Ký ức về anh ngày hôm qua
Em hiểu được một điều, ngày hôm qua thì sẽ chỉ là ngày hôm qua, nó cũng chỉ là hai từ “đã từng”, nó không thể trở lại cũng giống như anh không thể quay về bên em.
Nắng đã lùi dần sau những cánh cửa, mưa chợt rả rích hơn, em co ro khép mình trong chiếc áo len to sụ, nhấm nháp ly café, đưa tay khẽ hứng lấy những giọt mưa cuối cùng của tháng 10- tháng đẹp nhất của mùa thu.
Bầu trời mùa thu phủ mây trắng xóa và nắng cũng nhạt hơn, em bước nhẹ trên những ký ức, em sống lại là em của ngày hôm qua.
Ngày hôm qua, em vẫn còn ngái ngủ, luống cuống tìm điện thoại, vội bật lên chỉ để nghe câu “Dậy nào! Chuẩn bị nhanh lên anh qua đón” rồi chạy thật nhanh đi sửa soạn mọi thứ để anh khỏi phải đợi lâu.
Ký ức về anh ngày hôm qua khiến em không thể quên (Ảnh minh họa)
Ngày hôm qua, em vẫn còn ríu rít kể mọi thứ trên đời, từ những chuyện nhỏ nhặt nhất đến những dự định sau này của hai chúng ta. Ngày mà anh sẽ là bố của con em và em sẽ là bà vợ đảm đang nhất trên đời..
Ngày hôm qua, em vẫn còn chui vào lòng anh nũng nịu rồi hờn dỗi, rồi ghen tuông, rồi anh năn nỉ, mua chuộc, lấy lòng đủ thứ, để rồi tay lại nắm trong tay…
Video đang HOT
Ngày hôm qua, em vẫn còn cùng anh đi dạo phố, trao cho nhau những nụ hôn nồng ấm, anh ôm em và nói lời yêu ngọt ngào bên tai..
Thế nhưng… Tại sao…
Ngày hôm nay chỉ còn mỗi em…
Ngày hôm nay em vẫn luống cuống thức dậy, vẫn tìm điện thoại nhưng chỉ để tắt báo thức…
Ngày hôm nay em vẫn kể, vẫn nói nhưng chỉ mình em và cuốn nhật ký, em vẫn sẽ cố gắng là người phụ nữ đảm đang nhất nhưng anh sẽ chẳng còn là bố của những đứa con của em nữa rồi…
Ngày hôm nay, em thu mình lại sau những góc tối, thích ở một mình hơn, thích nghe nhạc buồn và nhấm nháp những câu chuyện tình buồn và rồi tự dặn lòng phải mạnh mẽ, bàn tay giờ chỉ còn nắm với nhau, chơi vơi, lạnh lẽo.
Ngày hôm nay, em vẫn đi trên phố, nhìn những cặp đôi giống như hai ta trước kia và bất chợt nước mắt em rơi.
Em nhớ về những ngày hôm qua, ngày hôm nay và nghĩ về ngày mai. Ngày hôm qua là một ký ức đẹp, ngày hôm qua có anh, ngày hôm nay là một hiện tại đau buồn, ngày hôm nay không anh. Liệu ngày mai sẽ là một ngày mai như thế nào, liệu có tươi sáng, liệu anh có quay về, liệu em có đủ can đảm để bước tiếp với một người khác không…
Em hiểu được một điều, ngày hôm qua thì sẽ chỉ là ngày hôm qua, nó cũng chỉ là hai từ “đã từng”, nó không thể trở lại cũng giống như anh không thể quay về bên em. Em đành phải biết chấp nhận sự thật phũ phàng ấy để rồi dằn vặt mình trong hiện tại, để rồi em đánh mất em của ngày hôm qua, đánh mất niềm vui, tiếng cười, sự mơ mộng.
Em biết rằng, em còn có ngày mai. Ngày mà em phải tập bước tiếp một mình, ngày mà quá khứ đã lùi sau hiện tại, ngày mà em đã mạnh mẽ hơn và là em của ngày hôm nay, ngày mà em vẫn phải đương đầu với mọi khó khăn, ngày mà sẽ có ai đó đến sưởi ấm trái tim em, ngày mà trái tim em lại đập vì một người khác và em sẽ bắt đầu với nhiều ngày mai khác khác nữa.
Em lại bước trên con đường quen thuộc, hít hà cái hơi lạnh cuối cùng của mùa thu, em đưa mắt nhìn lên, bầu trời có vẻ trong xanh hơn, bất chợt tia nắng khẽ chạm môi em, em mỉm cười.. Em tinngày mai em sẽ lại hạnh phúc.
Theo Khampha
Hãy dạy em cách quên anh đi!
Hãy dạy em cách vô tình để em nhận ra đừng vội trao tin yêu cho người không đáng.
Gió đông về mang theo cái khắc khoải, tê tái của trời đất. Lòng em vốn đã lạnh nay lại càng giá băng. Em trống trải, cô đơn đến tột cùng ngay cả khi có anh bên cạnh.
Chúng ta yêu nhau nhưng em có cảm giác như mình đang yêu đơn phương anh vậy! Biết là thế nhưng sao em vẫn chẳng thể buông.
Hãy dạy em cách vô tình, tàn nhẫn như những gì anh đã làm (Ảnh minh họa)
Ngày mình yêu nhau cũng thật đặc biệt. Em khóc ngất vì bị đứa bạn thân phản bội lén lút sau lưng yêu người con trai em cũng đem lòng quý mến. Anh nhẹ nhàng đưa bờ vai cho em dựa dẫm, lau nước mắt cho em và thủ thỉ bên tai "Sẽ có người đàn ông khác yêu em thật lòng"! Em đã gieo hi vọng và nuôi nó lớn lên bằng hình ảnh gần gũi của anh hôm đó. Anh không tỏ tình mà mình cứ tự đến bên nhau như thế...
Ngày kỉ niệm một tháng rồi hai tháng mình yêu nhau chỉ mình em nhớ, mình em mua bánh kem, mình em đợi anh nơi chỗ hẹn quen thuộc nhưng anh không đến. Sinh nhật anh em háo hức chuẩn bị cả tuần để gây bất ngờ nhưng anh chỉ cười nhạt "Em lãng xẹt quá đấy"... Còn sinh nhật em anh quên, chỉ gãi đầu gãi tai "Sao em không nói?"... Thế mà em vẫn cứ yêu anh!
Chúng mình yêu nhau nhưng anh chưa bao giờ tính đến chuyện tương lai, chưa bao giờ ngỏ ý muốn đưa em về nhà, chưa bao giờ muốn công khai mối quan hệ, chưa bao giờ làm được gì cho em cả...
Em biết lòng anh đang rối bời, anh chưa quên tình cũ và với anh em chỉ là người thay thế. Nhưng em vẫn sẵn lòng là "liều thuốc" để anh lành vết thương dù em lờ mờ nhận ra rằng khi đã lành thì anh cũng chẳng cần "dùng thuốc" nữa. Ai đó nói yêu là phải hi sinh thì anh à em sẵn sàng hi sinh vì anh đấy! Vậy mà sao anh không hiểu lòng em.
Bao ngày rồi mình không gặp nhau nhưng anh cũng chẳng gọi điện, khi em gọi cho anh thì anh nghe, nhắn tin thì anh trả lời còn anh chẳng bao giờ chủ động làm việc đó cả. Em biết anh đang muốn mọi thứ trở nên nhạt nhoà vì anh đã tìm được một người khác hơn em. Nhưng em sẽ không buông mà chờ anh nói ra lời chia tay nghiệt ngã đó.
Em biết lòng anh chưa bao giờ có em nhưng em không tin xa em anh không hề day dứt. Có những thứ tình cảm chỉ khi xa nhau người ta mới nhận ra đâu là thật. Vì thế, anh cứ đi theo con đường mà anh muốn. Dù là ngốc nghếch nhưng em sẽ vẫn chờ ngày anh quay trở về người em yêu ạ!
Không phải em cố chấp, lì lợm mà bởi vì em chẳng thể quên được anh. Với anh em chỉ là gió thoảng nhưng với em anh đã là cả bầu trời kia rồi đấy.
Hãy buông tay em nếu như lòng anh muốn nhưng trước khi ra đi hãy dạy em cách quên anh đi người yêu nhé. Hãy dạy em cách vô tình, tàn nhẫn như những gì anh đã làm để em nhận ra đừng vội trao tin yêu cho người không xứng đáng!
Theo Khampha
Chia tay rồi mới phát hiện mình có thai Tôi run rẩy trong nỗi sợ hãi, thật sự không biết phải làm gì với cái thai này. Kết thúc mối tình 6 tháng của tôi không phải là cái đám cưới viên mãn mà là một cuộc điện thoại từ anh với câu nói "mình chia tay đi em". Tôi đã đau khổ rất nhiều, hầu như ngày nào tôi cũng khóc...