Khủng hoảng trước khi ngày cưới
Nhà anh khó khăn nên yêu nhau em không đòi hỏi gì cả, nhưng anh không để ý tới ngày lễ hay sinh nhật của em. Em buồn giận, anh xin lỗi rồi cũng qua chuyện.
7 năm yêu nhau, 3 năm đầu là sinh viên, 4 năm sau tụi em đã đi làm, anh chuyển về quê làm việc, tụi em chỉ trao đổi qua mạng, vài tuần anh vào thăm em. Em gái của anh sống với em trong thời gian anh về quê làm việc. Em cũng phụ anh lo giúp cô ấy, vừa phải nuôi em mình ăn học và lo cho ba mẹ, có lúc còn lo cho anh để có điều kiện làm việc tốt. Ba mẹ anh vào thành phố khám bệnh nhiều lần em cũng đều giúp. Tính em hay lo toan như vậy.
Có lúc em cảm thấy anh rất thương em, nhưng có những lúc rất thờ ơ vô cảm. Đối với người nhà, anh cũng vô tâm như vậy, có khi đi đâu cũng không nói để người nhà lo lắng, nhưng với người ngoài thì anh hay xông xáo, lo lắng giúp đỡ.
Còn 2 tháng nữa tới ngày cưới. Em lo chuẩn bị nào là chụp hình, nhẫn, quần áo… sao cho vừa rẻ vừa đẹp, vừa phải lo tiệc bên nhà em. Anh dẫn em đi mua áo cưới, áo dài nhưng không vào chọn giúp mà đứng ngoài giữ xe. Em gởi link mua nhẫn trên mạng cho anh xem, anh cũng không phản hồi. Em thấy tủi thân, rồi sợ sệt, lỡ sau này mình phải lo hết như vậy sẽ buồn lắm.
Nếu đã chấp nhận lấy anh, em phải từ bỏ công việc hiện tại, về quê tìm công việc mới. Việc của em khá tốt, có thể phụ giúp ba mẹ, nhưng chuyển về quê thì không dám chắc. Em lại nghĩ tới gia đình mình. Thật sự em không biết phải làm gì (Lê)
Ảnh: drlarafernandez.com
Video đang HOT
Trả lời:
Đồng cảm sâu sắc với những khắc khoải, trăn trở của em về đám cưới sắp tới của mình. Có lẽ, điều em cần làm bây giờ là suy nghĩ để đưa ra quyết định có đám cưới với anh ấy không dù rằng đã qua 7 năm yêu nhau và chỉ còn 2 tháng nữa là cưới. Để trả lời cho bài toán này, hãy cùng phân tích vấn đề của em nhé.
Nói về những thuận lợi trước, em đã có 7 năm yêu nhau, đã hiểu được tương đối tính cách, con người cũng như cách ứng xử của anh ấy. Em cũng đã có sự gắn bó, sẻ chia trách nhiệm và tình cảm với gia đình anh ấy nên sẽ có nhiều thuận lợi khi làm dâu. Đặc biệt, em cũng biết được rằng anh ấy là một người “vô tâm” với người thân của mình nên em sẽ chuẩn bị trước cho mình tâm thế để có thể thích ứng khi về sống chung với anh ấy. Hơn nữa, có lúc em cũng cảm nhận được rằng anh ấy rất thương em, đó là những điều kiện cần thiết cho cuộc sống gia đình sau này. Được là vậy. Liệu em có thấy hài lòng về những điều đó không?
Về những điều em phải đối mặt nếu cưới anh ấy, sẽ có hai vấn đế chính. Thứ nhất là có lúc em thấy anh ấy “thờ ơ, vô cảm” với em. Nếu như sự “có lúc” này xuất hiện ở tần số cao thì em cần đánh giá lại một cách thật sự khách quan tình cảm của anh ấy dành cho em. Phải chăng do khoảng cách địa lý làm cho tình cảm của anh ấy có phần phai nhạt đi hay do em không cảm nhận hết nỗi lòng của anh ấy? Đây là vấn đề rất quan trọng, có ảnh hưởng trực tiếp tới chất lượng cuộc hôn nhân của em sau này.
Thứ hai, đó là sự “vô tâm” của anh ấy. Nếu một người đàn ông thật sự yêu thương người phụ nữ của mình thì anh ấy sẽ quan tâm, chăm lo cho cô ấy một cách chu đáo, theo cách riêng nhưng đủ để cho người phụ nữ cảm nhận được. Vậy người yêu em có làm được như thế? Trong khi với người ngoài thì anh ấy rất nhiệt tình, còn với em thì sao? Giá trị sâu xa nhất và quan trọng nhất của hôn nhân mà em hướng đến là gì và anh ấy có đáp ứng được giá trị đó? Có thể, anh ấy thể hiện sự quan tâm đến em theo cách của riêng anh ấy nhưng việc anh ấy không cùng em chọn áo cưới, nhẫn cưới – những vật dụng và sự chuẩn bị quan trọng cho ngày hạnh phúc của hai người đã là một dấu hiệu cho thấy rằng những chuyện quan trọng của hai vợ chồng sau này sẽ do em đảm trách. Liệu em có chờ đợi một người chồng như vậy? Một yếu tố nữa cũng cần phải bận tâm đó là công việc của em sau khi lập gia đình bởi em luôn cần có sự tự chủ về tài chính để có thể góp sức cho cuộc hôn nhân dài lâu.
Cân nhắc giữa cái lợi và cái đối mặt là việc em có thể làm và nên làm. Trước khi quyết định, em nên có một cuộc nói chuyện với tinh thần hết sức thẳng thắn, nghiêm túc, trách nhiệm, rõ ràng với anh ấy. Hãy bộc lộ hết những suy tư, trăn trở của em để xem anh ấy phản ứng thế nào. Qua đó, em sẽ biết được thiện chí cũng như suy nghĩ của anh ấy trước khi đưa ra quyết định cho cuộc hôn nhân sắp tới của mình.
Thông điệp muốn gửi đến em đó là: K hông chỉ lấy một người đàn ông làm chồng mà cần phải lấy một người chồng làm bạn đời.
Chúc em sáng suốt và hạnh phúc.
Thạc sĩ tâm lý Bùi Hồng Quân
Sở Lao động, Thương binh & Xã hội TP HCM
Theo VNE
Làm sao để anh quan tâm em nhiều hơn
Vì ở xa nhau nên chúng em chỉ liên lạc qua mạng nhưng không bao giờ anh nói lời nhớ nhung, yêu thương gì với em.
Em năm nay 26 tuổi, người ấy nhỏ hơn em 1 tuổi. Vì anh ấy đang định cư ở nước ngoài nên một năm chỉ về Vệt Nam được một lần khoảng 2-3 tháng. Chúng em quen biết cũng được 3 năm rồi. Trong thời gian chúng em hẹn hò với nhau cũng đã chia tay vài lần vì không có tình cảm sâu sắc. Nhưng 3 tháng trước, hai đứa bắt đầu quan hệ yêu đương chính thức và xác định sẽ đến với nhau trong tương lai.
Em ở Việt Nam cũng có khá nhiều chàng theo đuổi nhưng em dành tình cảm cho anh ấy rất nhiều nên từ chối hết. Khổ nỗi là xác định như vậy nhưng anh ấy đang ở nước ngoài, nói là yêu nhau chứ thật sự chỉ là qua Facebook, wechat... Lúc nào em cũng nghĩ đến anh, quan tâm anh nhưng bản thân anh lại không cởi mở với em về cuộc sống hàng ngày. Em hỏi gì thì anh nói đó, không là im luôn.
Ảnh minh họa: Collegecandy.
Khi nào có chuyện buồn, em nói ra thì anh chia sẻ cùng em, còn không anh chẳng đả động gì. Hàng ngày lặp đi lặp lại một điệp khúc: Goodmorning, em ăn chưa, ăn gì? Đi chợ chưa? Anh đang ở đây, ở đó... Cuối ngày thì chào nhau: Anh ngủ đây, Bye bye, Love you... hết một ngày.
Những khó khăn, tiền bạc, công việc chẳng bao giờ anh nói với em. Đến ba mẹ anh ấy, em cũng chỉ được nhìn ảnh chứ không có quyền nói chuyện. Bi thảm hơn nữa là em chưa bao giờ được nghe những lời nhớ nhung hay yêu thương gì cả. Khi nhắn tin cho anh, em nói: "Em nhớ anh" thì anh lơ tin nhắn của em qua ngày hôm sau và coi như chưa nghe thấy gì.
Thật sự em rất chán. Nhiều lúc không biết tình cảm của anh ấy thế nào với mình. Anh cứ nói là thương, là thích nhưng em không cảm nhận được. Nhiều khi anh chơi game với bạn bè, lơ tin nhắn em cả buổi trời. Em không biết làm sao để người ấy biết được cảm giác bực bội, khó chịu của em. Khi em nói em bực bội thì ảnh lại bảo em suy nghĩ quá nhiều... Ngoài những thứ đó ra, anh thật sự là một người rất tốt. Em chưa gặp ai có tấm lòng tốt, thương người như anh. Nhiều khi tốt quá đâm ra hơi khờ. Em đang bế tắc trong mối quan hệ này. Các anh chị có "chiêu" nào hay chỉ giáo mở lối giúp em với.
Theo VNE
Anh rất vô tâm với tôi Anh bảo bận làm không có thời gian nhắn tin, gọi điện cho tôi nhưng lại thường xuyên sử dụng Facebook. Tôi và anh học cùng trường nhưng lại quen nhau qua Facebook. Với lý do cũng đang tìm phòng trọ, anh xin nick Yahoo của tôi để nhờ tìm nhà hộ. Tôi nghĩ đơn giản như một người bạn bình thường, không...