Là con gái, đừng có nên mạnh mẽ quá lâu…
Em lấy mạnh mẽ là thứ vũ khí sắc bén để che đậy sự yếu đuối và lấy nụ cười làm chiếc mặt nạ để giấu những chuyện buồn liệu có công bằng đối với một trái tim yếu mềm không?
Là con gái, tôi trải qua bao nhiêu chuyện buồn vui, cả những lúc chông chênh và khi trái tim yếu đuối nhất, tôi từng buộc mình phải mạnh mẽ lên mà sống, mà đương đầu với nhiều sóng gió của cuộc đời. Nhưng đến một lúc nào đó, bỗng thấy mệt nhoài với cái vỏ bọc cố gồng mình mạnh mẽ bấy lâu nay, tôi nhận ra rằng “Là con gái đừng nên mạnh mẽ quá lâu….”
Ừ! Là vì con gái, là vì cần được yêu thương và chở che nên mạnh mẽ quá nhiều, quá lâu, quá sâu thì bản thân mình chỉ nhận về những nỗi buồn lặng lẽ, đơn độc.
Là con gái, đừng nên mạnh mẽ quá lâu…
Đã bao lâu rồi em vì một câu chuyện buồn mà ngồi khép mình co ro cùng nỗi cô đơn và sự cố gắng để mạnh mẽ, để vượt qua tất cả một mình. Trái tim cũng cần phải nghỉ ngơi, đừng hành hạ nó bằng cách dày vò đau đớn như thế được không cô gái? Mạnh mẽ quá lâu, em đang tự đánh mất đi các đặc quyền được bảo vệ từ người khác, là chính bạn không cho họ cơ hội được chạm vào trái tim đang run run vì quá mệt mỏi ấy.
Là con gái, đừng nên mạnh mẽ quá lâu…
Em có nhớ lý do vì sao cần mạnh mẽ, thực lòng con gái là phái yếu nhưng chúng ta không được phép yếu đuối để dựa dẫm vào người khác. Chỉ được phép yếu lòng có lúc và khi cần mạnh mẽ thì nhất quyết phải mạnh mẽ, không phải để người khác thấy rằng chuyện gì bản thân cũng có thể giải quyết được mà là để thấy mình trưởng thành như thế nào sau mỗi lần thất bại, là để không được bỏ cuộc quá sớm. Nhưng đừng dựa vào đó để ép buộc bản thân rèn giũa sự mạnh mẽ, như thế em đang vô tình đẩy người khác ra xa mình đấy.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Là con gái đừng nên mạnh mẽ quá lâu…
Dù em có mạnh mẽ đến đâu, kiên định đến đâu thì trái tim một người con gái vỗn dĩ vẫn rất mỏng manh, yếu đuối, cần sự chở che. Mạnh mẽ là cần thiết nhưng đừng cho rằng là nhất thiết lúc nào cũng thế. Em lấy mạnh mẽ là thứ vũ khí sắc bén để che đậy sự yếu đuối và lấy nụ cười làm chiếc mặt nạ để giấu những chuyện buồn liệu có công bằng đối với một trái tim yếu mềm không?
Là con gái, đừng nên mạnh mẽ quá lâu…
Khi cố tỏ ra mạnh mẽ trong một thời gian dài, em đã vô tình đẩy cảm xúc mình vào một con đường không lối thoát. Lúc đó những suy nghĩ và hành động của em xuất phát từ thứ cảm xúc giả tạo và cố gắng để mạnh mẽ mà có được; lúc đó em nhận ra mình đã để mất đi rất nhiều cơ hội được người khác chờ che, bảo vệ.
Là con gái, đừng nên mạnh mẽ quá lâu…
Một người con trai thường e ngại khi yêu những cô gái luôn tỏ ra mạnh mẽ, vì họ sẽ dần mất đi cái bản năng che chở cho người mà họ yêu thương.
Là con gái, đừng nên mạnh mẽ quá lâu…
Cô gái à, em có thấy mệt mỏi khi phải ép buộc bản thân phải như thế này, như thế kia chỉ với một mục đích duy nhất là không để người khác thấy được sự yếu đuối của mình. Tôi biết nhiều lúc em muốn gục đầu vào vai ai đó mà khóc, muốn được ôm chầm lấy ai đó mà nói “em mệt quá”, nhưng em đã tự tước đi những điều hết sức bình dị ấy bằng cách khước từ cảm xúc. Hãy cứ khóc, hãy cứ buồn, hãy cứ yếu đuối một chút thôi được không. Để bản thân biết rằng mạnh mẽ quá lâu sẽ chỉ làm nỗi đau thêm sâu mà thôi…
Và vì là con gái, nên em hãy cứ sống thực với cảm xúc của mình một lần thôi, để em biết thế nào là cảm giác được yêu, được che chở, được bảo vệ từ người khác mà không cần bản thân phải gắng gượng để có được.
Và vì là con gái, đừng nên mạnh mẽ quá lâu…
Theo Guu
Tôi có nên "tìm cha" cho con mình?
Tôi biết, có những chuyện chỉ một mình mình cố gắng thôi cũng không bao giờ là đủ. Nhưng tôi lại không thể chắc chắn rằng có thêm một người bên cạnh thì cuộc sống của tôi có tốt hơn không?
Tôi trót dại tin lời gã sở khanh nên phải từ bỏ cuộc đời con gái khi còn quá sớm để trở thành một bà mẹ đơn thân. Đó là những năm tháng khó khăn nhất trong cuộc đời tôi. 17 tuổi tôi đã phải một mình vác chiếc bụng bầu to vượt mặt vào bệnh viện khám, và ngày tôi vượt cạn người bên cạnh tôi lúc bấy giờ chỉ có cô bạn thân. Gia đình từ mặt tôi vì những lỗi lầm tôi gây ra, vì khiến bố mẹ tôi xấu hổ với xóm làng, gã sở khanh thì đã cao chạy xa bay từ khi hay tin tôi mang bầu.
Vứt bỏ son phấn, váy áo trẻ trung, giày cao gót tôi lựa chọn trở thành người mẹ đơn thân, một mình bươn trải nuôi con, một mình chịu đựng những lời mỉa mai của người khác. Tất cả chỉ vì đứa con yêu, vì giọt máu tôi mang nặng chín tháng mười ngày.
Những năm tháng khó khăn ấy có lẽ cả cuộc đời này tôi không thể quên nổi. Ở vào tuổi tôi lúc bấy giờ tụi bạn đang thỏa sức chơi bời, tối về loay hoay với chiếc điện thoại nhắn tin cho người yêu rồi lăn ra ngủ chứ đâu có như tôi đến giấc ngủ cũng chập chờn, cả ngày chỉ quanh quẩn với tã quần, với tiếng khóc thét mỗi khi con quấy hờn, đau ốm...
Nhiều lần tôi ôm con khóc òa, trách cho sự ngu dốt của mình quá tin vào đàn ông. Trách người phụ bạc, trách cuộc đời quá cay nghiệt. Bao nhiêu năm trời sống khổ sở, dành tất cả sự sống, tuổi trẻ để nuôi con khôn lớn. Giờ đây, khi con tôi đã vào lớp 1, đã qua đi những tháng ngày ta bỉm vất vả cũng là lúc tôi muốn nghĩ đến bản thân mình. Tôi cũng muốn được yêu thương, muốn có người bên cạnh chia sẻ nỗi khó khăn vất vả.
Tôi biết, có những chuyện chỉ một mình mình cố gắng thôi cũng không bao giờ là đủ. Nhưng tôi lại không thể chắc chắn rằng có thêm một người bên cạnh thì cuộc sống của tôi có tốt hơn không? Người ấy có chấp nhận yêu thương con trai tôi như con ruột không? Con trai tôi có cảm thấy vui, hạnh phúc hơn không? Hay rồi quá khứ sai lầm lại một lần nữa ập đến với tôi?
Người đàn ông ấy hiện tại vẫn luôn quan tâm, giúp đỡ hai mẹ con tôi. Cách đây vài ngày, anh ấy có ngỏ lời muốn đón mẹ con tôi về sống chung một nhà. Nhưng tôi chưa dám trả lời, vì không biết quyết định thế nào mới đúng.
Anh ấy đã từng có một đời vợ, có một đứa con riêng năm nay học lớp 4, có nhà cửa, công việc ổn định, và đặc biệt trong mắt tôi anh ấy là người đàn ông tốt, hiền lành, đáng tin. Mong mọi người cho tôi một lời khuyên, tôi có nên "tìm cha" cho con mình?.
Theo Người đưa tin
Phát hiện bí mật ngang trái của bố, có nên nói với mẹ? Tôi 25 tuổi và hiện đang công tác cho một cơ quan nhà nước. Tôi chưa có gia đình nhưng tôi không sống cùng bố mẹ vì bố mẹ tôi sống ở quê còn tôi thuê nhà sống tại Hà Nội cùng bạn bè. Tôi đã có bạn trai và dự định cuối năm kết hôn. Hiện tại tôi đang rơi vào một...