Là người chủ động ra đi liệu có đỡ đau hơn không?
Khi tình yêu như cát chảy qua kẽ tay, như nước tràn qua chiếc ly vỡ, bạn không có lỗi khi ra đi. Người ở lại cũng không có lỗi vì đã cố gắng giữ lấy lời hứa ban đầu.
Khi bạn quyết định từ bỏ, chắc hẳn bạn cũng phải đắn đo nhiều lắm. (Ảnh minh họa)
Khi bạn quyết định từ bỏ, chắc hẳn bạn cũng phải đắn đo nhiều lắm. Phải cần có hai bàn tay để nắm chặt, nhưng chỉ cần một bàn tay để buông bỏ. Tôi hiểu khi bạn nói rằng, khi mọi thứ đã hết, chúng ta nên đối diện và thừa nhận sự thật. Không ai có lỗi khi tình yêu đã hết. Tuy nhiên, bạn là ai trong hai nhân vật chính, người ra đi hay kẻ ở lại? Bởi vì chỉ cần góc nhìn khác nhau, vị trí khác nhau, thì cách nhìn nhận nỗi đau cũng khác nhau. Bạn có thanh thản không, nếu bạn là người ra đi? Vì người ở lại luôn mang nỗi đau bị bỏ rơi, bị phản bội.
Khi tình yêu như cát chảy qua kẽ tay, như nước tràn qua chiếc ly vỡ, bạn không có lỗi khi ra đi. Người ở lại cũng không có lỗi vì đã cố gắng giữ lấy lời hứa ban đầu. Nếu bạn là người ở lại, thì chắc chắn bạn cũng sẽ có cảm giác giống họ và cũng hỏi một câu giống họ “tôi đã làm gì sai?”. Lời hứa ban đầu, lời cam kết suốt đời, lẽ nào chỉ do một mình họ nói. Chính bạn cũng có phần trong đó.
Ngay lúc bạn quyết định ra đi, bạn đã không giữ lời thề, trách nhiệm và bổn phận của mình. Bạn không chỉ có trách nhiệm với bản thân mình, mà còn có trách nhiệm với những người sống cùng bạn. Cái gọi là tình yêu – bao gồm cả tình nghĩa và yêu thương – liệu có níu giữ được bạn trong những khoảnh khắc mong manh và đen tối nhất không?
Video đang HOT
Cuộc sống không phải là cái công tắc. Nó không thể bật lên khi bạn vui và tắt đi khi bạn không muốn. Bạn càng không thể yêu một người hay dừng yêu người đó trong một ngày được. Ai cũng phải trả giá cho những quyết định của mình. Đôi lúc, chúng chỉ là những vết cắt nông, sượt qua da. Nhưng đôi lúc, chúng là gông xiềng, siết chặt lấy bạn đến nghẹt thở. Có khi nào bạn tự hỏi tại sao bản thân mình lại chứa đựng nhiều điều mâu thuẫn đến vậy chưa? Bạn muốn vùng vẫy cả đời, nhưng lại trói buộc chính mình bởi lựa chọn an toàn.
Cuộc sống không phải là cái công tắc. Nó không thể bật lên khi bạn vui và tắt đi khi bạn không muốn. (Ảnh minh họa)
Bạn cột bản thân mình với những người khác và rồi cảm thấy ngột ngạt đến tận cùng. Suy cho cùng, bạn đau khổ vì lựa chọn của mình và cũng khiến người khác đau khổ vì đã lựa chọn bạn. Bạn xem bản thân mình là một quả lựu đạn và cố gắng ghìm giữ khỏi phát nổ. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ đến những người xung quanh sẽ ra sao nếu bạn phát nổ hay không? Họ không nghĩ đến việc họ sẽ tổn thương. Họ chỉ sợ bạn làm tổn thương chính mình vì họ yêu bạn.
Vì quyết định là của bạn!
Theo blogtamsu
Có con với người thuộc 'giới tính thứ 3' vì không muốn kết hôn
Từ những gì đã trải qua, tận mắt chứng kiến, tôi không muốn cuộc sống bị ràng buộc khi kết hôn. Bởi vậy, tôi quyết định sẽ có con với người thuộc "giới tính thứ ba".
Tôi chưa bao giờ hối hận vì quyết định có con với người thuộc "giới tính thứ ba"(ảnh minh họa)
Kết hôn, rồi ly hôn. Yêu nhau đến chết đi sống lại, nhưng khi bị ràng buộc bởi hai chữ "vợ hiền, dâu thảo", cuối cùng lại chia tay, vì có quá nhiều mâu thuẫn không thể hóa giải. Chứng kiến rất nhiều câu chuyện thực tế của bạn bè mình, tôi hiểu, cuộc sống hôn nhân đâu chỉ toàn màu hồng.
Chẳng đâu xa, ngay chính trong gia đình tôi, dù đã sống với nhau gần 30 năm, dù đã có với nhau ba mặt con, nhưng bố mẹ tôi vẫn quyết định đường ai nấy đi, vì đã không còn tìm được tiếng nói chung. Bạn bè vẫn thường khuyên tôi rằng, đừng nên lấy chồng quá sớm, và quả thực, khi đã gần 30 tuổi, tôi vẫn chưa hề có ý định sẽ gắn bó, nói đúng hơn là sẽ không bao giờ ràng buộc cuộc đời mình với bất kỳ người đàn ông nào.
Đấng mày râu cũng có nhiều người tìm đến tôi, khát khao tôi. Nhưng mọi chuyện nhanh chóng kết thúc ngay khi họ bày tỏ mong muốn xây dựng tổ ấm gia đình, có lẽ, cũng bởi tôi quá mẫn cảm, quá ám ảnh với hiện thực cuộc sống. Tôi không muốn ràng buộc cuộc sống của mình bởi những chuyện rắc rối liên quan đến gia đình, phải để ý đến cảm xúc, nét mặt của từng người trong gia đình chồng. Đơn giản, tôi chỉ hy vọng rằng, mình được sống vui vẻ, thoải mái và làm những gì mình thích.
Nhưng, có lẽ, khi có "tuổi", phụ nữ nào cũng như vậy, luôn khao khát có một đứa con. Rất nhiều bà mẹ đơn thân, họ vẫn sống hạnh phúc, bình an cùng với con của mình mà không cần bất cứ người đàn ông bên cạnh. Tôi cũng thèm khát được như vậy. Nhưng làm sao để đứa trẻ không phải chịu thiệt thòi, không bị trêu trọc, mang tiếng là không có bố? Làm sao để con mình không bị tổn thương? Đó là điều khiến tôi băn khoăn nhất.
Ban đầu, tôi quyết định tìm đến các bệnh viện lớn để làm thụ tinh nhân tạo. Nhưng nhiều người lại khuyên tôi không nên làm như vậy vì mình sẽ không biết cha đứa trẻ là ai, chẳng may xấu mã hay chỉ số IQ thấp thì sẽ càng thiệt thòi và khổ mình hơn.
Cuối cùng, tôi quyết định "lang thang" trên mạng để tìm kiếm những người thuộc "giới tính thứ ba", cũng đang có chung mong muốn giống như tôi.
Tôi làm quen, nói chuyện với anh- người đàn ông bằng tuổi tôi, là con trai duy nhất trong một gia đình. Anh có công việc ổn định, có sự nghiệp, tiền bạc, có vị trí nhất định trong xã hội. Vì thế, anh không thể tiết lộ lý do mình là người thuộc "giới tính thứ ba".
Vừa bị gia đình thúc ép lấy vợ, sinh con, vừa là ước nguyện của bản thân, mong muốn có một đứa con để chăm sóc, yêu thương, anh và tôi đã tìm đến nhau. Chúng tôi thỏa thuận, sẽ không kết hôn hay sống chung, chỉ đơn giản là sẽ cùng nhau chăm sóc đứa trẻ khi bé được sinh ra.
Tôi sinh được bé trai, và quả thực, anh ấy thực sự là một người bố rất tốt. Anh đến thăm con, chăm con rất đều đặn, dạy bé học bài, chơi đùa cùng bé. Hàng tháng, anh đều cho tôi tiền để nuôi bé được chu đáo hơn, để bé không thiếu thốn bất kỳ thứ gì. Chúng tôi cùng nhau yêu thương, chăm sóc con, nhưng tuyệt nhiên, chẳng bên nào có ham muốn thêm về bất kỳ điều gì, mỗi người đều có "tình yêu" riêng của mình.
Điều khiến tôi lo ngại nhất là khi bé lớn lên, nếu như bé phát hiện ra, mình là kết quả của một cuộc trao đổi công bằng, liệu bé có bị tổn thương? Tôi không thể nói trước được tương lai, nhưng chắc chắn, khi ấy tôi sẽ nói với con rằng, tôi đã rất mong có bé ở trên đời và tôi rất hạnh phúc cũng như chưa bao giờ hối hận về điều đó. Tôi yêu thương và chăm sóc bé bằng tất cả những gì tôi có.
Theo Tin Tức
Anh sắp cưới người khác mà vẫn giấu tôi Tôi mất ngủ, sốt, xuống tinh thần, lạc lối chỉ biết khóc và khóc. Tôi yêu anh, yêu nhiều lắm, không muốn mất anh. ảnh minh họa Tôi quen anh một ngày tháng 4 qua lời giới thiệu, ấn tượng đầu tiên về anh là một người có vẻ trầm tính, ít nói, cái mặt hơi khó ưa. Sau thời gian làm chung...