Kỳ công hành trình tìm bố “chính chủ” cho con
Mai Anh oán thán rằng số phận mình đen đủi, bởi bao nhiêu người đàn bà khác cũng từng lừa dối chồng nhưng vẫn sống yên ổn cả đời, hoặc được chuộc lỗi. Quả đúng vậy, cơ hội chuộc lỗi vẫn thường được dành cho những người từng phạm sai lầm, nhưng có một điều cần biết, rằng không phải ai cũng có cơ hội ấy.
Hoang mang đoán “tác giả” bào thai trong bụng
Anh Minh đưa cho vợ cái que thử thai, bảo: “Sáng mai ngủ dậy em thử xem, anh đoán em có bầu đấy, chứ em có bao giờ ốm kiểu này đâu”. Hương nhìn sững chồng, cô chưa từng nghĩ đến khả năng này. Quả thật, cả tuần này cô bỗng nhiên “khó ở” một cách khó hiểu, nhưng vẫn chỉ nghĩ mình mệt mỏi do cơ quan nhiều việc căng thẳng mà thôi. Khi chồng nói chuyện có thể mang thai, trong cô đã bật ra câu hỏi: “Nếu thế thì đ.ứa b.é là con ai?”.
Hương lúi húi thử trong nhà tắm, Minh đợi ở ngoài, giục hỏi liên hồi. Không đủ kiên nhẫn chờ thêm, anh xông vào, giật lấy cái que mà vợ đang nhìn trân trân: “Ôi hai vạch rồi đây này. Vợ anh giỏi quá”.
Hương đờ đẫn mặc cho chồng ôm chặt lấy mình mà hôn hít, còn Minh cho rằng đó chẳng qua vì vợ quá xúc động mà thôi. Hai người cưới nhau đã 8 tháng mà chưa thấy gì, bố mẹ anh đã bóng gió giục giã rồi, nên sự kiện hai vạch này là một tin mừng lớn, và dĩ nhiên được Minh loan báo lập tức cho bố mẹ hai bên.
Sự vui mừng của chồng cùng sự săn đón, vồ cập của bố mẹ chồng khiến Hương không dám nghĩ đến chuyện phá thai, dù với cô đó là cách duy nhất để loại trừ hậu họa. Cô không ngờ mình bị trời phạt nhanh như vậy, chỉ một lần duy nhất phản bội chồng đã bị quả báo. Hai người yêu nhau 4 năm trời mới làm đám cưới, đến nay vẫn yêu thương mặn nồng, nếu vì sự ngu xuẩn nhất thời của cô mà tổ ấm này tan nát thì cô không thể cam lòng được.
Sau khi n.goại t.ình, người đàn bà thường mang tâm lý dằn vặt
Đêm đó, chỉ vì giận chồng mà không làm gì anh được, cô đã “trả thù” bằng cách để cho người bạn cũ vốn lâu nay vẫn à ơi tán tỉnh mình “lấn tới”, để rồi ngay lập tức hối hận và cắt liên lạc hoàn toàn với anh ta. Nhưng sự xuất hiện của cái thai này cho thấy, hối hận như thế vẫn là quá muộn. Liệu đ.ứa b.é cô đang mang là con của chồng hay của người bạn kia? Nếu người tình một đêm là bố của con Hương, liệu có ai nghi ngờ mà tìm hiểu rồi phát hiện ra không? Điều gì sẽ xảy ra với hạnh phúc của cô?
Nỗi dằn vặt, hoang mang khiến Hương luôn rầu rĩ, hoảng hốt, kém ăn kém ngủ. Cả gia đình lại tưởng cô ốm nghén nên càng quan tâm chăm sóc, khiến cô lại càng sợ hãi…
Chị Anh Thư, người mẹ hai con, cũng đang ở trong tâm trạng tương tự. Chị không biết chắc đứa con trai út, nay đã 2 t.uổi, là con của chồng hay người tình mà chị đã chia tay. Hồi chồng còn hay đi công tác xa, vì cô đơn và vì nhu cầu thể xác, chị đã “qua lại” với một người đàn ông. Đến khi chồng chuyển hẳn công tác về gần nhà, chị vẫn phải mất một thời gian kha khá mới cắt đứt với tình nhân được. Và khi vừa chia tay người tình thì chị phát hiện có thai, không rõ “tác giả”.
Vì đang khát cháu đích tôn nối dõi nên bố mẹ chồng Thư xem đứa cháu nhỏ là cục vàng, cưng như trứng mỏng. Họ càng cưng cháu, Thư càng nơm nớp lo sợ cái tai họa khủng khiếp đổ lên đầu mình và con nếu một ngày nào đó, có người nghi ngờ, lấy mẫu đi xét nghiệm AND và kết quả thằng bé không phải con chồng chị. Vì vậy, cho dù cuộc sống gia đình ấm êm, con cái khỏe mạnh, chị vẫn không có một ngày bình yên.
Video đang HOT
Không biết có thai với chồng hay với bồ
Con trai ra đời, chị Bình càng ngắm nó càng hoang mang. Cho dù tất cả khách đến mừng đều khen thằng bé giống bố như lột, và chồng chị mặt mày nở nang sung sướng, chị vẫn thấy rõ ràng con chỉ giống chị chứ không giống anh. “Thế này thì nó là con của thằng cha kia rồi”, chị kêu thầm. “Thằng cha” ấy là gã đàn ông từng bồ bịch với chị, sau gã bỏ chị để cặp với một em trẻ đẹp hơn.
Trẻ con mới đẻ thì có thể bảo chưa rõ nét, chứ khi đã lớn dần lên thì giống hay không giống bố nó rõ ràng ra ngay. Con trai chị Bình không có bất kỳ một nét nào của chồng chị, trừ dáng người cao gầy, nhưng khổ nỗi gã bồ kia cũng có vóc dáng tương tự. Cũng may là mặt mũi nó thừa hưởng hầu hết các đặc điểm của mẹ, chứ không giống gã kia.
Chồng chị Bình là một ông bố quá tuyệt, từ hai con gái đầu đến đứa con trai sau, anh đều nâng niu chăm chút hết lòng. Khác với đa số đàn ông Việt, anh chẳng ham nhậu, làm việc xong chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng về để chơi với con. Anh chẳng nề hà việc tắm rửa cho con, nịnh con ăn, kèm con học, khiến lũ trẻ bám bố gấp mấy lần bám mẹ. Riêng cậu út đối với anh lại càng là kho báu. Anh “tôn thờ”, cung phụng nó, chẳng bao giờ phàn nàn sao nó không giống mình…
Đứa con trai càng khiến chồng mê mẩn thì chị Bình càng khổ tâm, nỗi ân hận mỗi lúc một lớn. Chị thấy mình là mụ đàn bà khốn nạn, độc ác khi bắt chồng mình chịu nỗi nhục nuôi con tu hú, điều tối kỵ với lòng tự trọng đàn ông. Thà anh là ông bố vô tâm, ích kỷ như bao đàn ông Việt khác, chị còn đỡ dằn vặt, đằng này…
Vừa cắn rứt lương tâm, vừa sợ một ngày sự thật bị lột trần bởi không thể có chuyện cả họ nhà chồng đều “đui mù”, ngu ngốc, nhiều lúc chị Bình đã định nói hết sự thật rồi ra sao thì ra, để chấm dứt chuỗi ngày ác mộng, thấp thỏm chờ tai họa rớt xuống đầu. Rồi chị lại hy vọng, biết đâu chồng mình đúng là bố thằng bé thật?
Để khỏi đoán già đoán non, chị Bình quyết định đi xét nghiệm AND cho con, xem kết quả ra sao rồi tính. Chị khéo léo lấy tóc của chồng và con, lén mang đến trung tâm xét nghiệm. Chị mừng như c.hết đi sống lại khi nhận kết quả xác định chủ nhân hai mẫu tóc có quan hệ cha con. Qua trận hú hồn, chị đốt hết mọi giấy tờ liên quan đến cuộc thử AND rồi tự thề từ giờ trở đi một lòng một dạ với chồng, không dám lăng nhăng nữa.
Cùng chung nỗi dằn vặt nhưng không may mắn như Bình, chị Mai Anh đã tự làm mình “lộ tẩy” và đ.ánh mất cả gia đình. Tuy không biết chắc con trai mình mang dòng m.áu của ai, chồng hay người tình một thuở, nhưng chị cho rằng, có đến 80% khả năng chồng chị đang nuôi con của người khác.
Từ hồi thằng bé 3 – 4 t.uổi, nhiều người quen và họ hàng bên nhà chồng cũng nhận thấy thằng bé không giống cha, rồi nói điều đấy ra miệng. Họ chỉ nhận xét một cách vô tư, nhưng Mai Anh có tật giật mình. Mỗi lần như vậy, chị giãy nảy lên, phản đối dữ dội, rằng con không giống cha thì giống ai.
Và chị luôn luôn nói, thằng bé giống bố cái miệng, cái lông mày, giống bố tính tình, giống bố dáng đi… Chị nói kiên quyết quá nên chẳng ai dám cãi, cho dù những cái chị kể, người ta thấy chẳng đúng lắm. Có điều, con không giống cha cũng là chuyện thường, nên có người vô tâm nói đùa mà chẳng biết rằng điều này với Mai Anh lại to chuyện đến vậy: “Chả giống bố tí nào, chắc giống ông hàng xóm rồi”.
Chồng càng gần gũi với con bao nhiêu, Mai Anh càng ân hận bấy nhiêu
Mai Anh đỏ mặt tía tai, mắng người đó là ăn nói vô trách nhiệm, vớ vẩn, làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình chị, xúc phạm đến danh dự của chị. Chị nói gay gắt đến mức khách sợ quá phải bỏ về, còn bố mẹ chồng thì cảm thấy khó hiểu, không biết tại sao con dâu lại phản ứng thái quá về một chuyện bình thường như vậy.
Lúc thằng bé lên 6 t.uổi, có lần bà nội thấy móng tay cháu dài, bèn nắm lấy cháu bảo lại đây bà cắt móng tay cho. Thằng bé liền giật khỏi tay bà, bảo không, để mẹ cháu cắt. Bà cứ nắm lấy cháu, thằng bé lại giật ra. Bà hỏi tại sao, nó bảo mẹ dặn không cho ai cắt móng tay ngoài mẹ. Cả ông nội lẫn bà nội đều ngờ ngợ. Họ cùng nhớ lại rằng, con dâu cũng không thích ai xoa đầu, vuốt tóc cháu nội họ.
“Liệu có chuyện, con Mai Anh nó lừa dối con mình, và mình đang phải nuôi cháu nhà khác không ông?”, bà nội hỏi ông nội. Họ bàn nhau tìm cách lấy tóc của cháu để thử AND. Với trẻ con, cho dù có cẩn thận nghe lời mẹ dặn thì cũng không khó khăn để ông bà thực hiện được điều mình muốn. Nhưng kết quả xét nghiệm lại là điều họ không muốn: thằng bé là m.áu mủ nhà khác. Họ công bố sự thật, và con trai họ lập tức đòi l.y h.ôn.
Theo VNE
"Một là phá, hai là đẻ nhà tôi nuôi"
Khi tôi thông báo có thai, anh ép tôi phá bỏ và bảo sẽ không có một đám cưới nào hết.
Chúng mình quen nhau thật tình cờ anh nhỉ? Nghĩ lại khoảng thời gian đó, sao em vẫn thấy buồn cười lắm! Bao nhiêu chàng trai chủ động làm quen, em chẳng thèm quan tâm. Vậy mà khi vào một diễn đàn, nhìn thấy nick name của anh, em đã chủ động làm quen trước, chẳng cần biết một chút gì thông tin của anh! Nói chuyện một lúc, em không ngờ hai đứa mình cùng quê... và cũng không bao giờ nghĩ rằng, sau này chúng mình lại yêu nhau.
Ngày anh ngỏ lời yêu, em cảm thấy rất hạnh phúc. Nhưng cũng chính lúc ấy, em nghĩ anh yêu em nhiều, nghĩ đến tương lai sau này của hai đứa nên em đã kể cho anh nghe về quá khứ không mấy tốt đẹp của mình.
Hôm đó em đã thú nhận với anh tất cả. Em cũng cho anh biết rằng, em không còn trong trắng nữa. Em muốn khi biết điều đó, nếu anh không chấp nhận được thì chúng mình sẽ sớm chấm dứt tình cảm khi vừa chớm nở bởi, em sợ nhất là anh sẽ dằn vặt em, làm khổ bản thân mình vì quá khứ khi tình cảm hai đứa đã mặn nồng.
Và anh biết không, khi anh chấp nhận quá khứ của em, em đã rất hạnh phúc và hy vọng về tương lai của hai đứa. Em luôn thầm nhủ rằng, cả đời này em sẽ cố gắng bù đắp cho anh gấp ngàn lần và không bao giờ để anh phải tổn thương vì bản thân em nữa.
Tình yêu của chúng ta đã trải qua biết bao sóng gió. Có những lúc cứ ngỡ như mình đã mất nhau thật... nhưng rồi, mọi chuyện lại qua, chúng ta lại tay trong tay hạnh phúc bên nhau.
Vậy mà hôm nay, chỉ còn vài bước nữa thôi, chúng mình sẽ chạm tay tới hạnh phúc thật sự nhưng sao anh lại nỡ buông tay em? Em đã từ bỏ mọi thứ để trở về và cố gắng bắt đầu lại để gần anh hơn. Nhưng khi mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp thì cũng là lúc anh rời xa em.
Anh không ngại ngần nói với em những lời phũ phàng: "Anh không thể chấp nhận được quá khứ của em. Anh ích kỷ, anh chỉ là thằng đàn bà. Xin lỗi vì đã lãng phí thời gian của em!". Khi nghe những điều đó, tim em quặn thắt lại, đau đến nghẹn ứ... Chẳng nhẽ quá khứ của em kinh tởm đến thế sao anh? Sau tất cả những gì em đã làm cũng không thể tốt hơn cái quá khứ "nhơ nhuốc" ấy?
Sau hai năm bên nhau, cùng trải qua biết bao buồn vui trong cuộc sống, vậy mà giờ đây chúng ta lại như thế này sao? Em vẫn còn cảm giác đ.au đ.ớn khi em thông báo mình có thai, cũng là lúc em thấy một con người hoàn toàn khác ở anh... Anh không còn vẻ hiền lành, dịu dàng bên em như xưa nữa. Mà trái lại, anh chối bỏ trách nhiệm và nói những lời lạnh lùng như dội từng gáo nước lạnh vào mặt em: "Một là phá, hai là sinh rồi nhà tôi nuôi".
Tại sao anh nỡ bắt em phá bỏ giọt m.áu của mình? (Ảnh minh họa)
Em thật sự bàng hoàng không dám tin vào những dòng chữ mình vừa đọc được. Em nhắn tin hỏi anh:"Sao trước kia em hỏi anh, lỡ em có thai thì chúng ta phải làm sao? Lúc đó anh ôm em và nói, nếu có thì cưới, vậy mà bây giờ anh lại trả lời em như vậy sao?". Và tin nhắn của anh đã khiến em bủn rủn cả chân tay: "Xin lỗi, nhưng sẽ không có đám cưới nào đâu". Vài phút sau, anh tiếp tục gửi cho em một thông điện khác: "Hãy nghĩ tới tương lai. Nếu phá thai thì anh sẽ đưa cho em 400k để mua thuốc phá thai".
Anh biết không, anh đã đưa em đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Lúc đó, em cảm giác như cả thế giới đang sụp đổ trước mắt mình. Em chẳng thể tin được đó là những suy nghĩ của người đàn ông em yêu thương nói ra.
Em - một người đàn bà không đến nỗi tệ, với vẻ bề ngoài cũng dễ nhìn, cũng chẳng phải hư đến mức hỏng, cũng chẳng phải là đứa không biết cố gắng cho tương lai, gia đình cũng không đến nỗi tệ, bố mẹ cũng đều làm việc nhà nước... Vậy mà không ngờ, số phận em lại đen đủi, bất hạnh thế này!
Một lần tin nhầm người, em đã điên dại như thế nào, em cũng kể cho anh nghe hết mọi chuyện. Khi yêu, em rất ngốc nghếch, tin tuyệt đối vào người mình yêu. Người trước của em cũng xuất thân trong một gia đình gia giáo, và đến lượt anh, cũng xuất thân từ gia đình bố mẹ làm bác sỹ. Nhưng cả hai chàng trai đều không tốt như em nghĩ, cả hai đều có vẻ ngoài hiền lành, tử tế... nhưng thực chất đều là những gã sở khanh, dối trá.
Giờ đây, đáng lẽ em đã là sinh viên năm nhất đại học. Nhưng em đã bỏ học ở trường để thi lại vào trường anh, để chúng ta cùng thực hiện những ước mơ, dự định trong tương lai... vậy mà bây giờ, mọi thứ như vỡ vụn.
Em vẫn chưa nói cho gia đình biết việc mình có thai. Nếu bố mẹ biết điều này, chắc họ sẽ sốc lắm. Bố mẹ em đã đối xử rất tốt với anh, coi anh như một thành viên trong gia đình... nên nếu họ biết được những gì anh đã làm với em thì em cũng không thể tưởng tượng được họ sẽ sốc và đau khổ như thế nào!
Từng ngày qua em đang cố gắng bước tiếp. Em sẽ sinh con... nhưng em không muốn đ.ứa b.é sinh ra mà không có bố. Giờ em phải giữ bố cho đ.ứa b.é ra sao khi mà bố nó đang muốn phá bỏ chính giọt m.áu của mình?
Theo VNE
Có nên sinh con cho tình cũ Anh sắp cưới vợ và cầu xin tôi giữ lại đ.ứa b.é để làm minh chứng cho tình yêu của hai đứa. Tình yêu của tôi và anh ấy là liên tiếp những sai lầm. Và gần như lần nào cũng từ phía tôi. Giờ đây, khi anh sắp yên bề gia thất với người con gái khác thì tôi lại mang trong...