Làm dâu 2 tháng đã nghĩ đến chuyện làm mẹ đơn thân
Không thể hòa hợp với gia đình chồng và cuộc sống nhà chồng, chỉ sau 2 tháng làm dâu, Lan đã nghĩ đến chuyện làm bà mẹ đơn thân cho dễ sống.
Lan lấy chồng khi mới 21 tuổi. Cô và chồng đã có thời gian yêu nhau hơn 2 năm rồi mới cưới.
Trong lúc mới yêu, Lan đã nghe sơ qua về hoàn cảnh gia đình nhà người yêu. Bố anh là cán bộ nhà nước còn mẹ anh trước cũng là công chức nhưng vì mắc bệnh nên xin nghỉ về mất sức đã hơn chục năm nay. Nghe nói mẹ anh bị mắc bệnh thần kinh ở thể nhẹ, lúc nào cũng cười cười như đứa trẻ.
Nghĩ đến việc phải chăm sóc một bà mẹ chồng mắc bệnh như vậy Lan cũng lăn tăn lắm nhưng vì đang trong thời gian yêu đương mật ngọt, cô không để ý nhiều và suy nghĩ rất đơn giản rằng gia đình nào cũng có chuyện này chuyện khác. Mẹ chồng cô sống và suy nghĩ đơn giản như một đứa trẻ thì lại càng dễ, sẽ không soi mói và suy xét con dâu nhiều như những bà mẹ chồng bình thường khác.
Nghĩ thế nên Lan đồng ý theo chàng về dinh. Đến lúc nào cuộc sống chung với gia đình nhà chồng nảy sinh những vấn đề phức tạp mới khiến cô điên đầu.
Dù rất cố gắng nhưng không thể hòa hợp với cuộc sống nhà chồng khiến Lan điên đầu. (Ảnh minh họa)
Bố chồng cô là công chức đã về hưu, tuy nhiên ông rất khó tính và độc đoán. Vì mẹ chồng cô bị thần kinh nên bố chồng là người nắm kinh tế và chỉ đạo mọi việc lớn nhỏ trong nhà. Ngay cả việc chợ búa, cơm nước ông cũng là người chủ trì.
Hàng ngày Lan phải đối mặt với đủ thứ bực bội, ức chế. Mỗi khi cô nấu ăn là bố chồng ra chỉ đạo, cái này không ngon, cái kia không tốt, nước mắm thì phải nước mắm nấu riêng, nước mắm chấm riêng, nhìn thấy luộc thì ông bảo xào ngon hơn, bữa sau xào thì ông bảo luộc ngon hơn, bí xào lên đĩa rồi ông vẫn hỏi: xắt miếng chưa?… Lúc đầu Lan nghĩ khẩu vị của ông như thế nên bữa sau cô mua thịt bò hộp ướp gia vị sẵn về xào ông vẫn bảo là “cái này luộc ăn mới ngon, xào ăn chẳng ra gì”, ăn 1 miếng ông nhổ toẹt vào bát cơm nguội cho chó khiến cô bàng hoàng sửng sốt xen lẫn nỗi tủi nhục của nàng dâu mới.
Lại thêm cậu em chồng là Chí Phèo của thời đại mới, cứ đi chơi miết suốt ngày, không mấy khi ngủ ở nhà, chỉ đến lúc nào hết tiền mới ghé qua nhà để “kiếm chác”, xin xỏ.
Video đang HOT
Nhưng đối với bố chồng, mọi người là vô học hết, còn 2 con trai của ông đều là anh hùng, ông khen con trai út là “nghiện nhưng … bản lĩnh”, sống có tình, trộm cướp là do bạn bè rủ rê.
Bố chồng cô sống cũng không nhận được sự nể trọng của gia đình hai bên. Mẹ chồng cô bị bệnh từ khi chồng cô còn nhỏ xíu nên cả họ ngoại và 2 con đều phải chịu nhún ông hết, nhưng mà ai cũng ghét, bằng mặt mà không bằng lòng. Có những khi giỗ chạp, hỉ sự chẳng ai mời ông, ông lại chửi mọi người là “lũ vô học”.
Còn mẹ chồng thì nói trước quên sau, mỗi lần về nhà Lan lại vào phòng chốt cửa lại, thế mà bà phải gõ cửa gọi cho bằng ra ngoài thì mới thôi, vào phòng bà lại gọi ra, cô không thể chịu nổi mùi phát ra từ cơ thể bà, mùi dầu gió cộng với mùi người già lâu ngày không tắm. Nếu Lan nhắc bà đi tắm thì bà nạt, mỗi lần đi qua bà là cô phải nhịn thở, không thì lại nôn thốc nôn tháo (vì cô đang ốm nghén), mỗi khi ăn cơm là một cực hình với Lan. Ra khỏi nhà là Lan không muốn quay lại đó nữa. Mỗi ngày hết giờ làm mà cô cũng không muốn quay về ngôi nhà đó.
Vợ chồng Lan đều có công việc ổn định, tuy lương không cao nhưng cũng đủ sống. Vậy mà về làm dâu mới được 1 tháng, bố chồng đã đuổi 2 vợ chồng cô dọn lên cơ quan mà ở. Vốn dĩ không hợp tính với bố chồng, Lan lại càng có ác cảm với gia đình chồng hơn.
Chồng Lan đi suốt đến cuối tuần mới về vì anh làm trong lực lượng vũ trang. Anh không để ý đến những chuyện lặt vặt trong gia đình, dù không nói ra nhưng anh cũng buồn về gia đình mình lắm. Thương chồng nên Lan cũng không kể những chuyện vặt vãnh trong nhà khiến anh phân tâm.
Lan còn nghe nói mẹ chồng cô bị bệnh từ thời con gái, có người lại nói vì bố chồng cô độc đoán, đánh bà nhiều lắm nên bà mới sinh bệnh. Bà bệnh cái là ông bảo bà xin nghỉ mất sức để lấy tiền hưu một lần mua xe máy.
Mới làm dâu được 2 tháng, Lan đã nghĩ đến việc làm bà mẹ đơn thân để thoát khỏi cuộc sống hiện tại. (Ảnh minh họa)
Lan đang lo cho số phận của mình, ở mãi đó không có bệnh rồi cũng thành bệnh mất. Cô cũng không dám kể chuyện nhà chồng cho bố mẹ mình nghe, sợ bố mẹ thương con mà lo lắng sinh bệnh mất. Những lúc tủi phận Lan chỉ biết ngồi khóc một mình.
Giờ cô không biết phải làm sao để thuyết phục chồng ra ở riêng, dù sao đi nữa thì đó cũng là bố mẹ anh, gia đình anh. Anh lại vốn tính hiền lành và rất thương mẹ.
Mẹ anh lại bị bệnh, chồng Lan là con trai cả, và gia đình thì chẳng trông mong gì vào cậu em trai sống bằng nghề cướp giật, nghiện hút của ông bà nên chồng Lan không có ý ra ở riêng.
Nếu bố chồng có đuổi đi lần nữa thì anh cũng không đi, Lan cũng không muốn ra đi trong chiến tranh và càng không muốn con mình còn đang thành hình đã bị đuổi ra khỏi nhà.
Lan đang day dứt với suy nghĩ thay vì tồn tại như thế này thì kết thúc đi để sống cuộc sống bà mẹ đơn thân còn hơn. Nhưng cô cũng thương con mình nếu sinh ra không có đủ một mái ấm gia đình. Dù gì đi nữa, làm mẹ đơn thân cũng sẽ khổ đủ đường, chưa kể đứa trẻ sẽ bị nhiều thiệt thòi, ảnh hưởng không nhỏ đến tâm sinh lý. Nhưng nếu tiếp tục cuộc sống như hiện tại thì cô không biết có thể chịu đựng đến khi nào. Xin mọi người hãy cho cô một lời khuyên.
Theo Ngoisao
"Tôi chơi bời tí chứ yêu đương gì em"
Anh đã đáp vào mặt tôi câu nói đó không thương tiếc khi tôi ngỏ ý muốn anh ly dị vợ để cưới tôi, như điều anh đã hứa.
Tôi đâu phải loại phụ nữ biết anh có vợ mà vẫn chen ngang vào gia đình anh, đòi anh bỏ vợ để lấy tôi. Chỉ là khi yêu anh, và ngay cả khi biết anh có gia đình, chính anh đã níu kéo tôi, ôm tôi vào lòng, nói yêu thương tôi. Anh còn hứa hẹn sẽ bỏ vợ để kết hôn với tôi vì vợ anh thực sự không phải là người phụ nữ anh muốn sống bên cạnh trọn đời.
Tôi đã yêu anh quá nhiều nên tin vào điều anh nói. Tôi cũng hi vọng, tình yêu có thể khiến mọi thứ thay đổi. Tôi cũng luon suy nghĩ, khi không còn yêu nhau thì nên giải thoát cho nhau, khi anh và vợ không còn yêu, thì tốt hơn hết hãy giải thoát cho nhau, tìm cho mình một con đường mới. Nhưng khi đó, tôi nào biết anh có con, chỉ nghe anh nói, anh có vợ nhưng chưa có con nên không có sự ràng buộc nào. Nếu không còn yêu thì anh muốn giải thoát cho cô ấy đi tìm tương lai tốt hơn.
Thế là, tôi cứ lao vào cuộc tình với người có vợ suốt thời gian 2 năm, bỏ qua cả sĩ diện và tuổi thanh xuân của bản thân để yêu và chờ đợi anh. Tôi không biết mình phải sống thế nào nếu như không có anh. Dường như, sự xuất hiện của anh đối với tôi đã giống như một thói quen, tôi không thể nào yêu ai khác được, dù họ có điều kiện hơn anh hoặc ít ra là chưa có gia đình.
Tôi sợ, nếu một ngày nào đó mất anh, chắc tôi sẽ sống đau khổ vô cùng. Tôi không biết mình có còn can đảm và dũng khí để tiếp tục yêu ai đó không, hay chỉ biết trông cậy vào anh.(ảnh minh họa)
Phải thừa nhận một điều rằng, ở bên anh tôi cảm thấy an tâm rất nhiều. Có lẽ, trước giờ tôi chưa được người khác che chở như vậy, lo lắng như vậy nên lúc có anh, tôi thấy đó là điều quý giá. Tôi cũng không hiểu tại sao, khi có anh rồi, tôi không còn muốn nghĩ tới chuyện sẽ tìm một người đàn ông chưa có gia đình để cưới. Cũng không nghĩ tới việc gia đình tôi sẽ phản ứng ra sao, chỉ biết yêu và yêu thôi.
Tôi sợ, nếu một ngày nào đó mất anh, chắc tôi sẽ sống đau khổ vô cùng. Tôi không biết mình có còn can đảm và dũng khí để tiếp tục yêu ai đó không, hay chỉ biết trông cậy vào anh.
Anh cho tôi những giây phút hạnh phúc và bao lời hứa hẹn. Anh kể chuyện về gia đình anh, về người vợ mà anh không yêu, về mái ấm mà anh coi đó như &'tổ lạnh'. Anh bảo, anh cần có tôi, cần một người vợ như tôi, cần được bên cạnh tôi, được tôi yêu thương và chăm sóc. Nghe những lời ngon ngọt của anh, tôi tin như lời anh hứa rằng, 2 năm sau, chúng tôi sẽ cưới nhau, sau khi anh ly dị vợ và ổn định mọi thứ.
Tôi thật chẳng dám nghĩ tới chuyện này nhưng anh cứ bảo, tôi hãy cho anh thêm cơ hội, chờ đợi anh, rồi anh sẽ lấy tôi làm vợ. Nhưng 2 năm trôi qua, khi tôi mong mỏi từng ngày thì anh cứ dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Anh bảo tôi chờ anh thêm thời gian nữa, nhưng ngay cả chuyện ly dị vợ anh cũng chưa bàn tới thì làm sao tính chuyện cưới tôi được. Chẳng lẽ, lời anh hứa đã theo gió bay?
Lúc này, tôi mới tá hỏa, mới hiểu được kế hoạch chơi bời của anh. Thì ra, anh chỉ lợi dụng tôi, chỉ hứa hẹn cho có, và định sẽ làm cho tôi khổ sở vì anh. (ảnh minh họa)
Tôi có nói với anh rằng, tôi thực sự muốn lấy anh làm chồng, vì tôi cũng cần ổn định, cần có một gia đình còn sinh con đẻ cái. Nhưng anh lại bảo, nếu thích sinh con trước thì cứ sinh, rồi sau đó cưới nhau còn tiện hơn. Có con rồi thì ăn chắc hơn. Nghe lời anh nói, tôi bắt đầu cảm thấy ở con người này không thật.
Tôi sợ anh sẽ lừa mình nên kiên quyết, tôi làm tới, giục anh phải giải quyết xong mọi việc và cưới tôi. Nhưng dường như, khi bị tôi ép quá, anh đã &'lộ nguyên hình', anh bảo: "Thú thực, anh chưa từng nghĩ tới chuyện lấy em, tất cả chỉ là chơi bời qua đường mà thôi. Đàn ông ai chẳng chơi bời, anh chơi bời tí chứ yêu đương gì em. Em có yêu anh thì chịu cảnh này đi, đừng ép anh quá. Anh không thể bỏ vợ lấy em được. Em dại thì chịu thôi".
Lúc này, tôi mới tá hỏa, mới hiểu được kế hoạch chơi bời của anh. Thì ra, anh chỉ lợi dụng tôi, chỉ hứa hẹn cho có, và định sẽ làm cho tôi khổ sở vì anh. Tôi không thể ngờ được, người luôn nói những lời yêu thương tôi, người luôn kề vai sát cánh, yêu thương tôi, quan tâm lo lắng cho tôi thì giờ lại có ý định từ bỏ tôi và buông những lời xúc phạm tôi. Sao tôi đã bằng này tuổi, đã luôn nghĩ phải tỉnh táo rồi mà giờ lại bị một gã như thế này lừa gạt, mê muội và tin anh ta sẽ cưới mình? Đúng là, tôi không thể hiểu nổi bản thân mình nữa, có lẽ, đây là cái giá phải trả của tôi chăng? Tôi đã quá ngu si rồi!
Nhưng những gã như anh ta, tại sao lại không bị quả báo, tại sao hậu quả lại cứ đè lên vai những người phụ nữ quá yêu và quá tin người như chúng tôi? Chuyện này, đâu phải chỉ do chúng tôi, có phải là ông trời đã hơi thiên vị những kẻ lăng nhăng, phản bội vợ con, và lừa dối người tình đó không? Thật là không có sự công bằng!
Theo VNE
Chồng 'chơi gái', tôi sợ rước bệnh vào người Đúng là bây giờ cái gọi là hạnh phúc thực sự rất mong manh. Yêu nhau thì thế, kết hôn lại không như mơ. Lấy vợ 1 năm đã ngoại tình Đúng là bây giờ cái gọi là hạnh phúc thực sự rất mong manh. Yêu nhau thì thế, kết hôn lại không như mơ. Người ta bảo &'hôn nhân là nấm mồ...