Làm mối cho em gái chồng, tôi nhận lại cái kết không ngờ
Tôi mong là tôi đang nhạy cảm quá nhưng thực lòng tôi muốn biết, làm thế nào để có thể chỉnh sửa lại mọi thứ đã qua, cho tất cả trở về như trước?
Tôi lấy chống năm 27 tuổ.i, cái tuổ.i chưa coi là muộn nhưng cũng không còn trẻ nữa. Khi về làm dâu, tôi đủ trưởng thành để làm quen với môi trường nhà chồng khá tốt.
Bố mẹ chồng đều sống chân thành, thật tình nên tôi cũng coi họ như bố mẹ mình. Anh có một người em gái bằng đúng tuổ.i tôi nhưng chưa có người yêu.
Chính xác là em chồng từng yêu một người nhưng rồi chia tay và từ đó không chịu quen ai nữa. Em thuộc tuýp người nhỏ nhẹ, dịu dàng nên mối quan hệ em chồng – chị dâu trở nên vô cùng dễ chịu.
Nói chung mọi việc đều tốt đẹp, chỉ duy nhất một điều tôi nhận ra là bố mẹ chồng còn có điều phiền muộn trong lòng. Đó là em chồng tôi đã lớn tuổ.i nhưng vẫn không chịu yêu ai.
Khi nói chuyện với em chồng, tôi nhận ra trong lòng em có chút chấp nhất về đàn ông và không có niềm tin vào yêu đương. Trong khi đó, tôi là người sống rất vui vẻ, cởi mở.
Tôi luôn khích lệ em chồng mở rộng trái tim, bước ra ngoài gặp gỡ người này người nọ, trong những người mình gặp nhất định sẽ có người mình thương.
Khi nói chuyện với em chồng, tôi nhận ra trong lòng em có chút chấp nhất về đàn ông và không có niềm tin vào yêu đương (Ảnh minh họa: Focused Collection).
Video đang HOT
Nhưng em chồng chỉ im lặng không nói gì. Thấy em không tỏ thái độ từ chối quyết liệt nên tôi mạnh dạn lên kế hoạch giới thiệu em với một người em trai làm cùng công ty.
Cậu ấy tên Trung, nhỏ hơn chị em tôi một tuổ.i nhưng tính tình khá chững chạc. Bản thân cậu ấy là người rất cho chí hướng cầu tiến và nghiêm túc, phù hợp với người dịu dàng, yếu mềm, nữ tính như em chồng tôi.
Tôi bí mật rủ hai người đi uống cà phê để họ làm quen với nhau. Thật mừng là tôi làm bà mối rất mát tay bởi sau bữa đó, họ chính thức cho nhau số điện thoại để làm quen và tìm hiểu.
Lâu lâu tôi cũng quan tâm hỏi han thì thấy mọi chuyện tiến triển khá tốt. Tôi mừng lắm, còn nhanh mồm khoe với bố mẹ chồng cho họ bớt rầu rĩ vì lo con gái không chịu yêu ai.
Điều tôi không ngờ là sau mấy tháng yêu, em chồng tôi về nhà khóc lóc, tố người yêu không ra gì, không chấp nhận nổi. Hóa ra là anh ta không dưới hai lần hẹn qua đón em đi chơi nhưng hôm thì đến muộn, hôm lại nói không thể thu xếp qua được vì sự cố công việc buộc phải giải quyết ngay.
Tôi giải thích cho em chồng hiểu, công việc của công ty tôi quả thật rất bận, đặc biệt là bộ phận kinh doanh do Trung phụ trách. Muốn đi lâu dài với nhau phải thông cảm cho cậu ấy, bởi có những hôm về đến nhà rồi mà có điện thoại gọi vẫn phải đi, có khi để ký thành công một hợp đồng lớn khéo phải thức thâu đêm làm đề án vô cùng vất vả.
Nhưng điều tôi nói không làm giảm cơn giận của em chồng. Cô ấy buộ.c tộ.i người yêu không thành thực, không yêu cô ấy chân thành, chưa kể anh ta còn có dấu hiệu của người đàn ông khó tính, gia trưởng, không biết cách mềm dẻo trong giao tiếp, khi yêu đã không chịu chiều người yêu thì sau này lấy nhau về làm sao…
Đến nước này, tôi không nói đỡ cho Trung nữa. Tôi đành an ủi em chồng rằng, nếu cảm thấy Trung không đủ tốt thì đợi tìm hiểu người hợp với mình hơn.
Những tưởng sau khi nghe tôi an ủi, em sẽ thấy dễ chịu hơn. Ai ngờ những ngày tiếp theo, em ngày càng trở nên trầm lặng, không muốn nói chuyện cùng ai, dễ nổi cáu khiến cả nhà lo lắng, nhất là mẹ chồng.
Bà lo em chồng tôi bị trầm cảm trở lại. Sau mối tình đầu thất bại, em từng lâm vào trầm cảm suốt một thời gian dài, mới chỉ lấy lại tâm lý được gần 3 năm nay. Giờ chính tôi lại khơi mào chuyện tình cảm cho em, vô tình khuấy lên nỗi đa.u đớ.n, sự tự ti của em ấy. Tôi quá bất ngờ trước thông tin này của mẹ chồng.
Thì ra chuyện em chồng đóng cửa trái tim bấy lâu là có lý do. Thời điểm tôi quen chồng tôi bây giờ, tôi đã đôi lần gặp em nhưng ấn tượng chỉ là cô gái này nhỏ nhẹ, ít nói, chứ không nghĩ em mang trong mình nỗi tổn thương như vậy.
Giờ đây, tôi sống trong cảm giác có lỗi và áy náy vô cùng, không ngờ sự nhiệt tình thiếu suy nghĩ của tôi lại là nguyên nhân gây nên không khí nặng nề trong gia đình đến vậy.
Thậm chí, ngay cả thái độ của mẹ chồng đối với tôi cũng khác. Bà hay cáu gắt hơn, không còn nhiệt tình trò chuyện với tôi như trước. Đôi khi, tôi còn cảm nhận được ánh mắt khó chịu, trách móc của bà khi nhìn con gái rồi lại quay sang nhìn tôi.
Tôi mong là tôi đang nhạy cảm quá nhưng thực lòng tôi muốn biết, làm thế nào để có thể chỉnh sửa lại mọi thứ đã qua, cho tất cả trở về như trước?
Nhớ đêm đông được ủ ấm trong lòng bà, trên chiếc đệm bằng lá chuối khô
Tôi nhớ lắm những mùa đông năm xưa còn được ở bên ông bà và nhớ nhất là kỉ niệm về chiếc đệm lá bà tự tay làm, chiếc đệm sưởi ấm cho tôi suốt tuổ.i thơ.
Một mùa đông mới đang gõ cửa, thu qua rồi đông tới, trời đất bốn mùa đắp đổi luân phiên. Bao nhiêu mùa đông đến và lại đi nhưng hình như mùa lạnh nào cũng đán.h thức trong tôi những kỉ niệm về thời ấu thơ. Tôi nhớ lắm những mùa đông năm xưa còn được ở bên ông bà và nhớ nhất là kỉ niệm về chiếc đệm lá bà tự tay làm, chiếc đệm sưởi ấm cho cháu suốt thời thơ.
Tuổ.i thơ tôi lớn lên ở miền quê nghèo khó. Tuổ.i thơ vất vả, thiếu thốn mà ngọt ngào, đong đầy yêu thương, bởi chúng tôi luôn được bàn tay ông bà, cha mẹ săn sóc, chăm nom. Tuổ.i thơ với những đêm đông được ủ ấm trong lòng bà.
Nhà tôi ở gần nhà ông bà nên cứ tối đến là tôi lại cắp cặp sách sang học bài rồi ngủ lại với ông bà. Tôi yêu nhất là những tối mùa đông. Nhớ những ngày đông lạnh tái tê được ủ ấm trong lòng bà, thoảng thấy mùi hương trầu nồng cay từ bà, mùi ngai ngái của áo quần ngày cũ...
Cái thuở còn nghèo khó, tôi và các bạn bè cùng trang lứa chân đất đầu trần đi qua những mùa đông với vài ba tấm áo mỏng manh, cũ sờn. Vậy mà chúng tôi chẳng hề thấy khổ, thấy thiếu... vẫn vô tư, hồn nhiên, vẫn vui say bất tận hết đông này qua đông khác.
Tôi có một niềm thích thú là đêm đông được ôm bà ngủ. Chẳng có chăn ấm đệm êm, chiếc giường của hai bà cháu được bà sáng tạo, thiết kế theo cách của riêng bà. Bà lót lớp lá chuối khô ở dưới cùng rồi mới trải chiếu, chăn lên trên nằm cho ấm. Đêm nằm bên bà còn ngửi thấy cả mùi thơm từ tấm lá chuối khô. Bà vẫn thường đùa cháu chiếc đệm này chỉ bà cháu mình mới có.
Để có tấm đệm đặc biệt của hai bà cháu tôi biết bà đã gom góp lá từ bao ngày trước đó. Cả vườn chuối, bà lựa những tấm lá chuối to, đẹp, lành lặn, khô vừa tới, nếu khô giòn quá lá rất dễ bị rách. Bà cẩn thận xé từng tàu lá rồi hong phơi thêm vài nắng cho lá thật khô, thật thơm tho.
Dưới bàn tay khéo léo của bà, những mảnh lá chuối được xếp thành từng lớp dày dặn, gọn gàng, bà trải từng lớp lên tấm nan giường, sau đó mới trải chiếu và trải thêm lớp chăn mỏng lên trên cùng. Thường thì bà sẽ tận dụng những tấm chăn cũ, vải mềm, trải lót lớp trên cùng cho cháu nằm được êm ái, dễ chịu.
Dù tấm đệm của bà kì công như vậy nhưng có những mùa đông thật giá, nhiều đêm thừa lúc cháu ngủ say bà đắp thêm lượt chiếu lên trên. Có lúc tôi tỉnh dậy vì cảm giác bị chiếu đè nặng quá, rồi lại quay sang ôm bà, nghe được cả tiếng lá sột soạt dưới lưng mình. Cứ thế thôi mà đêm nào hai bà cháu cũng vui vầy mặc cái gió, cái rét ngoài cánh cửa. Có tấm đệm của bà, khi ấy tôi cảm giác lâng lâng như mình là người chiến thắng, gió rét chẳng thể nào chạm tới.
Tôi còn nhớ, có những mùa đông lạnh cắt cứa, ông nội phải đốt củi trong cái chậu nhôm đặt giữa nhà để sưởi ấm. Mùi khói từ cái chậu lửa của ông quện ấm áp cả mấy gian nhà. Ông lại vùi cho cháu khi thì củ khoai, khi tấm mía... những thức quà ngọt bùi ấm áp cả tuổ.i thơ.
Tôi thích nhất là những đêm không phải học bài, được rúc nách bà đi nằm sớm. Hai bà cháu nằm thủ thỉ, tôi nghe bà kể đủ thứ chuyện trên đời. Chuyện từ thời các cụ, chuyện làng, chuyện xóm, chuyện thời ông bà mới lấy nhau còn ngại ngùng, chuyện ông bà đã nuôi các bác, các chú ra sao, chuyện cây sấu già trước cổng, đàn gà mới nở... Câu được câu chăng rồi tôi ngủ lúc nào chẳng biết. Cuộc sống ngày đó sao bình yên, dịu dàng đến thế.
Giờ cuộc sống đủ đầy, chúng tôi chẳng còn phải co ro trong tiết trời lạnh nữa, chăn ga, gối đệm ngập tràn, lạnh quá còn cả đệm sưởi... nhưng nhiều khi vẫn thấy trống trải, vẫn thèm được sưởi ấm bằng cái ấm của bếp củi khói cay nồng, cái ấm của sột soạt của lớp lá khô, chiếc đệm đặc biệt của tuổ.i thơ. Vẫn biết dòng chảy cuộc đời phải thế, cuộc sống ngày càng đi lên, phát triển, con người được hưởng đầy đủ những tiện nghi... Sao tôi vẫn thèm được trở lại ngày xưa!
Đi qua những năm tháng, mỗi người đều mang theo mình vô vàn ký ức. Ký ức đó có thể là tình yêu quê hương cháy bỏng, một mảng mơ hồ, mộng mị của tình yêu đôi lứa, hoặc khoảng lặng nhớ về một người, một thời gian khó... Tất cả ký ức vui buồn ấy sẽ sống lại qua tuyến bài Hồi ức thế hệ 5X - 8X.
VietNamNet mời độc giả thế hệ từ 5X đến 8X gửi chia sẻ về ký ức của mình đến email: bandoisong@vietnamnet.vn. Những bài có nội dung hấp dẫn, cảm động sẽ được đăng tải trên VietNamNet.
Vui mừng vì được mẹ chồng dọn lên sống cùng, con dâu thất vọng ê chề vì thường xuyên bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà Tưởng mua được nhà riêng rồi, tôi sẽ sống thoải mái, nào ngờ mọi thứ quay ngoắt khi có sự xuất hiện của mẹ chồng. Kết hôn một thời gian, tôi và chồng sống tạm ở nhà mẹ chồng vì lúc đó công việc chưa ổn định, chưa có nhà riêng. Chỉ hơn một năm gọi là ở tạm, tôi cũng đã nếm...