Lại đến mùa khoe giấy khen lên Facebook: Cuộc đua thể diện của bố mẹ?
Việc khoe thành tích của con rầm rộ trên mạng xã hội vô tình gửi một thông điệp sai lệch đó là “đứa trẻ ngoan phải có điểm số tốt và nhiều giấy khen”. Người ta cảm giác đó là cuộc đua thể diện của những ông bố, bà mẹ.
Cứ đến mùa bế giảng là lại đến mùa bố mẹ khoe giấy khen của con lên mạng xã hội.
Tháng 5, một mùa bế giảng lại đến và cũng đến mùa “khoe” giấy khen, thành tích. Bao nhiêu học sinh căng thẳng khi công bố bảng xếp hạng, các danh hiệu, thứ bậc. Ai sẽ hạng gì? Ai sẽ được vinh danh? Ai sẽ lủi thủi ê chề? Mạng xã hội ngay sau đó sẽ nô nức ảnh bằng khen giấy khen của các bậc phụ huynh “khoe” con và khuất lấp là những tiếng thở dài “nhìn con họ ngán con mình”.
Tiến sĩ Trần Thành Nam – giảng viên chuyên ngành Tâm lý học lâm sàng trẻ em và vị thành niên, Trường Đại học Giáo dục, Đại học Quốc gia Hà Nội đã có nhiều kiến giải về câu chuyện “đến hẹn lại lên” này.
Tiến Sĩ Trần Thành Nam. Ảnh: NVCC.
Thưa ông, “cán cân” lợi ích và nguy cơ của việc khoe giấy khen của con lên mạng xã hội bên nào nặng hơn?
- Về mặt cảm xúc, việc khoe con lên Facebook có ý nghĩa tích cực, thể hiện sự tự hào của bố mẹ. Song yếu tố nguy cơ tiềm tàng xảy đến với con mình có lẽ nặng hơn.
Khen để tạo động lực là tốt nhưng cách thức khen mới quan trọng. Việc khen rầm rộ khiến đứa trẻ kiêu căng. Vả lại, nếu khen không đúng năng lực càng tạo nên áp lực. Những đứa trẻ cố gắng để năm nay có giấy khen bằng năm trước chỉ vì “được khoe”. Đó không phải động lực mà là áp lực. Học tập vì thành tích mà không phải học tập vì đam mê những kiến thức mà mình thu được.
Vô hình trung, bố mẹ đã gửi đến một thông điệp sai lệch rằng đứa trẻ ngoan phải là đứa trẻ học giỏi, có điểm số tốt, nhiều giấy khen bằng khen. Trong khi thực tế những đứa trẻ ngoan và thành công không nhất thiết phải có những thứ đó. Khoe giấy khen là hướng đến tư duy thành tích. Thực tế, có những trẻ ngoan học không giỏi và ngược lại.
Ngoài ra là nguy cơ về sự so sánh. Việc khen con hiệu quả nhất là không so với người khác mà phải so với chính con. Đứa trẻ sẽ cảm thấy dù ở vị trí nào thì tôi vẫn đang cố gắng và sự cố gắng của tôi được ghi nhận.
Video đang HOT
Thế nên việc khoe bằng khen trên Facebook chỉ như cuộc đua thể diện của bố mẹ mà không nghĩ nhiều đến chính chủ thể là những đứa con.
Vậy về góc độ tâm lý của trẻ, các bé có thích được đưa đi khoe rầm rộ Facebook hay không, thưa ông?
- Tâm lý chung của trẻ em muốn được bố mẹ ghi nhận và khen. Nhưng việc khoe chỉ có giá trị khi khoe với những người có ý nghĩa đối với đứa trẻ.
Đứa trẻ chỉ muốn tiết lộ thông tin với những người quan trọng và rất ngại để những người không có thiện ý biết. Nhiều lúc chính đứa trẻ cảm thấy mình chưa xuất sắc, nhưng tâm lý “con hát mẹ khen hay” nên khi đã khoe thì bố mẹ có phần hơi quá so với thực tế. Điều đó tạo cho đứa trẻ sự ngượng ngịu, có áp lực phải làm tốt để xứng đáng với lời khen đó.
Ngược lại, nhiều đứa trẻ đã quen với việc được tâng bốc, thì khi không có năng lực sẽ phải giả vờ, tự chém gió và sinh tính giả dối.
Vậy đứa trẻ cần phải ứng xử như thế nào khi bố mẹ khoe quá đà trên mạng xã hội, thưa ông?
- Trên thực tế, người lớn mới là đối tượng cần thay đổi bởi trẻ em phương Đông vẫn là đối tượng yếu thế hơn. Cần trang bị cho trẻ em một nhóm kỹ năng thể hiện cảm xúc tiêu cực cho người khác biết bằng cách thức phù hợp. Thứ nhất là xác định được cảm xúc của mình, thứ hai là tự thư giãn để làm mình bình tĩnh khi chia sẻ. Cuối cùng là tìm khoảng thời gian, không gian phù hợp để nói với bố mẹ về cảm nhận, mong muốn như “con không thích mẹ đưa quá nhiều chuyện học tập của con lên Facebook. Việc đó dễ bị đồn thổi và tác động không tốt”. Khi nói, hãy nói bằng câu khẳng định nhưng thái độ tôn trọng.
Trân trọng cảm ơn ông!
THẢO ANH
Theo laodong
'Trường dạy kiểu gì mà 42/43 em một lớp có giấy khen học sinh giỏi'
Nhiều phụ huynh ngỡ ngàng, hoài nghi thành tích của con em mình, vì năng lực thực tế của các bé mâu thuẫn với điểm số và kết quả trên những tờ giấy khen.
"Tôi mới đi họp phụ huynh cuối năm cho cháu trai lớp 6. Sĩ số lớp 43, thì 42 bạn đạt loại giỏi, duy nhất một em khá. Không biết nhà trường cho học và thi kiểu gì mà toàn nhân tài".
Đó là tâm sự của anh Hùng (Bà Rịa - Vũng Tàu) sau khi họp phụ huynh cuối năm cho cháu. Người này thấy ngỡ ngàng với chính thành tích của cháu mình. Anh không tin một đứa trẻ 12 tuổi "đang có nhiều vấn đề" lại được đánh giá là học sinh giỏi.
Lớp của cháu anh Hùng có 43 học sinh nhưng có đến 42 em đạt loại giỏi. Ảnh: NVCC.
Bi kịch của đứa trẻ 12 tuổi
Chia sẻ với Zing.vn, anh Hùng cho biết vì anh trai bị bệnh, chị dâu phải theo chăm sóc, cháu trai ở với anh vài tháng nay. Anh thay bố mẹ bé đi họp phụ huynh cuối năm.
Kết quả, cháu anh có tên trong số 42 học sinh giỏi của lớp. Thế nhưng, không những không vui, người đàn ông này còn "có gì lấn cấn" giữa kết quả học tập và thực tế những gì cháu mình biểu hiện khi ở nhà.
"Tôi chưa thấy đứa trẻ nào thất bại như cháu mình, 12 tuổi nhưng không biết yêu thương, không biết tôn trọng người khác, không tự chịu trách nhiệm với bản thân, không thể chủ động sinh hoạt. Chưa bao giờ thấy cháu nói được một câu rõ nghĩa và chuẩn mực", anh Hùng nhận xét.
Trong vài tháng chăm sóc, quan sát, người chú nhận ra cháu mình bị nghiện tivi, game, do trước đây cha mẹ ít quan tâm, để con chơi điện thoại, máy tính. 12 tuổi, bé đã cận 7 đi-ốp. Thêm vào đó, khả năng ngôn ngữ của nam sinh không được như các bạn đồng trang lứa. Cháu hay cáu gắt và khóc nếu người khác không đáp ứng yêu cầu của mình. Quan trọng hơn, cậu bé học lớp 6 nhưng không biết yêu thương người khác.
"Cháu học chính buổi chiều, buổi sáng phụ đạo ở trường. Học cả ngày trên trường, tối về nhà, tôi không thấy nó đụng vào sách vở bao giờ. Một đứa trẻ như vậy nhưng vẫn được xếp loại giỏi, hạnh kiểm tốt, khiến tôi thực sự hoài nghi cách đánh giá của thầy cô", anh Hùng nói.
Người đàn ông này cho hay lớp 6 của một trường THCS bình thường mà đạt 98% học sinh giỏi, trong đó có cháu mình, khiến phụ huynh không thể không đặt câu hỏi: Các bé quá xuất sắc hay giáo dục nặng thành tích?
Tuy nhiên, anh Hùng không đổ hết lỗi cho thầy cô, mà thừa nhận rằng cháu mình như vậy lỗi trước hết ở cha mẹ, gia đình. Dù vậy, anh vẫn không đồng tình với cách đánh giá của nhà trường.
Tình trạng "ai cũng được giấy khen" diễn ra ở nhiều trường học.
Vấn nạn thành tích
Trường hợp của cháu anh Hùng không phải đơn lẻ, khi tình trạng "ai cũng được giấy khen" cứ "đến hẹn lại lên", nở rộ vào cuối năm học. Người người, nhà nhà khoe giấy khen "học lực giỏi, hạnh kiểm tốt" của con lên mạng xã hội. Những con số đẹp cũng được thầy cô công bố trong buổi họp phụ huynh cuối năm, gần như 100% học sinh của lớp đạt loại giỏi.
"Đa số giáo viên vẫn chạy theo thành tích ảo, không dám cho học sinh học lực trung bình, chứ đừng nói yếu. Với tờ giấy khen hình thức, sau này, các em vào đời cùng hành trang không kỹ năng sống, không kỹ năng giao tiếp, không kỹ năng suy nghĩ, hành động theo cảm tính, lười tư duy, lao động", tài khoản Lê Đình Quế viết.
Theo anh Hồng Công Xứng, cháu anh học lớp 9, vì không đạt loại khá, giỏi nên được nhà trường "động viên" không nên thi vào lớp 10, kẻo ảnh hưởng thành tích chung của trường.
Bảng điểm nhiều 8, 9 và xếp học lực toàn giỏi của một trường THCS tại Đồng Nai. Ảnh: NVCC.
Một trường hợp khác là lớp của cháu chị Nguyễn Thị Huyền, giảng viên ĐH Tôn Đức Thắng, TP.HCM. Lớp 43 học sinh, 42 em là học sinh giỏi, một bạn loại khá.
Vấn đề còn nằm ở chỗ bảng điểm nhà trường gửi đến phụ huynh gồm cả việc xếp hạng, đánh dấu thứ tự của từng bạn theo điểm số.
"Mình tưởng chuyện xếp hạng đã được đưa vào viện bảo tàng. Thông tư 58 về hướng dẫn đánh giá học sinh trung học cũng không có mục xếp hạng, vậy mà các trường vẫn dùng.
Bảng điểm, thứ hạng công khai. Một học sinh có điểm trung bình trên 7 (điểm số tương ứng năng lực) cũng rất đáng để tự hào. Nhưng khi bị công khai xếp hạng thứ 43/43, dù điểm cao, học sinh và gia đình có chạnh lòng không?", cô Huyền đặt câu hỏi.
Nữ giáo viên đề xuất các trường không công khai điểm số, không đánh giá thứ hạng, điểm của ai, người ấy biết. Công khai điểm số, đánh giá, xếp hạng chỉ gieo vào đầu học sinh và phụ huynh suy nghĩ so bì, hơn thua, từ đó dẫn đến áp lực thành tích.
Theo Zing
"Tôi kinh ngạc khi thấy con thi được 10 điểm" Đây là tâm sự của một phụ huynh có con đang học tại một trường tiểu học quốc tế ở TP.HCM. Ảnh minh họa Nguyên năm lớp 1, mình chưa bao giờ dạy cho con học chữ nào. Con đi học về tôi chỉ hỏi hôm nay cô có cho bài về viết không? Nếu có thì ăn xong viết, không viết thì...