Làm chồng, vợ có lỡ làm sai cũng chớ la mắng
Tôi tin chắc rằng, nếu các anh chồng làm như vậy thì chắc chắn thay vì sợ sệt các anh, các chị sẽ tôn trọng, kính nể các anh hơn.
Hàng xóm nhà tôi chẳng ngày nào là không cãi nhau. Lý do chỉ có một: Vì cô vợ ngốc. Hay làm hỏng chuyện nên anh chồng bực mình, la mắng suốt ngày. Thật ra thì cô ấy không cố ý làm sai, chỉ là do cái tính hậu đậu, không được nhanh nhẹn cho nên thi thoảng hay làm sai. Mà anh chồng này cũng lạ, cái tính đó của cô vợ có phải là sau khi kết hôn mới xuất hiện đâu. Nó có từ thời yêu nhau.
Mà tại sao khi yêu nhau, anh ta chịu được mà bây giờ, sau khi về chung sống dưới một mái nhà thì anh ta lại không làm được chuyện đó. Hay bởi vì đơn giản khi yêu, chúng ta chưa chính thức thuộc về nhau nên không dám la hét, mắng mỏ. Còn bây giờ khi về chung sống dưới một mái nhà rồi thì làm gì cũng được, vì ta đã thuộc về nhau. Mà đã là đồ của mình có mình muốn làm gì cũng được, mình có quyền sở hữu với nó mà.
Cô ấy đã tự vấn bản thân mình rồi, tự dằn vặt mình rồi mà tại sao anh chồng còn không hiểu, vẫn tiếp tục đục khoét thêm vào cái sự tự trách của cô ấy. (Ảnh minh họa)
Nhiều lần đi ngang qua nhà, nhìn thấy cảnh anh chồng ngồi trên ghế la hét, mắng mỏ. Còn cô vợ thì chỉ biết cúi đầu, im lặng. Hình như cô ấy cũng biết cô ấy đã làm sai. Cô ấy đã tự vấn bản thân mình rồi, tự dằn vặt mình rồi mà tại sao anh chồng còn không hiểu, vẫn tiếp tục đục khoét thêm vào cái sự tự trách của cô ấy. Làm như vậy, có khiến anh chồng thấy thoải mái hơn không? Có khiến cho sự việc làm sai kia được cứu vãn như lúc chưa từng xảy ra hay không?
Video đang HOT
Tôi đã hỏi thì anh ta trả lời là không. Nó chỉ càng khiến anh ta bực mình hơn mà thôi. Anh ta biết như thế thì tại sao anh ta còn mắng mỏ làm gì. Tôi đã hỏi và anh ta im lặng. Còn chị vợ, chị ấy nói rằng mỗi lần bị anh mắng, chị ấy lại càng lo sợ. Lúc nào cũng sợ mình cũng là hỏng việc. Mà càng lo sợ thì lại càng hỏng nhiều việc hơn.
Vợ có lỡ làm sai thì cũng đừng có la mắng. (Ảnh minh họa)
Các anh chồng à, con người chẳng ai là hoàn hảo cả. Nếu các anh đã chấp nhận người phụ nữ bên cạnh và muốn gắn bó với họ cả đời thì đừng có cách cư xử như anh chồng hàng xóm nhà tôi. Chấp nhận bên cạnh nhau tức là chấp nhận cả khuyết điểm của nhau. Vợ có lỡ làm sai thì cũng đừng có la mắng. Thay vì la mắng, anh hãy chỉ cho cô ấy biết vì sao cô ấy làm sai. Cô ấy cần sửa chữa những gì ở bản thân để lần sau không còn làm sai như thế nữa.
Tôi tin chắc rằng, nếu các anh chồng làm như vậy thì chắc chắn thay vì sợ sệt các anh, các chị sẽ tôn trọng, kính nể các anh hơn. Các anh sẽ trở nên cao lớn, vĩ đại, mạnh mẽ, các chị sẽ tự hào vì điều ấy.
Anh chồng hàng xóm nhà tôi đã sửa đổi, cuộc sống của anh chị ấy giờ tốt hơn trước rất nhiều. Cũng nhờ mỗi lần chị ấy làm sai, anh ấy không còn la mắng chị nữa mà nhẹ nhàng chỉ bảo cho chị. Chị thay vì lo sợ, cố gắng làm việc tốt hơn. Cuộc sống hôn nhân muốn bền vững, chẳng cần tìm đâu xa xôi, hãy cứ đơn giản là thấu hiểu, cảm thông và chia sẻ cho nhau đã.
Theo Một thế giới
Vợ tiết kiệm từng đồng, chồng đi vay lãi kinh doanh và cái kết quá sức tưởng tượng
Nhìn khu mặt bằng mà trước đó hai tháng Trung còn nghĩ nó sẽ mọc lên một cơ sở kinh doanh khang trang, đồ sộ giờ vẫn chỉ là một mảnh đất bỏ hoang, cỏ mọc um tùm, Trung càng thêm sợ sệt, lo lắng.
Yêu nhau tha thiết quá nên dù kinh tế chưa thực sự ổn định, Trung và Huệ vẫn quyết định kết hôn. Tiền lương hàng tháng của Trung đều đưa gần hết cho Huệ. Trung chỉ giữ lại một phần nhỏ để lo tiền xăng xe, chè thuốc. Huệ cũng là ngườiphụ nữ biết lo toan, vun vén nên Trung khá yên tâm khi giao toàn bộ kinh tế cho Huệ.
Huệ tằn tiện lắm, chẳng bao giờ mua sắm riêng thứ gì cho mình. Có thừa ra một khoản nhỏ, Huệ lại lo sắm sửa cho Trung vì không muốn Trung thua kém anh em, bạn bè. Nhớ có lần Trung mời bạn đến nhà chơi, Huệ đã chẳng ngần ngại lo cho Trung một bữa tiệc thịnh soạn, chu tất. Ai cũng khen Trung tốt số lấy được vợ đảm, lại khéo chiều chồng. Rồi cả tháng sau đó, Trung thấy Huệ không ăn sáng khi đi làm. Thương vợ, Trung càng cố gắng tìm mọi cách để kinh tế khá khẩm lên. Nhưng thời buổi người khôn của khó, kiếm tiền đâu có dễ.
Ấy vậy mà vận may lại bất ngờ mỉm cười với Trung. Qua vào mối quan hệ xã hội, Trung được giới thiệu về kế hoạch hùn vốn mở xưởng làm ăn chung. Nghe bàn có vẻ khả thi, Trung về bàn với Huệ ý định góp vốn của mình. Tất nhiên Huệ sẽ không đồng ý, Kế hoạch kinh doanh này quá mạo hiểm. Hơn nữa đó cũng chỉ là bạn bè chứ không phải anh em ruột thịt. Tiền bạc cũng phải vất vả lắm vợ chồng mới kiếm được, không thể mang đi đầu tư với người ngoài như vậy.
Trung bắt đầu cảm thấy hoang mang, lo sợ khi số tiền lãi ngày càng lớn lên. (Ảnh minh họa)
Nghĩ Huệ không tin tưởng vào khả năng của mình, Trung giận dỗi, chẳng nói với Huệ bất cứ câu nào từ hôm đó. Không khí gia đình trùng dần xuống. Mấy người bạn của Trung ngày nào cũng giục giã Trung mau chóng mang tiền đến trong khi tiền bạc trong nhà đều do Huệ quản lý. Trước những điều tươi đẹp mà họ vẽ ra, Trung đã liều mình đi vay nặng lãi để lấy tiền kinh doanh. Trung định bụng khi nào có khoản lời đầu tiên, sẽ mang đi trả bớt, Trung còn tưởng tượng ra cái ngày Huệ sẽ phải cúi đầu ghi nhận khả năng làm ăn kinh tế tài giỏi của Trung. Nào ngờ...
Tiền đã góp 2 tháng mà kế hoạch kinh doanh vẫn chưa được triển khai. Sốt ruột với khoản tiền vay lãi, ngày nào Trung cũng gọi điện giục giã người trưởng nhóm đầu tư. Nhưng anh ta cũng chỉ đưa ra lý do giải thích nhạt nhẽo rằng vốn chưa đủ để kinh doanh, cần chờ thêm một thời gian nữa để vận động đầu tư. Lo có chuyện chẳng lành xảy ra, Trung một mực đòi rút vốn về nhưng rút sao được nữa, tiền người trưởng nhóm nói đã đầu tư hết vào cơ sở vật chất rồi còn đâu.
Trung bắt đầu cảm thấy hoang mang, lo sợ. Số tiền lãi ngày càng lớn lên, nhất là khi họ điều tra được Trung vay lãi kinh doanh nhưng đang bị chững lại nên ngày đêm giục giã. Khi Trung xin khất thì họ buông lời đe dọa, đúng là không thể đùa được với dân xã hội. Nhưng Trung biết kiếm đâu ra tiền để trả nợ bây giờ. Nhìn khu mặt bằng mà trước đó hai tháng Trung còn nghĩ nó sẽ mọc lên một cơ sở kinh doanh khang trang, đồ sộ giờ vẫn chỉ là một mảnh đất bỏ hoang, cỏ mọc um tùm, Trung càng thêm sợ sệt, lo lắng.
Không còn cách nào khác, Trung chỉ còn nước thú nhận tất cả với Huệ mà thôi. Nhưng cú sốc này đến Trung còn khó có thể chấp nhận huống chi là Huệ. Bước chân Trung chợt khựng lại trước hình ảnh trước mắt: Huệ đang ngồi tỉ mẩn gấp lại từng đồng bạc lẻ trước bàn ăn.
Theo Một Thế Giới
Khi yêu hãy nếm trọn từng khoảnh khắc ! Ai đó có thể cướp đi người bạn yêu nhưng không bao giờ lấy cắp được kỉ niệm của bạn. Nó là của bạn chính chủ !!! Trước khi yêu ai cũng cho rằng tình yêu là thứ xa xỉ , khó kiếm tìm còn khi yêu rồi mới thật sự hiểu tình yêu thật sự xuất phát từ những điều bình dị...