Kỷ niệm 8 năm ngày cưới, tôi tái mặt khi mở món quà vợ tặng
Gần tàn tiệc, vợ tôi có nói dành cho tôi một món quà đặc biệt. Tôi cười híp cả mắt và nịnh vợ chu đáo quá. Nhưng rồi khi mở quà tôi ngạc nhiên đến tái cả mặt, bên trong chiếc hộp là…
Chúng tôi kết hôn tính đến nay cũng đã hơn 8 năm và có một cháu trai năm tuổi. Vợ tôi làm kế toán cho trường học. Còn tôi quản lí nhân viên bán hàng của một trung tâm chuyên về đồ nội thất. Trước khi lên làm quản lí tôi cũng đã từng có một thời gian dài chạy ngược chạy xuôi làm nhân viên tiếp thị sản phẩm. Đã đi nhiều nơi như vậy nên mỗi lần vợ rủ đi du lịch tôi lại rất lười.
Vợ tôi rất thích du lịch, cô ấy đi cùng cơ quan, cùng nhóm bạn đôi lần cùng với đội làm tình nguyện. Những lần đầu ở nhà một mình tôi cảm thấy chán nhưng dần cũng quen với việc cafe, cơm bụi. Đôi khi những ngày nghỉ thì ăn mì tôm rồi ngủ vùi cho thỏa thích.
Cách đây hơn 4 tháng, vợ tôi lại có chuyến đi ngoại tỉnh gần cả tuần. Ở nhà một mình tôi có đến quán càfe mới khai trương, nghe các đồng nghiệp cùng phòng khen rất đẹp. Thật bất ngờ tôi lại gặp người yêu cũ của mình thời đại học.
Ngày đó cả em và tôi đều là mối tình đầu của nhau. Cả hai đã có một quãng thời gian dài yêu nhau với nhiều kỉ niệm sâu đậm. Nhưng khi ra trường em phải theo gia đình định cư nước ngoài chúng tôi mất liên lạc. Không ngờ sau bao nhiêu năm tôi và em vẫn còn có cơ hội gặp lại nhau.
Cả tôi và em đều nhận ra nhau khi vừa nhìn thấy. Tôi thật lòng có chút xao động trước vẻ đẹp mặn mà của em. Bao năm rồi em vẫn dịu dàng nhỏ nhẹ như ngày đầu gặp gỡ. Tối hôm đó chúng tôi trò chuyện rất lâu. Em đã li hôn với chồng và đưa con về nước.
Cả tuần hôm đó, hết giờ làm tôi lại ghé quán của em. Tôi tình nguyện làm tài xế đưa em đi nhiều nơi trong thành phố. Em ngồi phía sau vẫn hồn nhiên cười trong trẻo. Dù luôn tự nói với chính mình đây chỉ là một người bạn cũ gặp lại nhưng tôi cảm thấy mình luôn bồi hồi. Vợ đi xa vẫn gọi điện nhắc nhở này nọ nhưng thời gian ấy trong tôi ngập tràn hình ảnh của người yêu cũ.
Trong những tháng ngày sau đó, tôi là người hai mặt, hồn nhiên giữa tình xưa và vợ, lúc nào cũng ngọt ngào với cả hai. Ở cơ quan vào lúc rãnh rỗi là tôi và người yêu cũ lại nhắn tin gọi điện nói chuyện với nhau. Thỉnh thoảng tan làm sớm để đưa người yêu cũ đi chơi tới khuya. Đã vậy nhiều lần lấy lí do công tác, tôi cùng người yêu cũ đi du lịch dài ngày.
Thấy chồng vất vả vì công tác suốt nên vợ tôi rất lo lắng. Nhiều bữa ăn được chuẩn bị công phu, cô ấy cũng không để tôi làm bất cứ công việc nhà hay nhờ bất cứ việc gì. Lẽ ra thấy vợ như vậy tôi nên dừng lại mọi việc, đằng này trong tôi chẳng hề có chút lo lắng, cũng không hề cảm thấy tội lỗi.
Video đang HOT
Tôi vẫn âm thầm qua lại với tình cũ. Tôi cũng chẳng biết đó là tình yêu hay chỉ là những đam mê nhất thời. Chỉ biết tại thời điểm ấy tôi như cậu thanh niên ngây dại không hề nhận ra mình đang phá hoại cuộc sống của chính mình.
Cuối tuần vừa rồi là kỉ niệm 8 năm ngày cưới của chúng tôi. Chiều hôm đó khi về nhà đã thấy vợ chuẩn bị bàn tiệc rất đẹp. Tôi nhớ ngày và cũng đã chuẩn bị quà cho cô ấy nhưng tôi muốn bất ngờ nên có ý định sẽ tặng riêng.
Trong suốt buổi tiệc vợ kể lại rất nhiều chuyện, từ ngày đầu quen nhau, rồi giai đoạn chuẩn bị cưới. Thời gian vợ mang bầu rồi sinh con đầu lòng… Tôi thật sự bồi hồi khi cùng vợ ôn lại những kỉ niệm ấy. Tôi xúc động khi nhận ra vợ chồng đã đi cùng nhau một chặng đường rất dài.
Gần tàn tiệc, vợ tôi có nói dành cho tôi một món quà đặc biệt. Tôi cười híp cả mắt và nịnh vợ chu đáo quá. Nhưng rồi khi mở quà tôi ngạc nhiên đến tái cả mặt, bên trong chiếc hộp tràn ngập hình ảnh của tôi và người yêu cũ. Gần như tất cả mọi nơi tôi đi cùng tình nhân đều có hình ảnh lưu lại. Tôi xấu hổ không nói được câu nào. Còn vợ tôi cũng im lặng nhưng nước mắt thì cứ rớt xuống liên tục. Tôi muốn đến ôm cô ấy nhưng chỉ sợ càng thêm giả dối. Tôi hoang mang cực độ, tôi biết có nói bao nhiêu câu bao nhiêu từ cũng trở nên vô nghĩa.
Mấy ngày liên tục vợ tôi lặng lẽ làm tất cả mọi việc cho chồng con nhưng không nói với tôi lời nào. Thì ra vợ tôi đã biết chuyện ngoại tình từ rất lâu nhưng cố tình im lặng. Có lẽ cô ấy muốn tôi tự dừng lại nhưng tôi nào biết. Tôi vẫn đam mê và chạy theo những điều vô nghĩa.
Có lẽ suốt thời gian ấy nhìn sự giả dối của tôi chắc cô ấy đã đau khổ lắm. Bây giờ tôi mới nhận ra gia đình quan trọng và ý nghĩa với mình như thế nào. Tôi cũng muốn mở lời xin lỗi và mong cô ấy tha thứ nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Tôi cảm thấy quá nhục và cũng không đủ can đảm nhìn vào mắt vợ. Tôi có ý định xin chuyển công tác để tạm xa vợ con một thời gian vì nhận thấy mình quá xấu xa và tội tệ. Tôi làm vậy có sai lầm không, tôi nên làm thế nào để mọi chuyện ổn thỏa. Mong mọi người giúp đỡ.
Theo tri thuc tre
Thất kinh với lời chào của anh hàng xóm sau chuyến công tác: "Đêm qua vợ anh quên áo ngực ở nhà tôi!"
Lao ngay lên nhà, Tuấn nhìn Vy với ánh mắt giận dữ, trái ngược với nụ cười ngây thơ vô số tội của Vy. Ném thẳng chiếc áo ngực vào mặt Vy, Tuấn gằn giọng
Khi yêu Vy, Tuấn đã nhận được rất nhiều lời cảnh báo rằng Vy là người con gái không chung thủy, dễ bị lôi kéo bởi vật chất, bởi cái mẽ bên ngoài. Nhưng khổ nỗi đã yêu rồi thì mù quáng cũng là điều dễ hiểu. Huống hồ, Vy lại còn hoa khôi của trường, lấy được Vy, Tuấn cũng mát mày mát mặt lắm chứ. Tuấn tin rằng, sau khi kết hôn, với sự siết chặt của mình, cùng tình yêu thương Tuấn dành cho Vy, Vy sẽ không bao giờ phản bội Vũ. Nhưng sự đời lắm chữ ngờ mà Tuấn nào có biết trước được.
Thời gian đầu, Vy đi đâu cũng có Tuấn theo sát. Thậm chí Tuấn còn nhờ cả cô bạn làm cùng cơ quan với Vy để ý Vy giúp Tuấn, xem Vy có làm chuyện gì mờ ám sau lung Tuấn không. Đúng như Tuấn đã nghĩ, sau khi kết hôn, Vy như thay đổi hoàn toàn, chú tâm làm một người vợ ngoan, đảm. Tận tai Tuấn đã nghe thấy Vy từ chối một cái đuôi theo đuổi mình:
- Em có chồng rồi và giờ em chỉ yêu mình anh ấy thôi. Anh ấy là tất cả của em. Nếu anh mà còn nhắn tin hay gọi điện cho em nữa thì em sẽ đề nghị anh ấy nói chuyện thẳng thắn với anh đấy!
Khi yêu Vy, Tuấn đã nhận được rất nhiều lời cảnh báo rằng Vy là người con gái không chung thủy, dễ bị lôi kéo bởi vật chất, bởi cái mẽ bên ngoài. (Ảnh minh họa)
Tuấn không kiềm chế được lòng mình đã lao vào ôm chầm lấy Vy vì sung sướng, hạnh phúc. Vy đã thay đổi, thực sự thay đổi rồi. Tuấn không còn quản siết Vy chặt chẽ như trước nữa. Vy cũng cần có tự do, có những lúc được vui chơi với bạn bè. Và Tuấn còn xin lỗi Vy vì thời gian qua đã theo dõi Vy. Nghe Tuấn nói xong, Vy chỉ nhẹ nhàng:
- Em hiểu anh cũng chỉ muốn tốt cho em, vì hạnh phúc của chúng mình. Nhưng hãy tin em, em khác trước rồi. Giờ em hiểu thứ gì mới là quan trọng nhất với mình và em sẽ không dễ dàng đánh đổi nó đâu.
Cả hai ôm chặt lấy nhau, hạnh phúc ngập tràn trong căn nhà nhỏ. Nét mặt Tuấn rạng rỡ niềm vui, sự phấn khởi. Còn Vy, Vy lại nở một nụ cười bí hiểm sau lung Tuấn.
- Anh bị cử đi công tác đột xuất 5 ngày. Em ở nhà nhớ cẩn thận cửa nhà, giữ gìn sức khỏe nhé! Anh sẽ cố gắng thu xếp công việc về sớm với em.
Tuấn vừa đi một cái, Vy cảm thấy như cục đá đè nặng trong lòng được trút bỏ. Thời gian qua, Vy chịu bí bách quá nhiều rồi.
Ngày nào Tuấn cũng gọi điện cho Vy, nói nhớ Vy rất nhiều. Kết thúc chuyến công tác, Tuấn hồ hởi trở về nhà. Vừa bước chân lên cầu thang khu chung cư thì Tuấn gặp Phong, anh chàng hàng xóm mới chuyển đến khu nhà Tuấn ở vài tháng trước. Mặc dù là hàng xóm nhưng cả hai cũng chẳng tiếp xúc với nhau nhiều. Và hôm nay, Tuấn khá ngạc nhiên khi Phong chủ động mở lời chào mình. Nhưng lời chào quá đặc biệt, khiến Tuấn chết đứng:
- Đêm qua vợ anh quên áo ngực ở nhà tôi đấy, tiện đây anh cầm về luôn giúp cô ấy nhé!
Tai Tuấn ù đi trước lời Phong nói, mặt Tuấn tái mét lại không còn hạt máu nào. Tuấn không dám tin vào những lời Phong vừa nói. Chẳng phải chính tai Tuấn đã từng nghe Vy nói rằng:
- Gã đàn ông nhìn trăng hoa như thế có cho không em cũng chẳng thèm đấy ư?
Nhưng lời chào quá đặc biệt, khiến Tuấn chết đứng. (Ảnh minh họa)
Nhìn bộ mặt nhe nhở cùng giọng cười giễu cợt của Phong, máu nóng trong người sôi lên, Tuấn giáng cho Phong một cú đấm tóe máu miệng. Lao ngay lên nhà, Tuấn nhìn Vy với ánh mắt giận dữ, trái ngược với nụ cười ngây thơ vô số tội của Vy. Ném thẳng chiếc áo ngực vào mặt Vy, Tuấn gằn giọng:
- Cô còn gì để nói nữa không?
- Hãy nghe em giải thích? - Vy tái mặt, giọng hốt hoảng
Tuấn không muốn nghe thêm bất gì lời nào từ Vy nữa bởi tất cả chỉ là giả dối mà thôi. Tuấn đã điều tra thêm, trong 5 ngày Tuấn đi công tác, Vy được tháo cũi sổ lồng, tha hồ ăn chơi nhảy nhót. Vy làm được những điều như vậy thì chuyện phản bội kia lẽ nào lại không? Hơn nữa chiếc áo lót không lẽ lại tự bay sang nhà gã hàng xóm. Ly hôn, Tuấn nhất định phải ly hôn ngay.
Ngồi một mình bên ly cafe đen không đường mà Tuấn thấy nó còn chẳng đắng bằng lòng Tuấn lúc này. Giờ Tuấn mới thấm thía lời người ta cảnh báo. Đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời. Tuấn thật ngu ngốc khi tin vào lời hứa thay đổi của một kẻ từng có truyền thống ăn chơi, đua đòi, không chung thủy trong tình yêu. Âu cũng là bài học đắt giá cho những kẻ chỉ thích vẻ đẹp bên ngoài như Tuấn.
Theo Một Thế Giới
Sau tiếng hét thất thanh của chị dâu, cô em chồng tái mặt khi chứng kiến cảnh tượng ấy Khi Hòa chạy ra, những gì trước mắt khiến cô tái mặt sợ hãi, giữa hai chân chị máu ra rất nhiều. Mẹ mất khi Hòa vừa mới lên 10. Bố cô ở vậy nuôi 2 anh em cô cho tới ngày hôm nay. Cả nhà thấy Hòa còn nhỏ mà lại thiếu thốn tình cảm nên cưng chiều cô hết mực. Khi...