Khu vườn của riêng em
Anh bảo, khu vườn ấy mãi mãi là của chị, dẫu cho tình yêu hai người đã chết tức tưởi giống như nó. Chị thấy buồn cười, thà anh không nói, thì có lúc chị nghĩ nó đã từng là của chị thật, nói ra rồi chợt thấy xa lạ và hư vô quá đỗi…
Ngày mới yêu nhau, anh hỏi chị thích món quà gì nhất. Chị bảo chỉ thích một khu vườn, trồng tất tần tật những loài hoa ưa thích, vài luống rau, dăm cây ăn quả để… thưởng thức bốn mùa. Anh trêu chị dại, “người ta thích hột xoàn kim cương, mình thì thích gì đâu…”.
Tính chị là thế, thích những gì chân chất, chẳng cầu kỳ xa hoa như bao người khác, anh yêu chị thật nhiều cũng vì lẽ đó.
Chị bảo chẳng cần nhà mặt tiền hay cao tầng gì đâu, nhà nhỏ ngoại ô xa tít cũng được, miễn sao nơi đó tràn ngập hạnh phúc, có cỏ cây hoa lá. Sống giữa thiên nhiên, con người sẽ thoải mái an nhiên như mình hằng muốn. Anh là con nhà nông chính gốc, bố mẹ anh ở quê vẫn làm ruộng, anh yêu cánh đồng trước mặt nhà, yêu mỗi vạt cỏ, luống rau sau vườn. Chị chẳng phải con nhà nông mà cũng yêu cây cối đến lạ, chị thường bảo giá nhà chị dư ra một mét đất, chị đã hóa cho mình một khu vườn rồi.
Ngày quen nhau, anh vừa ra trường với hai bàn tay trắng, tài sản chỉ có chiếc xe máy bố mẹ vay mượn mua cho. Chị lúc ấy đang là cô sinh viên năng động, hoạt bát. Anh không giấu chuyện nhà anh nghèo nhưng chị lại giấu về điều kiện kinh tế nhà mình, sợ anh tủi thân khi biết sự khác biệt giữa hai đứa.
Yêu nhau, anh có động lực để làm việc, chị có động lực để học hành. Khi chị bước vào năm cuối là lúc anh mua được một miếng đất nhỏ ở ngoại ô. Anh vay mượn thêm để xây một căn nhà nhỏ xíu, khoản nợ anh phải trả trong nhiều năm. Ngôi nhà nhỏ nhắn xây xong cũng là lúc anh sụt 5 ký, phải vào bệnh viện truyền dịch vì kiệt sức. Chị thương anh mà ứa nước mắt vì chẳng thể làm gì phụ anh. Nghe anh kêu đau đầu, chị tất tả đạp xe lên tận nhà nấu cháo, mua thuốc. Yêu thương của hai người được đong đếm bằng những lo toan, hy sinh vì nhau như thế.
Giai đoạn chị làm đồ án tốt nghiệp là lúc anh bắt tay vào làm vườn. Mồng 8-3 năm ấy, anh bảo sẽ tặng chị một món quà đặc biệt. Vừa tới cổng nhà, chị đã thấy dăm nhánh dâm bụt đâm cành đỏ chói. Vài luống rau xanh mát mắt, dải hoa hồng tỉ muội đang khoe sắc dưới nắng vàng. Trước sân, những vạt lá tóc tiên đung đưa trong gió. Phía sau nhà, luống cà tím đã cho quả, cả cây đu đủ cũng chúm chím khoe vài trái bé xíu. Giàn thiên lý ươm nụ, lá xanh phủ cả một góc vườn. Chị quay qua nhìn anh, ôm siết thật chặt. Anh thì thầm “khu vườn này là của em”, với chị đó là món quà ý nghĩa vì nó đã gói ghém tất thảy những thương yêu từ anh. Chị nghĩ ra bao cái tên để đặt cho khu vườn tạp nham của mình, nào là “khu vườn tình yêu”, “ vườn anh và em”, ” vườn hạnh phúc”, “ vườn an nhiên”…
Video đang HOT
Mỗi lúc tan tầm, hai người cùng đi chợ, lên tới nhà, anh lụi hụi tưới cây, quét sân, chị ra giữa vườn rau, chọn những cọng tươi non nhất cho bữa cơm chiều. Anh yêu nhất cái khoảnh khắc chị lọt thỏm trong khu vườn, quay về phía anh nở nụ cười trìu mến, đôi khi bông đùa “tối nay, cà xào nữa anh nha”. Anh le lưỡi ra vẻ ngán ngẩm và gật đầu hài hước.
Hạnh phúc giản dị ấy tưởng như sẽ bình yên như mong đợi của bố mẹ hai bên, thế mà cũng đứt gãy khi chưa kịp gắn liền. Nếu ai bảo tình yêu không giành giật thì chị chẳng còn tin. Bởi người ta đã bước đến và giành đó thôi. Có điều, chị chẳng đi giành lại, cùng là đàn bà, phụ nữ với nhau, giở cái trò ấy ra chẳng hay ho gì. Nếu anh để người anh yêu đau khổ, thì anh cũng chẳng xứng để mà tranh giành. Chị bình thản buông tay khi biết rằng chính anh đã trao chìa khóa cho người con gái khác vào nhà trong thời gian chị về quê, lúc hai người đã tính chuyện trăm năm.
Nhiều năm về sau, anh vẫn ở trên khu đất này, ngôi nhà giờ to gấp nhiều lần ngôi nhà trước kia, các khoản nợ cũng đã trả xong nhờ bố mẹ vợ giúp sức. Vợ anh, may thay cũng thích vườn tược, cây cối nhưng kiểu thích cô ấy lại khác. Khu vườn được thay bằng những cây hoa mang tên nước ngoài xa lạ, với anh, chúng đẹp nhưng vô hồn.
Anh bảo, khu vườn ấy mãi mãi là của chị, dẫu cho tình yêu hai người đã chết tức tưởi giống như nó. Chị thấy buồn cười, thà anh không nói, thì có lúc chị nghĩ nó đã từng là của chị thật, nói ra rồi chợt thấy xa lạ và hư vô quá đỗi. Mà thôi, dẫu sao thì nó cũng chẳng còn, đừng gợi nhắc một khi tất cả đã thực sự tan loãng trong ngày hôm qua.
Theo Dantri
Bí thư xã sốc nặng khi thấy xương người trong vườn
Ông bí thư phải uống 2 viên thuốc để chống sốc khi chứng kiến cảnh sát tìm thấy xương người trong vườn nhà. Khoảng 5 - 6 túi nylon tro cốt, bao gồm rất nhiều xương bị cháy trắng được thu giữ.
Cảnh sát bới tìm xương người trong nhà bà vợ bí thư hôm 14/3. Ảnh: N.H
3 ngày sau khi cảnh sát phát hiện nhiều xương người ở khu vườn nhà ông Võ Thanh Mỹ (Bí thư xã Kim Long, huyện Châu Đức, Bà Rịa - Vũng Tàu), người dân ở đây vẫn còn bàn tán xôn xao. Một số người tò mò tìm đến khu vườn tại ấp Liên Sơn, xã Xà Bang, (huyện Châu Đức) chỉ để nhìn ngó rồi suýt xoa khi biết nghi can gây ra vụ án ghê rợn là bà Lê Thị Hường (38 tuổi, vợ ông bí thư).
Trước đó, sáng 14/3, con đường nhỏ hai bên là vườn tược thẳng tắp bỗng đông nghịt người dân hiếu kỳ vây kín khu vườn nhà bà Hường. Họ đến để chứng kiến cơ quan chức năng khai quật và khám xét một số điểm nghi vấn bà Dương Thị Thủy Bình Hà (nguyên Chủ tịch Hội Chữ thập đỏ kiêm thủ quỹ xã Kim Long) mất tích. Cảnh sát phong tỏa hai đầu đường, không cho ai vào trong, kể cả con bà Hà.
Trong số những người có mặt, một nhân viên điện lực cũng là người của gia đình bà Hường lại được mời đến hỗ trợ việc tìm kiếm khiến nhiều người dân thắc mắc. Theo nhân viên này, cuối tháng 5/2012 (sau khi bà Hà mất tích) ông được bà Hường gọi đến sửa điện. Sau khi kiểm tra, ông phát hiện đường dây điện nằm gần máy bơm nước, trước chuồng gà bị cháy. "Dây điện cháy do dùng quá tải. Tôi chỉ sửa nửa buổi là xong rồi ra về mà không nghi vấn gì", ông này cho biết.
Khoảng 8h30, ông Mỹ được triệu tập về để trực tiếp nghe đọc lệnh khám xét và chứng kiến quá trình công an đào bới, truy tìm chứng cứ trong vườn nhà mình. Nhân viên điện chỉ đường dây bị hỏng từng sửa. Cùng với bản đồ vẽ từ lời khai của bà Hường, công an kéo thước dây ra ba điểm nghi vấn và bắt đầu bới tìm.
Khu vườn nhà Bí thư Mỹ rộng khoảng 3.000 m2, trồng nhiều cây cà phê, điều, xung quanh là những khu vườn hàng xóm rộng mênh mông. Khu vực cảnh sát tập trung tìm nằm bên hông trái của căn nhà (ngược với giếng bỏ hoang được bơm nước tìm thi thể bà Hà). Cảnh sát phân làm hai nhóm 7-8 người tìm theo phương pháp "cuốn chiếu". Họ dùng bay xây hồ, bồ cào, nhẹ nhàng bới đất tìm từng cm.
Vài phút sau khi vào cuộc, cảnh sát phát hiện trên miệng hố rác cạnh chuồng gà (sát hông nhà) nhiều mẩu xương nhỏ nằm rải rác. Khi bới lên khoảng 20 cm, công an tìm thấy một xương bàn tay còn xếp nguyên vẹn nhưng khi cào lên thì vỡ vụn. Ngay sau đó, răng và rất nhiều xương chậu, xương ngón tay lần lượt được cho vào túi nylon. Nhìn thấy rõ nhất là hai đốt xương sống cổ dài khoảng 5 cm còn nguyên hình, nhưng đã bị cháy trắng.
"Chứng kiến cảnh ấy, chồng bà Hường bị sốc nặng và phải uống 2 viên thuốc. Sau đó, ông ta bị mời lên phía trước nhà lấy lời khai", nhân viên sửa điện cho biết.
Hố rác cạnh chuồng gà là nơi mà bà Hường khai đã đốt xác, cảnh sát tìm thấy nhiều xương và răng. Ảnh: An Nhơn
Việc cảnh sát tìm thấy xương nhanh chóng được loan báo ra phía ngoài. Người dân càng nhốn nháo, bàn tán sôi nổi. Những thành viên gia đình bà Hà vẻ mặt căng thẳng không biết thực hư ra sao. "Tôi nghe nói họ thấy xương bị cháy, không biết còn nguyên hay như thế nào. Chúng tôi đòi vào nhưng công an nhất quyết không cho. Tâm trạng chúng tôi quá lo lắng", anh Sơn nói.
Hố rác phát hiện xương cốt dài khoảng 2m, rộng 3m, nằm sát chuồng gà. Đây cũng là nơi bà Hường đã dùng dao rựa truy sát vợ chồng chủ nợ Nguyễn Chí Hùng hôm 15/1. Thời điểm đào bới, hố gần như bị lấp đầy bởi rất nhiều lá cây, vỏ trái điều, mùn than của cây điều, cà phê và một số cây bị cháy dang dở.
Theo gia đình anh Sơn, trước đó khi mọi người tìm, hố này được phủ một tấm lưới màu đen. Anh Sơn đã nghi ngờ định đào nhưng lúc đó mọi người quá mệt mỏi, lại phải lo làm cỗ 100 ngày cho cha nên đành bỏ dở. "Nếu lúc đó chúng tôi dùng cuốc, xẻng đào mạnh thì khó tìm được xương vì đã bị cháy vụn. Công an cũng khó tìm thấy chứng cứ", con trai bà Hà nhìn nhận.
Tại khu vực dãy cao su của hàng xóm, giáp ranh hàng rào nhà bà Hường, nhóm cảnh sát khác cũng tìm thấy nhiều mẩu xương chỉ chôn sâu 20 -30 cm. Tương tự là ở các gốc cà phê, vị trí cũng gần hố rác, nhiều tro cốt cũng được phát hiện.
Hơn 10h, công việc tìm kiếm kết thúc. Cơ quan chức năng thu được 5 - 6 túi nylon gồm rất nhiều xương, răng và mùn tro. Sau khi tiến hành một số thủ tục cần thiết, số vật chứng trên đã được đưa về phòng kỹ thuật hình sự để giám định. Anh Sơn sau đó cũng được mời lên lấy mẫu tóc, giám định ADN nhằm xác định những mẩu xương thu được trong vườn nhà bí thư xã có phải bà Hà không.
Theo vietbao
Chân dung vợ bí thư xã có khu vườn chứa tro cốt Bà Hường được hàng xóm cho là sống như đại gia khi khoe uống nước dừa thay nước lọc, may vài chục bộ quần áo một lần, mua đồ ăn không tiếc tiền. Quê ở miền Tây Nam Bộ, khi khoảng 18 tuổi, bà Hường tới thị trấn Ngãi Giao (huyện Châu Đức, Bà Rịa - Vũng Tàu) phụ bán quán nước. Lúc...