Làm sao khi con riêng của chồng thường bỏ đi không nghe lời?
Thời gian gần đây cháu tỏ ra rất hư và thường xuyên chống đối lại tôi, thậm chí có hôm bố cháu đi công tác, cháu cũng tìm lý do xin đi chơi qua đêm luôn.
Tôi lấy chồng năm nay là được 3 năm rồi, anh đã ly dị và đang nuôi một cô con gái 12 tuổi, cậu con trai nhỏ hơn thì ở với mẹ cháu. Tôi đến với anh trong thời gian tôi gặp anh đi công tác. Tôi cũng đã từng kết hôn với một người đàn ông khác nhưng chúng tôi chưa kịp đăng ký kết hôn rồi chia tay cho dù có tổ chức cưới hỏi.
Chồng tôi hiện tại là một người rất tốt tính, anh thương tôi và cũng rất thương con, nhưng con gái anh thì tính cách lại không giống anh, cháu rất ham chơi và không chịu nghe lời ai. Ngay từ lúc tôi mới về và chào hỏi, cháu đã tỏ ra khó chịu và mặt mũi nặng trịch không nói gì rồi vào phòng ngủ nằm luôn, thậm chí không dậy ăn cơm dù tôi đã gọi rất nhiều lần. Sau này khi nói chuyện với tôi cháu luôn nói trống không như “Hôm nay bố có đi công tác không?”. Thậm chí cháu đi ăn cơm với bạn bè cũng không gọi điện về thông báo làm tôi phải đợi cơm rất nhiều lần.
Có lẽ khi thấy bố mẹ ly dị nên mọi người thương cháu bị thiệt thòi, vì thế nên khá cưng chiều cháu. Bố mẹ chồng tôi đôi khi còn tỏ ra khó chịu khi thấy tôi có phản ứng với cháu, mặc dù tôi chẳng mắng chửi mà chỉ nói để cháu hiểu thôi.
Thời gian gần đây cháu tỏ ra rất hư và thường xuyên chống đối lại tôi, thậm chí có hôm bố cháu đi công tác, cháu cũng tìm lý do xin đi chơi qua đêm luôn. Hôm trước, khi về nhà tôi đã ngồi nói chuyện lại với cháu nhưng cháu đã sang phòng ông bà nội khóc lóc nói rằng tôi mắng cháu, làm cho bà nội xót cháu và gọi điện ngay cho chồng tôi nói rằng: “Mẹ đã bảo mà mày cứ nhất quyết không nghe, nó có thương gì con mày đâu mà lúc nào cũng bênh vực nó”.
Tôi đau lòng vô cùng, tôi rất thương cháu nhưng tôi nghĩ nếu cứ chiều cháu thế này sẽ không ổn. Nếu cứ thế này, tôi rất mệt mỏi và chán nản, xin cho tôi lời khuyên.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa).
Chuyên gia Tư vấn trả lời:
Chị đã chia sẻ một vấn đề mà theo rất nhiều người là khó nói, bởi nếu người trong cuộc nói ra sẽ bị nghi ngờ rằng đó là mối quan hệ “dì ghẻ con chồng” nên cố “vạch lá tìm sâu” để chê bai con chồng. Nhưng tôi tin rằng đằng sau đó là trái tim nhân hậu và chị rất mong muốn con có thể phát triển đầy đủ nhân cách.
Việc chăm sóc con chồng là nỗi vất vả và ám ảnh đối với bất cứ phụ nữ nào khi lấy người chồng có con riêng, với những gì chị đang cố gắng, tôi nghĩ rằng chị cũng là người có tình yêu rất lớn với chồng chị thì mới có thể đồng hành bên anh ấy với mọi khó khăn như vậy.
Qua những điều chị chia sẻ, có thể thấy cháu có những biểu hiện không ngoan trong cư xử với mọi người và lối sống riêng. Tuy nhiên ở một góc độ khác cho thấy, cháu cũng là đứa trẻ thiệt thòi khi thiếu vắng sự chăm sóc và tình yêu thương của cả bố mẹ trong cùng một gia đình. Tất nhiên là vì những suy nghĩ này mà người thân thường có suy nghĩ sẽ cưng chiều để bù lại cho cháu thì sẽ cần xem xét lại.
Tôi không rõ là chồng chị đã từng ly dị bao nhiêu lâu nhưng chắc có lẽ đã lâu rồi cháu không được gần gũi chia sẻ với cả bố mẹ, có thể vì thiếu thốn tình cảm và thiếu sự dạy dỗ nên cháu có những hành vi chưa đúng mực. Hơn nữa, khi chị bước chân vào cuộc sống của cha con cháu, có thể cháu sẽ lo sợ chị chiếm nốt mất bố mình, trong khi đó mình đã không có mẹ ở bên cạnh nên cháu sẽ nảy sinh tâm lý thiếu gần gũi hay không tôn trọng chị. Để cháu dần hiểu ra tình cảm của chị sẽ cần phải có thời gian và vượt qua nhiều khó khăn thách thức, nhất là với một đứa trẻ đã 12 tuổi và đã biết suy nghĩ.
Điều cần thiết bây giờ là chị cần hiểu và yêu thương cháu nhiều hơn, tình yêu thương sẽ làm cho cháu thay đổi. Trước mắt, chị cần thống nhất với chồng và mọi người trong gia đình chồng những vấn đề của cháu hiện tại và đưa ra phương án dạy dỗ quản lý cháu cho phù hợp, tránh việc trách móc hay lên án sẽ làm cho cháu càng xa lánh và ghét chị hơn mà thôi. Chị thử xem cháu thường nghe lời ai hoặc cháu thường hay tâm sự với ai trong nhà để tác động với cháu, ví dụ như ông bà nội hoặc kể cả là mẹ đẻ…. Ngoài ra, nếu có thể hãy học cách làm bạn với cháu trước khi làm mẹ, lúc đó chị sẽ hiểu được cháu hơn thay vì tâm lý chán nản và tiêu cực.
Có lẽ chồng chị cũng cảm thấy rất khó xử và áy náy khi không thể giữ cho cháu một gia đình êm ấm nên cũng không thể cứng rắn với cháu được. Chị hãy động viên để anh vượt qua những mặc cảm này, tập trung giúp con cho tốt. Tôi nghĩ rằng với tình yêu thương và nỗ lực của chị, chắc chắn rồi cháu sẽ thay đổi và nhận ra những điều tốt đẹp mà chị mang lại cho cháu và cháu sẽ thay đổi những thiếu sót của mình.
Chúc chị sức khỏe và nhiều niềm vui!
Theo ĐSPL
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...