Làm ăn thất bại gửi mẹ chồng 1 triệu sắm Tết, lên thành phố mở túi đồ bà đưa, tôi ôm mặt khóc
Năm ngoái con cái dư dả biếu ông bà 20 triệu, khi lên thành phố mẹ chồng chỉ đưa cho vài cái bánh chưng. Năm nay các con biếu có 1 triệu mà bà…
Năm nay là một năm làm ăn thất bại của vợ chồng tôi. Cuối năm thu vén tiền bạc, trong người cả hai vợ chồng còn đúng 2 triệu đồng. Một triệu để đi đường, vị chi về đến quê nhà chồng thì chúng tôi chỉ còn vỏn vẹn 1 triệu đưa cho mẹ chồng nhờ bà sắm Tết thôi.
Cưới nhau được hai năm, đây là cái Tết thứ hai tôi làm dâu nhà chồng. Tôi bảo với chồng hay là không về quê ăn Tết nữa. Năm ngoái làm ăn được, biếu bố mẹ chồng 20 triệu sắm Tết, năm nay không có đồng nào thì còn ra thể thống gì.
Chồng tôi không đồng ý ăn Tết hai người trên thành phố. Ngẫm nghĩ tôi bảo anh hay đi vay thêm bạn bè để đưa bố mẹ sắm Tết cho đầy đủ vì bố mẹ chồng tôi ở quê cũng không giàu có gì. Vậy mà chồng tôi vẫn gạt đi. Anh bảo không sao cả, có bao nhiêu biếu bấy nhiêu, có ít thì ăn Tết đơn giản, gọn nhẹ. Mình có thế nào cứ sống đúng như vậy, sao phải màu mè thể hiện làm gì. Anh đã quyết định không cho thương lượng, tôi cũng đành nghe theo.
Tôi bảo anh hay đi vay thêm bạn bè để đưa bố mẹ sắm Tết cho đầy đủ vậy mà chồng tôi vẫn gạt đi. (Ảnh minh họa)
Một triệu đưa biếu mẹ chồng sắm Tết là chồng tôi tự tay đưa. Năm nay chúng tôi biếu ít nên Tết nhất không sắm sang như năm ngoái nhưng vẫn đầy đủ không sơ sài. Bố mẹ chồng đã bỏ tiền túi ra lo Tết cho cả gia đình. Suốt cả cái Tết, thấy mẹ chồng thái độ vẫn bình thường, tôi thầm thở phào yên tâm.
Video đang HOT
Chiều tối mùng 4, vợ chồng tôi xách hành lý đồ đạc lên thành phố để chuẩn bị đi làm lại. Trước khi ra khỏi cửa, mẹ chồng đưa cho tôi một túi đồ to. Bà bảo hai đứa mang lên thành phố mà ăn. Túi đồ to nặng khiến tôi giật mình hỏi bà có những gì mà nặng vậy. Bà cười bảo cứ lên mở ra thì sẽ biết.
Lên đến nhà trọ, tôi mở gói đồ mẹ chồng chuẩn bị mà ngây ngẩn cả người. Lấy từng thứ mẹ chồng gói ghém cho bỏ vào tủ lạnh, nước mắt tôi cứ chảy ra không ngừng. Con cái cả năm về biếu Tết bố mẹ chồng được có 1 triệu mà trước khi đi bà gói cho 3 con gà ta thịt sẵn, 5kg cá thu đông lạnh, bánh chưng 7 cái, giò chả phải đến 5kg, rồi đặc sản quê nhà…, cả một túi đồ nặng tới mấy chục cân. Tôi chất kín cả tủ lạnh và tủ đông trong nhà mới hết. Chắc cả tháng Giêng này vợ chồng tôi không cần phải mua thức ăn.
Chồng tôi thấy vậy thì cười bảo: “Mẹ thấy hai vợ chồng năm nay nghèo đói quá nên tiếp tế cho đấy. Anh đã bảo mà, em không cần lo lắng. Bố mẹ là vậy, con cái làm ăn thuận lợi thì ông bà vui mừng, làm ăn kém thì ông bà giúp đỡ trong khả năng, không bao giờ đòi hỏi con cái”.
Lên đến nhà trọ, tôi mở gói đồ mẹ chồng chuẩn bị mà ngây ngẩn cả người. (Ảnh minh họa)
Tôi lập tức gọi điện về cảm ơn mẹ chồng. Cúp máy rồi mà nghĩ cứ buồn cười mọi người ạ. Năm ngoái con cái dư dả biếu ông bà 20 triệu, khi lên thành phố mẹ chồng chỉ đưa cho vài cái bánh chưng. Tôi không dám than thở ra miệng nhưng trong bụng nghĩ mẹ chồng có vẻ cũng không quan tâm đến hai vợ chồng lắm. Lúc ấy chúng tôi mới kết hôn chưa lâu, lại sống trên thành phố nên thời gian va chạm tiếp xúc với mẹ chồng chưa được nhiều.
Nhưng tôi đã nghĩ sai hoàn toàn cho bà. Năm nay các con biếu có 1 triệu mà bà đùm nắm cho bao nhiêu thứ mang lên thành phố ăn dần. Là mẹ chồng tôi “liệu cơm gắp mắm” chứ không phải bà vô tâm với con cái. Có mẹ chồng thoải mái không câu nệ ít nhiều, không hề gây áp lực với con khiến tôi cảm thấy rất thoải mái. Ông bà như vậy còn khiến chúng tôi thêm yên lòng, bởi vì biết dù có đói rách trắng tay thì vợ chồng tôi vẫn còn một chỗ dựa để tìm về…
Con trai đưa tôi lên thành phố, con dâu ngày nào cũng gọi đồ ăn mang về, khi mở tủ lạnh ra mà tôi bật khóc
Khi mở tủ lạnh để cất đồ mới vào, tôi đã bật khóc! Bên trong tủ lạnh đã đầy, có rất nhiều món ăn chưa làm, và cũng có rất nhiều đồ ăn thừa...
Đã gần 6h tối, con trai và con dâu cũng chuẩn bị đi làm về. Tôi định nấu bữa tối thì con dâu gọi điện nói đã đặt đồ ăn ngoài hàng rồi. Chỉ 15 phút sau, anh giao hàng đã đến gọi cửa ship đồ ăn tới! Anh chàng giao đồ ăn hôm nay vẫn là người đã giao đồ ăn cho tôi 3 ngày trước. Khi nhìn thấy hộp đựng đồ trên tay anh thanh niên, tôi lại cảm thấy ái ngại quá. Tôi đã lên thành phố được bốn ngày, vốn định đến đây để giúp con trai và con dâu chăm nom nhà cửa, nhưng không ngờ tôi lại trở thành "kẻ nhàn rỗi", không phải làm bất kỳ công việc gì. Cả ngày tôi chỉ ăn rồi nằm, đi ra đi vào trong căn nhà vắng.
Tôi nhìn vào đống đồ ăn xem có hóa đơn không nhưng không thấy nên đã hỏi anh chàng giao hàng: "Cháu ơi, hóa đơn đồ ăn đâu rồi?". Lúc đầu, cậu ta còn nói không biết nhưng tôi cứ gặng hỏi mãi nên đành ngập ngừng nói ra sự thật: " Chỗ này khoảng hơn 400 nghìn cô ạ!".
Việc lên đây mấy ngày mà chưa làm được gì cho vợ chồng con trai khiến tôi có cảm giác mình như người thừa vậy. Từ trước đến nay, tôi đã quen với công việc đồng áng ở quê rồi, giờ lên đây mà cứ ngồi không vậy khiến tôi thấy bứt rứt chân tay, khó chịu lắm.
Nghĩ lại, tôi thấy mình cũng thật may mắn nên mới có được cậu con trai hiếu thảo và cô con dâu cũng rất biết điều. Hồi hai đứa mới cưới xong, hai năm đầu vẫn thuê trọ trên thành phố, vợ chồng tôi chỉ phụ giúp được việc chăm cháu thôi. Về sau ổn định dần, các con trả hết tiền vay mua nhà liền muốn đưa vợ chồng tôi lên thành phố ở nhưng lúc đó ở nhà còn vướng mấy sào lúa, rồi phải chăm con gà, con vịt nên vợ chồng tôi không đi.
Cách đây một thời gian, ông nhà tôi mất vì nhồi máu não, lo tôi lủi thủi một mình nên hai con mời tôi lên thành phố. Tôi tìm nhiều lý do để từ chối, cuối cùng chúng cũng chịu về thành phố nhưng mỗi tuần đều về thăm mẹ!
Sau đó, con trai và con dâu quay lại và nhờ tôi lên thành phố nấu ăn, làm một số việc nhà và đưa cháu đi học vì dạo này chúng vội việc, không có nhiều thời gian. Nghĩ rằng lên đây sẽ giúp đỡ con cái phần nào nên tôi đã đồng ý.
Tuy nhiên, sau khi lên thành phố, tôi không phải đụng tay đụng chân vào làm bất cứ việc gì. Về cơ bản là con dâu tôi đều làm hết mọi việc: Nó sẽ mua sẵn thức ăn từ chiều hôm trước, sau khi tan làm. Sáng hôm sau thì con dâu dậy sớm để hoàn thành việc nhà, nấu sẵn thức ăn buổi trưa, còn đồ ăn sáng thì tự làm hoặc mua ở dưới nhà. Vào buổi trưa và buổi tối, hai đứa sẽ đặt đồ ăn mang đến cho tôi!
Trưa nay, con dâu mua cho tôi đồ ăn, nhưng vì ăn không hết nên tôi đã cất vào trong tủ lạnh. Khi mở tủ lạnh ra để cất đồ mới vào, tôi đã bật khóc! Bên trong tủ lạnh đã đầy, có rất nhiều món ăn chưa làm, và cũng có rất nhiều đồ ăn thừa. Tất cả đều là đồ ăn mà tôi ăn không hết trong những ngày qua!
Ở đây ba bốn ngày, tôi cảm thấy rất mãn nguyện vì được các con đối xử chu đáo, hiếu thuận với mình. Hai đứa chẳng bắt tôi phải làm gì cả, ăn uống cũng toàn món ngon, ngay cả khi còn đồ ăn thừa chật trong tủ, chúng cũng không để tôi phải ăn lại mà luôn mua đồ mới đắt tiền cho mẹ. Chỉ nghĩ đến những điều nhỏ nhặt ấy mà tôi rơm rớm nước mắt vì xúc động, tôi vui mừng vì các con hiểu chuyện và có hiếu với mẹ.
Tôi vừa ngồi xem tivi một lát thì các con cũng về đến nhà. Vợ chồng nó tan làm rồi đi đón con trai luôn nên phải tầm hơn 6 giờ mới về. Đợi con cháu tắm rửa xong xuôi thì chúng tôi ăn cơm. Khi ăn, tôi nói với cả hai, đừng gọi đồ ăn mang về nhà nữa, để tôi làm cho ngon, mà đỡ bị đắt!
Bất ngờ, con trai tôi chạy đến nói: " Mẹ đừng lo, không đắt đâu, những món con đặt cho mẹ không đáng bao nhiêu!". Tôi tức giận mắng : "Con cho rằng mẹ không biết giá những món đó sao? Nếu con còn lại gọi đồ ăn nữa, ngày mai mẹ sẽ đi!".
Sau đó, tôi tâm sự với con trai và con dâu: " Mẹ đến đây là để giúp đỡ các con, mẹ không muốn trở thành gánh nặng cho hai đứa. Giờ mẹ có tuổi rồi, được ở bên cạnh con cháu, có gia đình hạnh phúc yên ấm là mẹ thấy hạnh phúc nhất rồi. Tại sao các con phải tiêu nhiều tiền mỗi ngày cho những món ăn ngon trong khi mẹ cũng có thể làm được những món đó!".
Nói mãi thì cuối cùng con trai và con dâu cũng đồng ý để tôi nấu bữa tối mỗi ngày, sau đó đưa đón cháu trai đi học. Đây mới là cuộc sống mà tôi muốn mọi người ạ. Tôi nghĩ, dù có tuổi nhưng cứ giúp được con cái việc gì thì tôi sẽ làm, vừa để con cái có thời gian nghỉ ngơi sau cả ngày làm việc mệt mỏi, căng thẳng, lại vừa giúp gân cốt mình thêm dẻo dai, linh hoạt hơn chứ cứ ngồi một chỗ, không có bệnh cũng thành có bệnh ấy!
(Xin giấu tên)
Năm đầu về làm dâu, đang đau đầu chuyện tiền Tết biếu nội ngoại, tôi mừng quýnh khi nhận tin nhắn của mẹ chồng Nhà chồng tôi thuộc gia đình khá giả, Tết biếu bố mẹ ít quá thì sợ bị chê, nhưng biếu nhiều thì vợ chồng tôi quả thật không có. Đang đau đầu vì chuyện sắm Tết, biếu hai bên nội ngoại bao nhiêu thì mẹ chồng bỗng nhiên gọi điện tới. Tôi mới lấy chồng được 6 tháng. Sau đám cưới một ngày,...