Là yêu hay trút tổn thương lên nhau?
Hóa ra, nó cũng chỉ là ảo tưởng của những kẻ cầu tình trong nhân gian này mà thôi. Chúng ta đâu biết thế nào là yêu?
Không chỉ phụ nữ hay nói với nhau rằng muốn kéo dài thêm nữa thời gian “tình trong như đã mặt ngoài còn e”, mà những người đàn ông, hẳn cũng cảm thấy thích thú nhất với khoảng thời gian ấy.
Đó là khoảng thời gian, mọi điều e ấp, mọi điều dễ thương kéo hai người trôi lờ lững trong không gian thơ mộng nhuốm màu sắc của xúc cảm.
Anh đâu biết rằng khi được chữ tình ấy, là ta ràng buộc nhau, và bắt đầu một hành trình trút tổn thương lên nhau. Ảnh minh họa: Pinterest.
Đó là khoảng thời gian thăng hoa của xúc cảm, khi “yêu” chưa được thốt ra bằng lời, làm sợi dây ràng buộc, thắt chặt hai con người với nhau. Ấy là thời điểm thật bồng bềnh.
Nhưng rồi, khi bước vào tình yêu, khi đã có được chữ “yêu”, ta chăm sóc nhau, chia sẻ, quan tâm nhau, là chúng ta có thể sống thật với cảm xúc của mình, vì có một người yêu dấu thương mến, thấu hiểu và chấp nhận.
Ta đâu biết rằng khi được chữ tình ấy, là ta ràng buộc nhau, và bắt đầu một hành trình trút tổn thương lên nhau.
Video đang HOT
Người yêu trễ một cuộc hẹn là khóc lóc, giận dỗi, đôi khi còn nói những điều cay nghiệt, rồi đòi chia tay.
Bắt gặp một cái like hay thả tim của người yêu trên Facebook, Instagram với người khác giới thì dành cả ngày, có khi cả đêm để truy lùng xem đối tượng kia là ai, có gì hay ho, rồi quay ra trách cứ nhau, có người yêu rồi vẫn còn đi “thả thính” linh tinh, không tôn trọng tình yêu, không tôn trọng người yêu.
Có chuyện phiền muộn ở cơ quan, ngoài đường, chuyện khó chịu ở bắt kỳ nơi nào trong cuộc sống, đều về trút hết lên người yêu, xem rằng là người yêu thì phải chấp nhận chuyện “lắng nghe”, phải biết “thấu hiểu”.
Chúng ta mong muốn nhận được sự “vỗ về”, “an ủi”, nhưng những khi tìm kiếm hay đòi hỏi ở người yêu mình những điều ấy, ta nào đâu biết rằng nỗi mệt mỏi của ta bày ra, cũng là đang trút tổn thương đau khổ lên người mình yêu đó thôi.
Hay cũng bởi vì buồn phiền chuyện ngoài đường, trăm nỗi buồn phiền, lại trở nên cáu gắt với người mình yêu, tỏ thái độ khó chịu, dù người yêu đang ngồi đợi trước mâm cơm ở nhà. Ta trút lên người ta thương mọi nỗi đau đớn mà mình phải chịu đựng, mọi nỗi oán giận mà ta phải gánh chịu trước cuộc đời.
Ta trút lên người ta thương những tổn thương mà cuộc đời kia dành cho ta. Ta khăng khăng rằng yêu nhau là chia sẻ ngọt bùi. Nhưng nào đâu, tình yêu khi ấy thực ra đang khuất lấp ở nơi nào khác, còn hai người chúng ta chỉ là hai kẻ yếu đuối, đang cố trốn tránh sự yếu đuối, sự tổn thương của mình bằng cách trút lên người khác ấy thôi.
Chúng ta nhân danh tình yêu, người yêu để làm nhiều việc tưởng rằng vì tình yêu, nhưng kỳ thực tình yêu mà chúng ta đang nắm giữ rốt cuộc vẫn chỉ là “tự ái” bản thân mình.
Chúng ta yêu và đòi được yêu. Chúng ta chia sẻ và đòi được lắng nghe. Chúng ta thấu hiểu và đòi được chia sẻ.
Rốt cuộc, chúng ta cũng chỉ là những con người trong nhân gian, vốn cứ nghĩ ta thật chân thành. Nhưng cái chân thành cũng chỉ là sự ích kỷ cá nhân, cái yêu đương cũng chỉ là gắng trút bỏ sự sợ hãi và tổn thương của tâm hồn hồn mình.
Chúng ta đau khổ, la hét, đòi hỏi… cũng bởi vì sợ hãi, rồi càng sợ hãi càng trút tổn thương sang người ta yêu. Cứ như vậy, đau khổ, thương tổn rồi vỗ về, an lành, là vòng tròn của tổn thương.
Tôi vẫn nhớ xưa các cụ thường nói “Đồng sàng dị mộng”. Tình yêu vẫn là chung giường mà khác mộng, vẫn là ngay lúc hôn nhau say đắm ấy, cũng chỉ như là khoái lạc của bản thân, mà viễn mộng đến một tình yêu rất xa xôi.
Ai cũng tin rằng mình đang yêu say đắm, dồn hết tâm ý cho người mình yêu, hy sinh vạn điều cho người yêu, nhưng sâu cùng của muôn việc ấy có thể bởi thỏa mãn cái khuôn dáng, nguyện ước yêu của bản thân mình.
Tình yêu, với tôi, là sự va chạm của những tổn thương, để đắm chìm trong những tổn thương ấy mà tự ru mình xem là tình yêu cao quý, xem tình yêu đau khổ cũng là một điều đẹp đẽ. Thế nên, có người mới viết “tình chỉ đẹp khi còn dang dở”…
Hóa ra, nó cũng chỉ là ảo tưởng của những kẻ cầu tình trong nhân gian này mà thôi. Chúng ta nào đâu biết thế nào là yêu?
Phật dạy: Con người không hiểu rõ chữ này đồng nghĩa tự đẩy mình xuống vực sâu đau khổ
Phật dạy: "Nếu con người không có tình thì đã không được sinh ra trên cõi đời này". Nhưng nếu không hiểu rõ sẽ rơi xuống vực sâu đau khổ.
Một chữ tình
Phật dạy: "Nếu con người không có tình thì đã không được sinh ra trên cõi đời này". Con người không phải cây cỏ, luôn hữu tình, tức có tình cả.
Thế nhưng vì tình mà bám chấp, mất hết lý trí, trở nên mê muội, vì yêu sinh hận, không chỉ làm tổn thương người khác mà còn tự hủy hoại bản thân. Cuối cùng gây ra những đổ vỡ đau thương không thể cứu vãn.
Vì không thấu hiểu thật sự chữ tình, mà biết bao người chuốc lấy muộn phiền, đẩy cuộc đời mình vào bế tắc. Thế nhưng, nếu biết dùng trí tuệ để chuyển hóa tình yêu, dùng tâm từ để đối trị với bám chấp.
Cuộc đời bạn chắc chắn sẽ sẽ sang một trang mới tốt đẹp hơn, mọi uất ức, sanh hận theo gió tự khắc tan biến.
Lời Phật dạy về chữ tình, đọc một lần thấm một đời
Con người chỉ hiểu đơn giản, tình là những cảm xúc, tâm thái, cách hành xử lễ nghĩa. Ái tình, cảm tình, nhiệt tình, trữ tình, si tình, giao tình, bạc tình,... chỉ một chữ "tình" đơn giản mà hàm chưa bao cung bậc của đời người. Vui là tình, buồn là tình, thương là tình, hận cũng là cái tình ấy.
Nhưng theo đạo Phật, "tình" chính là hư vô. Giúp đỡ người khác, không khát khao nhận lại. Hành thiện tích đức, không tô vẽ khoe khoang.
Bình thản cho đi, không mong cầu vui thú, mọi thứ đều cam tâm tình nguyện, không ràng buộc, trách than. Tình là từ bi chân thật, không thù hận, căm phẫn, mà thanh thoát như một đóa sen thuần hậu: thanh tao bung nở giữa nhân gian, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Theo Khoevadep
Đời được mất trong chớp mắt, nhưng có 3 thứ mãi mãi là của riêng đàn bà Một người phụ nữ khôn ngoan nhìn đời bằng ánh mắt tĩnh lặng, không sợ được mất phù phiếm, nhưng luôn giữ thật chặt 3 thứ của riêng này bên mình. Ở đời, phụ nữ khôn ngoan hơn người khác ở chỗ không để ý những gì dễ có chóng tàn, chỉ tập trung vào những gì vì quý giá của riêng mình...