Kiếm nhiều tiền hơn chồng, vợ vẫn bị coi thường
Lương anh không đủ nuôi gia đình, trong khi tôi nỗ lực làm ăn để lo cho gia đình thì anh lại tỏ ra coi thường, bỏ bê vợ con.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi cưới nhau được 10 năm, Chồng tôi là một công chức nhà nước. Công việc của anh khá ổn định và nhàn nhã. Thu nhập của anh hàng tháng chỉ cố định và cũng không thể nuôi được gia đình nhưng lúc nào anh cũng tự hào vì mình là người nhà nước, có học hành đàng hoàng và làm ở một Viện nghiên cứu lớn.
Tôi trước đây chỉ là công nhân may ở nhà máy, sau này lấy anh tôi nghỉ làm rồi mở một tiệm may nhỏ. Tôi may đồ theo yêu cầu của khách kèm theo sửa cả quần áo cũ nữa nên thu nhập cũng không đến nỗi nào. Chồng tôi cũng là người đàn ông có trách nhiệm, hai con anh đều tự tay dạy học rồi chăm sóc chúng, hai đứa lúc nào cũng quý bố. Thật sự tôi cũng thấy tự hào về cuộc sống của mình.
Thế rồi trong quá trình làm việc, tôi được tiếp xúc với nhiều người và thấy được cơ hội làm ăn. Tôi muốn mở rộng hơn công việc của mình. Tôi gặp được một chị có mối hàng xuất khẩu khá lớn, chị đang tìm xưởng may để đặt hàng. Chị thấy hàng tôi may đẹp lại có tay nghề nên chị chủ động rủ tôi mở xưởng may. Chị nói chị sẽ cho tôi vay thêm vốn và tôi sẽ đảm bảo đủ số lượng hàng cho chị.
Tôi đã bàn bạc với chồng về chuyện này, nhưng chồng tôi một mực phản đối, anh bảo tôi là “đàn bà thì làm ăn lớn làm sao”. Anh giữ sổ đỏ không cho tôi cầm để đi vay ngân hàng. Tôi đã quyết định vay anh chị em bên ngoại được đủ số tiền để xây dựng nhà xưởng và tuyển công nhân.
Nhờ nghiêm túc trong quá trình may mặc nên đồ của xưởng tôi đáp ứng được tiêu chuẩn của người chị đã dắt tôi vào làm ăn. Tôi có một mối hàng ổn định, tôi còn chủ động mở rộng các mối hàng khác nhau với mức giá cả và chất lượng khác nhau để đáp ứng nhu cầu người sử dụng.
Video đang HOT
Dù công việc làm ăn ngày càng tốt lên, thu nhập cũng rất khá nhưng chồng tôi luôn tỏ vẻ tiêu cực và coi thường tôi. Trước đây anh luôn sẵn lòng dạy dỗ và chăm sóc con nhưng bây giờ anh mặc kệ. Anh bảo tôi có thời gian đầu tư cho công việc được thì cũng có thời gian đầu tư cho con cái được.
Anh luôn chê tôi là đàn bà tư duy ếch ngồi đáy giếng. Anh luôn trù ẻo tôi rằng với cách làm việc của tôi, với người không có học như tôi thì chả mấy tí mà phá sản rồi tha hồ bán nhà đi trả nợ.
Tệ hơn nữa, anh còn đi nói với mọi người rằng “tôi không biết làm ăn nhưng cứ thích ngoi lên làm bà chủ” nên anh cố chiều cho xong, chứ giờ mình anh phải vác gánh nợ khổng lồ, cho vợ rong chơi chán thì dừng lại. Tôi thật ngạc nhiên và tức giận với lối tư duy ấy của chồng mình.
Tại sao anh ấy lại cổ hủ và coi thường vợ đến vậy. Tôi cảm thấy rất chán nản, anh bắt đầu ít khi về nhà, thường hay tụ tập rượu bia và bỏ bê vợ con. Tôi phải làm sao đây? (Hương Mai)
Chia sẻ với băn khoăn của độc giả Hương Mai, chuyên viên tư vấn tâm lý Nguyễn Minh Anh tư vấn:
“Chị là người phụ nữ mạnh mẽ và giỏi giang, những thành quả mà chị đạt được đã chứng tỏ điều đó và cho thấy rằng với bất cứ ai có khát khao và tâm huyết thì đều có thể thành công chứ không chỉ dựa vào việc học hành bài bản hay có bằng cấp cao mới có thể kinh doanh buôn bán tốt. Hơn nữa, trong quá trình làm việc, tôi tin rằng chị cũng là người luôn biết cách tích lũy những kinh nghiệm tốt nhất, luôn học hỏi để đạt được sự thành công, được đối tác tin tưởng yêu mến.
Nhưng thật tiếc, chồng chị đã không quan tâm đến điều đó. Anh ấy đang ngăn cản chị mở rộng xưởng may với sự coi thường và thiếu tin tưởng. Đây là quan niệm phổ biến của nhiều nam giới khi cho rằng phụ nữ không nên mơ đến sự nghiệp lớn. Thậm chí chỉ vì việc được học hành bài bản của anh ấy mà chồng chị sẵn sàng coi thường chị và ngăn cản chị làm kinh tế trong khi đáng lẽ ra chị phải được động viên khuyến khích.
Như chị nói, anh ấy cũng là người đàn ông tốt, có lẽ vì tự duy của anh ấy còn tiêu cực nên mới dẫn tới những phản ứng tiêu cực. Vậy theo chị, liệu chúng ta có thể tác động đến anh ấy hay không? Chị có thể nhờ ai để giúp chị nói chuyện để anh ấy hiểu? Liệu có phải vì tâm lý lo sợ chị lấn át nên anh ấy mới làm như vậy hay không?
Chị nên cho anh ấy thấy rằng việc chị cố gắng mở rộng làm ăn là để cải thiện tài chính trong gia đình, đó cũng là ước mơ của chị và đó là cách chị mang lại những điều tốt đẹp nhất trong gia đình chứ không phải để lấn át anh ấy.
Ngoài ra chị cũng cần sắp xếp thời gian để dành cho gia đình, cho con cái. Nếu chỉ mải mê tập trung làm ăn mà chị quên mất rằng gia đình cũng rất cần mình thì cũng cần phải xem xét lại. Chị cũng cần thuyết phục mềm mỏng nhưng dứt khoát để anh ấy hiểu chuyện. Hy vọng chị sẽ sớm giải quyết được vấn đề của mình.
Theo DanTri
'Vợ' dâm loạn cưỡng bức 'chồng' hằng đêm
Câu chuyện tưởng như không thể có thật nhưng đó lại là những chuỗi ngày khốn nạn mà một người đàn ông như tôi phải chịu đựng suốt một năm qua.
Thường thì chỉ có đàn ông ức hiếp, đàn áp phụ nữ chứ làm gì có chuyện ngược lại? Vậy mà tôi đây đường đường là một nam trí thức có bằng đại học hẳn hoi lại bị một người đàn bà dày xéo cả về thể xác lẫn tâm hồn. Đó cũng là lý do khiến tôi căm hận và ghê tởm tất cả những người đàn bà xung quanh mình.
Tốt nghiệp đại học được 1 năm, sau bao nhiêu tháng ngày khổ ai bôn ba hết công ty này đến trụ sở nọ tôi mới xin được một công việc tử tế với mức lương vừa đủ sống.
Bố mẹ ở quê còn phải nuôi 3 đứa em với thu nhập chính từ những đồng lúa, luống khoai. Tự bươn chải tìm việc và trụ lại Hà Nội với mong muốn được đổi đời, mong muốn kiếm thật nhiều tiền để phụ giúp bố mẹ ở quê. Thế nhưng, cuộc sống nơi thành phố lớn quá khắc nghiệt, dù tôi có cố gắng đến đâu cũng chưa thể lo nổi cho mình một cuộc sống tử tế chứ chưa nói chuyện hỗ trợ cho mấy đứa em đang ăn học ở quê.
Tôi hận người đàn bà đã hủy hoại cuộc sống, tương lai của tôi (Ảnh minh họa)
Vì đồng lương ít ỏi nên tôi phải thuê trọ ở ngoại thành Hà Nội để bớt khoản tiền nhà mỗi tháng. Dãy nhà tôi thuê trọ có 3 phòng khép kín, tôi ở chung với một cậu bạn cùng học thời sinh viên. Chị chủ nhà trọ ở sát vách và tính tình khá dễ chịu. Chị chủ đã ly hôn chồng và sống một mình. Tài sản mà chị ta được thụ hưởng từ người chồng cũ là miếng đất 500 mét và ngôi nhà 4 tầng to nhất ngõ. Chị ta nói rằng làm nghề ghi lô đề cũng chỉ là để cho vui chứ tiền không thiếu. Tính về tuổi tác chị ta hơn tôi 7 tuổi.
Nhìn vẻ bề ngoài, chị chủ là một người đàn bà cởi mở, thân thiện. Điều đặc biệt là chị chủ chỉ thích cho đàn ông thuê trọ chứ không ưa mấy chị em cùng giới.
Cậu bạn tôi làm hướng dẫn viên du lịch nên tháng nào cũng phải đi công tác. Tính ra thời gian nó ở nhà chỉ tính bằng ngày. Tôi thường ở công ty cả ngày, ăn cơm bụi và chỉ về nhà để ngủ nên cũng ít khi gặp mặt chị chủ nhà.
Và có chuyện không may xảy ra với tôi. Công ty cắt giảm nhân lực và tôi bị cho nghỉ việc. Thời gian đó tôi ở nhà nhiều và nói chuyện, tiếp xúc với chị chủ nhà trọ nhiều hơn. Biết tôi thất nghiệp, chị động viên và giảm tiền nhà xuống còn một nửa. Chị thường xuyên mua đồ ăn sáng mời tôi cùng dùng nhưng khi tôi trả tiền chị gạt đi "Cậu đang khó khăn thế cứ giữ lấy mà tiêu, tôi thiếu gì tiền".
Tôi tuy rất ngại nhưng đành ậm ừ cảm ơn người phụ nữ tốt bụng. Từ khi lên Hà Nội đến bây giờ tôi mới gặp được con người tốt như vậy.
Một hôm, khi đang đứng nói chuyện với tôi ngoài sân thì chị bỗng ngã khụy xuống. Tôi hốt hoảng dìu chị vào nhà. Chị bảo rằng chắc do chưa ăn sáng nên tụt huyết áp. Lần đầu tiên chạm vào cơ thể của một người phụ nữ khiến tôi run bắn. Vừa dìu chị vào đến chiếc ghế salon ở phòng khách tôi vội xin phép về phòng vì ngại. Bỗng bàn tay chị ôm chầm lấy tôi "H. đừng đi, ở lại đây với tôi. Tôi rất yêu quý con người của H. Có rất nhiều người đàn ông đến với tôi nhưng tôi chỉ yêu mình H. Tôi muốn có H. làm chỗ dựa. Tôi sẽ cho H. gia tài mà tôi đang có. Nếu đồng ý làm người tình của tôi, H. sẽ có tất cả".
Tôi chưa từng hay nói đúng hơn là vì nghèo nên chưa dám nghĩ đến yêu một cô gái nào. Nghe những lời của chị chủ khiến tôi hoảng loạn. Nói thực lòng, tôi cũng có tình cảm với chị nhưng chắc không phải là thứ tình yêu lứa đôi mà chỉ là tình chị em. Dẫu sao tôi cũng là một thằng đàn ông không thể lấy vợ vì hám tiền, hám của. Tôi dùng hết sức gỡ mạnh tay chị chủ và chạy ra khỏi phòng mặc chị gọi theo van vỉ.
Sau chuyện đó, tôi thường né tránh gặp chị nhưng chị vẫn tỏ ra bình thường, vẫn chị em thân thiết như xưa. Vào dịp nghỉ lễ dài, mọi người ở khu nhà trọ đều về quê trừ tôi. Tối hôm đó khi đang chuẩn bị đi mua cơm thì chị xuống mời tôi lên ăn tối với lý do ăn một mình buồn. Tôi cũng đang buồn nên nhận lời mời của chị mà không suy nghĩ gì nhiều. Tối đó, tôi và chị đã uống rất nhiều rượu mạnh và tôi đã không thể kiểm soát được hành động của mình. Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy trên chiếc giường êm ái sực nức mùi nước hoa phụ nữ. Chị chủ nhà vẫn ôm chặt lấy tôi say ngủ.
Theo VNE
Chê vợ già, chồng cặp bồ với bạn học của con gái Gần bước vào tuổi 50, ông Hiếu đã sở hữu một khối tài sản khổng lồ do công việc kinh doanh chuỗi siêu thị đem lại. Nhờ thế, vợ con ông cũng được hưởng cuộc sống "lên xe xuống ngựa". Nhưng bỗng một ngày người đàn ông trung niên thay tính đổi nết, thường xuyên có những cuộc điện thoại bất thường, nhiều...