Lạc mất nhau gần cả đời người, định mệnh dẫn lối giúp cặp đôi ‘yêu lại từ đầu’ sau 60 năm xa cách
Tình yêu trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp luôn là những cảm xúc mà suốt cuộc đời bạn cũng khó lòng quên được.
Bạn có tin tình yêu đích thực vẫn tồn tại dù bạn và người ấy ở hai đầu thế giới, không gặp nhau suốt nhiều thập kỷ? Câu chuyện dưới đây là một minh chứng thắp sáng niềm tin của bạn rằng tình yêu luôn hiện hữu trong cuộc sống này.
Ông Ron Owen, 84 tuổi, và bà Ruth Holt, 79 tuổi gặp lại nhau khi Ron được chuyển đến khu dưỡng lão nơi bà Ruth sống.
Cặp đôi già vẫn dành cho nhau cử chỉ âu yếm như lúc cả 2 còn trẻ.
Họ gặp gỡ và yêu nhau vào cuối những năm 1950, khi vẫn còn rất trẻ. Mối tình chớm nở khi cả hai cùng làm việc trong một văn phòng. Họ hẹn hò với nhau một năm, sau đó vì định hướng khác nhau, cặp đôi đã chia tay trong tiếc nuối và chạnh lòng.
Ruth từng là một cô gái trẻ xinh đẹp và tràn đầy tình yêu khi gặp Ron.
Ron khi đó theo đuổi sự nghiệp ca hát của mình, ông làm việc trên những con tàu du lịch hạng sang, còn bà Ruth chọn kết hôn và chuyển đến sinh sống ở Ả Rập Xê Út, sau đó là Ấn Độ.
Bà Ruth ly hôn chồng vào năm 1983 và chưa một lần nào tái hôn, bà chia sẻ:
Chúng tôi đã ở bên nhau hơn một năm nhưng Ron muốn chọn sự nghiệp ca hát vì vậy chúng tôi chia tay.
Trong suốt những năm tháng xa cách, tôi vẫn luôn nghĩ không biết ông ấy đang ở đâu và làm gì lúc này.
Video đang HOT
Tôi đã nghĩ Ron là cả thế giới của mình khi chúng tôi bên nhau. Ông ấy luôn là người duy nhất dành cho tôi.
Tôi đã sống một mình 20 năm vì chẳng ai cho tôi được cảm giác như Ron.
Vì Ron theo đuổi sự nghiệp ca hát, nên cả 2 đành chia tay nhau trong sự nghẹn ngào không đành lòng.
Nhưng kỳ tích về tình yêu đích thực đã xuất hiện. Sau 60 năm xa cách không một lần liên lạc, bà Ruth xúc động nhìn thấy ông Ron đang chơi nhạc và hát trong hội trường của khu dưỡng lão nơi bà sinh sống.
Chị gái của Ruth đã đến xem buổi biểu diễn và kể cho bà nghe về một “ca sĩ vĩ đại” được gọi là Ronnie khiến Ruth nghĩ ngay đến mối tình đầu của mình.
“Tôi vội vã đến gặp người quản lý để xác minh xem liệu đó có phải là Ron Owen mà tôi biết. Thật sự tôi không thể tin được thật sự đó là ông ấy” - bà Ruth nghẹn ngào kể lại.
Người quản lý viện dưỡng lão cũng cho ông Ron biết bà Ruth đang tìm gặp ông, ông chạy ngay đến với bà và họ đoàn tụ với nhau trong nước mắt xen lẫn hạnh phúc.
Chúng tôi bắt đầu trò chuyện ngay khi gặp lại nhau như chưa từng có cuộc chia ly. Tôi không thể tin mình có thể tìm thấy ông ấy một lần nữa ở tuổi gần đất xa trời này.
Giờ đây nước mắt xen lẫn hạnh phúc khi họ lại tìm thấy nhau.
Sau khi gặp nhau, họ đã quyết định sẽ không bao giờ xa lìa lần nào nữa. Cặp đôi già đã lên kế hoạch tổ chức hôn lễ tại một nhà thờ địa phương vào tháng 9 này với sự có mặt của bạn bè và người thân.
Ron cầu hôn Ruth khi cả 2 đang xem tivi cùng nhau. Ông chia sẻ: “Khi tôi 20 tuổi và Ruth 18 tuổi, chúng tôi thường đi dạo phố vào tối thứ 5 hàng tuần. Giờ đây khi gặp lại, chúng tôi không muốn đợi chờ nữa vì bà ấy là người bạn đời tuyệt vời nhất mà tôi hằng mong đợi”.
Dù đã ở tuổi gần đất xa trời nhưng không bao giờ là quá trễ để bạn tin vào tình yêu đích thực.
Sự diệu kỳ của nhân duyên đã giúp cặp đôi tìm thấy nhau sau 60 năm chia cách. Đến cuối cùng họ đã thực hiện được ước nguyện thời trẻ, tay trong tay bước vào lễ đường và hẹn thề chia sẻ vui buồn trong suốt quãng đời còn lại.
Bà Ruth chia sẻ phút giây xúc động: “Tôi chưa bao giờ nghe nói về cặp đôi nào đó sẽ kết hôn sau vài chục năm xa cách, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra với mình”.
Mối nhân duyên xúc động này đã thay ngàn lời nói hoa mỹ về một tình yêu vĩnh cửu. Nếu bạn yêu và tin tưởng vào tình yêu, một ngày nào đó một nửa của bạn sẽ đến vào phút giây bất ngờ như cổ tích.
Theo lostbird.com
Bất lực để giữ lửa
Tình trạng sống chung như đôi bạn cùng phái ấy có nhiều không? Hay đấy chính là sản phẩm của một xã hội bận rộn mưu sinh, nhiều thứ phải lo toan, và gợi cảm hay tình yêu dần chỉ là thứ yếu.
Người ta phải làm gì khi lửa yêu đương ngày càng lụi tàn, dù chẳng ai lầm lỗi hay làm gì sai trái cả? Chẳng hề có chuyện say nắng hay phản bội, ngoại tình lại càng không, vậy mà cuộc hôn nhân cứ nhạt dần, nhạt dần. Mà nói cụ thể hơn, là người ta cảm thấy ơ hờ đến độ chẳng còn muốn "đụng" vào nhau nữa. Nếu một trong hai người đột nhiên muốn "giao lưu", thì cuộc ái ân cũng nhuốm màu miễn cưỡng. Tựa hồ như cánh đồng khô hạn gặp phải tay thợ cày vụng về thô ráp hoặc yếu đuối vậy...
Trước khi thật sự buông vũ khí, lắm khi hoặc anh hoặc ả cũng đã cố chèo chống dữ lắm. Một bàn tay vỗ chẳng nên kêu, huống gì có đôi chẳng ai buồn làm gì cả, cứ mặc kệ mọi thứ nhàn nhạt trôi qua trong lặng lẽ. Thậm chí, để lên tiếng thừa nhận hay kết luận, rằng chuyện giường chiếu lẫn cuộc tình của cả hai đã tới đoạn chung kết, cũng không ai muốn mình là kẻ mở lời. Đại loại như, cái tiếng bạc bẽo kiệt quệ kia, cũng muốn lần lữa đổ lỗi cho nhau trong âm thầm, không thích mình là người phải gánh lấy. Hoặc ngại phiền phức khi thay đổi, đạp đổ liệu có luôn tốt hơn...
Đôi khi người ta thờ ơ với nhau mà chẳng cần lý do. Ảnh minh họa
Tình trạng sống chung như đôi bạn cùng phái ấy có nhiều không? Hay đấy chính là sản phẩm của một xã hội bận rộn mưu sinh, nhiều thứ phải lo toan, và quan hệ hay tình yêu dần chỉ là thứ yếu. Có cũng được, không cũng chẳng sao. Qua rồi những nồng nhiệt ban đầu, thì khi nào... rảnh rỗi tính tiếp, chứ bây giờ đang túi bụi đủ thứ bon chen bên ngoài. Đâu nhất thiết phải làm nhức đầu nhau thêm bởi những câu hỏi ngớ ngẩn, kiểu như "Anh/em giờ sao lạnh nhạt thế?".
Hãy để ngày ấy lụi tàn. Hãy rời xa nhau, giải thoát? Hãy mạnh dạn... đề xuất rồi dứt áo ra đi để giữ hình ảnh đẹp và chút cảm xúc tiếc nuối cuối cùng trong nhau? Tàn tro vương chút hơi ấm, liệu có đủ để khơi lại một đám lửa nồng nàn? Giá như còn đủ lưu luyến hay lãng mạn chú ý để mà diễn được đoạn này, thì lứa đôi đã chẳng cảm thấy nguội ngắt bên nhau đến mức ấy, nhỉ!
Một cặp đôi đang sống thử, chỉ là tình nhân thôi, thì dễ dàng hơn chút. Không tới mức quá đắn đo dằn vặt cân nhắc khi chưa có sự ràng buộc pháp lý, con cái, tài sản. Nhưng tim đau, nỗi tổn thương thì rất thật. Và năm tháng thanh xuân thì chẳng hề quay trở lại một lần nữa bao giờ...
Đôi khi xa cách tạm thời cũng là một giải pháp. Ảnh minh họa
Một khoảng lặng. Ly thân. Ly hôn. Xa cách về địa lý hoặc về cảm xúc cũng là một điều có thể. Dẫu chẳng ai muốn. Không ai cố tình đưa mình vào hoàn cảnh khó ấy để rồi phải lựa chọn con đường đó. Nhưng một khi thực tế đã tới khúc quanh bế tắc, càng cố chịu đựng thì càng thêm lợt lạt khó ở...
Có khi, đấy là một giải pháp khôn ngoan và thông minh, dù đòi hỏi người ta phải bản lĩnh và tin vào nhau. Tin vào chính mình. Rằng chỉ cần một khoảng thời gian tạm thời thôi, rồi châu sẽ về hợp phố, gương vỡ lại lành, ta có thể cùng nhau làm lại từ đầu...
Liệu có thể không? Còn tùy vào chữ duyên và tấm lòng của người trong cuộc nữa. Ai đó khẳng khái bảo, mình không phải là... trâu bò, nên chẳng có thói quen "nhai lại". Bước qua là qua hẳn, là dứt dạt, là xong xuôi, là không một lần ngoái lại. Sợ lắm rồi. Ảm đạm lắm. Ngán ngẩm mỏi mệt xì-trét lắm...
Nhưng cá nhân tôi từng biết một đôi trên dưới bốn mươi mới cùng nắm tay nhau đi tiếp hành trình đôi lứa, sau hơn bảy năm xa cách. Dù họ vẫn ở chung thành phố, nhưng mọi liên lạc từng giống như cách đứt. Đã ngỡ là, mọi thứ liên quan đến nhau ở kiếp này đã hết hẳn, thế rồi bỗng dưng gặp gỡ tình cờ. Họ ngỡ ngàng nhận ra, thâm tâm chưa từng một lần lãng quên. Đoạn phía sau hạnh phúc ngập ngời. Như thể tân hôn. Mới mẻ, đắm đuối.
Tôi chẳng biết tương lai của họ sẽ thế nào, cuộc sống vốn khó nói trước. Nhưng sau khi đã từng trải qua giai đoạn say mê rồi lụi tàn, dường như người ta đều biết cư xử trân trọng hơn. Họ chia sẻ rằng, nếu như không có cái khoảng chia lìa khá dài, chắc họ cũng khó có thể tiếp tục, càng chưa bao giờ dám hình dung ra đoạn đường ấm áp đang đồng hành cùng nhau lúc này.
Nên khi đành phải buông cho lửa tắt, cũng đừng quá đau hay mừng. Mọi sự tùy duyên, bạn có tin không?
Theo phunuonline.com.vn
Tôi từng nghĩ phụ nữ giỏi việc nhà sẽ giữ được hạnh phúc gia đình, cho đến khi... Tôi và chồng cưới nhau đến nay đã được hơn 4 năm. Và đã có lần chồng tôi đề nghị ly hôn chỉ vì... tôi quá bận rộn với công việc nhà. Tôi từng nghĩ là phụ nữ, nếu đảm đang việc nội trợ, giỏi việc bếp núc thì sẽ được chồng thương yêu, chiều chuộng. Tuy nhiên, suy nghĩ ấy chỉ đúng...