Làm chồng cũng khó
Hồi trước mình chậm lấy vợ không chỉ do cuộc sống truân chuyên mà còn một lý do quan trọng khác, mình không nghĩ ra được phải làm cách nào để mỗi ngày có thể mang đến cho người sống cùng, chí ít, một điều thú vị.
(Ảnh minh hoạ).
Thông minh – có một ít; hài hước – có một ít; chu đáo – tất nhiên… nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, khó có thể sáng tạo liên tục, ít nhất là trong nửa thế kỷ.
Công cuộc mưu sinh thời gian đầu chiếm hầu hết thời gian của mình, và dường như người sống chung cũng đã có quá nhiều thứ để lo nghĩ nên cũng không đòi hỏi gì nhiều. Tuy thế, mình vẫn chắt chiu từng cơ hội có thể tạo được niềm vui trong khốn khó. Có thể đó chỉ là buổi chiều đi tắm biển rồi lên ăn một đĩa ram rắn đẻn hay chỉ là việc chất cả nhà lên xe máy rồi chạy loanh quanh…
Bây giờ thì con cái đã đi làm, thu nhập cũng không đến nỗi nào nhưng làm sao để hai người sống hơn một phần tư thế kỷ với nhau rồi vẫn thấy thú vị mỗi ngày? Thật không dễ.
Có lẽ nhiều người cũng như mình, đời sống vợ chồng khó tránh khỏi những va chạm. Lại như dân gian nói, “mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh”. Nhưng cái căn cơ mới là điều đáng kể.
Nhiều người bảo mình là người hay “khoe vợ”, nhiều người ác ý còn nói, cha đó lên phây thì thế chứ hay ho gì… Không sai nhưng không đúng.
Không sai ở chỗ, không có người nào, gia đình nào, vợ chồng nào hoàn hảo, gia đình mình cũng thế.
Nhưng nó không đúng, vì viết một dòng, đưa một cái ảnh… không đúng bản chất cho thiên hạ xem, chắc ai cũng phải ngượng với chính mình chứ đừng nói với người biết mình.
Nhiều bạn bè thân thiết biết về gia đình mình đã rất quan tâm và lấy làm thích thú, động viên mỗi khi thấy vợ chồng mình vui, mình làm được việc gì đó cho vợ mình vui…
Gia đình mình đã rất xúc động khi bạn bè bố trí, lo lắng cho mỗi chuyến đi, ân cần khi hỏi han về đời sống, sức khỏe… Đời mình may mắn là có nhiều người tốt, nhiều bạn tốt giúp đỡ, sẻ chia…
Và vì thế, mình luôn cố gắng để mỗi ngày có thể mang đến cho gia đình, nhất là cho vợ mình một niềm vui, một điều thú vị… (dù cũng có khi làm cho vợ bực mình và ngược lại thì đó là ngoài ý muốn).
Khi hai con lớn lên, ý thức được về cuộc sống, mình cũng chỉ nhắc mỗi một câu, câu này đọc được đâu đó và nhớ nằm lòng luôn, rằng, “khi ba mẹ sinh con ra, con khóc nhưng mọi người cười; con phải sống làm sao để đến khi từ giã cõi đời, mọi người khóc còn con thì cười”.
Rồi con cái cũng sẽ có gia đình.
Tụi nó học hành giỏi giang hơn, làm việc năng động hơn, ngoan ngoãn thì đã là vốn dĩ, mình không lo về những thứ đó, chỉ lo và khuyên tụi nó, làm sao để vợ chồng hấp dẫn nhau, sống với nhau một cách thú vị. Mọi cặp đôi chia tay chỉ vì người này không còn thú vị, hấp dẫn với người kia như ban đầu mà thôi.
Đó là điều khó nhất nhưng đáng làm nhất và quan trọng nhất trong cuộc đời. Vì có nó thì sẽ có tất cả.
Bạn mình học cao, lại là chánh án tòa án.
Video đang HOT
Thuở hai vợ chồng mới có con, một lần, theo bạn hội hè bia bọt rồi đi hát karaoke, lại là karaoke có gác tay. Không biết ai báo, vợ anh đạp cửa xông vào và bắt quả tang.
Chỉ thế thôi, nhưng về nhà, hai vợ chồng gây nhau mấy tháng trời. Anh nổi đóa nói liều “Có gì đi nữa thì cũng ăn bánh trả tiền thôi”. Không ngờ câu đó làm chị vợ điên hơn, đòi ly dị. Ra tòa.
Thực ra anh sĩ diện mà đồng ý vậy thôi chứ trong long rất thương vợ cũ và đặc biệt cuồng con. Tối nào cũng về nhà vợ lân la rồi thì táy máy… Chị vợ cũng rất thương chồng nhưng ôm một cục tự ái. Mỗi lúc như thế, chị lại bảo: “Ăn bánh trả tiền” rồi xòe tay ra. Anh cũng mở ví.
Trong nhà thì thế nhưng ra ngoài, khi nói về nhau, họ đều một mực tôn trọng. Sự thực thì không ai biết vì sao hai người lại ly dị. Ly dị xong cũng chẳng ai lấy vợ lấy chồng, lại còn sinh thêm thằng con trai đặt tên Gia Bảo. Anh hay đùa, tên là mẹ nó đặt, Gia Bảo là bao (cao su) giả.
Đến nay ai sống nhà nấy và tối lại đến “ăn bánh trả tiền”.
Đọc quyển Nghĩ lớn để thành công, ông Trump có viết một chương, đại để, đó là điều mọi người nên làm và phải làm, đó là phải ký hợp đồng trước hôn nhân.
Mọi sự đối với ông trùm bất động sản rất rõ ràng, rành mạch. Mình cũng thấy có lý. Nhưng mà văn hóa mỗi nơi một khác. Đối với người Á Đông, cái đó nó thế nào ấy.
Tất nhiên, hiện nay, đã có không ít bạn trẻ áp dụng rồi. Cũng không sao.
*
Đối với mình, trước sau vẫn chỉ tâm niệm một điều, làm sao để hấp dẫn nhau mỗi ngày. Cả cho đến khi chia lìa, trên bia mộ của mỗi người cũng phải có một câu của người này hấp dẫn với người kia.
Hai người có thể không đọc được câu của nhau nhưng mọi người thì đọc được.
Thật hấp dẫn, phải không nào!
Theo TNO
Hãy đối xử tử tế với vợ, đó mới là tài sản lớn nhất cuộc đời mỗi người đàn ông!
Xin được gửi bài viết này đến những người đàn ông, nhất là những người đang làm chồng hoặc chuẩn bị làm chồng. Hãy nâng niu và đối xử thật tốt với người mình đã chọn làm vợ!
ảnh minh họa
Lá đơn xin nghỉ việc của người đàn ông lớn tuổi
Cư dân mạng xã hội Trung Quốc Wechat những ngày vừa qua đã truyền tay nhau một lá đơn xin nghỉ việc vô cùng ấn tượng.
Theo trang báo điện tử Sina (Trung Quốc), người viết lá đơn này là ông Vương Kim Khải, 61 tuổi. 38 năm trước, ông kết hôn với vợ là bào Trương Ngân Vinh.
Vào ngày 3/9 vừa qua, bà Trương lên mạng đăng ký tham gia vào một chương trình Tìm kiếm tình nhân và được lựa chọn vào vòng trong.
Tuy nhiên khi nhận được thông báo của đơn vị tổ chức, bà Trương giọng tiếc nuối báo lại rằng công việc của chồng bà tại Thành Đô đang rất bận nên đành phải lỡ cơ hội này.
Không ngờ vào ngày 4/9, bà Trương thông báo lại, nói có thể sang Nga chụp ảnh cưới theo chương trình, kèm với đó là đơn xin nghỉ việc của chồng có nội dung như sau:
"Tôi phải đưa vợ đến hồ Baikal để chụp ảnh cưới. Đây cũng là tâm nguyện của bà ấy. Sống đến tuổi này, giờ tôi mới nhận ra vợ mới là quan trọng nhất".
Lá đơn xin nghỉ việc của ông Vương.
Lá đơn xin nghỉ việc vô cùng lãng mạn này nhanh chóng được chia sẻ trên Wechat và nhận được những lời bình luận rất nhiệt tình của cư dân mạng.
"Khi còn trẻ, chúng ta vùng vẫy giang hồ, cảm thấy vô cùng thỏa mãn, vui vẻ. Nhưng về sau này, chúng ta mới biết rằng, có đi khắp muôn nơi cũng không bằng việc được nắm tay vợ đi dọc một triền đê", một người cảm thán.
Được biết, ông Trương và bà Vương đều là người vùng Đông Bắc, Trung Quốc, từ nhỏ đã theo bố mẹ đến Thành Đô và định cư tại đây. Ông Vương sau khi nghỉ hưu vẫn tham gia làm việc tại đơn vị cũ.
Vợ và chồng là sự hợp nhất của trời - đất, là sự bổ sung âm - dương cho nhau, là thể hợp nhất không thể thiếu một trong hai
Khi anh có vợ, mọi chuyện tự nhiên đều trở nên rất vui vẻ, hài hòa. Anh trao cho vợ 3 phần tình cảm, vợ sẽ đáp trả lại anh 7 phần tình yêu. Khi anh có vợ, nhà anh không còn khái niệm trống vắng.
Sự xuất hiện của vợ sẽ khiến cuộc sống của anh dù có gian nan, đơn điệu đến đâu cũng đầy ắp thi tình họa ý.
Sự hi sinh của vợ sẽ khiến cho cuộc đời anh như cá gặp nước, như cây cỏ gặp mùa xuân, mỗi một ngày bình thường cũng đầy ắp sự ấm áp, thoải mái đến say lòng.
Vợ của anh, cho dù sinh ra đã mong muốn lấy được tấm chồng tử tế, được ăn ngon mặc đẹp, sinh ra đã có tư tưởng dựa dẫm vào đàn ông, sinh ra đã theo đuổi những tiêu chuẩn cao chất ngất, theo đuổi những thứ xa xỉ, mong muốn được hưởng lạc...
Nhưng một khi đã chấp nhận đến với anh, cô ấy sẽ chẳng ngoảng mặt lại đằng sau, khổ đến mấy, mệt đến mấy cũng có thể dùng tấm thân yếu ớt của mình sẵn sàng đối mặt với sóng gió, chập nhận gánh vác khó khăn trong gia đình.
Bất luận anh học rộng tài cao đến đâu, thân thế có giá trị đến mức nào, cũng xin đừng quên rằng vợ là người nhu mì, ngọt ngào nhất, chất phác nhất, là chữ cái sinh động nhất và cũng là cách gọi gần gũi nhất trên thế giới này.Cuộc đời một người đàn ông:
Thành công lớn nhất, không gì có thể vượt qua thành công trong hôn nhân.
Hạnh phúc lớn nhất, không gì có thể vượt qua hạnh phúc gia đình.
Tình thân vĩ đại nhất, không gì có thể vượt qua tình cảm vợ chồng.
Giao tiếp quan trọng nhất, không gì có thể vượt qua giao tiếp giữa vợ và chồng.
Sự thông cảm quan trọng nhất, chính là sự thông cảm vợ chồng dành cho nhau.
Sự khoan dung có giá trị nhất, không gì có thể vượt qua sự khoan dung giữa vợ và chồng.
Sự nhẫn nhường có hiệu quả nhất, cũng chính là sự nhẫn nhường vợ chồng dành cho nhau.
Sự quan tâm không được phép xem nhẹ nhất, chính là sự quan tâm giữa vợ và chồng.
Trong cuộc đời anh, vợ và anh mới là hai con người như hình với bóng, bầu bạn sớm hôm tối ngày.
Khi anh nghèo khó, vợ anh sẽ chẳng vì thế mà bỏ anh, trái lại vẫn lặng lẽ ở bên, cổ vũ động viên, khuyến khích, giúp đỡ cho đến ngày anh công thành danh toại.
Khi anh ốm, là vợ anh luôn túc trực bên anh cho đến khi anh khôi phục hoàn toàn.
Là đàn ông, anh phải biết vợ cũng là người, cô ấy cũng cần anh yêu thương và bảo vệ.
Là đàn ông, sinh ra đã có nghĩa vụ bảo vệ, quan tâm, chăm sóc, bao dung với phụ nữ.
Sinh ra đã mang trong mình thiên chức đội trời đạp đất, cánh mày râu cũng cần phải là một bến đỗ an toàn để vợ neo đậu tránh phong ba bão táp, trở thành ánh mặt trời xua tan giá rét, trở thành cây gậy ba toong và trở thành điểm tựa tin cậy suốt đời cho người phụ nữ mình đã chọn.
Để có thể là vợ chồng trên đời này, đó đã là duyên phận. Muốn có một gia đình thực sự hạnh phúc, rất rất cần cả vợ lẫn chồng cùng chung tay chèo lái, thiếu một, con thuyền ấy sẽ chòng chành, bị bão táp cuộc đời vùi dập lúc nào không hay.
Đối xử tử tế với vợ, cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp, hài hòa và viên mãn; đối xử tử tế với vợ, đó cũng là cách các anh đang đối xử tử tế với chính mình.
Chỉ cần cho vợ một bầu trời xanh, một bóng râm, một đôi tay ấm áp, một bài hát sảng khoái vui tươi, một lời hỏi thăm ân cần, ấm áp, vợ sẽ mãi mãi là thiên đường hạnh phúc của các anh!
Theo methongthai.org
"Quà tặng" của gái ôm làm chồng tôi điêu đứng Chồng tôi thú nhận trót mê mẩn cô gái trẻ ở quán karaoke và cũng bị lột đến đồng lương cuối cùng. Làng tôi có nghề thợ xây cha truyền, con nối, có gia đình công việc đã đến tay thế hệ thứ 4, thứ 5 xách xô, cầm bay ăn cơm thiên hạ. Tôi về làm dâu nhà chồng khi tôi 20...