Làm sao anh quên em
Cho đến bây giờ anh vẫn không hiểu tại sao anh và em lại như vậy? chắc là tại anh rồi, 100% là tại anh. Cũng bởi tại vì những điều anh nói với em trước đây bây giờ nó là sự thật.
Ngày quen em anh chỉ biết em là cô hành xóm nói nhiều, nói đến độ anh không thích một chút nào. Nhưng đến một ngày anh cảm giác không được nghe em nói là anh nhớ, không nhận được tin nhắn là anh buồn và không được nghe em điện thoại là thấy thiếu. Phải chăng anh đã yêu em? Giờ anh đang ở nơi rất xa, công việc bận nhiều nhưng trong sâu thẳm trái tim anh, anh vẫn nhớ hai chữ HN. Biết rằng tình yêu không thể đến từ một phía nhưng em biết không khi nhìn em đi bên cạnh người khác, tim anh nát vụn mặc dù anh vẫn tu an ủi chúc mừng em vì đã tìm được người hiểu em hơn anh hiểu em.
Đúng là cuộc sống em nhỉ? Phải công nhận là từ ngày anh quen em, biết em, thân thiết với em thì chính em là người đã khôi phục phần tình cảm trong con người anh, nó đã khô cạn từ bao giờ anh cũng không biết chính xác, nhưng hình như là lâu lắm rồi. Anh cảm thấy cuộc sống ý nghĩa hơn nhiều, sau tất cả những gì đã đến với anh trước đây.
Cảm ơn em nhiều lắm, nhưng biết làm sao khi trong anh hai chữ tính yêu đã và đang lớn hơn nhiều hai chữ anh em, tình bạn. Em là cô gái đỏng đảnh trong con mắt của nhiều người nhưng với anh thì hình như dáng vẻ bên ngoài và việc làm thực tế dường như để che khuấn một góc tâm hồn, chuyện gia đình ư?lo cho người thân yêu trong gia đình? hay công việc sau này?.
Tất cả hình như là đúng. Anh biết điều đó, anh hình dung được điều em suy nghĩ, lo âu. Phải nói thực có trăm vạn điều ước giản dị trong cuộc sống đầy bon chen này thì em hãy tin rằng anh vẫn ước sao một điều tốt đẹp sẽ đến với em với mẹ của em và em trai của em. Một điều anh vẫn muốn nói với em HN, anh sẽ không quên em. anh LTH
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vụt mất tầm tay
Em viết thư này là chỉ dành riêng cho anh thôi. Người mà em đã từng yêu tha thiết mặc dù anh chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu em dành cho anh "Méo" ạ.
Anh biết không? Từ ngày anh bỏ mặt em chẳng ngó ngàng gì khi em nình thấy anh cùng ai sánh bước, anh đâu hay biết rằng anh đã tự hủy hoại lòng tin của em, một con bé mới biết yêu lần đầu. Khi tình yêu vừa chớm nở, em vừa nhận ra mình yêu anh biết dường nào cũng chính là lúc anh bỏ rơi em. Khi quyết định cùng anh đi trên một con đường em đã rất mong chúng mình sẽ đi đến đích. Mặc dù em vẫn biết trong trái tim anh vẫn còn vương vấn hình bóng ai kia. Nhưng em vẫn tin anh. Vì anh đã nói yêu em.
Em tin với tình yêu ít ỏi đó chúng mình sẽ cùng chăm sóc cho nó ngày càng lớn theo năm tháng. Em tin lắm anh biết không? Thế mà chỉ ba tháng bên nhau anh lại vội vàng quay bước. Anh đi không mang theo chút gì về em. Không biết em đã đau khổ biết bao. Bởi em mất anh như mất hết không khí vậy. Em chưa bao giờ cảm giác mình đau đến vậy. Em chỉ biết khóc mà thôi. Thế rồi một ngày kia , anh quay trở lại và nói vẫn rất yêu em. Anh chua bao giờ thôi yêu em cả. Mong em thứ tha và quay trở lại với anh. Vì yêu anh em bao dung tất cả. Em đến với anh bằng sự hi vọng lớn lao. Vậy mà một lần nữa anh đã "quăng" vào em sự lạnh nhạt , thờ ơ. Anh biết không sự lạnh nhạt của anh đã giết chết hi vọng, lòng tin và cả tình yêu em dành cho anh. Đã một lần tan vỡ khiến lần này em không còn biết đau là gì nữa. Em cũng không còn khóc lóc như trước. Em đã vì anh mà "chai" mất rồi anh biết không. Khi để em vụt mất tầm tay anh mới nhận ra mình mất đi điều quan trọng nhất. Anh đau khổ tột cùng rồi lại tìm đến với em. Nhưng em biết làm sao khi tình yêu em dành cho anh đã hóa đá. Nếu lúc trước anh cố gắng níu giữ trái tim em như bây giờ thì hay biết mấy. Nấu như thế giờ đây chắc chúng mình đã tay trong tay hạnh phúc biết dường nào. Thế nhưng không anh đã đánh mất em mãi mãi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cuộc sống này không công bằng với em Ngày ấy em gặp anh. Đó là ngày em hạnh phúc nhất. Anh thật là đáng yêu trong mắt em. Em cứ nhìn anh mãi. Rồi em yêu anh, rồi chúng ta yêu nhau lúc nào em cũng không biết nữa. Em chỉ biết rằng em đã rất hạnh phúc khi có anh. Những giây phút ở bên anh sao mà trôi wa...