Kỳ lạ nơi người dân chỉ thích “tắm tiên”
Cứ vào các buổi chiều tối, trên những con đường ở bản Côi, thuộc xã vùng cao Lượng Minh, huyện Tương Dương (Nghệ An), không kể người già hay trẻ con, họ thoát y và tắm tiên một cách thoải mái.
Hỏi điều kỳ lạ này thì được biết, ở đây từ bao đời nay như thế rồi, một phần vì cấu trúc địa hình mang tính đặc thù, một phần vì quan điểm, tắm nước suối là giúp họ làm đẹp và có thể lực tốt để băng rừng.
Tự nhiên đến lạ kỳ
Bản Côi có nhiều dòng suối lớn, nhưng tại những nơi như thế này, chỉ có người già và trẻ con tìm tới tắm thôi. Riêng phụ nữ và những người con gái đã qua tuổi dậy thì, tùy vào vị trí của ngôi nhà mình, họ sẽ tìm cách dẫn một nguồn nước nào đó từ trong rừng vào gần khu vực gần nhà họ sinh sống. Nguồn nước này cũng sẽ được dùng chung cho tất cả mọi hoạt động sinh hoạt của gia đình. Vì những ngôi nhà tách biệt, ít người qua lại và quan niệm rằng, nước trong rừng có thể làm đẹp và duy trì thể trạng nên cứ vào lúc chập tối, hầu hết đàn bà, con gái trong bản đều thoát y và tắm một cách rất tự nhiên.
Chúng tôi tìm đến bản Côi khi mặt trời vừa khuất núi. Đi đến nhà nào cũng thấy đàn bà, con gái quây quần bên các dòng suối nhỏ. Thấy người lạ, họ thoáng giật mình, rồi lấy khăn che người lại. Chúng tôi phát ngượng và bỏ đi vội nhưng khi đi chưa đầy 10m, họ lại trở về trạng thái cũ và thỏa thích với tắm tiên.
Chị Cút Y Mấu, một người dân cho chúng tôi biết, ở đây không gia đình nào dựng nhà tắm cả nên không kể đàn ông mà đàn bà cũng chỉ biết ra suối gần nhà đứng tắm thôi. Thêm vào đó, vì các hộ dân cách xa nhau, lại ở lưng chừng núi ít người qua lại nên đàn bà, con gái đều thích tắm tiên. Việc này đã tồn tại từ bao đời nay nên chẳng ai thấy ngại ngùng gì cả.
Thiếu nữ tắm tiên ở bản Côi
Bản Côi chủ yếu là nơi sinh hoạt của đồng bào người Khơ Mú nên những quan niệm và quy ước của họ cũng rất riêng. Với thói quen tắm tiên này, cứ chập tối là đàn ông, con trai thường chỉ ngồi trên gác nhà và hạn chế tối đa ra đường để nhường không gian cho chị em tắm tiên. Có một quy luật bất thành văn rằng, khi tất cả các ngôi nhà đã đỏ đèn, thì phụ nữ không nên tắm tiên nữa, vì khi ấy, đã hết giờ giới nghiêm và đàn ông, con trai đã có thể ra đường. Ngoài ra, theo quan niệm của họ, đêm tối cũng có thể xảy ra những chuyện không hay nên tốt nhất, chỉ tắm tiên khi trời chập tối mà thôi.
Vùng đất của những công chúa
Về huyện Tương Dương (Nghệ An), hỏi đâu là nơi tập trung con gái đẹp nhiều nhất, thì chắc chắn, tất cả phải trả lời rằng, phải tìm đến bản Côi, xã Lượng Minh. Được biết, dù quanh năm vất vả với việc phải băng rừng, lội suối tìm kế sinh nhai nhưng con gái nơi đây đẹp lạ kỳ.
Video đang HOT
Bí thư Chi bộ bản Côi, ông Cút Xuân Thiệt cho biết, đúng là con gái nơi đây ai cũng sáng sủa, đẹp hơn hẳn những con gái vùng khác. Điều này được chứng minh bằng việc, dù nghèo đói, ít học nhưng thanh niên khắp nơi, có người ở cả ngoài thị trấn huyện đều lặn lội vào đây tìm người lấy làm vợ. Bản Côi từ bao đời nay, không có gì khác ngoài tự hào việc sinh ra rất nhiều những công chúa, đẹp đến lạ kỳ.
Đã có những lý giải khác nhau về sắc đẹp của đàn bà, con gái ở bản này. Ông Cút Văn Đề, một cao niên trong bản cho biết, việc hình thành bản Côi cũng có rất nhiều sự tích. Từ khi ông sinh ra, đã có câu chuyện cổ tích để lại rằng, ngày xưa có một chàng công tử con nhà giàu yêu một cô gái xinh đẹp nhưng bị gia đình từ chối. Thuyết phục mãi không được, chàng trai này mang theo cô gái mình yêu đến vùng đất hoàng vu, toàn núi đồi và dựng lều sinh sống. Cặp vợ chồng công tử đó cũng được xem là những người khai sinh ra bản Côi bây giờ.
Là cặp vợ chồng xinh đẹp nên họ sinh ra con cháu cũng đều nghiêng nước nghiêng thành và nó giải thích vì sao, đàn bà con gái nơi đây đều có làn da trắng mịn và rất dễ nhìn. Tuy nhiên, nhiều người cho biết, đó chỉ là cách giải thích dân gian, mang màu sắc cổ tích. Thực tế và mang tính khoa học hơn là việc, từ bao đời nay, nhờ tắm dòng suối mát của núi rừng, cộng với khí hậu tuyệt vời ở vùng đất này nên con gái nơi đây dù vất vả quanh năm, nhưng ai ai cũng rất xinh đẹp.
Bí thư Cút Xuân Thiệt cho biết thêm, rừng núi ở đây hoang vu nhưng khí hậu quanh năm mát mẻ. Thêm vào đó, thức ăn, thức uống đều chủ yếu xuất phát từ rừng nên hầu như lớn lên, con gái ai cũng phổng phao xinh đẹp. Tất nhiên, chẳng ai hiểu hết vì sao, con gái nơi đây lại khác biệt về sắc đẹp như vậy nhưng trong nhận thức, người dân cho rằng, đó là kết quả của dòng suối mát mà họ vẫn thường tắm tiên vào các buổi chiều tối. Từ đời này qua đời khác đã quan niệm như vậy nên đàn bà con gái không bao giờ bỏ thói quen thoát y thỏa thích bên dòng suối, dù thời đại phát triển như bây giờ, nó lạ kỳ và rình rập nhiều nguy hiểm.
Được biết, vì xinh đẹp nổi tiếng nên tại các cuộc thi sắc đẹp ở địa phương, con gái bản Côi luôn được lựa chọn để tham gia. Tất nhiên, không ai khác, họ luôn là những người dành ngôi cao nhất. Đẹp có tiếng, nên coi gái nơi đây vừa đủ tuổi lầy chồng là đã có người đến xin hỏi cưới.
Rủi ro nhiều vẫn thích tắm tiên
Bản Côi ở sâu hun hút nhưng nhờ chương trình 135, đường xá cũng đang dần được cải thiện. Đặc biệt, từ ngày có cầu treo bản Côi bắc qua sông, mọi thứ càng thuận lợi hơn. Tuy nhiên, từ khi giao thông đi lại dễ dàng, người miền xuôi vào bản nhiều hơn, mọi thứ bỗng dưng bị đảo lộn theo chiều hướng tiêu cực.
Bí thư Cút Xuân Thiệt kể rất nhiều câu chuyện đau lòng, trong đó chủ yếu là việc các tú bà nghe tiếng con gái nơi đây đẹp đã thuê người lên tìm xuống phục vụ các quán xá nhưng thực chất là bán dâm ở những bãi biển như Diễn Thành, Diễn Hải (Nghệ An), Xuân Thành (Hà Tĩnh). Nhiều cô gái bị lừa trở về thân tàn ma dại, chán nản và mất hết niềm tin vào cuộc sống. Thậm chí, có người còn đến dụ dỗ, rồi lừa bán nhiều cô gái đẹp ở đây sang Trung Quốc. Trong vòng vài năm trở lại đây, từ một nơi hoang sơ, rất ít bóng người lạ, nay trở thành tâm điểm của các hoạt động tìm kiếm, đưa người đi khắp nơi phục vụ cho dịch vụ mại dâm, buôn người.
Thêm vào đó, giờ đây, khi người lạ xuất hiện nhiều hơn với những ý đồ xấu, đàn bà con gái cùng dè dặt với thói quen tắm tiên của mình. Những gia đình ở lưng chừng núi thì không sao, riêng các gia đình ở bên cạnh các đường to, thường bị nhiều người chọc ghẹo và thực tế đã xuất hiện không ít những câu chuyện đau lòng.
Dù vậy, bởi địa hình và suy nghĩ làm đẹp từ sản phẩm của tự nhiên, đàn bà con gái nơi đây vẫn bằng nhiều cách khác nhau để duy trì thói quen tắm tiên của mình. Theo quan sát của chúng tôi, với những ngôi nhà có nhiều người qua lại, họ dựng một cái lều tạm bợ bên dòng suối và cứ thế con gái tập trung số đông thoát y và tắm. Nhiều người dân lý giải, họ muốn tập trung như vậy để khi có người lạ xuất hiện với ý đồ xấu, họ sẽ hợp sức chống trả.
Theo người dân bản Côi, tắm tiên là bí quyết làm đẹp hữu hiệu nhất và dù có gặp nhiều rủi ro, họ cũng không từ bỏ thói quen đó của mình.
Theo 24h
Trải lòng của người chuyển giới làm 'tạp kỹ pêđê'
Là con trai nhưng Du thích mặc đồ nữ, để tóc dài, chơi búp bê, nhảy dây nên thường bị bạn bè trêu chọc. Lớn lên bị cha mẹ, cậu dì mắng và đuổi khỏi nhà, Du sống lang thang trên đường phố rồi đi hát đám ma, làm mại dâm.
Du 19 tuổi - một người chuyển giới từ nam sang nữ (tức sinh ra trong cơ thể nam nhưng lại nghĩ mình là nữ, thường hay gọi "bóng lộ" hoặc pêđê).
Sinh ra với hình hài con trai nhưng từ nhỏ Du luôn nghĩ mình là con gái. Cậu để tóc dài, mặc váy và chơi những trò của nhi nữ nên thường bị bạn trêu chọc. Bố mẹ khuyên con không được bèn mắng "đồ bệnh hoạn". Có một lần mặc áo tay bồng đi học, bị thầy cô yêu cầu đi thay áo, Du xấu hổ nên bỏ học luôn. Năm 12 tuổi bị cậu, dì gọi là "pêđê dơ", Du tức tối cãi lại thì bị chửi và đuổi ra khỏi nhà.
Từ đó cậu bé sống lang thang vất vưởng trên đường phố, tối lại tìm công viên ngủ. Du kết thân với những "chị em" chuyển giới như mình, được rủ đi thử giọng và từ đó theo chân họ đi hát ở các đám ma.
Một màn trình diễn trong chương trình "tạp kỹ pê đê" ở đám tang. Ảnh: YM.
"Trước đó tôi cũng đi xin việc làm nhưng nhiều chỗ nói thẳng là "ở đây không mướn pêđê". Tôi phụ bán quán cơm vỉa hè, họ nói "pêđê vô đây chỉ ăn trộm ăn cắp chứ gì". Một thời gian sau đói quá nên em đành đi hát đám ma rồi làm "vài việc khác"", câu chuyện cuộc đời được chủ nhân nó kể tiếp.
Theo lời Du, một gánh "tạp kỹ pêđê" cũng có bầu sô đàng hoàng, cứ khi nào có "sô" họ sẽ điện thoại cho các "đào". Một đội hát đám ma thường có khoảng chục người, trong đó những người phẫu thuật chuyển đổi giới tính thường được yêu thích hơn và được trả thù lao cao hơn. Riêng trong nhóm đã phẫu thuật chuyển giới cũng được xếp hạng A , A được trả lương cao hơn, hạng B, C có cát sê rẻ hơn.
Cũng như những đồng nghiệp làm nghề này, hàng đêm Du phải diện váy ngắn nhảy múa rồi cởi dần cho đến khi chỉ còn bikini hai mảnh để mua vui cho người xem. Thậm chí "diễn viên" đang biểu diễn, một số ông tuổi xồn xồn còn xông lên sân khấu đòi "sờ hàng", không cho sờ thì không có tiền bo nên cũng đành chịu...
Đến nay Du đã đi diễn trong đám ma được 2 năm, nhưng vì giọng không hay nên đang chuyển dần sang diễn xiếc múa lửa. Khi diễn, muốn được nhiều tiền "boa" thì phải chịu thoát y. Du kể: "Có lần tôi diễn, mặc cái áo rộng nên bị bén lửa cháy sợ quá. Còn hôm đang đú đa đú đởn thì công an tới, tôi không kịp mặc áo ôm guốc chạy bán sống bán chết".
Du vẫn mặc quần áo con gái, để tóc dài, một mực quả quyết: "Bây giờ cắt tóc ngắn thì tôi hổ thẹn bản thân hơn. Thà mất việc làm còn hơn là đánh mất bản thân, không gì bằng được sống là chính mình".
Một "diễn viên" khác tên Luân (27 tuổi) cho biết, hát đám ma là công việc duy nhất đem lại thu nhập cho mình trong lúc này. Trông Luân tóc dài, trang điểm và mặc áo bó, quần soóc ngắn, chẳng khác gì con gái. Luân không ngại bộc bạch: "Ở Sài Gòn nhiều "bóng lộ" nên người ta nhìn biết tôi là pêđê ngay. Chỉ tính riêng những đội hát đám ma cũng đã có vài trăm người như tôi".
Chàng trai kể, thu nhập từ việc hát đám ma rất bấp bênh vì tùy thuộc vào tiền bo của khách. Trung bình mỗi "khán giả" boa khoảng 10.000 đến 20.000 đồng, hôm nào nhiều khách thì cũng được mấy trăm nghìn, còn không thì chỉ được vài chục, chưa đủ tiền xăng xe, quần áo và mỹ phẩm.
Luân bảo: "Không thể xin được việc khác khi nhìn em thế này".
Khảo sát mới đây của nhóm nghiên cứu thuộc Viện nghiên cứu Kinh tế, Xã hội và Môi trường (iSEE) cho thấy vấn đề khó khăn nhất của cộng đồng người chuyển giới hiện nay là không tìm được việc làm. Một số người dấn thân vào nghề múa hát ở đám tang, thậm chí mại dâm. Như một thành viên nhóm "tạp kỹ pêđê" bộc bạch: "Hát đám ma nhục lắm, tủi lắm chứ. Chúng tôi cũng mong muốn xã hội chấp nhận, có công việc đàng hoàng". Trong khi một số khác thì bày tỏ lo lắng cuộc sống sau này sẽ khó khăn hơn nếu nghề này bị cấm.
Nhóm nghiên cứu cho rằng do biểu hiện bên ngoài khác giới tính sinh học, những người chuyển giới thường dễ bị nhận ra và có nguy cơ bị kỳ thị và phân biệt đối xử hơn so với người đồng tính. Nguyên nhân, có sự phân biệt đối xử của người tuyển dụng do định kiến chuyển giới là những người "bệnh hoạn" hoặc trộm cắp. Vì thế người nào có chút vốn liếng thì tự kinh doanh như mở cửa hàng hoặc dịch vụ trang điểm, làm tóc, chăm sóc móng tay...
Nhóm nghiên cứu này còn ghi nhận nhiều trường hợp người chuyển đổi giới tính bị kỳ thị ngay trong gia đình và trường học, khiến họ chán nản bỏ học sớm. "Không bằng cấp khiến cho việc kiếm một công việc càng khó khăn hơn. Sự phân biệt đối xử khiến các em ít nhận được sự chu cấp và đầu tư từ gia đình, nhiều lúc nặng nề đến nỗi các em phải bỏ nhà sống lang thang", đại diện nhóm nghiên cứu nói.
Theo VNExpress
'Tạp kỹ pêđê' trong đám tang thời @ Tiếng nhạc vang lên inh ỏi, giọng nam ca sĩ rè rè hát lớn "em muốn sống bên anh trọn đời..." nhưng xuất hiện trước mắt người xem lại là một vũ công diện bikini say sưa uốn éo làm trò trong một đám tang ở quận 4, TP HCM. Chương trình "ca nhạc đám ma" này được dàn dựng khá công phu...