều kiện tiên quyết để giành độc lập" (chữ nghiêng của Pham Duy Hiển). Kể tội nhà chí sĩ nổi tiếng đầu thế kỷ 20 chừng đó sợ chưa đủ, cuối bài, người viết sách còn quyết nhét thêm vào đầu học trò: "Hãy nêu những sự kiện chứng minh Phan Châu Trinh chủ trương cứu nước theo khuynh hướng dân chủ tư sản...".
Nguyên Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình cùng các nhà nghiên cứu đoạt G.iải t.hưởng Phan Châu Trinh năm 2011 - Ảnh: Ngọc Thắng
Mấy mươi năm trước, một nhà thơ nổi tiếng đã mỉa mai: "Phan Châu Trinh lạc lối trời Âu". May thay, từ đó đến nay (thật ra cả trước đó nữa) có những người khiêm tốn, biết tôn trọng lịch sử, chịu khó nghiên cứu nghiêm túc hơn về nhân vật lớn này của nước ta. Huỳnh Thúc Kháng từng viết: "Phan Châu Trinh là nhà cách mạng đầu tiên của Việt Nam". Chắc chắn cụ Huỳnh không hồ đồ. Cụ viết thế vì cụ hiểu nhà cách mạng không chỉ là người mưu đồ một cuộc khởi nghĩa, lật đổ một chính quyền..., mà là người muốn thay đổi số phận một dân tộc, căn cứ trên những suy ngẫm sâu xa... Như để cắt nghĩa rõ hơn nhận định của Huỳnh Thúc Kháng, học giả Hoàng Xuân Hãn nói: "Sau khi phong trào Cần Vương bị đàn áp tan rã hoàn toàn, Phan Châu Trinh đã đi sâu nghiên cứu những nhược điểm cơ bản về văn hóa xã hội Việt Nam, cụ thấy rõ nguyên nhân sâu xa đã đưa đến mất nước là sự thua kém của xã hội ta so với phương Tây. Phan Châu Trinh đã đưa ra đường lối mới để tìm lối thoát cho con đường cứu nước...".
Nhà cách mạng, văn hóa, giáo dục lớn
Nghĩa là ít nhất có 2 điều: khác với tất cả những người đi trước và những người đồng thời, Phan Châu Trinh là người đầu tiên đi tìm nguyên nhân mất nước không phải ở đâu khác mà là chính trong sự thua kém về văn hóa của ta. Thứ hai, ông cũng là người đầu tiên, sớm một cách khác thường, cách đây hơn một thế kỷ, nhận ra điều mà ngày nay ta gọi là toàn cầu hóa. Cuộc toàn cầu hóa thứ nhất, hiểu rằng thế giới đã rộng ra mênh mông, thời đại đã khác về cơ bản. Vì vậy, ông cho rằng cần đặt vấn đề độc lập không phải là bước cuối cùng, mà như một bước trong tầm đi xa hơn là phát triển dân tộc, phát triển dân tộc cho kịp với toàn cầu, với thời đại. Thì độc lập mới có ý nghĩa, và lâu bền.
Những éo le của lịch sử đã dẫn chúng ta đi theo con đường khác, cho đến độc lập và thống nhất hôm nay. Nhưng đúng như nhà sử học Pháp Daniel Héméry nói: "Những nan đề Phan Châu Trinh từng thấy và trằn trọc tìm cách giải quyết cho đất nước trăm năm trước thì nay vẫn còn nguyên đấy, Các thế hệ người Việt Nam vẫn còn phải tiếp tục đảm nhận".
Vậy đó, Phan Châu Trinh không chỉ là "nhà cách mạng đầu tiên", ông còn là nhà văn hóa lớn, cũng là nhà giáo dục lớn.
Nói chuyện lịch sử bao giờ cũng cần rất thận trọng. Nói lịch sử với lớp trẻ càng cần thận trọng hơn. Về Phan Châu Trinh, nhân vật sáng chói đầu thế kỷ XX của chúng ta, ít ra cũng cần cố gắng nói với những người trẻ hôm nay rằng ông từng thống thiết nhận ra những câu hỏi sâu sắc nhất của phát triển dân tộc, mà lịch sử éo le đã buộc phải bỏ dở dang. Vậy thì chính lớp trẻ hôm nay phải tiếp tục.
Đừng biến một bài học lịch sử quan trọng và hay như thế thành một phê phán bừa bãi và đầy thiên kiến.
Theo thanh niên
Giáo dục ĐH Việt Nam hội nhập quốc tế: Liều để ra “biển lớn”? Giáo dục đại học nước nhà còn quá nhiều điểm yếu, khiếm khuyết... là thách thức với quá trình hội nhập quốc tế. Nhưng nếu ngồi chờ cho "đủ chuẩn" mới nghĩ đến việc hội nhập thì những khiếm khuyến càng sâu sắc. Các nhà giáo dục, nhà khoa học trong nước và thế giới đã chỉ ra các vấn đề của giáo...