Kỷ niệm 5 năm ngày cưới, vợ đứng trước cổng khách sạn chờ tôi và nhân tình nghẹn ngào: “Đừng bỏ mẹ con em”
Tôi chỉ ước giá như cô ấy khùng lên, mắng chửi tôi, đập phá hay làm gì cũng được, đằng này cô ấy chỉ biết khóc lóc và yếu đuối.
Tôi lấy vợ năm 27 tuổi. Vợ là mối tính đầu của tôi. Chúng tôi yêu nhau từ khi hai đứa học năm 3 đại học. Trải qua rất nhiều khó khăn mới đến được với nhau. Vì quê hai đứa ở xa nhau nên cũng nhiều rào cản, mới đầu em về quê xin việc, nhưng vì hai đứa không dứt khoát được chuyện tình cảm nên lại nghe theo lời tôi bỏ việc ở quê về dưới gần nhà tôi xin công việc khác.
Tính em hiền lành, nhu mì, phải nói là rất ngoan. Ngay cả bố mẹ tôi cũng nói không chê vào đầu được. Em chuyển xuống dưới này làm một thời gian ngắn thì chúng tôi kết hôn. Thời điểm đó tôi cũng rất yêu em, cũng cảm động vì tấm chân tình của em dành cho mình.
Không phủ nhận đàn ông thường thích phụ nữ mềm yếu để được mạnh mẽ, bao bọc, nhưng đấy chỉ là lúc yêu thôi. Còn khi đã nên vợ nên chồng, phụ nữ cũng cần phản trưởng thành, phải lớn lên, phải mạnh mẽ và tự biết nên làm gì với của mình. Yêu nhau màu hồng lãng mạn bao nhiêu thì khi cưới về phải đối mặt với nhiều chuyện bấy nhiêu. Từ công việc, áp lực, cơm áo gạo tiền…công to việc lớn gì cũng đến tay tôi lo lắng. Vợ yếu đuối, em chẳng dám quyết thứ gì, cái gì cũng nhu nhược.
Video đang HOT
Sinh con xong, là mẹ mà cô ấy vẫn thế, có khi con khóc mẹ không dỗ được cũng khóc theo luôn. Tôi đi làm về muộn, vợ khóc. Không chiều theo ý cô ấy, cũng khóc, thậm chí tôi chỉ hơi cáu kỉnh một chút thôi vợ cũng khóc rồi giận dỗi. Con lớn, tôi khuyến khích cô ấy đi làm nhưng vợ bảo chờ thêm thời gian nữa, cứ thế cô ấy hàng ngày ở nhà, ngoài lúc dọn dẹp chăm con ra thì cả ngày mặt mày bí xị, hờn dỗi, ghen tuông và cằn nhằn chồng. Thật sự càng ngày tôi càng mỏi mệt.
Tôi dù là đàn ông nhưng cũng có lúc thấy yếu lòng, cũng muốn chia sẻ cùng vợ nhưng nhìn cô ấy thế biết cũng chẳng giúp được gì nên lại thôi.
Năm thứ 4 của cuộc hôn nhân, tôi có bồ. Nhân tình của tôi là một trẻ, không đẹp nhưng duyên. Tính tình sôi nổi, cũng rất giỏi giang. Vân làm cùng chỗ tôi, ở bên cạnh cô ấy, tôi thấy dường như mình trẻ lợi, giàu sức sống, sinh lực, cũng thi vị hẳn ra.
Vân là người có năng lực, cô ấy thường đưa ra cho tôi những trợ giúp đúng đắn trong công việc, nhờ có Vân, mọi thứ suôn sẻ hơn rất nhiều. Vân tươi mới, cô ấy hay cười, tích cực, lạc quan… khác hẳn với vợ tôi.
Tôi yêu Vân thật sự, hoàn toàn không phải cảm giác chơi bời qua đường. Nhưng tôi cũng thương và thấy có lỗi với vợ mình ghê gớm. Nửa thì muốn dứt với Vân để quay về với vợ con, hoàn thành trách nhiệm, nghĩa vụ của người chồng, người cha. Nửa thì muốn ly hôn với vợ để đến bên người phụ nữ tôi yêu thật sự.
Tôi giày vò mình rất nhiều, chỉ sợ ly hôn thì vợ không chịu nổi, bởi cô ấy vốn rất yếu đuối. Hơn nữa cũng vì tôi mà cô ấy mới bỏ việc ở nhà xuống đây. Năm thứ 5 sau đám cưới, tôi vẫn qua lại với Vân. Tôi không biết vợ nghi ngờ tôi có bồ lúc nào, nhưng cái đêm kỷ niệm ngày cưới của hai vợ chồng, tôi lại cùng Vân đi nhà nghỉ.
Lúc bước ra, thấy vợ đứng ngoài, tôi chết lặng. Cũng may Vân đã về trước, vợ bế con lại gần, nước mắt lưng tròng nói: “Đừng bỏ mẹ con em”.
Tối hôm đó, tôi thú nhận tất cả với vợ. Cũng nói muốn ly hôn, vì tình cảm đã hết rồi, tôi sẽ nuôi con, cho cô ấy hết tài sản, ra đi tay trắng nhưng vợ khóc nhiều lắm. Cô ấy cầu xin tôi đừng ly hôn, muốn đối xử với cô ấy thế nào cũng được nhưng đừng ly hôn. Tôi thấy mệt mỏi quá, giá mà cô ấy đánh tôi, chửi tôi thì tôi còn thấy dễ chịu hơn thế này. Tôi nên làm gì đây?.
Theo Khỏe & Đẹp
Không cần là đại gia nhưng anh phải có thu nhập ổn định
Mình là chị cả trong nhà có 3 chị em gái. Gia đình mình cơ bản, có ba mẹ và hai em gái đều lấy chồng xa. Mình đang sống cùng ba mẹ, làm công tác hành chính tại một trường học gần nhà.
Mình là người thực tế, có thể nói hơi khô khan, mình thích nấu nướng và làm các loại bánh trái. Đi làm bận rộn cả tuần, cuối tuần mình thích ngủ nướng và dành thời gian làm nhiều món chè, bánh hoặc nấu món gì đó ngon ngon cho ba mẹ cùng ăn. Do là chị cả trong nhà nên tính mình chu đáo, quan tâm người khác và có phần đứng đắn, nghiêm nghị. Mình có giọng nói được khen là nhẹ nhàng, ngọt ngào. Nếu đã quen thân mình sẽ thể hiện mặt sôi nổi, vui tươi của bản thân và sẽ nói hơi nhanh (cười). Bà ngoại thường chọc mình là "bắn súng liên thanh".
Về tình trường, mình hầu như chưa có một mối quan hệ tình cảm nào chính thức suốt chừng ấy năm. Có thể vì mình không phải là cô gái ngọt ngào và lãng mạn. Cũng có thể những người theo đuổi mình họ không có cách tiếp cận phù hợp, thường làm mình cảm thấy họ quá sỗ sàng. Mình cao 1m55, nặng 50 kg, dáng người nhỏ nhắn và ít ai biết tuổi thật của mình đã quá đầu 3 (cười). Mình viết thư này với mong muốn tìm một người bạn đời thương yêu mình bởi những gì mình có, là người nhẹ nhàng và thấu hiểu, biết lắng nghe, có công việc ổn định (mình không cần đại gia vì biết mình không phải chân dài, nhưng ít nhất cũng có thu nhập ổn định để tự chủ cuộc sống). Dĩ nhiên là sống cùng quê, không vũ phu, bạo lực, không hút thuốc.
Hy vọng VnExpress sẽ "kết duyên" giúp mình, tìm được bạn đời ưng ý. Ai quan tâm vui lòng viết mail cho mình nhé. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc.
Theo vnexpress.net
Sắp thành bà cô già mà sao anh chưa tới Em đã chờ anh 30 năm rồi. Anh có nghĩ một cô gái sôi nổi, hoạt bát, hay cười, biết nấu ăn, yêu gia đình, sống vừa hiện đại vừa truyền thống lại ế không? Em đã chờ anh 30 năm rồi. Anh có nghĩ một cô gái sôi nổi, hoạt bát, hay cười, biết nấu ăn, yêu gia đình, sống vừa hiện...