Không yêu nhưng vẫn cưới cho… bõ tức
Chỉ vì tức mẹ chồng tương lai mà tôi quyết định liều với hạnh phúc của đời mình. Tôi quyết định lấy người đàn ông đó mặc dù ban đầu tôi chỉ xác định yêu chơi bời, chưa tính chuyện cưới xin gì.
Thật ra, ấn tượng của tôi về người đàn ông ấy chính là sự điềm đạm, nhẹ nhàng, quan trọng nhất là anh ấy có tiền đồ, có vẻ giàu có.
Mà đúng là gia đình anh ấy rất giàu thật. Chị gái bên nước ngoài thường xuyên gửi tiền về để biếu bố mẹ. Và vì vậy, bố mẹ có điều kiện, xây nhà to như biệt thự, còn anh ấy cũng có được công việc tốt nên chẳng phải lo tiền nong. Ở nhà không thiếu thứ gì, tiện nghi đầy đủ, cả nhà yên tâm sống vui vẻ, hạnh phúc mà không bao giờ phải bận tâm vấn đề tiền bạc.
Người đàn ông ấy với tôi mà nói là mẫu hình lý tưởng, chỉ là, tình yêu chưa đến mức sâu đậm để sẵn sàng tính chuyện hôn nhân. Tôi cũng chỉ xác định yêu để có được người quan tâm, chăm sóc, cung phụng mình mà thôi. Tôi luôn mơ ước có một tình yêu lãng mạn như trong phim Hàn, được người chồng trẻ đẹp trai nói lời yêu thương và cho đi chơi khắp nơi. Người này, ngoài có tiền, cũng biết chiều bằng những món quà ra thì anh ta không hề lãng mạn, cũng không biết quan tâm tới người thân của tôi. Chẳng mấy khi anh ta hỏi han gia đình tôi, bố mẹ của tôi. Nhiều khi tôi buồn nhưng mà nghĩ cho cùng, sau này tôi chẳng lấy anh ta đâu mà phải bận lòng. Chỉ cần anh ta yêu mình, chiều mình là được.
Người đàn ông ấy với tôi mà nói là mẫu hình lý tưởng, chỉ là, tình yêu chưa đến mức sâu đậm để sẵn sàng tính chuyện hôn nhân. ảnh minh họa
Tôi vốn là một cô gái không thua kém ai về nhan sắc, ăn nói cũng được. Tôi cũng là người được bao nhiêu anh chàng theo đuổi muốn cưới làm vợ. Anh chỉ là người đàn ông bình thường trong số đó. Muốn tìm hiểu anh thêm một thời gian nữa xem sao nên ngày về ra mắt gia đình anh, tôi chỉ nghĩ mình là bạn anh chứ chưa hề nghĩ đến chuyện yêu đương.
Mẹ anh lần đầu nhìn thấy tôi, khi chưa còn kịp chào hỏi đã quay sang nói với bà dì bên cạnh rằng &’mặt con bé này nhìn gớm, gò má cao, tướng sát chồng lắm. Nghỉ…’. Giọng của mẹ anh sắc cạnh, không giống một người gia giáo chút nào, giống một người đàn bà cay nghiệt hơn. Dì anh cũng hùa vào, &’ừ, nhìn cũng không được thiện cảm cho lắm’. Mà đến lạ, họ nói ngay trước mặt tôi, nói thì thầm nhưng cũng đủ để tôi nghe thấy. Tôi hơi nóng mặt.
Video đang HOT
Tôi nào nghĩ sẽ cưới anh cũng không phải là ngày về ra mắt để xin cưới. Tôi chỉ muốn tìm hiểu xem gia đình anh thế nào, bố mẹ anh tính tình ra sao. Dù sao, mỗi lần đi cũng là một trải nghiệm tốt để hiểu thêm về con người, về sở thích, về cách ứng xử của những người xung quanh anh. Tôi tin là mình sẽ khiến bố mẹ anh hài lòng, nhưng thật không ngờ, khi chưa kịp mở lời chào, mẹ anh đã phán một câu như vậy thấy chua chát quá.
Tôi nào nghĩ sẽ cưới anh cũng không phải là ngày về ra mắt để xin cưới. Tôi chỉ muốn tìm hiểu xem gia đình anh thế nào, bố mẹ anh tính tình ra sao. (ảnh minh họa)
Tôi không nói gì, chỉ chào hỏi cho xong rồi vào dự bữa cơm với gia đình anh. Bữa ấy như tra tấn, tôi ăn mà không thấy thoải mái chút nào. Tôi còn nói với mẹ anh về tương lai của tôi và anh, để xem mẹ anh phản ứng sao. Tôi cố tình làm như vậy. Thật không thể tin, mẹ anh vì tức tôi nên nói luôn &’con trai bác và cháu không hợp tuổi đâu. Yêu nhau thì cứ yêu chứ cưới nhau thì mỗi đứa tìm một người cho đỡ khổ, miễn cưỡng chẳng để làm gì. Bác thấy cháu xinh xắn, dễ thương, chắc là có nhiều người theo đuổi. Con gái như cháu không muốn khổ thì nên chọn cho mình một người đàn ông hợp tuổi, sau này sẽ phú quý’. Nghe mẹ anh nói, tôi hơi khó chịu trong người.
Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm ghê gớm, thấy bức bách lắm. Tại sao mẹ anh lại thô đến vậy, nói được tất cả những lời đó trong ngày đầu con trai đưa bạn về ra mắt. Không biết mẹ anh đã được anh nói những gì, mẹ anh giới thiệu gì về tôi mà có vẻ mẹ anh chắc chắn rằng, tôi chính là người con trai bà lựa chọn. Tôi chưa từng có ý định ấy, cũng không muốn cưới chồng bây giờ. Nhưng chợt tôi nảy ra ý định, nhất định phải cưới người đàn ông này.
Anh có điều kiện, gia đình giàu có, anh cũng có công việc ổn định, đó là điều kiện cần, tuy nhiên là chưa đủ. Đủ là tình yêu, dù vậy, tôi vẫn sẽ khiến anh cưới tôi. Mẹ anh biết chuyện chúng tôi không rời nhau, bà tức lắm, gọi điện lên đe dọa tôi mấy lần. Mẹ anh còn chê bai tôi nghèo, không môn đăng hộ đối. Thật ra, gia đình anh giàu cũng là do bố mẹ anh có được người con gái bên nước ngoài chu cấp chứ có làm gì ra tiền đâu mà giàu. Tất cả là nhờ vào có con gái xuất ngoại. Tôi càng bực lại càng muốn cưới anh. Tôi muốn cho mẹ anh biết, tôi sẽ thắng trong cuộc hôn nhân này.
Anh có điều kiện, gia đình giàu có, anh cũng có công việc ổn định, đó là điều kiện cần, tuy nhiên là chưa đủ. (ảnh minh họa)
Tôi cưới chồng, bố mẹ anh ngậm đắng nuốt cay. Tôi chuyển lên thành phố sống, chẳng phải làm dâu. Mẹ anh ấm ức lắm nhưng không thể từ bỏ con trai, biết làm sao được vì anh đã kiên quyết chọn tôi. Thật sự, dù cưới nhau, tôi cũng chưa hề yêu chồng, chỉ là tình cảm quý mến. Cứ nghĩ lấy về sẽ yêu tha thiết, vậy mà chỉ là tình nghĩa vợ chồng mà thôi. Nhưng đây là cuộc hôn nhân tôi chọn và tôi phải chấp nhận nó. Để cho bõ tức, tôi đã quyết định cưới anh thế nên bây giờ, tôi không được than vãn một lời.
Thật ra, chồng tôi rất tốt, yêu chiều tôi, nhưng không hiểu tại sao tôi lại không thể hết lòng yêu anh. Biết là, mọi sự đã an bài, nên bằng lòng với cuộc sống hiện tại, nhưng tôi lại không thể làm được.
Giờ thì tôi được hả hê vì mẹ anh đã không thể làm gì được tôi. Tôi muốn trả thù những câu nói cay độc của bà và cũng không cần được lòng bố mẹ chồng hay không, vì căn bản, tôi chẳng sống chung mà sợ, năm về được vài lần, có xá gì. Đó, hôn nhân chưa thấy hạnh phúc, được hả hê, được bõ tức những mà vui vẻ thì chưa có. Có chút buồn nhưng phải chấp nhận và đợi tình yêu đến thôi! Phải chăng tôi đã sai?
Theo Khampha
Ngã ngửa khi tình cũ của vợ đến... đòi con
"Cái kim" mày mãi mãi "nằm trong bọc" nếu không có ngày người tình cũ của vợ tôi trở về và đòi lại đứa con chung của họ.
Không thể nào nói hết nỗi nhục của tôi trong hoàn cảnh đó. Bàn dân thiên hạ xúm đến nhà tôi xem cảnh người tình của vợ đòi con, còn vợ tôi thì ôm lấy anh ta mà khóc lóc, xót thương...
Vợ chồng tôi mới lấy nhau được 4 năm nay. Đứa con đầu lòng là con trai, và là "sản phẩm tình yêu" của vợ tôi với người tình cũ. Thế nhưng bao năm qua, tôi không hề hay biết. Trước khi cưới, tôi và cô ấy đã quan hệ và cô ấy nói có bầu. Tôi cũng không đắn đo gì và quyết định cưới luôn. Đến khi sinh "thiếu tháng", cô ấy mới nói rằng sinh non. Trước đó, tôi hoàn toàn không biết việc vợ từng có người yêu nên cũng không nghi ngờ gì cả. Hóa ra, người yêu cũ của cô ấy ở xa nên mọi người ở quê không hề hay biết.
Con ra đời, tôi yêu quý vô cùng. Tôi làm hết sức mình để vợ con không phải khổ sở, vất vả. Bố mẹ vợ bên nhà cũng rất quý mến tôi. Mái ấm của tôi đang yên lành như thế thì một ngày, người yêu cũ của vợ tôi quay về. Anh ta tới tận nhà tìm vợ tôi và đứa con của họ.
Lúc này vợ tôi mới thú nhận là ngày trước hai người yêu nhau nhưng gia đình cô ấy ngăn cấm. Cô ấy trót có bầu nhưng bố mẹ vẫn kiên quyết không cho cưới vì chê anh kia nghèo, không có công việc ổn định. Cực chẳng đã, hai người chia tay, cô ấy cưới vội tôi để làm tấm bình phong che chắn cho cái thai trong bụng.
Giờ đây tôi không biết phải làm sao để giữ vợ ở lại với gia đình này (Ảnh minh họa)
Đi làm kiếm tiền 3 năm, nhưng người đàn ông ấy vẫn không quên được vợ tôi. Giờ anh ta quay về nhận vợ, nhận con và không màng chuyện cô ấy đã có chồng. Trong khi đó, vợ tôi nói vẫn chỉ một lòng yêu người này nên cô ấy xin được ly hôn để đi với anh ta. Tất nhiên là mang theo cả con trai của họ nữa.
Cay đắng, tôi điên tiết đuổi đánh anh ta khiến mọi người trong xóm xúm lại xem. Giữa bàn dân thiên hạ, dù bụng chửa vượt mặt nhưng vợ tôi vẫn lao vào bênh anh ta. Nhìn cảnh tượng đó, lòng tôi đau như cắt.
Tôi biết vợ chồng tôi đến với nhau không hoàn toàn vì tình yêu nhưng giờ tôi yêu vợ, quý con vô cùng. Tôi không muốn mất vợ, càng không muốn gia đình này tan nát. Tôi sẵn sàng tha thứ cho cô ấy, chấp nhận nuôi cả đứa con đầu không phải của mình vì với tôi, thằng bé không hề có lỗi. Thế nhưng vợ tôi lại cứ khăng khăng sẽ đi cùng anh ta sau khi sinh xong đứa con này cho tôi. Cô ấy nói sống bên tôi chỉ vì trách nhiệm, cô ấy biết rằng tôi tốt, yêu thương vợ con nhưng cô ấy thấy mình không xứng đáng. Rất nhiều lần tôi thuyết phục vợ ở lại nhưng cô ấy chỉ biết khóc.
Giờ đây tôi không biết phải làm sao để giữ chân vợ ở lại với gia đình này. Tôi không muốn mất vợ. Tôi sẵn sàng tha thứ hết những lỗi lầm, chỉ mong sao cô ấy ở lại với bố con tôi thôi.
Theo VNE
Uất ức vì chồng ghen tuông mù quáng Từ ngày nhập viện chị luôn ám ảnh về những màn ghen vố lối của chồng. Quá yêu vợ nên ghen Câu chuyện của chị Nguyễn Thị Huyền khiến nhiều bác sĩ trong bệnh viện tâm thần Trung ương ám ảnh. Chị Huyền là cô gái khá xinh xắn, nhà ở Thường Tín, Hà Nội. Ngày còn thanh niên, chị Huyền cũng đem...