Làm như ô sin vẫn bị mẹ chồng chê trách
8 năm làm dâu, tôi làm quần quật như ô sin mà vẫn bị mẹ chồng trách móc không đóng góp được gì…
Gia đình chồng buôn bán nên sau khi cưới xong, mẹ chồng và chồng đều nói tôi nghỉ việc để phụ giúp gia đình anh buôn bán. Thời điểm đó tôi lại đang mang bầu, cơ thể mệt mỏi, nên nghĩ ở nhà cũng phù hợp, tôi nghỉ công việc đang làm là kế toán tổng hợp cho một công ty tư nhân để phụ giúp mẹ chồng bán hàng.
Ảnh minh họa
Tôi nghỉ việc hôm trước thì hôm sau mẹ chồng cho cô giúp việc của gia đình nghỉ về quê, vì cho rằng bây giờ đã có tôi đảm nhiệm những công việc lặt vặt như đi chợ, nấu cơm rồi. Cũng kể từ đó, ngoài phụ giúp mẹ chồng bán hàng tôi có nhiệm vụ đi chợ, nấu cơm ngày 3 bữa cho cả gia đình chồng 4 người và tôi là 5, cộng thêm 2 người chở hàng nữa là 7.
Nhà chồng tôi bán rất nhiều đồ, từ đồ ăn, đến đồ gia dụng và chở hàng đến tận tay cho khách, nên hai người đàn ông phụ giúp bán hàng được mẹ chồng cho ở một căn nhà riêng, cách nhà tôi hầm vài trăm mét, sáng họ đến ăn sáng, trưa ăn trưa, tối ăn tối và về đi ngủ, ngày nào cũng như vậy.
Phục vụ ngày 3 bữa cho 8 người ăn lại trong thời điểm bầu bí, ghén ngẩm, nhưng mẹ chồng không bao giờ thông cảm cho tôi. Bên cạnh nấu nướng, tôi còn phải ra trông hàng cho bà, có khi phải mang vác đồ để lên xe cho khách hoặc nhân viên mang đi giao. Vất vả là vậy nhưng tiền tôi không được cầm, cũng không được trả lương, vì mẹ chồng nói ăn uống của hai vợ chồng đã có bà lo.
Video đang HOT
Chồng tôi thì đi làm, thu nhập mỗi tháng hơn 10 triệu, anh đưa cho tôi mỗi tháng 2 triệu để tiêu lặt vặt. Tiền sinh nở, nuôi con cũng là từ lương của chồng tôi, chứ tôi làm cho mẹ chồng bà cũng không đưa tôi đồng nào cả.
Nhiều lần tôi nói muốn đi làm, không tiếp tục công việc này nữa, nhưng cả mẹ chồng và chồng đều phản đối. Mẹ chồng tôi sợ thuê giúp việc, vì cho rằng không tin tưởng được họ, người trong nhà thì tin tưởng hơn. Thế nên, 8 năm về làm dâu tôi vẫn làm công việc đó mà chẳng được trả lương. Vì bà cho rằng nuôi ăn, nuôi ở cả nhà tôi, nên tiền thuốc thang, sữa cho con cũng từ thu nhập của chồng tôi cả.
Mẹ chồng xấu tính, mỗi khi có chuyện gì không vừa ý bà lại mang tôi ra chửi, nhiều lần mẹ chồng nói tôi, 8 năm về làm dâu chẳng đóng góp được gì cho kinh tế gia đình bà. Đi lấy chồng người ta có của hồi môn, còn tôi bố mẹ không cho hồi môn, nên cũng chẳng đem được gì về, chuyện này cũng bị mẹ chồng mang ra trách móc.
Tôi muốn thoát khỏi cuộc sống như hiện tại, muốn được đi làm công ăn lương, rồi tối về chơi với con, cùng chồng cơm nước nấu nướng như các cặp vợ chồng khác, chứ không muốn làm giúp việc cho mẹ chồng mà không được bà ghi nhận nữa nữa, nhưng cả chồng và bố mẹ anh đều không ủng hộ tôi.
Vợ mới của chồng cũ xúi con tôi ghét mẹ
Tôi không dám nói vợ mới của anh là người xấu hay có ý đồ, nhưng cô đã khiến con tôi về chê trách và hỗn hào với mẹ. Tôi thấy không ổn.
Người mới của chồng cũ là một phụ nữ xinh xắn nhỏ nhẹ và rất được lòng bố mẹ chồng.
Mẹ chồng cũ, dù rất thương tôi nhưng phải công nhận: "Con bé khéo léo và dễ thương lắm con". Rồi bà an ủi tôi: "Thôi thì con với thằng Hưng hết duyên phận, nay nó tìm được người tốt thì mừng cho nó. Mai này con tìm được ai tin cậy để có thể nương tựa, má cũng mừng cho con."
Tôi và Hưng giờ là người dưng. Anh có hạnh phúc mới, tôi mừng cho anh không hết. Đặc biệt, Hương - người vợ mới của anh rất thương cu Khoai con trai tôi. Những lần anh đi thăm con, Hương đi cùng và thường mua cho con tôi món gì đó. Khi đồ chơi, khi quần áo, lúc thức ăn sách vở.
Tôi bận đi đâu đó, chỉ cần cất tiếng nhờ, là Hương đồng ý ngay. Hương nói nhà có hai người lớn trống vắng lắm, có Khoai về vui hơn nhiều. Hương còn nói hôm nào tôi đi công tác hay cần đi tụ tập bạn bè thì cứ thoải mái gửi con.
Mỗi lần đến nhà ba về tôi thấy cu Khoai vui hơn. Khoe đủ thứ chuyện: "Cô Hương mua đồ cho con ăn, cô nói con là trẻ con phải ăn nhiều lên mới mau lớn. Ăn nhiều mới khoẻ được. Đâu như mẹ, cái gì cũng không cho."
Tôi mừng khi con mình được chăm sóc chu đáo. Ba cu Khoai trước kia là người vô tâm, nhưng khi có vợ mới, anh thay đổi hẳn. Anh biết quan tâm đến người khác, biết nghĩ cho tôi. Khi anh và vợ mới dự tính cho con đi chơi xa hai ngày, anh gọi sang, dặn tôi chuẩn bị cho con quần áo giày dép, mũ khăn. Anh còn hỏi: "Ở nhà một mình có sợ không. Nhớ cửa nẻo cẩn thận chứ em là hay quên lắm. Có cần anh gọi về nhắc kiểm tra cửa không?"
Tôi trả lời không cần mà trong lòng ngạc nhiên quá đỗi. Giá ngày trước anh chu đáo như bây giờ thì chúng tôi đâu đến nỗi ly hôn.
Hoá ra. Đàn ông giống như một khối bột dẻo. Đẹp hay xấu là do người nặn. Tôi không biết sử dụng khối bột ấy, nay khối bột đã vào đúng tay người tài, có tiếc có trách tôi cũng không có quyền.
Tuy vậy, dần dần tôi cảm thấy có gì đó không ổn. Ngày nào cu Khoai cũng đòi đến nhà ba và cô Hương. Tới bữa cơm, con luôn nói bằng giọng oán trách, rằng trẻ con phải được ăn ngon, rong biển phải nấu với tôm khô đậu hũ mới ngon, nấu bằng thịt như mẹ không ngon. Trẻ con phải được chơi, đang chơi sao lại bắt đi ngủ... Và bất cứ chuyện gì không vừa ý, con sẽ phát ra câu cửa miệng: "Con méc ba với cô Hương". Con còn hù: "Mẹ mà thương con là con qua ba ở luôn. Con thích cô Hương hơn mẹ!"
Cô Hương thương quý cu Khoai, tôi thấy con mình may mắn vì con có đến hai người mẹ. Nhưng rõ ràng, việc con về nhà nói tôi không thương nên cấm con ăn thức ăn nhanh, trách tôi quá nghiêm khắc khi con đòi chơi thêm không chịu ngủ, không cho con mặc mấy bộ đồ vằn vện hình phản cảm... tôi cho rằng không phải ngẫu nhiên. Phải có ai đó dù vô tình hay cố ý nói ra và dần dà "nạp" vô đầu con tôi.
Tôi dành thời gian cho con nhiều hơn, mẹ con đi đâu làm gì cũng bên nhau. Nguồn ảnh: Internet
Tôi bắt đầu chú ý, dành thời gian cho con nhiều hơn. Mẹ con đi đâu cũng có nhau. Tôi đọc những thông tin về dinh dưỡng cho con nghe. Rằng trẻ con không nên ăn quá nhiều đồ ăn nhanh, thức ăn đường phố hấp dẫn bắt mắt, nhưng ấm cúng không đảm bảo an toàn vệ sinh bằng cơm nhà.
Và với ba cu Khoai, tôi nói thời gian qua tôi làm phiền vợ chồng anh nhiều. Tôi đã thu xếp để có thể ở cạnh con nhiều hơn. Mỗi tuần anh có thể đến thăm con vào chiều thứ 6. Những buổi khác con bận đi học các lớp kỹ năng.
Tôi không dám nói vợ mới của chồng tôi là người xấu hay có ý đồ gì, vì nói cho cùng, cô chẳng có trách nhiệm gì với con tôi. Cô nhiệt tình với con tôi, tôi biết ơn. Nhưng để con về nhà quay sang chê trách và hỗn hào với mẹ. Tôi thấy không ổn.
Thôi thì phòng trước vẫn hơn...
Bị mẹ chồng mắng xơi xơi 'dâu trưởng mà chỉ biết ăn' trước mặt mọi người, chị vợ đáp nhẹ 1 câu mà được cả họ khen tấm tắc Mẹ chồng chẳng hiểu cho con dâu cứ mắng xơi xơi. Thu để cho mẹ nói hết mới cúi đầu đi đến chỗ bà đáp lại... Trước kia, khi chưa về làm dâu nhà Trường, Thu là cô gái 24 tuổi vô lo, vô nghĩ, lại được bố mẹ chiều chuộng. Ở nhà cô ít khi phải đụng tay vào việc gì. Vậy...