Kinh hoàng cuộc sống ba năm với gia đình chồng cay nghiệt
Trong một lần mâu thuẫn, em trai chồng gọi tôi là mày – tao, chú ấy còn lao vào đánh tôi liên tiếp.
Tôilấy chồngđã được 5 năm, nhưng chỉ ở với chồng được khoảng 3-4 tháng khi anh về phép. Chồng tôi đi xuất khẩu lao động. Gia đình chồng tôi có mẹ chồng và 2 em chồng (1 trai, 1 gái), bố chồng đã mất.
Chồng đi vắng, tôi ở nhà một mình quán xuyến hết mọi việc, mẹ chồng tôi không lương, ốm đau thường xuyên, em trai chồng không có việc làm, lông bông nên cũng không giúp đỡ được gì.
Vợ chồng tôi còn phải nuôi em gái chồng thi đại học không đỗ, vợ chồng tôi chạy cho cô ấy vào học trung cấp gần nhà, mua xe và nuôi ăn học. Toàn bộ chi phí trong gia đình đều trên tay vợ chồng tôi.
Về cơ bản mới đầu vềlàm dâuquan hệ mọi người trong gia đình rất tốt, chỉ có em trai chồng là không ưa tôi vì chúng tôi cùng tuổi, học cùng khóa (khác trường).
Trước đây, khi tôi và chồng còn yêu nhau, một lần online tôi và em chồng có nói chuyện với nhau, nó bảo là tôi không hợp với anh trai nó, lúc đó còn yêu và chưa tính đến chuyện lâu dài nên tôi cũng nói lại: ‘Hợp hay không là chuyện của mình và anh trai cậu, cậu không có quyền xen vàotình yêucủa chúng mình’.
Kể từ lần đấy, tôi và em trai chồng rất ít khi nói chuyện, cũng ít khi tiếp xúc.
Gia đình chồngtôi có kiểu sống ‘co mình’, ít khi biểu hiện tình cảm, tính tôi lại ‘ruột để ngoài da’ nên nhiều lúc mẹ và em chồng có bực tức gì tôi cũng không nói, cứ để trong lòng.
Lúc về làm dâu, tôi cũng đã nói với mẹ chồng: ‘Con không khéo léo nịnh nọt được như người ta, lại nóng tính, có gì nói đó nên con có gì sai mẹ cứ nói để con biết, nếu sửa đuợc con sẽ sửa, còn không thì con sẽ điều chỉnh dần dần’.
Cuộc sống tốt đẹp cứ trôi dần được 2 năm. Một lần tôi có nhờ em chồng khoan mấy lỗ trên tường để treo đồ gọn gàng đón Tết (việc này đã nói rất lâu nhưng em trai chồng vẫn không làm).
Đến lúc về nhà vẫn chưa thấy làm, tôi góp ý: ‘30 Tết rồi nhờ chú làm từng đó chú cũng không làm mà chỉ đi chơi lông bông suốt ngày’, rồi chúng tôi lời qua tiếng lại, em trai chồng lấy đồ tôi mua ném vỡ, còn chửi tôi: ‘Mày có quyền gì trong nhà này mà dám to tiếng, không ở được thì cút’.
Tôi rất sốc khi em trai chồng nói vậy, bao nhiêu cố gắng vì gia đình chồng, vì chồng sụp đổ. Tôi vỡ òa: ‘Chú không có quyền đuổi tôi, tôi về đây được cưới hỏi đàng hoàng’. Mẹ chồng tôi đứng đó và cũng không nói gì, chỉ nói đừng cãi nhau nữa. Năm đó gia đình tôi không có Tết.
Video đang HOT
Một lần khác tôi và em gái chồng cókhúc mắc, nó lấy hết quần áo bỏ trong tủ của tôi (vì chúng tôi bỏ chung đồ) cất vào vali, em trai chồng đi về không biết đầu đuôi thấy em gái cất đồ, chú ấy lao thẳng vào tôi chỉ tay: ‘Mày có quyền gì mà đuổi em tao ra khỏi nhà, mày đụng đến em tao là tao giết, mày cút đi đừng ở nhà này nữa’.
Tôi cũng đang điên người vì không biết đầu đuôi ra sao tự nhiên nhảy vào chửi tôi, tôi đáp lại: ‘Mày thích thì cút, tao không đi đâu hết’, thế là chú ấy đánh tôi.
Lần khác, chồng tôi về phép, tôi là người dọn dẹp sau cùng sau bữa ăn. Hôm đấy em trai chồng đi chơi (chú ấy chẳng mấy khi ăn sau khi về) nên có bao nhiêu cơm tôi mang cho cún ăn hết.
Nhưng đúng hôm đó chú ấy lại về, thế là mẹ chồng và em chồng chửi tôi xem chó hơn người, bảo tôi không có đạo đức và đuổi vợ chồng tôi ra ở riêng. Em gái chồng còn lên mạng chửi tôi là đồ này, đồ nọ. Chồng tôi chỉbuồn, không nói vợ cũng không dám nói em.
Chúng tôi ra thuê trọ được 10 ngày anh lại đi, tôi cũng vừacấn bầu. Hai mẹ con tôi ở một mình, thỉnh thoảng về nhà ngoại, còn nhà chồng thì tôi chỉ về mua đồ thắp hương tuần hàng tháng.
Trong những ngày tôimang bầucả nhà chồng không hề hỏi han tôi câu nào, nhưng em gái chồng lại nhắn tin bảo đến tháng rồi chị gửi tiền cho em. Tôi bảo ‘Từ nay trở đi em hỏi anh trai em, chị không có sức để lo cho ai nữa’.
Đến tháng thứ 8 chồng khuyên tôi về nhà, tôi nghĩ thương anh, thương con sinh ra không có nhà nội nên đồng ý về. Tôichia sẻthẳng thắn với nhà chồng là tôi vì chồng. Sau khi tôi sinh nở, mẹ chồng đổi khác chăm sóc mẹ con tôi chu đáo.
Tôi không bao giờ phủ nhậncông laocủa bà, tôi cũng lo lắng thuốc men, chăm sóc bà khi đi viện, ốm đau, lo toan công việc nội ngoại giỗ chạp đàng hoàng, tôi còn nộp bảo hiểm nhân thọ cho bà để về sau bà có tiền an dưỡng tuổi già, để bà không mặc cảm ăn bám con cháu.
Nhưng chỉ trừ có vậy còn lại em trai, em gái chồng tôi vẫn khó chịu với tôi như vậy. Tôi cũng công nhận mình có những lời nói khó nghe, có những thái độ chưa chín chắn, làm dâu nhưng không biết nhường nhịn, tôi đã cố sửa nhưng thật khó vì mọi chuyện đi quá xa.
Đỉnh điểm vừa rồi, em gái chồng không xin được việc, vợ chồng tôi chung tiền cho nó đi xuất khẩu lao động nhưng lại không đi được.
Ấy vậy mà từ lúc vợ chồng tôi lo cho nó tiền đến lúc trường báo không đi được nó không thèm nói với tôi một câu, tôi như ngồi trên đống lửa vì đống tiền bỏ ra giờ không biết như thế nào, tôi hỏi mẹ chồng, bà bảo có tiền thì người ta báo.
Tôi ngồinói chuyện với mẹ chồng: ‘Mẹ nói cô xem lại thái độ đi, ăn ở cho có trước sau, nếu không có vợ chồng con lo cho thì có gì mà ăn’. Cũng vì quá bức xúc nên tôi nói với bà như vậy.
Ngày hôm sau cũng không cótin tứcgì, tôi điên tiết, về hỏi nó như thế nào thì bảo để biết đường mà tính, nó cũng không thèm để ý tôi nói gì, tôi bảo: ‘Có tai hay không mà người khác hỏi cũng không thèm trả lời’.
Nó bảo tôi: ‘Câm mồm đi, rồi tao lấy về cho, đừng la như chó’. Tôi bỏ con xuống và nói: ‘Mày nói gì nhắc lại tao nghe’. Mẹ chồng tôi lao ra: ‘Mày làm gì nó?’. Thực sự tôi không biết nói gì nữa, tôi bảo bà: ‘Con không đánh nó đâu, đánh bẩn tay, mà mẹ nghĩ như thế nào mà tưởng con lao vào đánh nó, con không có đầu hay sao’.
Sau đó mẹ chồng đã gọi điện cho chồng tôi, không biết bà nói gì mà anh không liên lạc với mẹ con tôi nữa, anh bảo không sống hòa thuận được thì thôi. Tôi cũng đã nói với anh nếu anh không chấp nhận cho mẹ con tôi ra ở riêng thìly hôn.
Anh đã đồng ý ly hôn và nói sẽ gửi đơn về để tôi không phải khổ nữa, còn nuôi con thiếu gì cứ nói.
Tôi chuyển khỏi nhà chồng,ra ở riêng, bà nhất định không cho tôi về, chỉ cho cháu về, còn đi nói xấu tôi khắp láng giềng, anh em nội ngoại, rồi còn tung tin tôi theo trai.
Tiền tôi đưa cho em chồng đi xuất khẩu lao động, bà cũng lấy của vợ chồng tôi gần một nửa, bảo là trả nợ và chồng tôi cho bà ăn tuổi già, số còn lại tôi đòi mãi bà mới đưa, còn viết giấy bắt tôi ký vào.
Hiện tại, chồng tôi chưa đưa đơn ly hôn nhưng tôi thực sự cũng rất mệt mỏi. Tôi nghĩ sẽ nhịn nhục vì con nhưng cứ thế này đời tôi sẽ ra sao?
Biết là trong cuộc sống không thể ai cũng sống đúng, sống tốt cả, nhưng tôi thấy bản thân tôi không đến nỗi để gia đình chồng đối xử như vậy.
Sau những gì tôi đã cố gắngchăm locho gia đình chồng, sinh con, nuôi con, chờ chồng nhưng mẹ con tôi chẳng có giá trị gì với anh nên anh sẵn sàng bỏ.
Bây giờ mọi người hãy cho tôi một lời khuyên chân thành, tôi có nên làm đơn ly hôn chồng không?
Theo VNE
Khi con yêu sớm
Nghĩ rằng những rung động, xao xuyến nhất thời dành cho người khác phái là tình yêu, nhiều học sinh sớm bước vào cuộc hò hẹn, đắm mình trong nhung nhớ, đau khổ, ghen hờn... Yêu sớm đang ngày càng trở thành một vấn nạn đáng báo động, khi đã có nhiều bi kịch xảy ra.
Nhận dạng tình yêu
Một học sinh lớp 8 ở Gia Lai sau hai năm có quan hệ tình cảm với nữ sinh cùng trường, nghi ngờ bạn gái thay lòng đã gửi cho bạn một lá thư: "Nếu như vợ mà không yêu chồng là chồng chết đó. Chồng sẽ tự tử để chứng minh tình yêu chân thành...". Nói là làm, vài ngày sau, thấy tình hình không tiến triển, cậu học trò ấy treo cổ tự vẫn. Tương tự, một học sinh lớp 9 ở tỉnh Tiền Giang dốc cạn chai thuốc trừ sâu chỉ vì chữ yêu... Hàng loạt bi kịch khởi nguồn từ tình cảm học trò gây bang hoang, đau xot va nhức nhối cho bao người. Câu chuyện yêu đương ở lứa tuổi này những năm trở lại đây đã thành một hiện tượng đáng lo ngại, khi người trong cuộc luôn ứng xử với tình cảm bằng hành động mù quáng, dại dột: nhẹ thì xao nhãng học hành, ảnh hưởng đến tinh thần, thể chất; nặng hơn, các em rủ nhau bỏ trốn, hay phạm tội hiếp dâm, hoăc tung clip đánh nhau vì tình, làm cha mẹ bất đắc dĩ...
Mới đây, dư luận thêm phen "dậy sóng" trước lá thư tỏ tình của một học sinh lớp 5: "Tôi đoán Vịt đã thích tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên và không dám tỏ tình. Thời gian qua Vịt vẫn chờ đợi từ "đồng ý" của tôi, đúng không... Đây là câu trả lời cuối cùng của tôi: I love you". Không còn dừng lại ở đối tượng thiếu niên, trẻ em ở lứa tuổi cấp II, thậm chí là cấp I ngày nay cũng đã sớm bước vào cuộc yêu, biết tỏ tình, hẹn hò; đau khổ, chán chường khi không được đáp trả. Bác sĩ Trương Trọng Hoàng - Trường ĐH Y khoa Phạm Ngọc Thạch cho rằng: "Tuổi dậy thì của trẻ em ngày nay đang giảm dần. Sự tò mò về giới tính cùng cảm xúc quyến luyến theo đó cũng sớm nảy sinh theo".
Cung theo bác sĩ Hoàng, sự dày đặc các trang thông tin chứa phim ảnh đồi trụy hay hình mẫu tình yêu ở giới trẻ được công chiếu rộng rãi... đã tác động mạnh đến nhận thức các em: bắt chước hình mẫu, lý tưởng hóa cảm xúc, tình yêu; khám phá giới tính thu hút các em ở tuổi dậy thì. Suy cho cùng, ai trong chúng ta cung co cảm xúc rung động được nâng tầm thành tình yêu ấy. Tuy nhiên, điều quan trọng là nhận ra "chân tướng" tình yêu để tình cảm không bị đẩy đến mức bế tắc, tuyệt vọng. Theo thạc sĩ tâm lý Nguyễn Thị Mỹ Linh - Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu ứng dụng tâm lý và truyền thông cộng đồng, tình cảm ở lứa tuổi này xuất phát từ sự bồng bột, nhất thời; yêu thích vì những lý do rất ngô nghê như thấy bạn đẹp, bạn học giỏi; bạn hay nhìn mình... Tình cảm dễ đến, dễ đi song đủ sức dày vò, ảnh hưởng đến cuộc đời, tương lai người trong cuộc nếu không nhận được định hướng đúng.
Vẽ đúng đường
Thac si Mỹ Linh khẳng định, sự rung động của các em ở tuổi này hoàn toàn tự nhiên, rất bình thường. Tuy nhiên, không phải phụ huynh nào cũng dễ dàng chấp nhận và có những xử trí thích hợp khi phát hiện con em yêu sớm. Nhiều bi kịch đau lòng, có thể nói nguyên nhân gián tiếp là do sự thờ ơ, thiếu quan tâm định hướng hoặc khởi nguồn từ cấm cản của gia đình. "Sử dụng lệnh trừng phạt như phong tỏa các mối quan hệ của con; ngăn cấm, chửi bới, xúc phạm; can thiệp, lùng sục thô bạo vào Facebook, điện thoại... của con để "chặn đứng" chuyện yêu đương là cách các phụ huynh thường làm. Tuy nhiên, càng cấm cản, các em sẽ càng ức chế, bị cuốn sâu vào sự đau khổ, tuyệt vọng, dẫn đến tìm cách "vùng vẫy" đáp trả trong sự ngang bướng: yêu mãnh liệt hơn, cô lập với gia đình; tự hành hạ bản thân hoặc xa hơn là nghĩ đến điều dại dột" - bà Linh khuyến cáo.
Theo thac si Mỹ Linh, phụ huynh cần lắng nghe con một cách nghiêm túc, thẳng thắn; thoải mái chia sẻ với con những kinh nghiệm, hiểu biết của mình để giúp con nhận ra bản chất của tình cảm lứa tuổi học trò. Phụ huynh mạnh dạn đặt vấn đề với con: yêu bạn vì điều gì? Tình cảm có còn khi điều ấy mất đi? Nên và không nên có những biểu hiện gì với đối phương? Trường hợp thấy con quá đau khổ, tự nhấn chìm mình, cần cho con biết tình yêu không phải là tất cả thông qua viện dẫn các câu chuyện tình có kết cục buồn đăng tải trên sách báo...
Có con yêu sớm, chị Trần Linh Tâm (Q.Tân Phú, TPHCM) chia sẻ cách ứng xử trước mối tình non dại của Linh - con gái chị. Đang học lớp 7, Linh và Nam yêu nhau. Linh bị cha đánh mắng, trừng phạt bằng lệnh cấm: không cho đi học, bắt con đến xưởng may của gia đình làm việc... Anh còn yêu cầu gia đình Nam quản thúc con trai họ khiến đôi trẻ rất xấu hổ. Thế nhưng, càng "sóng gió", tình yêu càng mạnh mẽ. Nam nhắn Linh: "Thương em lắm, mai mốt sẽ đưa em đi chơi cho khuây khỏa". Trăn trở, lo sợ, chị Tâm đề nghị chồng dừng lệnh cấm. Thay vào đó, chị nói chuyện với con. "Sau khi để con bộc bạch hết suy nghĩ, tôi nói với con rằng, ngày xưa đi học, mẹ cũng yêu một người. Đó là rung động rất nhất thời vì sau một thời gian, tự nhiên mẹ không còn yêu nữa. May mắn lúc đó, mẹ nhận ra tình yêu lứa tuổi này không đi đến đâu. Muốn nuôi dưỡng nó cần phải học giỏi, có việc làm và tự chi trả được các khoản chi phí của bản thân. Nhẹ nhàng tác động, tôi theo dõi tâm trạng con để đưa ra lời khuyên tùy lúc, kịp thời; dần dà Linh mở lòng hơn, mọi cảm xúc với Nam phai nhạt dần".
Cô Nguyễn Thị Minh Nguyệt - giáo viên Trường THCS Nguyễn Văn Phú, Q.11, TPHCM khẳng định: "Hầu hết ở độ tuổi cấp II, học sinh đều đa biết yêu. Tôi hay để ý xem các em có học hành sa sút vì vướng bận tình cảm không. Tôi sẽ mời các em gặp riêng hỏi chuyện, phân giải rằng tình cảm học trò rất trong sáng, dễ thương, ai trong đời cung đều trải qua. Nhưng tình cảm ấy không tồn tại lâu vì sau này, mọi thứ sẽ thay đổi khi các em ra trường, đi làm. Nếu học sinh phản ứng hoặc bất chấp, yêu quyết liệt hơn, tôi sẽ báo để phụ huynh phối hợp tìm cách tháo gỡ trên cơ sở khuyên bảo, hướng các em đến suy nghĩ coi tình học trò là động lực học tập chứ không cấm cản, chia rẽ". Bên cạnh đó, "việc giáo dục giới tính, hướng dẫn con em cách xử lý trong tình huống bị người yêu dụ dỗ "vượt rào" cần phải coi trọng. Phụ huynh hãy là người bạn đồng hành trên từng diễn biến, giai đoạn tình cảm của con để nắm bắt mức độ, đưa ra chỉ dẫn kịp thời" - thac si tâm ly Mỹ Linh lưu ý.
Theo VNE
Bị bạn gái cự tuyệt, em sống như người vô hồn Bây giờ em phải làm sao để có được lại cô ấy, khi ngày nào gặp nhau cô ấy cũng xem em như người xa lạ. Em từ dưới tỉnh lên và đang theo học năm thứ hai ở một trường đại học trong Sài Gòn. Trong những ngày ôn thi đại học em đã tình cờ quen được một người con gái...