Kỉ niệm 10 năm ngày cưới, chồng ‘đốt’ cháy nhà
Kỉ niệm 10 năm ngày cưới, tôi đã gây ra một tai họa lớn. Vì muốn làm vợ bất ngờ nên tôi tự tay chuẩn bị mọi thứ nhưng không ngờ có tai nạn khiến nhà bị cháy.
Vừa tốt nghiệp ra trường, vợ chồng tôi đã cưới nhau. Cả hai cùng phấn đấu đến nay cũng có được một căn nhà riêng ba tầng ở gần trung tâm thành phố, thêm hai đứa con ngoan đủ nếp đủ tẻ. Cuộc sống gia đình nhỏ của chúng tôi viên mãn, hạnh phúc.
Kỉ niệm 10 năm ngày cưới, tôi muốn hâm nóng lại tình cảm đồng thời cám ơn vợ đã cực nhọc suốt thời gian qua để cùng tôi xây dựng tổ ấm hoàn hảo. Để đánh dấu cho sự kiện trọng đại này, tôi quyết định sẽ mang đến cho em một điều bất ngờ.
Vì muốn có một không gian riêng chỉ dành cho hai vợ chồng nên từ tối hôm trước, tôi đã gửi con sang nhà nội, nhờ ông bà trông giúp hai ngày. Sáng hôm đó, tôi xin nghỉ phép ở cơ quan. Tôi vẫn mặc quần áo lịch sự giả vờ chuẩn bị đi làm. Chờ vợ đi trước rồi tôi mới dám dắt xe ra đi chợ.
Về đến nhà, tôi vội vàng thực hiện từng bước đã được vạch sẵn. Đầu tiên, tôi lau dọn nhà cửa. Sau đó, đặt chiếc váy gợi cảm mà tôi mua hôm qua cho vợ vào tủ quần áo. Tôi cũng chọn cho mình một bộ quần áo chỉn chu nhất rồi đem đi ủi cẩn thận.
Tiếp theo, tôi lao xuống bếp nấu những món ăn vợ thích. Lâu lắm rồi tôi không tự nấu một mình. Từ ngày lấy vợ, tôi bị ‘giáng chức’ xuống làm phụ bếp, chỉ được nhặt rau, rửa chén giúp cô ấy. Vì vậy, tranh thủ dịp này, tôi trổ tài nấu nướng như lúc còn theo đuổi vợ.
Tôi đã tự tay chuẩn bị mọi thứ để muốn có một bữa tối lãng mạn cùng vợ khi
kỉ niệm 10 năm ngày cưới (Ảnh minh họa)
Cuối cùng cũng đến giai đoạn cuối, tôi chỉ cần trang trí bàn ăn nữa là xong. Tôi phủ tấm trải bàn màu đỏ nhung lên bàn, một lọ hoa hồng để giữa và cắm thêm nến xung quanh khu vực phòng khách. Tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng để có một buổi tối lãng mạn bên vợ
Khi tôi vừa thắp thử nến thì nghe tiếng đổ vỡ rất to từ nhà bên cạnh. Căn nhà đó có một bà cụ đang sống. Cụ có con trai nhưng giờ đó cậu ấy đang đi làm.
Sau tiếng đổ vỡ là đến tiếng cụ la lên thất thanh, tôi lập tức bỏ dở mọi thứ chạy sang nhà cụ. Tôi chứng kiến cảnh cụ té sóng soài giữa phòng khách, bên cạnh là thau nước lau nhà đổ lênh láng. Tôi chạy lại đỡ nhưng cụ không đứng lên nổi, vẻ mặt lộ rõ sự đau đớn. Lúc đấy, tôi nghĩ cụ đã bị gãy xương. Nên tôi bế thốc cụ lên, vội vàng chạy ra đầu hẻm bắt taxi đến bệnh viện.
Video đang HOT
Đưa bà cụ nhập viện ổn thỏa, định lấy điện thoại thông báo cho con trai cụ nhưng mò khắp túi quần trước, sau cũng không thấy điện thoại đâu. Lúc này tôi mới nhớ ra là mình đã vứt điện thoại ở nhà và nến cũng chưa tắt.
Tôi bắt taxi về nhà trong lo sợ. Về gần đến nơi thì thấy khói bốc ra từ căn hộ của tôi. Mọi người đứng rất đông trước nhà. Mấy anh hàng xóm đang cùng nhau vác vật dụng của nhà tôi để ra ngoài, còn vợ tôi cùng mấy chị khác thì lau dọn nhà.
Tôi thấy trong đống đồ vứt ngay trước cổng có dấu tích của cái khăn trải bàn và chân nến mà mình đã chuẩn bị. Vừa thoáng thấy tôi, vợ đã nhào đến hỏi han lo lắng: “Nãy giờ anh ở đâu? Em gọi mấy chục cuộc sao không nghe máy?”. Tôi kể cho cô ấy nghe chuyện đưa bà cụ hàng xóm bị ngã vào viện gấp, quên đem theo điện thoại. Tôi sợ mình bị la nên giả vờ như chẳng biết chuyện gì: “Nhà mình sao lại bị thế này vậy vợ?”
Cô ấy thở dài với khuôn mặt đăm chiêu: “Không hiểu sao nhà mình tự dưng bị cháy. Em đang ở công ty thì anh Tiến hàng xóm gọi điện nói em về gấp, bảo nhà mình có khói bay ra nghi ngút. Em hoảng quá liền chạy về thì thấy mọi người đã đứng đầy trước nhà, xe cứu hỏa đang phun nước rào rào vào nhà mình. Em gọi anh mấy chục cuộc mà anh không bắt máy. May mà vợ chồng anh Tiến thấy khói bốc lên, phát hiện kịp thời nên lửa cũng chưa có cháy lớn.
Nhìn vợ buồn bã mà lòng tôi cảm thấy đầy tội lỗi. Cứ tưởng làm vợ hạnh phúc vui vẻ không ngờ lại vô tình khiến nhà bị cháy. Thế rồi vợ chồng tôi cùng mọi người hì hục dọn dẹp đến tận chiều tối. May mắn là phát hiện sớm nên lửa chỉ mới làm cháy phòng khách.
Tối hôm đó, vợ chồng tôi vô cùng mệt mỏi, chân tay rã rời vì dọn dẹp cả ngày. Vợ tôi thậm chí còn quên luôn hôm nay là kỉ niệm 10 năm ngày cưới. Tôi cũng suýt quên mất nếu không nhìn thấy bộ váy tuyệt đẹp định tặng vợ treo trong tủ khi lấy đồ đi tắm.
Trong lúc vợ đang ở dưới bếp, tôi đã đặt chiếc váy lên giường rồi đi tắm. Lúc tắm xong, tôi thấy vợ ngồi ở giường ngắm nhìn chiếc váy. Thấy tôi, cô ấy liền hỏi: “Anh mua chiếc váy này tặng em à?”. Tôi cười, đi đến ôm vợ rồi nói: “Không tặng em chẳng lẽ tặng cô nào. Chúc mừng kỉ niệm 10 năm ngày cưới của chúng ta”.
Tôi thú nhận về việc ‘đốt’ cháy nhà với vợ (Ảnh minh họa)
Lúc này vợ mở to mắt vì nhớ ra ngà y kỉ niệm. Vợ ôm tôi vỗ về và nói: “ Chồng ơi, vợ xin lỗi. Vợ quên mất. Chồng làm vợ xúc động quá”. Tôi mỉm cười rồi nói: “Không, chồng mới là người xin lỗi. Đáng lẽ ra hôm nay, vợ sẽ hạnh phúc hơn nhiều. Chồng có chuyện muốn nói với vợ”.
Vợ tôi tò mò hỏi: “Chuyện gì vậy”. Tôi gãi đầu: “Nhưng vợ hứa không được giận nhé. Anh… anh là người làm cháy nhà đấy. Anh muốn có một buổi tối lãng mạn nên chuẩn bị đồ ăn, khăn trải bàn, hoa hồng và váy cho vợ. Nhưng không ngờ đang thắp thử nến thì nghe tiếng bà cụ bên cạnh kêu. Và mọi chuyện thì như vợ đã biết rồi đấy”.
Vợ tôi không giận mà còn bật cười. Cô ấy ôm tôi và nói: “Chồng đúng là ngốc. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày đáng nhớ phải không?”.
Để kết thúc ngày kỉ niệm, chúng tôi đã dành cho nhau một nụ hôn ngọt ngào và cùng đi ngủ. Có lẽ năm sau, tôi sẽ đưa vợ đi nhà hàng chứ không mất công tự chuẩn bị mọi thứ để cháy nhà nữa.
Theo Ngoisao
Đến khi ngoại tình mới nhận ra mình yêu chồng thật sự
5 năm qua sống với anh có với nhau đứa con trai thông minh, ngoan ngoãn nhưng tình cảm của tôi vẫn như không. Tôi sống với chồng vì trách nhiệm với con, với gia đình, và cũng vì không muốn phụ tình cảm của anh.
Tôi kết hôn đã được 5 năm, chung sống với chồng từng ấy thời gian nhưng tôi không hề nảy sinh tình cảm được với chồng. Và tôi đã bắt đầu ngoại tình nhưng sao trong lòng tôi day dứt đến thế?
Trước đây, tôi và chồng tôi quen nhau cũng chỉ vì bố mẹ quen biết, bố mẹ anh thì giục anh lấy vợ, còn tôi thì cũng chưa có đối tượng nào sau khi chia tay người yêu cũ của mình. Tôi học sư phạm ra, chờ đợt thi công chức và chạy xin việc.
Bố anh giới thiệu anh với tôi nhân một lần gia đình tôi có giỗ. Anh cũng tốt nghiệp ngành sư phạm ra và đã đi dạy ở một trường tư. Tôi không biết anh có cảm tình với tôi thật không nhưng từ ngày gặp anh, anh đã chủ động tấn công tôi. Anh đến tận nhà xin phép bố mẹ đưa tôi đi chơi, lại còn nhiệt tình giúp đỡ gia đình tôi mỗi khi nhà có việc.
Anh là một người sống tình cảm, hiền lành, chu đáo, biết quan tâm tới gia đình, nhà lại có điều kiện khá giả. Có thể nói anh là hình mẫu lý tưởng của các chị em, nhưng tôi lại chẳng có cảm tình với anh. Tôi cứ lửng lơ con cá vàng, không tỏ thái độ ra mặt nên anh cứ nghĩ tôi kiêu, chảnh không thèm nhận lời yêu anh.
Bố mẹ hai bên gia đình bắt đầu ép chúng tôi cưới.
Lúc này, gia đình hai bên cũng biết chúng tôi hay đi chơi qua lại với nhau thì cũng ép cưới. Bố mẹ tôi cũng lo lắng cho cái "bom nổ chậm" trong nhà, từ khuyên răn đến đe nẹt tôi nên suy nghĩ nghiêm túc về tình yêu với anh "lấy người yêu mình chứ không nên lấy người mình yêu". Một phần vì chán nản, một phần vì không muốn lẻ bóng một mình mãi nên tôi đành tặc lưỡi chấp nhận yêu và cưới anh.
Ngày cưới, nụ cười hạnh phúc tươi rói trên môi, anh nắm chặt tay tôi. Còn tôi không muốn làm anh và gia đình buồn nên cố gắng vui vẻ để đi mời rượu mọi người.
Cưới nhau về chúng tôi được cho ra ở riêng, vì dưới anh vẫn còn có em trai. Với những cô gái khác có thể sẽ là niềm hạnh phúc viên mãn, nhưng tôi lại thấy áy náy vì tôi cứ nghĩ khi lấy nhau về sẽ khắc nảy sinh tình cảm với anh. Nhưng tôi đã nhầm.
5 năm qua sống với anh có với nhau đứa con trai thông minh, ngoan ngoãn nhưng tình cảm của tôi vẫn như không. Tôi sống với chồng vì trách nhiệm với con, với gia đình, và cũng vì không muốn phụ tình cảm của anh.
Tôi tình cờ gặp người ấy trong một lần đi đưa con đi chơi công viên. Anh chủ động bắt chuyện với tôi trong khi con đang ngồi chơi đu quay. Anh cũng là người đàn ông có vợ nhưng vợ anh đã bỏ đi theo người tình mới giàu có hơn. Còn anh chỉ là người làm công ăn lương cho một công ty nhà nước.
Anh nói chuyện rất có duyên và có tính thuyết phục, suy nghĩ già dặn và trải đời hơn tôi rất nhiều. Anh tâm sự với tôi rất nhiều những chuyện đã xảy ra với anh. Từ đó tôi bắt đầu nảy sinh tình cảm với anh, ngày nào tôi cũng đưa con đi chơi lấy cớ để được gặp anh. Anh cũng mến tôi, anh cũng biết tôi đã có gia đình nhưng anh vẫn muốn gặp gỡ và nói chuyện với tôi. Tôi và anh bắt đầu hẹn hò lén lút với nhau, luôn tìm cách để hai chúng tôi có khoảng không gian riêng dành cho nhau nhưng may sao tôi vẫn chưa đi quá giới hạn của mình.
Tôi thường xuyên lấy cớ đi dạy thêm về muộn để đến gặp anh, con ở trường thì tôi bảo anh đón. Tôi bê trễ công việc gia đình để có thời gian ở bên người tình của mình. Mặc dù hẹn hò với anh ở địa điểm khá xa nhưng sao tôi cứ thon thót giật mình mỗi khi nhìn thấy một bóng dáng người tôi có thể quen.
Một lần, tôi đi hẹn hò với người tình về, tôi nhìn thấy chồng đang chơi với con trai rất hạnh phúc. Bỗng dưng tôi lại thấy đau nhói trong lòng, nước mắt chực rơi trên khóe mi. Anh quay lại nhìn thấy tôi đang đứng ở cửa, anh hỏi: " Em đi đâu về sao không vào nhà, lại còn đứng đó khóc" anh buông con ra và đưa tay lau nước mắt cho tôi. " Dạ không, em khóc vì hạnh phúc, vì có được một người chồng như anh". Anh ôm tôi vào lòng, mà sao lòng tôi quặn thắt.
Tôi bật khóc khi nhìn hai bố con đang chơi đùa với nhau.
Tôi tự dằn vặt lương tâm mình khi nằm trong vòng tay chồng, tôi đã sai khi có ý nghĩ phản bội anh. Người chồng vẫn luôn yêu thương , tin tưởng tôi hết mực, chưa bao giờ một lần mắng nhiếc hay đánh tôi. Những lúc cả tôi và anh đều đi dạy về mệt nhưng anh luôn tranh làm việc nhà, bảo tôi cứ nghỉ ngơi đi, còn tôi thì cứ nghĩ trách nhiệm của anh là phải vậy vì anh yêu tôi hơn.
Tôi nhìn lại cuộc hôn nhân của mình, gia đình hạnh phúc của tôi là niềm mơ ước của bao cặp vợ chồng trẻ. Chúng tôi chưa bao giờ có những mâu thuẫn quá nặng nề, chồng vẫn luôn dành tình cảm trọn vẹn cho tôi. Ngày sinh nhật, ngày cưới, các ngày lễ trong năm chồng chưa bao giờ bỏ qua, mà luôn dành tặng tôi những điều bất ngờ.
Suy nghĩ kĩ lại, tôi biết không thể vứt bỏ gia đình mình, không thể vứt bỏ cuộc hôn nhân mà tôi đã có. Tôi đã sai khi có ý định ngoại tình, lừa chồng dối con.
Tôi quyết định chấm dứt mối tình vụng trộm với anh và quay trở về làm người vợ có trách nhiệm với gia đình, với chồng của tôi. Nhờ có anh mà tôi mới xác định được tình cảm thật sự của mình với chồng, tôi không biết rằng tôi đã yêu chồng nhưng lý trí tôi cứ cho rằng tôi sống với chồng chỉ vì trách nhiệm. Nhưng giờ tôi biết, con tim tôi không muốn phản bội lại người chồng của mình. Tôi dứt khoát để trở về làm tròn vai của người mẹ và người vợ vẫn còn được tin tưởng trong ngôi nhà này.
Theo Phunutoday
Chồng ơi, em thật sự yêu chồng... Tôi chưa bao giờ đòi hỏi chồng, tôi sợ chồng nghĩ tôi lắm chuyện. Nhưng giờ tôi đã hiểu, tình cảm lâu dài không so được với tình yêu sét đánh. Tôi luôn là người phụ nữ yếu đuối. Tôi dùng mọi cách để cứu 1 vãn cuộc hôn nhân. Nấu những món ăn chồng thích, mua những CD chồng thích, dọn dẹp...