Khuyên con rể về làm lành với vợ, không ngờ con rể nói lại một câu khiến tôi bẽ mặt xấu hổ quay về
Biết là con gái mình sai nhưng tôi vẫn đi xin xỏ con rể.
Tôi là mẹ đơn thân, tôi sống vì con nên có phần nuông chiều con bé. Bởi tôi nghĩ con thiệt thòi, chịu sự soi mói từ bạn bè từ bé. Hơn nữa, con gái tôi cũng không nhận được tình cảm từ bố. Một mình tôi làm công nhân cáng đáng kinh tế, lại vừa làm mẹ vừa làm cha nên đôi khi cũng rơi vào bế tắc. Cũng có nhiều người đàn ông theo đuổi mà tôi không đồng ý vì sợ con khổ.
Hiện tại, con gái tôi đã kết hôn và có việc làm ổn định. Vợ chồng 2 đứa ở hẳn nhà tôi. Con rể tôi là người hiền lành, chân chất, có thu nhập tốt. Khi con gái giới thiệu bạn trai, tôi đã mừng thầm rồi. Mừng vì con không đi vào vết xe đổ của tôi, mừng vì bạn trai nó tốt tính, yêu chiều người yêu ra mặt.
Tôi sống vì con nên có phần nuông chiều con bé. (Ảnh minh họa)
Nhưng cưới về rồi, tôi mới thấy đau đầu khi buộc vợ chồng con gái ở chung với mình. Con gái tôi được nuông chiều từ bé nên tính khí ngang ngược, ăn nói bỗ bã. Con bé còn ỷ đang ở nhà mẹ nên xem chồng không ra gì.
Mỗi khi thấy con gái hạch sách, mắng mỏ chồng, tôi đều đứng ra khuyên can. Nhưng tôi nói con bé không nghe, còn bảo ‘dạy con từ thuở còn thơ, dạy chồng từ thuở bơ vơ mới về’. Tôi nhiều lần bảo, chồng là chồng, vợ là vợ, đừng có hỗn hào, có ngày chồng bỏ thì lại ngồi mà khóc lóc. Con gái tôi còn cương quyết khẳng định chồng không dám bỏ con đâu.
Thấy con rể bị ức hiếp, tôi thương lắm. Một mặt tôi mắng con gái, một mặt tôi tìm cách an ủi con rể. Con rể cũng nói tôi là một bà mẹ tốt, thậm chí còn tốt hơn cả mẹ ruột.
Nhưng rồi sức chịu đựng của con rể tôi đạt đỉnh điểm khi con gái tôi ngang nhiên hắt cả ly bia vào mặt chồng. Chẳng là hôm đó con rể dẫn vài người bạn tới nhậu. Con gái tôi đi ra đi vào lườm quýt, khó chịu. Đến 9 giờ tối, con gái tôi sẵng giọng bảo bạn chồng về cho nó ngủ. Con rể tôi ngọt nhạt kêu vợ đóng cửa ngủ đi nhưng con gái tôi không chịu.
Video đang HOT
Chồng đi rồi, con gái tôi mới hối hận. (Ảnh minh họa)
Hai đứa nói qua nói lại một hồi thì con gái tôi cầm ly bia tạt thẳng mặt chồng. Con rể tôi tức quá, nghiến răng nghiến lợi thu xếp đồ đạc đi luôn trong đêm đó.
Chồng đi rồi, con gái tôi mới hối hận. Nhưng con bé không chịu xuống nước mà bảo tôi sang nhà chồng xin lỗi giùm. Tôi thương con gái lại phải muối mặt đến nhà thông gia. Khi tôi nói con rể về nhà làm lành với vợ, con rể tôi ngồi im lặng một lúc rồi nói lại một câu khiến tôi bẽ mặt: ‘Mẹ nói vợ con nộp đơn đi rồi con tổ chức ăn mừng. Vả lại, muốn con gái mẹ hạnh phúc, mẹ phải dạy lại con gái đi thôi. Thứ vợ hỗn hào như thế chẳng có ai ưa đâu’.
Tôi đi về, bẽ bàng, xấu hổ. Con rể tôi nói đúng. Có lẽ tôi phải dạy lại con gái mình thôi. Con bé hư và có ngày hôm nay một phần cũng do tôi cả.
Lê Thị Nụ
Theo netnews.vn
Bồ nhí mạnh miệng "tôi thua chị mọi mặt nhưng hơn 1 bào thai", tôi cay đắng bóc trần sự thật khiến ai nấy rụng rời
Được mẹ chồng tôi hậu thuẫn, ả bồ nhí ngang nhiên lên mặt thách thức tôi. Tới nước này, tôi không thể ngồi im nữa mà vén màn sự thật...
Tôi cưới Hải đã 2 năm, không hề kế hoạch nhưng vẫn chưa có gì. Đương nhiên, mẹ chồng ngày càng ghét tôi ra mặt, mẹ đẻ thì sốt ruột tìm thầy, tìm thuốc chữa cho tôi.
Tôi cũng tủi lắm nhưng lại không dám nói thật với mẹ rằng, người có vấn đề là chồng tôi. Bởi lẽ, nếu nói ra Hải sẽ giận tôi lắm. Ngay khi cầm tờ kết quả khám bệnh, anh đã tức giận xé vụn rồi bỏ mặc tôi lại, lao xe đi ngay lập tức. Dù không phải lỗi do tôi, nhưng tôi vẫn phải mất hàng tháng để an ủi anh rằng: "Anh hãy lạc quan lên 1 chút đi, ít nhất là vẫn còn cơ hội chạy chữa mà. Em sẽ chờ anh, cũng sẽ giữ bí mật kể cả với mẹ để anh không áp lực, nhé."
Cuối cùng, Hải bắt tôi phải nói với tất cả rằng hai vợ chồng đang kế hoạch chứ không phải lỗi do ai. Đương nhiên, năm đầu tiên thì 2 bên gia đình cũng không ý kiến gì. Thế nhưng, thời gian trôi qua thì mẹ chồng tôi sốt ruột thấy rõ. Bà bắt hai vợ chồng phải chuyển về chung sống, sinh hoạt điều độ, ngừng sử dụng các biện pháp và chuẩn bị mang thai.
Lúc này, hai đứa hốt hoảng lắm. Nhưng Hải đương nhiên không đồng ý, anh khăng khăng muốn phát triến sự nghiệp nên tiếp tục kế hoạch. Thái độ của anh khiến mẹ chồng tôi nghi ngờ. Nhưng thay vì đoán nguyên nhân gì đó, bà lại nghĩ do tôi.
(Ảnh minh họa)
Từ đó, mỗi lần thấy tôi là 1 lần bà lườm nguýt. Tôi vì thương Hải, vẫn cố nhẫn nhịn. Thế nhưng, trong khi tôi khổ sở vì sự soi mói, oán ghét của mẹ chồng thì Hải lại bất ngờ đi quen gái lạ ở ngoài. Chỉ khi tận mắt chứng kiến anh tay trong tay dắt cô ta đi mua sắm ở trung tâm thương mại, tôi mới ngã ngửa.
Tôi lao tới, túm lấy Hải hỏi thì anh bối rối, lôi tôi đi:
- Anh, anh chưa làm gì có lỗi cả. Anh chỉ làm mẹ vui 1 chút... Cô ấy do mẹ mai mối.
Tôi điếng người. Mẹ chồng hiểu lầm do tôi "cà độc không trái, gái độc không con" nên muốn mai mối, muốn có người sinh cháu cho thì đã đành. Nhưng Hải, anh rõ ràng là người trong cuộc, biết rõ mười mươi mà tại sao vẫn hành động như thế? Tôi hy sinh chịu bao điều tiếng chẳng phải vì anh sao? Cuối cùng tôi nhận lại gì, sự phản bội cay đắng thế này à?
Tôi còn đang giận Hải lắm nên bỏ về ngoại, ấy thế mà 2 ngày sau, mẹ chồng tôi gọi qua nhà. Trong phòng khách, cả cô ả hôm trước cũng ngồi bên cạnh, còn đang nắm tay, nắm chân mẹ chồng tôi rất thân thiết.
Lúc này, mẹ chồng tôi mới trịnh thượng bảo:
- Nào, chị Ly ngồi đi. Đây là Phương Thảo - người đang mang giọt máu của thằng Hải. Mẹ thật lòng cũng quý chị, nhưng không có con là một trong những tội bất hiếu nhất chị có hiểu không? Thế nên, mẹ mới phải làm như thế này, nếu chị có thể chấp nhận đứa bé này thì chị có thể tiếp tục chung sống với thằng Hải.
- Chị Ly, em biết chị giỏi giang hơn em, có tiền, có quyền, có sự nghiệp. Chị lại xinh đẹp, khéo léo, đảng đam. Nói chung, chị hơn em mọi điều, nhưng thứ duy nhất chị thua em chính là cái thai này. Chị chỉ cần chấp nhận mẹ con em, em cũng sẽ tôn trọng và cho phép con em gọi chị làm mẹ.
(Ảnh minh họa)
Nực cười, thật quá sức nực cười. Trong chuyện này, tôi mới là người có quyền lựa chọn đi hay ở, chứ không phải mẹ chồng "ban ơn" cho tôi như thế. Nhưng điều khiến tôi muốn cười nhất chính là mẹ chồng tôi ngây thơ tin lời cô ta.
Tôi cay đắng, bảo với bà:
- Mẹ ạ, con thì chắc chắn không chấp nhận rồi. Con sẽ ly hôn, vì thời gian qua con cũng chịu đựng đủ rồi. Nhưng trước khi con đi, con muốn cho mẹ biết 1 sự thật: Chồng con bị vô sinh do từng mắc bệnh lúc đi du học. Suốt 2 năm qua, mẹ nghi ngờ con, con cũng đành im vì sợ Hải sẽ tủi thân. Nhưng mẹ lại hành động thế này, sự hy sinh của con thật không đáng. Còn cái thai trong bụng cô gái ấy, con nghĩ mẹ cũng nên xét nghiệm kỹ càng trước khi nhận là giọt máu nhà mình.
Mẹ chồng hốt hoảng, lập tức giật tay khỏi cô gái kia. Đúng lúc ấy, Hải cũng lao vào, anh cầu xin tôi đừng bỏ đi. Nhưng tất cả đã quá muộn, mẹ chồng tôi có thể bỏ qua, nhưng 1 người chồng vừa gia trưởng, vừa trọng cái danh mà để vợ phải khổ thì tôi thấy không đáng.
Theo afamily.vn
Làm gì với bạn trai tốt tính nhưng thiếu chính kiến Đôi lúc bị người ta chèn ép quá nhiều, anh vẫn nhẫn nhịn và bình tĩnh giải quyết hoặc cho qua. Hình ảnh minh họa Tôi 27 và bạn trai 28 tuổi, dự định cuối năm nay làm đám cưới. Chúng tôi yêu nhau được hơn năm và yêu xa, 2-3 tháng anh về thăm tôi một lần. Anh rất thương và chiều...