Làm gì để giữ mãi sự trong sáng của tâm hồn trẻ thơ?
“Nhân chi sơ, tính bản thiện”. Bản tính lương thiện của con người bộc lộ rõ nhất ở trẻ em. Người lớn phải làm gì để giữ mãi bản tính lương thiện, những gì tốt đẹp, quý báu nhất của tâm hồn trẻ thơ?
Người xưa nói: đáng quý thay là tâm hồn trẻ thơ. Tâm hồn trẻ thơ có gì đáng quý? Nó đáng quý là vì trong trẻo, hồn nhiên, trong sáng, thơ ngây. Chúng có thể thấy cây tre say rượu, ông trăng đeo kính, cây rau buồn ngủ, thấy con vịt bị nhổ lông trong thau đang tắm, … thấy những điều mà người lớn nhìn mà không thấy. Đối với người lớn, mọi thứ đã trở thành quen thuộc, thậm chí tầm thường, bởi họ quen nhìn bằng một tư duy cũ mòn, không còn cái mới mẻ, xanh non, tươi mới như trong con mắt trẻ thơ.
Khuyến khích trí tò mò của con, khuyến khích con tưởng tượng, tỏ ra thích thú với cách nhìn của con, kể chuyện cho con nghe, tạo cho con thói quen đọc sách, vẽ tranh, hứng thú tìm hiểu cái mới… chính là cách cha mẹ giúp con có một tâm hồn phong phú, giàu trí tưởng tượng, một thế giới tâm hồn tươi mới, không tẻ nhạt nghèo nàn, giàu khả năng sáng tạo.
Tâm hồn trẻ thơ đáng quý vì nó không toan tính vụ lợi, không ngoắt nghéo thủ đoạn, không ganh ghét tham lam, không đố kỵ hằn học. Trẻ em có thể giận nhau, rồi lại quên ngay. Trẻ em có thể chơi thân thiết với nhau bất chấp hoàn cảnh giàu nghèo, bất chấp việc chúng đến trường trên những chiếc xe hơi đời mới hay trên chiếc xe đạp cũ, bởi vì chúng thấy được tâm hồn trong trẻo của nhau ẩn sau những lớp quần áo màu mè.
Tâm hồn trẻ thơ trong trẻo, hồn nhiên, trong sáng, thơ ngây, luôn nhìn cuộc sống bằng con mắt xanh non, tươi mới
Khi cha mẹ dạy chúng cách nhìn cuộc sống như một công tử hay tiểu thư nhà giàu, khi cha mẹ chúng nhắc con nên chơi với bạn nọ, không được chơi với bạn kia, chơi với bạn như thế nào cho có lợi nhất, khi cha mẹ dạy con cách nói dối, đấy là lúc tâm hồn chúng bắt đầu bị người lớn làm cho hoen ố, vẩn đục.
Trẻ thơ yêu ghét rõ ràng. Không gì có thể giấu được chúng. Tâm hồn của chúng trong vắt như một chiếc gương soi, mọi thứ soi vào đó đều hiển hiện đúng bản chất. Nếu người ta ghét trẻ em, chúng sẽ nhận thấy ngay, cho dù lời nói của họ ngọt ngào đường mật. Nếu người ta thực lòng yêu thương, chúng cũng biết rất rõ. Bởi vậy, một người cha nghiêm khắc, một cô giáo khó tính vẫn được chúng yêu, dù có khi chúng bị la rầy hay bị phạt.
Tâm hồn trẻ thơ giàu lòng yêu thương. Chúng đau đớn khi thấy một con gà bị cắt tiết, vì một con heo hiền lành nuôi đã lâu giờ phải bán đi, con chó vẫn quấn quít hàng ngày bỗng dưng bị chết – những chuyện mà người lớn thấy hết sức bình thường, không có gì phải suy nghĩ.
Video đang HOT
Tâm hồn trẻ thơ giàu lòng yêu thương, tình yêu thương ấy tự nhiên, giản dị và vô cùng trong trẻo
Câu chuyện cậu bé Vì Quyết Chiến, cậu bé Sơn La đạp chiếc xe đạp không phanh vượt hàng trăm cây số đèo dốc về Hà Nội thăm em là một minh chứng cho thấy, đối với trẻ em, tình yêu thương luôn luôn đơn giản và sâu xa. Không cần phải nói thành lời, không cần ồn ào minh chứng, tình yêu thương ấy tự nhiên, giản dị và trong trẻo vô cùng.
Bởi vậy, tâm hồn trẻ thơ hết sức nhạy cảm với những xúc phạm, những gì phũ phàng tàn nhẫn. Những dấu ấn ấy in sâu vào tâm hồn non nớt của trẻ thành những vết sẹo sâu, sẽ đi theo trẻ suốt cả cuộc đời. Cư xử với trẻ một cách nhân hậu, giàu yêu thương, cũng chính là cách giữ cho tâm hồn của trẻ mãi trong sáng đẹp đẽ.
Trẻ em hoàn toàn không sợ hãi cuộc sống, bởi không bao giờ toan tính, đắn đo, suy hơn tính thiệt. Cậu bé Chiến không sợ bụng đói, đường xa, phương tiện không an toàn, không sợ những bất trắc trở ngại trên đường. Trẻ em có thể lăn xả vào đánh một người lớn, khi thấy người thân yêu của mình bị hành hạ.
Trẻ em hoàn toàn không sợ hãi cuộc sống, bởi không bao giờ toan tính, đắn đo, suy hơn tính thiệt
Khi những người lớn, có cả một trung tá cảnh sát giao thông Ninh Bình đứng nhìn cô gái bị thanh niên là người yêu cũ đâm chết, họ đã quên họ từng là trẻ con, từng căm phẫn trước tội ác, từng biết quên mình để cứu người. Họ tàn nhẫn, dửng dưng vô cảm đến tột cùng, bởi lúc đó, sự an toàn của bản thân họ được đặt lên trên tất cả, bất chấp sự an nguy mạng sống của người khác ngay trước mắt mình.
Dạy trẻ em sự cân nhắc đắn đo, suy tính lợi hại là cần thiết, nhưng toan tính đến mức chỉ còn thấy bản thân mình, lợi ích của mình, mà quên mất cách sống, cách cư xử của một con người chân chính, thì tức là đã giết chết cái mầm thiện trong con người của trẻ, bôi đen đi nhân cách của một con người.
Người lớn thường cho rằng trẻ nhỏ không biết gì, mà không thấy được tâm hồn trong trẻo giàu lòng yêu thương, đáng quý của trẻ. Điều đó là sai lầm. Hãy để cho trẻ sống trong tình yêu thương, trong cách cư xử ấm áp, giàu tình người, trong sự trân trọng, nâng niu, nuôi dưỡng mầm thiện có sẵn trong trẻ để trẻ lớn lên thành con người chân chính.
Theo thegioitiepthi.vn
Thương con dâu
Hằng ngày, chị vẫn chuyện trò với nó nhưng dường như cả chị và nó đều cảm nhận giữa hai người có một khoảng cách vô hình.
Sáng sớm, đi ngang qua phòng, chị nghe tiếng con dâu thẻ thọt vọng ra: "Em chả hiểu mẹ như thế nào. Em chờ anh về ăn cơm thế mà mẹ cũng bực. Em khóc giận anh không về đón em và con đi khám bệnh, mẹ cũng cáu".
Chị lẳng lặng đi xuống, ngồi trong phòng khách, nghĩ mà buồn. Nó về làm dâu chị gần hai năm. Mẹ con chưa có nhiều thời gian để hiểu và gắn bó. Hằng ngày, chị vẫn chuyện trò với nó nhưng dường như cả chị và nó đều cảm nhận giữa hai người có một khoảng cách vô hình. Cuộc đời chị nhiều nỗi niềm nhưng vốn là người kín chuyện nên không phải ai chị cũng chia sẻ. Với lại, có nói ra thì nó cũng không hiểu. Vì nó còn quá trẻ, hồn nhiên, trong trẻo như thanh xuân của chị.
Tính cách nó trẻ con và có phần đuểnh đoảng. Xét về tiêu chuẩn làm dâu thì chị không ưng. Nhưng chị quý nó ở sự trong sáng và thật tâm. Chị cũng không nhớ nó là mối tình thứ mấy của thằng con trai mình, cái đứa thay bạn gái như thay áo. Có cô đến nhà mấy lần, đưa nhau đi du lịch, tưởng cưới đến nơi rồi, tự dưng thằng con chị chán bỏ làm quen cô khác. Rồi đùng một cái nó bảo cưới vợ - là con dâu chị bây giờ, khi mới quen được gần sáu tháng. Chị bảo: cưới vợ là chuyện nghiêm túc. Nó gật: con muốn lấy vợ thật mà. Chị thấy hoang mang, sợ cái tính đào hoa của con trai làm khổ con gái người ta.
Trước ngày cưới, con bé thật thà bộc bạch với chị: "Cháu thích anh ấy ngay lần đầu gặp nhau, cháu muốn làm vợ anh ấy bác ạ".
Cưới nhau được một thời gian, hai đứa hoan hỉ báo với chị có tin vui. Chị mừng và lòng cũng nhẹ nhõm phần nào.
Nhưng rồi những điều chị lo lắng dần hiện hữu. Thằng con trai chị lại ngựa quen đường cũ, ham vui, mải chơi và tìm kiếm những thứ lạ lẫm bên ngoài. Chị cũng đã nhiều lần khuyên bảo, nhắc nhở nhưng nó không nghe. Vợ nó thì ngây thơ và tin chồng tuyệt đối. Con trai chị lại rất giỏi nói dối, khi thì bận công việc, khi tiếp đối tác về muộn, khi tháp tùng sếp đi công tác dài ngày. Vợ nó cứ thế tin nên nhiều hôm muộn vẫn ngồi chờ chồng đến khuya, rồi ngủ gật trên ghế sofa; khi thì cuống cuồng chuẩn bị quần áo để mai chồng đi sớm. Cuộc sống của nó, kể cả cảm xúc cũng phụ thuộc chồng. Vài bận, nó cũng giận dỗi vì chồng thất hứa, sai hẹn nhưng thằng con chị chỉ cần dỗ dành, xin lỗi vài câu rồi đâu lại vào đấy. Chị thấy vậy mà bực bội trong lòng nên nhiều khi cáu gắt vô cớ với nó. Nó không hiểu mà chị cũng đâu dễ nói ra.
Khi con dâu sinh con, chị cũng đã sẵn sàng phụ giúp trông coi, nhưng rồi thằng con bảo: "Mẹ vợ còn khỏe nên cứ để vợ con về bên đó, còn mẹ thi thoảng sang chơi với cháu là được".
Cho vợ sang bên đó, thằng con chị rảnh rang bay nhảy. Nhiều hôm, đá qua thăm con chút rồi lại đi chơi nhưng nói dối vợ là về bên nhà vì chị không được khỏe. Con dâu nghe vậy liền điện thoại cho chị hỏi han. Chị đứng giữa ú ớ khó xử. Không phải một lần mà nhiều lần như vậy nó đều kiếm cớ để nói dối vợ. Hôm rồi, chị dưới quê lên, khi bước vào nhà bất ngờ nhìn thấy thằng con trai chị đang ôm eo một cô gái trong phòng khách. Nhìn thấy chị, cả hai lúng túng buông nhau ra. Chị sững sờ, không ngờ nó lại ngang nhiên như vậy. Tức mình, chị xông vào tát cho thằng con một cái và chỉ tay vào mặt cô gái kia: "Cô có biết con trai tôi có vợ rồi không? Vợ nó vừa đoan trang vừa xinh đẹp ngất trời kia kìa".
Chị chỉ vào khung ảnh cưới treo trên phòng khách. Cô gái kia xấu hổ bỏ về. Thằng con trai chị cúi gằm mặt không dám nhìn mẹ. Còn chị, nỗi đau của người vợ từng bị chồng ngoại tình cùng với những cay đắng của hôn nhân lại dội về nhức nhối. Bao năm qua, chị đã cố gắng dạy dỗ mong thằng con lớn lên không giống như bố nhưng chị đã thất bại. Chị biết nhiều việc nó làm lén lút sau lưng vợ, nhưng phơi bày ra để vợ chồng nhà tan cửa nát, lòng mẹ cũng đâu nỡ. Vậy nên chị đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Mẹ con gắn bó chưa lâu, tình cảm chưa nhiều nhưng cùng là phụ nữ nên chị thương con dâu. Chị nhìn thấy quá khứ của mình trôi về từ cuộc sống của nó hôm nay. Chị mong nó sống chủ động, độc lập và tỉnh táo để tương lai không phải nhận về những giọt nước mắt đắng xót như chị.
Nhưng không biết đến bao giờ con dâu chị mới hiểu.
Hoàn Bùi
Theo phunuonline.com.vn
Anh chàng vẽ kịch bản dụ bạn gái mới yêu vào khách sạn, ai ngờ chỉ sau vài phút tình thế bỗng đảo ngược Hắn có chút ái ngại khi bỗng dưng cô khang khác. Cô bình thản ngồi xuống giường rồi bắt đầu cười phá lên... Hắn đẹp trai, kiếm tiền giỏi, lại là thiếu gia con nhà giàu. Thế nhưng, hắn lại chỉ coi việc thay người yêu như 1 sở thích sưu tập đồ vật. Đối với hắn, tuổi trẻ là phải chinh phục,...