Lạc lối trong “thế giới ảo”
Tham gia vào thế giới thứ 2 của loài người – “thế giới ảo” là cần thiết, nhưng đừng bao giờ để mình bị lạc lối trong đó các bạn nhé.
Game online
Ăn cùng game, ngủ cùng game, những kỉ lục về thời gian chơi game, những trường hợp đột tử vì game, bỏ học vì game, những á.n m.ạng vì game… giờ đã không còn quá xa lạ với chúng ta nữa. Trong “thế giới ảo” thì có lẽ game online là có sức “quyến rũ” mãnh liệt nhất, thu hút được nhiều cư dân mạng tham gia nhất. Số lượng các game ngày một nhiều kéo theo hệ quả tất yếu là số các game thủ cũng tăng lên nhanh chóng. Nếu bạn có dịp dạo qua một vài tiệm net ở Hà Nội thì sẽ thấy trong tiệm lúc nào cũng kín chỗ.
Nổi tiếng nhất về những “lò game online” của Hà Nội là khu vực gần đại học Bách Khoa Hà Nội, Đại học Kinh Tế Quốc Dân, Học Viện Tài Chính, khu vực Cầu Giấy gần Đại học Giao thông… Ở đó chúng ta dễ dàng bắt gặp những game thủ hàng ngày đắm chìm trong “thế giới ảo” của game với đủ các thể loại như game chiến thuật, game nhập vai, game phiêu lưu – hành động, game thể thao, đua xe… với hàng loạt các thuật ngữ như công thành, tống Kim (kiếm thế), drop (đế chế, stacraft), headshot (đột kích, half life)… mà chỉ có chỉ những game thủ trong làng game mới có thể hiểu được.
Nguyễn Văn Q, cậu bạn học cùng tôi hồi cấp ba là một game thủ “lão làng”. Những năm cấp ba Q là một trong những người học đỉnh nhất lớp. Rồi cậu thi đỗ vào Đại học Bách khoa Hà Nội với 24,5 điểm trong niềm vui của rất nhiều người. Khi hai đứa chia tay nhau đi nhập học cậu đã nói với tôi rất nhiều về những dự định, hoài bão trong tương lai… Lên Hà Nội, vì học hành, làm thêm bận bịu nên chúng tôi chẳng còn hay liên lạc nữa. Cứ nghĩ cậu bạn mình giờ chắc đã làm được nhiều dự định ngày trước lắm rồi. Nào ngờ, một buổi chiều tôi vừa mới ra khỏi trường thì gặp cậu ấy. Hai đứa vui lắm. Nhưng hỏi ra mới biết Q đang đi ôn để thi lại đại học thì tôi sững người. Tôi không thể tin đây là cậu bạn đầy nghị lực ngày xưa của mình nữa. Ngồi nghe Q kể chuyện mới biết cậu bị đuổi học từ giữa năm thứ ba. Vì nghiện game nên cậu thường xuyên bỏ học, nợ môn quá nhiều. Rồi cuối cùng thì cái gì đến cũng phải đến.
Q kể: “Ngày nhận giấy báo đuổi học, mẹ với chị tớ khóc nhiều lắm Nhưng tớ thấy vô cảm. Tớ biết sẽ có ngày đó. Nhưng không bỏ game được. Giờ thì đã quá muộn”. Nghe Q nói tôi mới biết cậu chơi đủ các thể loại game, nhưng “đỉnh” nhất vẫn là đột kích và đế chế. Năm vừa rồi Q thi lại Đại học giao thông nhưng chỉ được 11 điểm. Kết thúc thật đáng buồn của một game thủ.
Không chỉ có Q, mấy đứa bạn tôi lên đại học cũng nghiện game khá nhiều. Nhóm mấy đứa bạn lớp 12 của tôi, giờ lên Thái Nguyên học đã lập hẳn một đội đế chế hùng mạnh của trường Đại học Công nghiệp Thái Nguyên.
Mạng xã hội – những “ngôi làng vô hình”
Nếu game online có sức lôi cuốn mạnh mẽ chủ yếu với các bạn nam thì các trang mạng xã hội lại có sức hấp dẫn không kém với tất cả mọi người không phân biệt giới tính, t.uổi tác… Có thể coi các trang mạng xã hội là những “ngôi làng vô hình” trong “thế giới ảo” mà ở đó các cư dân mạng có thể tìm kiếm bạn bè, người thân, chia sẻ những tâm sự hay những tiếng nói của cá nhân mình. Hiện nay ở Việt Nam có nhiều trang xã hội phổ biến mà rất nhiều các bạn trẻ tham gia như Facebook, Zing me, YuMe, Tamtay, Hi5… Những “ngôi làng ảo” này hàng ngày thu hút hàng triệu lượt người tham gia.
Theo ICTnews thì mạng xã hội hiện chiếm 22% thời gian online của các cư dân mạng. Nó cũng chiếm rất nhiều thời gian mỗi ngày chúng ta. Theo các nhà tâm lí học thì những sinh viên tham gia mạng xã hội Facebook sẽ có kết quả học tập kém hơn những sinh viên khác 20%. (Theo Dailymail).
Không thể phủ nhận những tác dụng hữu ích của các trang mạng xã hội mang lại như kết nối chúng ta với cả thế giới, trên đó ta có thể nói ra những tâm sự, những tiếng nói của cá nhân mình mà ngoài cuộc sống không dễ gì ta có thể nói ra được. Nhưng nếu chúng ta “định cư” trên đó thì hậu quả mang lại sẽ nghiêm trọng không kém việc nghiện game online. Lâu dần, các bạn sẽ muốn ở hẳn trên những ngôi làng vô hình đó mà quên đi cuộc sống thực tại hằng ngày.
Hà, Đại học sư phạm Hà Nội, cũng là cô bạn học cùng cấp 2 với tôi là một cư dân thường trực của các trang mạng xã hội Facebook, Zing me, Hi5. Hà tâm sự rằng ngoài thời gian lên lớp thì hàng ngày cô chỉ dành thời gian “lang thang” trên Facebook hoặc Zing me. Khi tôi hỏi lí do thì Hà trả lời thật hồn nhiên: “Đơn giản vi ở đó mình sẽ được là chính mình”. Có lẽ đây cũng là lí do của hầu hết những cư dân mạng xã hội hiện nay. Đáng buồn biết bao!
Video đang HOT
Nghỉ học để… viết blog
Vừa rồi cậu bạn ngồi cùng bàn tôi nghỉ học mấy ngày liền. Cứ nghĩ cậu ấy bận việc gì. Không ngờ mấy hôm sau đi học tôi mới biết lí do thật hài hước của nó. Thì ra cậu ta ở nhà là để… viết blog. Lúc đầu tôi cũng không thể tin được.
Chẳng là đứa bạn nào đó vừa bảo cậu cách lập blog. Không ngờ cậu ta lại say mê, tối ngày viết blog đến thế. Mấy hôm nay lúc nào hỏi chuyện cũng chỉ thấy cậu ấy bảo đang bận viết. Thì ra sắp đến sinh nhật một người bạn cậu ta, muốn tặng bạn một món quà thật cảm động trên blog nên phải nghỉ học để viết cho kịp!
Nick yahoo luôn sáng
Buổi tối thường là thời điểm mà nhiều bạn online trên yahoo nhất. Lên nick thì thấy yahoo của bạn nào cũng sáng. Có những dòng status “đang bận….” nhưng nick vẫn sáng. Nếu đã online thì thường phải mất rất nhiều thời gian để chat. Có những cái sáng suốt đêm, có cái thường 2, 3 giờ sáng mới thấy offline. Nhiều bạn online để chat, nhưng cũng có nhiều bạn chỉ treo nick để người khác biết mình còn thức!
Tâm sự thật lòng
Bản thân người viết cũng là một cư dân thường xuyên “lang thang” trên các trang mạng xã hội, và có một thời cũng là game thủ có chút “tiếng tăm” trong làng game nên rất muốn tâm sự thật lòng với các bạn. Năm học vừa rồi, mình chơi game rất nhiều, gần như đêm nào cũng chơi đến 4 giờ sáng. Lên lớp mình chỉ gục xuống bàn mà ngủ. Về nhà mẹ mình cứ nghĩ mình học hành vất vả nên thiếu ngủ, xanh xao vậy.
Những lúc đó mình thương mẹ lắm, nhưng không dám nói thật cho mẹ biết, vì sợ mẹ buồn. Để rồi lên Hà Nội mình lại chơi game suốt đêm. Hậu quả là kì II năm vừa rồi mình phải học lại 3/7 môn học. Mình đã cố gắng rất nhiều để từ bỏ game. Có lần mình phải gửi máy tính ở nhà cô bạn 2 tháng liền. Và bây giờ tuy chưa bỏ hẳn được game nhưng mình chỉ còn chơi vào tối thứ 7 và chủ nhật.
“Thế giới ảo” đúng là một phần không thể thiếu của chúng ta hôm nay. Nhưng đừng bao giờ quên cuộc sống thực tại. Đó mới là cuộc sống đích thực của chúng ta.
Tham gia vào thế giới thứ 2 của loài người – “thế giới ảo” là cần thiết, nhưng đừng bao giờ để mình bị lạc lối trong đó các bạn nhé.
Theo Mực tím
"Lạc lối" trên Đại lộ Thăng Long
Đại lộ Thăng Long giống như... đường làng
Chỉ sau hai tuần Đại lộ Thăng Long chính thức thông xe, cả người đi đường và người dân sống hai bên Đại lộ mới cảm nhận được những điều "phiền toái" mà con đường mang đến.
"Mua thêm" gần... 4 km mỗi ngày
Dường như, chỉ đến khi đường cao tốc Láng - Hoà Lạc chính thức được thông tuyến, đặt tên là Đại lộ Thăng Long, những người dân quê sống hai bên đường có đèn cao áp sáng thâu đêm mới có cảm giác mình "thực sự" trở thành "người thành phố".
Dù trên phương diện quản lý hành chính, họ đã trở thành công dân Thủ đô từ trước đó cả mấy năm rồi.
Một người đi đường "lạc lối" phải nhờ đến dịch vụ thoát hiểm trên Đại lộ Thăng Long
Thế nhưng, niềm vui "ngắn chẳng tày gang". Vì ngay sau khi thông xe, người dân sống hai bên đường bắt đầu cảm thấy những "phiền toái" và cuộc sống một phần bị xáo trộn, khi những đường ngang ngõ dọc hai bên đường dần dần bị bịt kín.
Chị Nguyễn Thị Lan, người thôn Quyết Tiến, xã Vân Côn (huyện Hoài Đức, Hà Nội) cho biết: Quyết Tiến là thôn duy nhất của xã Vân Côn bị Đại lộ Thăng Long chia cắt khỏi trung tâm hành chính xã.
Trước kia, khi những lối ngang đi tắt qua đường cao tốc chưa được bịt kín, việc đến UBND xã và đi chợ của người dân hay đến trường đi học của con cái chị còn dễ dàng. Nhưng từ khi Đại lộ thông xe, những lối đi tắt ngang đường bị bịt kín, người thôn Quyết Tiến chịu cảnh "gần nhà xa ngõ", muốn đi chợ hay con em đi học phải đi vòng thêm gần 2 km mới đến hầm chui dân sinh, rồi quay lại bằng đó quãng đường. Nghĩa là đoạn đường họ phải đi hàng ngày xa thêm gần 4 km nữa.
Những hộ dân thuộc Xóm Mới, thị trấn Quốc Oai, do nằm ở bên này đại lộ, giáp với thị trấn huyện Thạch Thất, ngày ngày cũng phải đi vòng thêm vài cây số để đưa con em sang thị trấn Quốc Oai học, đưa con cái đi tiêm phòng hay đưa người ốm đi trạm y tế.
Tương tự, nhiều hộ dân sống ở làn đường bên kia, nghĩa là nằm ngay cạnh thị trấn, nhưng khi đại lộ hoàn thành, muốn đến thị trấn, nếu không chấp nhận vi phạm giao thông bằng cách đi ngược đường thì họ cũng phải đi vòng đường xa thêm 4,5km nữa.
Làn đường dành cho xe mô tô nhếch nhác là lý do khiến nhiều người tham gia giao thông không đi đúng phần đường, càng làm cho giao thông trên Đại lộ Thăng Long thêm rối loạn!
Chị Nguyễn Thị Mai, nhà ở ngay sát Đại lộ Thăng Long, thuộc thị trấn Quốc Oai cho biết: Khi đại lộ chưa hoàn thành, chị chỉ mất vài phút để đưa con đến lớp hay đi chợ. Nhưng giờ, nếu không đi ngược chiều đường, chị phải đi vòng thêm 3,4 km nữa mới đến điểm rẽ vào thị trấn vốn chỉ cách nhà chị có mấy chục mét. Đường đi lối lại có nhiều thay đổi nên cuộc sống sinh hoạt người dân gặp nhiều xáo trộn.
Dở khóc, dở cười trên Đại lộ
Không chỉ những người dân địa phương sống hai bên đường mới gặp khó khăn trong đi lại và sinh hoạt, rất nhiều người tham gia giao thông trên tuyến đường này đã phải gặp những chuyện dở khóc dở cười.
Tại điểm đầu của Đại lộ Thăng Long, giáp Trung tâm Hội nghị Quốc gia hay điểm cuối Đại lộ là ngã tư Hoà Lạc, phóng viên quan sát thấy rất nhiều người điều khiển xe gắn máy, vì không muốn đi vào phần đường dành cho xe mô tô và xe thô sơ vốn chật trội, bụi bẩn, thậm chí có cả gia súc đi lại nên đã chọn làn đường dành cho xe ô tô để đi.
Và Đại lộ Thăng Long giống như... đường làng, khi xe cộ thoải mái đi ngược chiều mà không bị xử lý.
Thế nhưng, vì làn đường dành cho xe ô tô có rất ít lối thoát. Vì vậy, nhiều người trót đi vào phần đường này vẫn phải đi... miên man, lạc lối thêm hàng chục cây số mối có lối thoát. Nhiều người, vì muốn chuyển đường sớm thì phải chấp nhận móc túi, mất từ 10 đến 15 nghìn đồng để nhờ dịch vụ khiêng xe thoát hiểm.
Cũng chính vì có quá nhiều người đi xe gắn máy tham gia giao thông thiếu ý thức đi vào làn đường dành cho xe ô tô nên "dịch vụ thoát hiểm" trên Đại lộ Thăng Long mọc lên như nấm và làm ăn rất phát đạt trong những ngày qua.
Anh Nguyễn Văn Luân, người thôn Quyết Tiến, xã Vân Côn, tự nhận là người đầu tiên bắc cầu gỗ làm dịch vụ thoát hiểm cho xe máy lạc lối trên Đại Lộ Thăng Long tiết lộ: Mỗi ngày, anh vẫn kiếm được bạc triệu nhờ vào dịch vụ thoát hiểm đặc biệt này.
Thế nhưng, chính vì anh làm ăn được nên dọc tuyến Đại lộ, giờ cũng có vài nhóm người bắt trước, dựng cầu gỗ làm dịch vụ thoát hiểm cho xe gắn máy. Và giá cước thoát hiểm thì muôn hình ngàn vẻ, tuỳ đối tượng mà nhà chủ dịch vụ hét nhiều hay ít.
Sau hai tuần thông xe Đại lộ Thăng Long, chúng tôi nhận thấy trên toàn tuyến đường, nhất là làn đường nhỏ dành cho xe mô tô và xe thô sơ, những chiếc xe tải hạng nặng vẫn nối đuôi nhau chạy ngược chiều, nhưng không hề có ai xử lý.
Trong khi đó, người dân sống hai bên đường, vì sợ phải đi xa và vì theo thói quen nên hầu hết không chịu đi vòng theo hướng đường cầu chui dân sinh. Hầu hết họ vẫn coi Đại lộ hiện đại và dài nhất Việt Nam như con "đường làng", đi ngược chiều vô tư, khiến những đoạn đại lộ chạy qua khu dân cư, tình trạng giao thông rất hỗn loạn và vô cùng nguy hiểm.
Theo Vietnamnet
Gần chồng vẫn... cô đơn Không ít phụ nữ vẫn cảm thấy trống vắng, cô đơn khi gần chồng... (Ảnh minh họa) Ngày nào vợ chồng cũng gặp nhau, ăn cùng mâm, ngủ cùng giường nhưng không ít phụ nữ vẫn cảm thấy trống vắng, cô đơn. Họ thèm một vòng tay rắn chắc, thèm một bờ vai để ngả đầu dù người chồng lực lưỡng vẫn nằm...